Bố trí xong Phong Lôi chi võng, Kim Quang Phong Lôi thú hừ lạnh, đi đầu bay vào. - Quả nhiên là Chích Diễm Hỏa Duẩn! Xông vào sơn động, Nhiếp Vân liền chứng kiến phía trước là một cái hố, bên trong dung nham quay cuồng, phía trên là một đồ vật cỡ lòng bài tay, cắm rễ ở trong nham thạch nóng chảy, tản mát ra hào quang hỏa hồng sắc. Chích Diễm Hỏa Duẩn có thể sinh trưởng như cây cối, hấp thu chất dinh dưỡng đến từ nham thạch nóng chảy, độc giác của Hỏa Diễm Độc Giác Thú, máu huyết tương đương với phân hóa học, có thể gia tốc phát triển, để cho tốc độ thành thục của nó tăng nhanh. - Thu! Biết rõ hiện tại không có thời gian nhìn kỹ, Nhiếp Vân khẽ vẫy, liền trảo tới hỏa măng. Xì xì xì xì...! Bàn tay còn không có đụng phải, liền cảm thấy một nhiệt lượng cực nóng theo đầu ngón tay truyền đến, nhiệt lượng cường đại để cho linh hồn cũng có chút run rẩy. Chích Diễm Hỏa Duẩn giống như Diễm Hỏa, có thể cháy linh hồn, chỉ cần không phải Diễm Hỏa Sư, Yêu thú Hỏa thuộc tính, đụng vài liền bị đốt thành tro bụi. - Muốn cầm Chích Diễm Hỏa Duẩn, tiểu tử, ta nhìn ngươi là có mệnh tới, mất mạng đi ra ngoài! Đang định lần nữa chụp vào Chích Diễm Hỏa Duẩn, chợt nghe ở cửa động có một tiếng cười lạnh, quay đầu nhìn lại, Kim Quang Phong Lôi thú, Hỏa Diễm Độc Giác Thú đã đi tới, nói chuyện đúng là người thứ hai. Lúc này vẻ mặt của Hỏa Diễm Độc Giác Thú tức giận, độc giác trên đầu huyết hồng, tựa hồ tùy thời có thể triển khai công kích mãnh liệt nhất với Nhiếp Vân. Bất quá Kim Quang Phong Lôi thú ở trước mặt, nó không dám tùy ý ra tay. - Mất mạng đi ra ngoài? Trước lấy được rồi nói sau! Diễm Hỏa đan điền vận chuyển, thu! Hừ lạnh một tiếng, Nhiếp Vân lần nữa nắm ngọc bài Nạp Hư Cảnh ở lòng bàn tay, Diễm Hỏa chi khí trong cơ thể xoay tròn, bàn tay trong nháy mắt liền bị ngọn lửa che kín, hỏa diễm cực nóng thiêu đốt, nắm đến Chích Diễm Hỏa Duẩn. Xì xì xì xì...! Chích Diễm Hỏa Duẩn cùng hỏa diễm của Diễm Hỏa Sư va chạm, lần nữa phát ra giòn vang làm cho người tê dại. - Ân? Diễm Hỏa Sư? Không nghĩ tới ngươi chẳng những là Địa Hành Sư, còn là Diễm Hỏa Sư! Bất quá, thái độ kém như vậy, hôm nay nhất định phải chết! Chứng kiến bàn tay thiếu niên sinh ra hỏa diễm, vậy mà có thể đối kháng Chích Diễm Hỏa Duẩn, Kim Quang Phong Lôi thú sửng sốt một chút, con mắt cực lớn lóe ra hào quang âm lãnh, chảy xuôi ra từng đạo Phong Lôi. Rầm ào ào! Móng vuốt vẽ một cái, lần nữa ra tay! Tựa hồ biết rõ Nhiếp Vân có ngọc bài của cường giả Nạp Hư cảnh, lần này nó vừa ra tay uy lực so với vừa rồi cường đại hơn gấp 10 lần, trong sơn động Lôi Vân kích động, dòng điện tung hoành, phong áp khổng lồ mang tất cả tựa hồ có thể phá hủy hết thảy. Nạp Hư Cảnh, trong cơ thể dung nạp hư không, lực lượng hùng hậu, Thiên Kiều Cảnh căn bản không có cách nào so sánh, vừa ra tay biển cả gào thét, Nhiếp Vân lập tức cảm giác mình như thuyền cô độc trong vòi rồng, tùy thời có thể chìm, vĩnh viễn không có khả năng xoay người! - Thi thể Lạc Thiên Ma Tôn, tất cả ngọc bài đều ngăn cho ta, Chích Diễm Hỏa Duẩn, thu! Biết rõ tình cảnh nguy cấp, thét dài một tiếng, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, lấy ra thi thể của Lạc Thiên Ma Tôn, cùng ba ngọc bài Nạp Hư Cảnh còn lại, đồng thời ném tới. Sinh tử đánh cược một lần, không có cơ hội bảo lưu rồi! 01: 31 Oanh! Toàn bộ công kích của Kim