Vô Tận Đan Điền
Chương 621
- Dừng đuổi giết? Nào có dễ dàng như vậy! Lập tức đem tin tức Nhiếp Vân có được Thiên Cơ kiếm truyền ra ngoài, làm cho các tông môn biết, hừ, cho dù hắn có sư phụ đan điền huyệt khiếu cảnh thì thế nào, ta không tin sư phụ hắn có thể mỗi ngày canh giữ hắn, muốn sống sót, cũng phải tránh thoát toàn bộ đuổi giết âm thầm trong bóng tối mới được!
Ánh mắt Di Hoa lộ vẻ âm độc.
Bắc Đẩu tinh quân lưu lại Thiên Cơ kiếm, đối với người bình thường mà nói có lẽ không nhiều hiểu biết, nhưng đối với đại tông môn mà nói tuyệt đối là thánh vật vô thượng, Nhiếp Vân có sư phụ là đan điền huyệt khiếu cảnh cường giả, tuy bề ngoài các tông môn không dám làm gì hắn, nhưng âm thầm đuổi giết hắn nhất định ngày càng nhiều.
- Âm thầm đuổi giết? Nếu đem tin tức truyền ra ngoài, đối với chúng ta cũng không có chỗ tốt đi…
Nghe được mệnh lệnh của tông chủ, trưởng lão không nhịn được sửng sốt.
Nếu người khác đều chạy tới cướp đoạt, ưu thế của Di Thần tông hoàn toàn biến mất, làm sao lấy được Thiên Cơ kiếm?
- Cho tất cả mọi người biết chuyện này, chỉ là vì quấy đục nước hồ, làm cho sư phụ Nhiếp Vân không tìm lên đầu chúng ta! Tới lúc đó, ta sẽ đích thân đuổi giết tiểu tử kia, chỉ cần đánh chết hắn, Thiên Cơ kiếm vẫn là của chúng ta!
Ánh mắt Di Hoa lóe ra.
- Quấy đục nước? Đục nước béo cò?
Ánh mắt trưởng lão sáng lên, đã hiểu được.
- Chỉ cần rối loạn, mọi chuyện đều dễ nói, tuy hiện tại ta chỉ có thực lực nạp hư cảnh đỉnh, cũng ngang ngửa Di Hoằng Cương, nhưng có được tuyệt thế linh binh Di Thần chưởng giáo ấn, chân chính chiến đấu cường giả phá không cảnh đỉnh chưa hẳn là đối thủ! Ta chỉ cần ra tay giết chết Nhiếp Vân, bố trí lại hiện trường, cho dù sư phụ hắn lợi hại thì có thể nhìn ra sao? Có lẽ còn có thể để chúng ta lợi dụng đi gây mâu thuẫn với những tông môn khác…
Di Hoa hừ nói, trên mặt tràn ngập mùi vị âm mưu.
- Ý tứ của tông chủ là sau khi giết Nhiếp Vân bố trí hiện trường, tạo thành biểu hiện giả dối là tông môn khác giết hắn, làm cho sư phụ hắn sống mái với họ? Chúng ta làm ngư ông đắc lợi?
Trưởng lão kia hưng phấn sắc mặt đỏ lên.
- Không sai, chỉ cần vận dụng thích đáng, Di Thần tông chẳng những không có việc gì, còn nhận được chỗ tốt thật lớn…Tốt lắm, ngươi đi an bài đem tin tức truyền ra ngoài, hiện tại ta lên đường tự mình đi đuổi giết Nhiếp Vân!
Di Hoa khoát tay nói.
- Dạ!
Trưởng lão thấy tông chủ đã có kế hoạch, vội vàng cười lui nhanh ra ngoài.
- Người đối lập với ta toàn bộ đều chết hết, Nhiếp Vân, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là thủ đoạn chân chính. Làm cho ngươi biết cái gì là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay!
Hai người Di Tập đi ra đại sảnh, Di Hoa híp mắt, thanh âm âm lãnh, lưu lại trong đại điện giống như hàn băng.
…
- Nhìn xem trong tứ điện Tử Hoa động phủ có những thứ gì!
Trong một tiểu viện yên tĩnh thuộc Linh Lung tiên tông, Nhiếp Vân tùy tay bày ra vài đạo cấm chế, lóe thân đi vào Tử Hoa động phủ.
Hắn trở thành trưởng lão khách khanh Linh Lung tiên tông, đãi ngộ quả nhiên bất đồng, nơi ở là nơi có linh khí nồng hậu nhất tông môn. An bài xong chỗ ở, nhóm người tông chủ rời đi, hi vọng hắn lưu lại một đêm, ngày mai có việc thương nghị.
