Dưới cái nhìn của hắn, thiếu niên trước mắt này quả thực điếc không sợ súng. Coi như thực lực ngươi không yếu, có thể so với Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm thì thế nào? Ở trước mặt cường giả Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, chỉ có một con đường chết. - Rất tốt, chẳng trách Phổ Thiên Đại Đế phong ngươi làm Thái tử, quả nhiên có gan, bất quá, không biết thực lực của ngươi có tốt như vậy hay không! Bắc Hư lão nhân cũng không tức giận, trái lại cười lạnh. - Ồ? Ngươi biết ta là Thái tử? Nếu biết, ngươi nên rõ ràng... Giết ta sẽ chịu đựng lửa giận của Phổ Thiên Đại Đế! Nhiếp Vân kỳ quái nhìn sang. Biết mình là Thái tử, còn nghe Đa Ba Vương Tử hứa hẹn, tên này là đầu óc có vấn đề hay tâm lý có vấn đề? Hiện tại Đa Ba bất quá là vương tử chán nản, sau khi sắc phong Thái tử, mình hoàn toàn có thể bắt lấy, chém giết, cống hiến cho một gia hỏa đã không có cơ hội, đến ám sát Thái tử, đầu óc tên này là nghĩ như thế nào? - Hặc hặc, không cần lấy Phổ Thiên lão tặc tới dọa ta! Bắc Hoang Đảo ta chính là diệt ở trong tay hắn, ta từ lâu cùng hắn không đội trời chung! Chỉ cần có thể đột phá Đại Đế, nhất định sẽ đi giết hắn... Ngươi đã là con trai ruột của hắn, giết ngươi, cũng coi như thu một chút lợi tức! Sắc mặt của Bắc Hư lão nhân dữ tợn, nói tới Phổ Thiên Đại Đế, trong mắt tràn đầy thù hận. - Thì ra là như vậy! Nhiếp Vân bừng tỉnh. Phổ Thiên Đại Đế nhất thống Vân Châu, cường giả chết ở trong tay hắn đếm không xuể, Bắc Hư lão nhân cùng hắn có thâm cừu đại hận, chẳng trách biết mình là Thái tử, còn dám ra tay. Xem ra vị trí Thái tử cũng không dễ làm như vậy. Nhất tướng công thành vạn cốt khô. Đặc biệt là thế lực bá chủ như Phổ Thiên Hoàng Triều, vì nhất thống, tiêu diệt thế lực khẳng định đếm không xuể, làm hậu nhân của những thế lực này, giết không được Phổ Thiên Đại Đế, tự nhiên sẽ trút cừu hận đến trên người mình. - Đừng nói nhảm, ngoan ngoãn chịu chết đi! Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi ngay, sẽ từ từ dằn vặt, dùng để an ủi mọi người Bắc Hoang Đảo ở trên trời có linh thiêng! Rít gào xong, Bắc Hư lão nhân cười lạnh, răng vàng lộ ra, bàn tay lăng không tóm tới Nhiếp Vân. Ầm ầm! Vừa ra tay, chung quanh Hoàng Cung đại điện đều là sấm sét, lực lượng mạnh mẽ tàn phá bừa bãi, bao phủ Nhiếp Vân ở bên trong. - Thật mạnh... Hằng Cổ ở một bên, thấy cảnh này, toàn thân không tự chủ được run rẩy, trong mắt tràn đầy ngơ ngác. Quả nhiên giống như hắn suy đoán, lực lượng của vị lão giả trước mắt này, thực sự quá đáng sợ! Nếu như chiêu này đánh lên người hắn, nửa chiêu cũng không chống đỡ được! - Ha ha, ngươi nếu không rất phách lối sao? Ta xem lần này ngươi còn phách lối thế nào... Nhìn thấy Nhiếp Vân bị điện mang của Bắc Hư lão nhân bao phủ ở bên trong, Duyên Hoắc Vương tử cười điên cuồng. Trong mắt oán độc như chất lỏng chảy xuôi. Đường đường Vương tử, ở Vân Châu thành một mực hô phong hoán vũ, dù là công tước đứng ở trước mặt, cũng không dám nói gì quá phận, lại bị Nhiếp Vân đánh hôn mê, nhục nhã như thế làm sao có thể quên? Đối phương trở thành Thái tử, vốn cho rằng không có cơ hội báo thù, nằm mơ cũng không nghĩ đến, Bắc Hư lão nhân này không những không sợ hắn là Thái tử, còn nguyện ý xuất thủ! Xuất thủ ở Vạn Giới