Cho dù không biết vì sao vừa rồi ngươi không nói sớm? Thế nhưng hiện tại tên đã trên dây, lại không cầm ra được đồ vật đã nói. Đây không phải là tự mình chịu khổi hay sao? - Lưu Mộc, có chuyện gì xảy ra? Trong lúc hắn đang không biết làm sao thì thanh âm của Phổ Thiên Đại Đế như là sấm sét vang lên. - Ta... Hồi bẩm bệ hạ, ta... Lưu Mộc vương tử lau mồ hôi lạnh ở trên đầu, bờ môi có chút run rẩy nói. - Vừa rồi đầu Khôi Lỗi này của ta đã ngăn chặn được Hỏa Long chi thạch, ta còn tưởng rằng đã bị hắn lấy đi, ai ngờ... Không ngờ nó lại không ở trong tay hắn, cụ thể là trong tay ai, ta cũng không biết... Hắn đã triệt để luyện hóa Khôi Lỗi cho nên hắn cũng biết đối phương sẽ không nói dối hắn. Mà đã không nói dối, như vậy nhất định sẽ không có ở trong tay hắn. - Hồi bẩm bệ hạ, hắn nói bừa bãi đó. Vừa rồi mấy người chúng ta đã tận mắt nhìn thấy, đầu Khôi Lỗi này của hắn đã thành công lấy đi Hỏa Long chi thạch. Sao lại không có ở trong tay hắn được cơ chứ? Độc Giác lập tức tiến về phía trước một bước. Những người khác có sợ hãi đối với vị bệ hạ này, thế nhưng hắn lại không có. Trước đó hắn thiếu chút nữa đã bị Hỏa Long chi thạch thiêu hủy đi cánh tay, lại tận mắt nhìn thấy đối phương lấy đi Hỏa Long chi tâm, đương nhiên phải cố gắng tuân theo lý lẽ. - Không sai, ta cũng tận mắt nhìn thấy, tuy rằng không biết vì sao hắn ta lại không thừa nhận. Thế nhưng ta nghĩ Hỏa Long chi thạch này chỉ có thể ở trên người hắn mà thôi. Ngô Thiền cũng mở miệng nói. - Ta cũng có thể làm chứng! Đám người Xi Yêu, Ma Nghiêm cũng mở miệng nói. - Đã có chuyện gì xảy ra? Nhìn thấy tất cả mọi người đều đứng ra làm chứng việc Lưu Mộc vương tử đạt được Hỏa Long chi thạch. Thế nhưng hắn lại nói thứ này không có pử trên người mình, Phổ Thiên Đại Đế khẽ nhướng mày rồi hỏi một câu. - Bệ hạ, ta cũng không biết... Nếu như Hỏa Long chi tâm có ở trên người của ta, nhất định ta sẽ lập tức giao ra, thế nhưng... Nó không có ở trên người của ta, kính xin bệ hạ minh xét! Tuy rằng trogn lòng Lưu Mộc vương tử vô cùng nghẹn khuất, thế nhưng giờ phút này cũng không dám nói dối mà vội vàng quỳ rạp xuống đất nói. - Có ở trên người ngươi hay không, ta chỉ cần nhìn một cái là có thể biết rõ tình cảnh vừa rồi! Phổ Thiên Đại Đế cũng không nói nhiều, bàn tay nhẹ nhàng vỗ một cái tại chỗ. Ông! Một đạo bạch quang lập loè, mọi người chỉ cảm thấy thời gian ở trước mắt không ngừng vặn vẹo, một đạo quang ảnh cực lớn xuất hiện ở trước mắt bọn họ. Bên trong quang mang có bóng người lắc lư, chính là tình cảnh bọn hắn đứng trên Cổ thuyền được chế tạo từ Băng Phách hàn tinh đi trên Hỏa Long chi hải. Không ngờ Phổ Thiên Đại Đế lại dùng phương pháp quay ngược thời gian, nhìn xem tình cảnh vừa rồi. Thiên Đạo tuần hoàn, chỉ có thể dọc theo tốc độ chảy của thời gian mà chậm rãi đi về phía trước. Bởi vậy, cho dù là thiên đạo cũng không thể làm được chuyện thời gian quay ngược lại, thế nhưng Đại Đế lại có thể! Phổ Thiên Đại Đế càng là tồn tại bài danh top năm trong các Đế cảnh, thi triển ra nó cũng không có một chút áp lực nào. Ở bên trong quang mang trước mắt, tràng