Tuy rằng không biết chuyện gì, nhưng nhìn bộ dạng của tông chủ hẳn không phải chuyện xấu, Nhiếp Vân cũng không từ chối, yên tâm ở lại.
Kỳ thật ở lại trong Linh Lung tiên tông an toàn hơn ở bên ngoài, hắn đánh chết Di Hoằng Cương lập uy, tuy rằng sẽ phát sinh hiệu quả rất lớn, nhưng xem như hoàn toàn đắc tội Di Thần tông, ở lại trong Linh Lung tiên tông bên Di Thần tông sẽ không dám làm bậy, một khi rời tông môn nhất định rơi vào đủ loại ám sát.
Nhưng đối với những việc này Nhiếp Vân không hề để ý, cho dù hôm nay không giết Di Hoằng Cương, đối phương chắc chắn sẽ không buông tha chính mình, nếu như vậy cũng không cần ra vẻ đáng thương, có thể tránh được một lần không tránh được nhiều lần, mình phải chân chính trở thành ác mộng của Di Thần tông.
Lưu lại sân viện tu luyện một lúc Nhiếp Vân chợt nhớ lại tứ điện phủ trong Tử Hoa động phủ.
Điện phủ thứ nhất Tử Hoa động phủ đạt tới pháp lực cảnh là có thể mở ra, thứ hai đạt tới nguyên thánh cảnh, theo thứ tự loại suy, hiện tại mình đạt tới lĩnh vực cảnh, như vậy có thể mở ra tứ điện phủ.
- Lĩnh vực lực lượng duyên thân!
Bàn tay duỗi ra phía trước, đem lực lượng lĩnh vực cảnh hướng cửa điện truyền tới, chỉ nghe rầm một tiếng, lại một đạo kiếm quang bắn ra.
Sưu sưu sưu sưu!
Đạo kiếm quang vừa xuất hiện mang theo hàn ý vô cùng sắc bén, giống như gió thu cuốn hết lá vàng, tiêu sát lạnh lùng.
- Kiếm pháp thật lợi hại!
Chứng kiến kiếm chiêu trước mắt, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, Huyền Ngọc kiếm hiện ra, cổ tay vũ động, cảm thấy kiếm quang đều mang ý âm hàn, giống như thu như gió, nhịn không được lui ra sau vài bước.
Chiêu kiếm này mạnh hơn ba chiêu trước rất nhiều, chủ công sát phạt, một khi đánh ra lạnh lùng âm tàn, không chút lưu tình.
- Phong Tiêu Thu Sát…chiêu kiếm pháp này tên Phong Tiêu Thu Sát?
Kiếm quang chấm dứt, Nhiếp Vân liền nhìn thấy giới thiệu về chiêu kiếm trên vách tường.
- Kiếm pháp thật là đáng sợ! Bốn đại điện bốn bộ kiếm pháp đại biểu cho bốn mùa, chẳng lẽ chính là Tứ Quý kiếm pháp trong truyền thuyết? Có thể…Tứ Quý kiếm pháp không phải là bí quyết vô thượng của Kiếm Thần tông sao?
Trong đầu Nhiếp Vân chợt lóe linh quang, nghĩ tới một vấn đề.
Tại sao Tử Hoa đạo nhân lại biết bộ kiếm pháp kia?
- Có lẽ không giống với Tứ Quý kiếm pháp của Kiếm Thần tông, nghĩ biện pháp luyện thành chiêu Phong Tiêu Thu Sát rồi nói sau!
Tinh thần lực lan tràn cẩn thận tìm hiểu phương pháp tu luyện cùng bí quyết trên vách tường, Nhiếp Vân lâm vào trầm tư.
- Chiêu kiếm này nếu không dùng vài năm công phu hoặc là có kỳ ngộ đặc thù rất khó thành công, hay là khoan hãy xem, nhìn xem có thể luyện hóa thi thể của Di Hoằng Cương hay không!
Nghiên cứu thêm một lát, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt nhìn qua thi thể đặt cách đó không xa.
Vũ kỹ tới mức cao thâm, không riêng gì chiêu số đơn giản, quan trọng nhất là quan niệm nghệ thuật cùng lý giải với đại đạo, chiêu Phong Tiêu Thu Sát chính là loại tình huống này, hiện tại Nhiếp Vân không tìm được ý cảnh kiếm chiêu đặc thù kia, mạnh mẽ tu luyện không hao tổn vài năm thời gian, đừng nói là đại thành, chút thành tựu cũng không khả năng!
Trừ phi mình là kiếm đạo sư.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
1061 chương
107 chương
32 chương
340 chương