Động Thiên, coi như sau đó Phổ Thiên Đại Đế biết, cũng không có biện pháp. Nếu tham gia thí luyện, liền hẳn phải biết sinh tử không thể khống chế, bị giết cũng chỉ có thể nói mình học nghệ không tinh, chẳng trách người khác. - Phách lối? Ta không có cảm thấy mình phách lối a... Ngay thời điểm Duyên Hoắc Vương tử gầm thét, trung tâm điện mang, một thanh âm nhàn nhạt vang lên. Thanh âm vững vàng, tựa hồ không chịu đến bất cứ thương tổn gì. - Chuyện gì xảy ra? Bắc Hư đại nhân... Nghe thanh âm của hắn không có bối rối cùng hoảng sợ, càng không có tuyệt vọng, Duyên Hoắc Vương tử vội vàng nhìn về phía Bắc Hư lão nhân cách đó không xa. - Hừ, ta để ngươi mạnh miệng, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu! Bắc Hư lão nhân cũng không nghĩ đến thanh âm của đối phương vững vàng như vậy, sắc mặt trầm thấp, hừ lạnh một tiếng. Ầm ầm! Lôi Điện chi lực ở dưới sự khống chế của hắn, trở nên càng thêm cường đại, vô số điện mang màu tím đậm đánh nát không gian chung quanh, xuất hiện từng vết rách to lớn. - Kiên trì bao lâu? Nếu như công kích của ngươi chỉ như vậy... Ta nghĩ kiên trì mười năm cũng không có vấn đề, chủ yếu là lực lượng của ngươi có thể duy trì mười năm sao? Ngay thời điểm Bắc Hư lão nhân cho rằng lần này đối phương tất nhiên nói không ra lời, một thân ảnh chậm rãi từ trong sấm sét đi ra. Vô số Lôi Điện còn chưa tới bên cạnh hắn, liền bị một vách ngăn ngăn ở bên ngoài, mà thân ảnh này giống như không có cảm giác đến Lôi Điện, từng bước một đi tới. - Ngươi... Bắc Hư lão nhân không thể tin được. Cửu Thiên Huyền Lôi chân pháp của hắn, thi triển ra, Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm đỉnh phong cũng có thể nhẹ nhõm oanh kích thành cặn bã, cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh cũng khó cản kỳ phong, kẻ trước mắt này không có việc gì... Thật hay giả? - Nhất định là bảo vật... Nhất định là trên người hắn mặc một loại bảo vật phòng ngự nào đó! Trong mắt Bắc Hư lão nhân sinh ra tham lam nồng nặc: - Nếu như ta được loại bảo vật này, đối kháng Thiên Đạo đại kiếp khẳng định có phần thắng rất lớn... Có thể ngăn cản Lôi Điện của hắn, tất nhiên cũng hữu dụng với Thiên Đạo đại kiếp! Chỉ cần chém giết tiểu tử này, món bảo vật kia liền là của mình. - Phổ Thiên lão tặc thật đúng là rộng rãi, có thể ngăn cản Cửu Thiên Huyền Lôi chân pháp của ta công kích, bảo vật phòng ngự trên người ngươi, chỉ sợ đã đạt tới Thiên Đạo cấp! Nghĩ rõ ràng những thứ này, Bắc Hư lão nhân cười lạnh. - Bảo vật Thiên Đạo cấp? Duyên Hoắc Vương tử hô hấp dồn dập, trong mắt cũng đầy tham lam nồng nặc. Người bình thường không biết Thiên Đạo Chí Bảo là gì, nhưng hắn thân là Vương tử lại rất rõ ràng. Loại bảo vật này còn gọi nửa bước Thần binh Đế cảnh, một khi mặc vào coi như cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh cũng không thể tổn thương. Khó trách gia hỏa này cuồng vọng như thế, biết rõ Bắc Hư lão nhân là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh còn dám tới, nguyên lai có ỷ vào! Loại bảo vật cấp bậc này, ngay cả Đa Ba, Lưu Mộc, Nhữ Hạ cũng không chiếm được, đủ thấy trân quý! - Thiên Đạo cấp? Có thể nói như vậy! Nhiếp Vân ngăn trở Lôi Điện của đối phương, dùng là Không Gian chi lực của thế giới nạp vật, bất quá cũng không nói tỉ mỉ.