cảnh trước đó của mọi người ở bên trong giống như đúc, cơ hồ tất cả mọi người đều thử qua một lần nhưng cũng không thành công. Cho nên lúc này Lưu Mộc vương tử mới triệu hồi ra Khôi Lỗi cua mình. Khôi Lỗi đại triển thần uy, phong ấn Hỏa Long chi thạch vào bên trong quang mang, ngay sau đó Hỏa Long chi thạch cũng biến mất. Lập tức Lưu Mộc vương tử bị mọi người vây công, sau đó lại xuất hiện ở chỗ này. Sưu! Quang ảnh biến mất. Vẻ mặt Phổ Thiên Đại Đế có chút lạnh nhạt liếc nhìn mọi người. Nhiếp Vân chỉ cảm thấy da mặt nóng lên, dường như hắn đã cảm thấy ánh mắt của vị Đại Đế này đã dừng lại ở trên người hắn một lúc, chuyện này khiến cho trong lòng hắn không khỏi xiết chặt một phen. Quả thực hắn cũng có chút bận tâm, bởi vì... Hỏa Long chi tâm khiến cho tất cả mọi người mê hoặc đang ở trong tay hắn a! Vừa rồi, sau khi Lưu Mộc vương tử triệu hồi ra Khôi Lỗi, hắn đã lặng lẽ đem Viêm Hoàng điện hóa thành bụi bặm ném tới trên người đối phương. Viêm Hoàng trong điện che dấu hắn một phần thân, nương theo Khôi Lỗi đi vào Hỏa Long chi thạch trước mặt. Sauk hi Khôi Lỗi phong ấn Hỏa Long chi thạch, phân thân thừa cơ ra tay, thu nó vào bên trong Viêm Hoàng điện. Bởi vì đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa lại thêm điểm đặc thù của thần binh Đế cảnh. Cho nên cho dù là Khôi Lỗi cũng không phát hiện ra được điểm dị thường, chứ đừng nói là đám người Lưu Mộc vương tử. - Hỏa Long chi tâm ở đâu, ta đã biết! Lần khảo hạch này chấm dứt, các vị đều trở về đi. Chờ đợi Vạn Giới Động thiên mở ra! Ánh mắt của Phổ Thiên Đại Đế quét qua mọi người một lần đã dừng lại, thanh âm uy nghiêm chậm rãi vang vọng. - Vâng! - Vi thần cáo lui! Thấy bệ hạ cũng không truy cứu, biết rõ Hỏa Long chi tâm ở nơi nào. Mà mọi người cũng không dám hỏi nhiều, cả đám lui về phía sau vài bước, sau đó quay người rời đi. Nhiếp Vân cũng đi theo sau lưng mọi người, đi ra bên ngoài. Lặng lẽ trộm đi Hỏa Long chi tâm, vốn hắn định thần không biết quỷ không hay. Thế nhưng không nghĩ tới Phổ Thiên Đại Đế lại còn có thể thi triển thời gian quay ngược lại. Chuyện này khiến cho hắn có chút kinh hãi lạnh mình. Khó trách tuy rằng đám người Đa Ba vương tử tuy nhiên rất muốn giết hắn. Thế nhưng vẫn không dám ngang nhiên động thủ, chỉ sợ chính là bởi vì loại nguyên nhân này a. Thời gian quay ngược lại quả thực quá đáng sợ, đáng sợ tứi mức bất luận kẻ nào cũng không dám nói dối đối với cường giả Đế cảnh. Bởi vì thời gian ghi chép tất cả dấu vết, chuện này không có cách nào làm giả cho được. - Xin Nhiếp Vân đại nhân dừng bước! Hắn vừa mới đi xa được một chút, đang định đi lên xe ngựa thì lại có một bóng người đi tới. Nhìn thấy người này, hai hàng lông mày của Nhiếp Vân không tự chủ được nhảy dựng lên một cái. Người này chính là vị thái giám bên người của Phổ Thiên Đại Đế kia. - Bệ hạ muốn gặp ngươi một mình, xin đại nhân rời đi cùng ta! Thái giám đi tới trước mặt hắn rồi nói. - Bệ hạ muốn gặp ta? Trong lòng Nhiếp Vân có chút khẩn trương, trên mặt lại không có biểu hiện gì. Tay khẽ đảo, lập tức lấy ra một ít đan dược trân quý đưa cho đối phương: