Vô Tận Đan Điền
Chương 542
- Ngươi là Nhiếp Vân? Chạy đi đâu. Lĩnh vực bao phủ, Phá phong thần chưởng.
Nhìn thấy tên dong binh này đâm về phía mình, trưởng lão Nguyên Tâm tông này đâu còn không biết chuyện gì đã xảy ra cơ chứ? Hắn thét dài một tiếng, lĩnh vực mạnh mẽ khuếch trương, trong nháy mắt bao phủ kiếm chiêu xuân hồi đại địa.
Đồng thời hai tay hắn tung bay, đánh ra một chiêu vũ kỹ.
Phá phong thần chưởng là vũ kỹ cực kỳ cao minh trong Nguyên Tâm tông, một chiêu đánh ra phá phong, phá khí, phá pháp lực, có thể ngăn cản tất cả công kích ở bên ngoài.
Đinh đinh đinh đinh...
Kiếm chiêu xuân hồi đại địa cho dù có lợi hại, nhưng mà thực lực bản thân Nhiếp Vân lại quá thấp, bị Phá phong thần chưởng cường đại đụng một cái đã lập tức bị ngăn cản ở bên ngoài.
- Tiểu tử, cho dù ngươi có nhiều thủ đoạn thì ngày hôm nay cũng đừng mong chạy trốn.
Một chiêu ngăn cản công kích của Nhiếp Vân, lão giả này hưng phấn thét dài một tiếng, bàn tay lớn tạo thành trảo, năm ngón như móc câu.
Trong khoảng khắc cả Truyền tống trận trở nên không khống chế được, lực lượng của đối phương cường hãn như sóng lớn, điên cuồng đè xuống, làm cho không ai có thể thừa nhận được.
- Hỏng bét, nếu như cứ dây dưa như vậy ta sẽ bị bắt lại. Phải mau chóng giải quyết, sau đó vận chuyển Truyền tống trận rời đi. Bằng không một khi bị cao thủ khác phát hiện, khi đó có chết cũng không biết chết như thế nào.
Nghĩ tới điểm này, Nhiếp Vân biết không thể lưu thủ nữa, trường kiếm run lên, đột nhiên một đạo hỏa diễm bắn thẳng về phía đối phương.
Thiên phú Diễm hỏa sư.
- Cái gì?
Nhìn thấy hỏa diễm thoáng cái vọt tới, lão giả này giật mình.
Tuy rằng hắn là cường giả Lĩnh vực cảnh hậu kỳ, nhưng mà Diễm hỏa sư quá mạnh. Cỗ hỏa diễm này coi như là hắn cũng không dám chính diện ngạnh kháng.
Lúc này thân thể hắn lóe lên, tránh thoát ra ngoài. Khi đang định lần nữa công kích thì đã nhìn thấy một chưởng ấn cực lớn bổ tới trước mặt.
Chưởng ấn này cao chừng bảy tám thước. Còn chưa tới trước mặt đã tỏa ra khí tức nhộn nhạo khiến cho trong lòng người ta rung động, sợ hãi. Lĩnh vực của hắn dưới chưởng ấn này công kích tới liên tục vỡ vụn, không ngăn cản được chút nào.
- Đây là công kích gì? Tại sao lại có công kích mạnh như vậy chứ? Không có khả năng.
Cảm nhận áp lực do chưởng ấn mang tới, sắc mặt lão giả này thoáng cái biến đổi, miệng thét dài một tiếng, không thể nào tin nổi.
- Trận pháp khởi động.
Lợi dụng diễm hỏa hấp dẫn sự chú ý của đối phương, lại lén đánh ra Thiên Địa vô lượng, Nhiếp Vân triệt để bức lui đối phương. Lúc này bàn tay chộp một cái, khởi động Truyền tống trận.
Sưu.
Quang mang lóe lên, hắn lập tức biến mất tại chỗ.
Oanh.
Hắn vừa mới đi thì trên không trung vang lên tiếng vang rất lớn, một đạo thân ảnh như thiểm điện xuất hiện trước Truyền tống trận, đáp xuống mặt đất. Đây chính là đặc sứ Thiên Kiều cảnh của Di Thần tông.
Xoạt.
Đặc sứ thấy chưởng ấn Thiên Địa vô lượng đang chống lại lão giả kia, hắn bắn ra một ngón tay, khí lưu chấn động một hồi. Thiên Địa vô lượng cường đại vô cùng lập tức phanh một cái rồi biến mất.
Phù.
Thiên Địa vô lượng biến mất, lão giả thoáng cái té ngã xuống mặt đất, miệng thở hổn hển. Lúc này hắn mới cảm thấy lực lượng toàn thân như nước bị tháo.
- Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc ngươi vừa chiến đấu với ai? Người nọ đâu rồi?
Đặc sứ liếc mắt nhìn lão giả té ngã trên mặt đất, nhướng mày hỏi.
- Hồi bẩm đặc sứ, nhất định là Nhiếp Vân, hắn vừa mới từ Truyền tống trận rời đi...
Lão giả nhìn thấy người cứu mình là đặc sứ, hắn gấp gáp đứng dậy, đồng thời hô lớn.
- Nhiếp Vân, hắn từ Truyền tống trận rời đi rồi sao? Phế vật.
Nghe thấy Nhiếp Vân đã từ Truyền tống trận rời đi, đặc sứ thiếu chút nữa tức mà chết. Hắn lật tay đánh cho lão giả kia một cái tát rồi thả người tiến vào trong Truyền tống trận, bàn tay vung vẩy, muốn khởi động trận pháp.
Ông...
Chỉ là lúc này trận pháp lập lòe một chút, cũng không có được khởi động, ngược lại còn rắc một cái rồi vỡ vụn.
- Đáng giận. Đáng giận.
Nhìn thấy tình cảnh này, đặc sứ có ngốc cũng biết sau khi Nhiếp Vân truyền tống tới nơi đã phá hủy trận pháp truyền tống bên kia.
Truyền tống trận ở Cực Quang thành một điểm kết nối với một điểm, bên kia bị hủy diệt thì chẳng khác nào không có tọa độ, đương nhiên không thể nào truyền tống qua được.
Kêu một tiếng, mười ngón tay của đặc sứ liên tục vung vẩy, trong thời gian ngắn đã bố trí một trận pháp không lớn trước mắt. Ngay sau đó hắn lại móc một ngọc bài đưa tin trong ngực ra, khắc một chút tin tức lên trên rồi bỏ nó vào trong trận pháp.
Hiện tại bố trí trận pháp truyền tống cự ly xa nhất định sẽ không kịp, nhưng mà bố trí trận pháp truyền tống tin tức cũng vô cùng đơn giản.
- Ngươi cho rằng chạy tới Thiên Bắc thành là có thể đào tẩu sao? Chưởng giáo Chí tôn đã sớm đoán ngươi sẽ đào tẩu cho nên đã bố trí mười hai vị Nội các trưởng lão Thiên Kiều cảnh ở đó. Một vị trưởng lão Thiên Kiều cảnh ngươi đã không phải là đối thủ, mười hai vị bố trí đại trận, ngay cả cường giả Bí cảnh lục trọng sơ kỳ cũng không thể đào tẩu. Ngươi chờ chết đi.
Thông qua trận pháp truyền tống, đưa tin tới, lúc này trên mặt tên đặc sứ này mới nở nụ cười dữ tợn.
Trước đó bọn hắn đã biết rõ nhất định Nhiếp Vân sẽ mượn nhờ Truyền tống trận đào tẩu, mà Thiên Bắc thành là nơi có khả năng nhất. Cho nên bọn hắn đã sớm bố trí thiên la địa võng ở đó. Chỉ cần Nhiếp Vân dám đi qua, nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Mười hai vị Nội các trưởng lão Thiên Kiều cảnh liên thủ tạo thành đại trận, một tiểu tử Nguyên Thánh cảnh có thể chạy thoát sao?
Phá.
Đi ra khỏi Truyền tống trận, Nhiếp Vân dùng một kiếm đánh nát Truyền tống trận, triệt để phá hỏng nó.
- Nguy hiểm thật.
Thở dài một hơi, khóe miệng Nhiếp Vân nở nụ cười.
Thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa hắn đã bị đặc sứ kia bắt lấy, may mà hắn chạy thoát nhanh.
Tuy rằng hắn có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng mà đối với cường giả Thiên Kiều cảnh vẫn bất lực. Thiên Kiều cảnh câu thông thiên địa tạo thành thiên địa chi kiều, đại biểu cho lĩnh ngộ và vận dụng đại đạo thiên địa. Thực lực mạnh mẽ tuyệt đối không phải là tồn tại mà Lĩnh vực cảnh có thể so sánh. Đừng nói là lực lượng của hắn chỉ có một, hai trăm vạn tượng. Cho dù có lực lượng ngàn vạn tượng cũng không phải là đối thủ.
- Lớn mật, dám phá hỏng Truyền tống trận, ngươi là ai? Muốn chết...
Vừa mới thả lỏng, còn chưa kịp rời đi thì đã nghe thấy tiếng hét chung quanh. Lập tức có vài người vây quanh, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Vân tràn ngập bất thiện.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
1061 chương
107 chương
32 chương
340 chương