Quang Phong Lôi thú đánh vào trên thi thể Lạc Thiên Ma Tôn, một tiếng bạo tạc nổ tung kịch liệt, thi thể liền nổ thành thịt nát. Thực lực của Lạc Thiên Ma Tôn cũng là Nạp Hư Cảnh trung kỳ, tương đương Kim Quang Phong Lôi thú, khi còn sống cũng không dám dùng thân thể đón đỡ công kích toàn lực của đối phương, sau khi chết càng thêm không thể, chỉ thoáng một phát, thi thể giúp Nhiếp Vân ngăn cản nhiều lần tai nạn, liền triệt để biến mất, đã mất đi tác dụng. Bất quá mặc dù thi thể không có ngăn trở công kích mạnh nhất của Kim Quang Phong Lôi thú, nhưng thật trì hoãn xuống, uy lực giảm đi, lúc này gặp ba miếng ngọc bài mà Nhiếp Vân ném ra, kiếm khí tung hoành, lại bị ngăn cản ở bên ngoài. - Là cơ hội này! Thu! Nhiếp Vân biết rõ hiện tại đối với mình mà nói, là thời gian trọng yếu nhất, thi thể của Lạc Thiên Ma Tôn cùng ba ngọc bài Nạp Hư Cảnh, chỉ sợ cũng chỉ có thể ngăn cản bốn năm giây thời gian, nhiều hơn cũng ngăn không được, phải trong thời gian ngắn như vậy thu Chích Diễm Hỏa Duẩn! Bàn tay Diễm Hỏa càng ngày càng nóng, hung hăng chộp vào Chích Diễm Hỏa Duẩn, linh hồn chấn động. - Thu! Hô thoáng một phát, Chích Diễm Hỏa Duẩn bị hắn thu vào Tử Hoa Động Phủ. Nhìn tình huống của Chích Diễm Hỏa Duẩn, Nhiếp Vân còn không dám thu vào Nạp Vật Đan Điền. - Nếu như ở trước mặt ta để ngươi lấy đi Chích Diễm Hỏa Duẩn, về sau Kim Quang Phong Lôi thú ta còn có tư cách gì ở Kiếm Linh Phong xưng Vương! Vừa lấy đi Chích Diễm Hỏa Duẩn, Kim Quang Phong Lôi thú lại lần nữa gào thét một tiếng, quay đầu nhìn lại, trong nội tâm Nhiếp Vân nguội lạnh hơn nửa. Vốn cho là Vô Thượng kiếm khí có thể ngăn cản bốn năm giây, bị hắn nắm ở trong lòng bàn tay, thậm chí ngay cả một giây cũng không có ngăn trở. - Đây là... thực lực Nạp Hư Cảnh đỉnh phong chính thức? Khó trách con Kim Quang Phong Lôi thú này cường đại như vậy, căn bản không phải Nạp Hư Cảnh trung kỳ gì, mà là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong! Trước kia chỉ sợ là phòng ngừa Kiếm Thần tông kiêng kị, cố ý giảm thấp tu vi, hiện tại nổi giận liền triệt để hiển lộ ra. Kiếm Linh Phong là lãnh địa của Kiếm Thần tông, cho dù bên trong có Yêu thú cũng phải ở trong phạm vi khống chế, Kim Quang Phong Lôi thú chỉ là Nạp Hư Cảnh trung kỳ, nếu như là đỉnh phong chỉ sợ sẽ làm một ít Thái Thượng trưởng lão kiêng kị. Yêu thú Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, cho dù thực lực kém Bí Cảnh thất trọng Phá Không Cảnh cũng không kém nhiều, người mạnh như thế, thi thể của Lạc Thiên Ma Tôn cùng kiếm khí của Nạp Hư Cảnh sơ kỳ có thể ngăn được mới lạ! - Chết cho ta! Kim Quang Phong Lôi thú gào rú một tiếng, lần nữa trảo một cái! Lần này công kích so với vừa rồi cường đại hơn mấy chục lần, còn chưa tới trước mắt, Nhiếp Vân đã cảm thấy một cảm giác làm cho người hít thở không thông phả vào mặt, pháp lực trong cơ thể không bị mình khống chế, ở dưới áp bách cường đại, tùy thời có thể bạo tạc nổ tung. Lần này là đối phương thật sự nổi giận. Cái này cũng khó trách, Kim Quang Phong Lôi thú là Vương giả của Kiếm Linh Phong, ngay cả trưởng lão tông môn nhìn thấy nó cũng phải ăn nói khép nép (*Tông An xin thuốc, nhất định phải bỏ ra một cái giá lớn), hiện tại một đệ tử chẳng những không để ý tới mình, còn ở dưới mình liên tục cảnh cáo ăn cắp Chích Diễm Hỏa Duẩn, khiến nó sắp tức điên rồi.