Vô Tận Đan Điền
Chương 141
Thấy thiếu niên cầm trường thương đứng ở cửa cốc, một thương là có Phong Lang tử vong, người Thiết Nham dong binh đoàn đều thay đổi sắc mặt, hai tay run lên, toàn thân đẫm mồ hôi lạnh.
Dù họ là những người rắn rỏi có kinh nghiệm sinh tử cũng bị một màn trước mắt làm choáng váng!
Phong Lang kết bè kết đội, hung hãn dị thường, dù cường giả khí tông đỉnh gặp được cũng chạy trốn, nhưng thiếu niên mỗi đầu một thương vẫn ngăn cản không cho bầy lang xông vào sơn cốc, đó là thực lực gì?
- Dương Vân…không phải cường giả chí tôn đi!
Liêu Phong nuốt nướt bọt thì thào nói.
- Cường giả chí tôn? Thần Phong đế quốc tổng cộng chỉ có vài chí tôn, sao ta chưa từng nghe nói qua.
- Cho dù không phải chí tôn cũng không kém bao nhiêu, một thương một đầu Phong Lang thành cương cảnh đỉnh, nếu hắn muốn giết chúng ta chỉ sợ không qua một phút chúng ta đều biến thành thi thể!
Chứng kiến thân ảnh đứng ngay cửa cốc, mọi người khiếp sợ nói không ra lời.
Khó trách Khương Du bỏ chạy, nguyên lai là vì như thế!
- Cứ giết mãi như vậy cũng không phải biện pháp!
Lúc này Nhiếp Vân đang nhíu mày nhìn bầy lang đang lao tới.
Bằng vào uy lực trường thương hắn có thể ngăn cản bầy lang thêm một lát, nhưng muốn hoàn toàn ngăn trở căn bản không có khả năng, trừ phi hắn đạt tới thực lực chí tôn!
Ngao ô!
Ngay lúc Nhiếp Vân còn do dự, chợt nghe sau lưng bầy lang vang lên thanh âm gầm rú uy nghiêm, tiếng rú chấm dứt, bầy lang đang điên cuồng trùng kích chợt ngừng lại, đồng loạt tách ra một lối đi, một dầu Phong Lang khổng lồ từ phía sau đi tới.
Đầu Phong Lang dài hơn sáu thước, toàn thân trắng tuyết, trên đầu có một dúm lông trắng giống như vương miện dựng thẳng lên, khi đi lại mang theo khí thế siêu nhiên, những Phong Lang khác nhìn thấy nó đều cúi thấp đầu.
- Phong Lang Vương?
Chứng kiến đầu yêu thú, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại.
Hắn biết Phong Lang Vương, biết nó có thực lực khí tông đỉnh, không kém hơn tiểu Hổ, cho dù thực lực của hắn tiến bộ lớn vẫn không phải là đối thủ của nó!
- Ngao ô!
Phong Lang Vương chứng kiến thi thể đồng loại nằm dưới đất, ánh mắt đầy sát khí nhìn Nhiếp Vân, ngửa mặt lên trời gầm rú tựa hồ như đang tuyên thệ phải đem hắn xé thành mảnh nhỏ!
- Phong Lang Vương? Tại sao lại có Phong Lang Vương!
Đám người Thiết Lan Nhi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt biến thành trắng bệch.
Tuy Phong Lang kết bè kết đội, nhưng rất hiếm thấy Phong Lang Vương, bình thường hơn ngàn đầu Phong Lang cũng không thấy một đầu, không nghĩ tới bầy lang này lại có, thậm chí còn đạt tới cấp bậc trưởng thành!
- Chỉ sợ Dương Vân phải gặp nguy hiểm…
Thiết Long siết chặt nắm tay.
Tuy sức chiến đấu của Thiết Long không bằng Nhiếp Vân, nhưng vẫn có ánh mắt, vừa rồi khi thấy thiếu niên chiến đấu đã biết tu vi hắn chỉ tới binh giáp cảnh trung kỳ!
Dù toàn lực bùng nổ nhiều nhất chỉ xấp xỉ cường giả khí tông hậu kỳ, muốn đối phó yêu thú khí tông đỉnh căn bản là không khả năng!
- Xem ra đã tới giờ kiểm tra thành quả tu luyện lần này!
Nhìn Phong Lang Vương sát ý lăng nhiên, Nhiếp Vân hít sâu một hơi híp mắt.
- Tới đi!
Trường thương run lên, hiện ra hơn mười thương ảnh, như hàn tinh hướng Phong Lang Vương lao tới!
Đối mặt Phong Lang Vương khí tông đỉnh, hắn lựa chọn ra tay trước.
Thương ảnh chính là vũ kỹ hầu tộc thượng phẩm hắn luyện thành trong khoảng thời gian này – Hàn Tinh thất thập nhị thức!
- Ngao ô!
Phong Lang Vương gầm rú đánh tới.
Đinh đinh đinh đinh!
Lợi trảo cùng thương ảnh giao kích cùng một chỗ, hai cỗ kình phong cường đại đánh nát toàn bộ cây cối bụi rậm xung quanh, nhìn qua giống như bị lợi khí sắc bén cắt đứt.
- Tốt!
Cảm nhận một kích toàn lực bị đối phương ngăn trở, Nhiếp Vân hưng phấn thét dài một tiếng, mũi thương vọt xuống!
Sưu sưu sưu!
Chỉ nháy mắt Nhiếp Vân cùng Phong Lang Vương đã giao thủ hơn mười lần, tốc độ cùng người cùng lang đều nhanh như thiểm điện, chỉ thấy hai ảnh tử lóe ra trên không trung, ngoài ra không thấy rõ chiêu số.
Ngay cả Thiết Long cũng không cách nào chứng kiến.
- Loại thực lực này…may mắn Dương Vân không phải kẻ địch của chúng ta, nếu không chỉ sợ một chiêu đã có thể đâm thủng cổ họng của ta…
Càng xem Thiết Long càng cảm thấy kinh hãi, càng cảm thấy thiếu niên kia sâu không lường được.
- Ụa…
Trong đám người thực lực Thiết Lan Nhi yếu nhất, chứng kiến thân ảnh nhanh như chớp của một người một thú làm cho nàng không nhịn được phun ra.
Vừa nôn xong vẻ mặt nàng chợt cười khổ.
Chính mình luôn mắng người ta là phế vật, nhưng động tác của người ta nhanh tới mức mình chứng kiến cũng hoa mắt nôn ói, chênh lệch giữa đôi bên đúng là trên trời dưới đất.
Khó trách mình châm chọc cười nhạo người ta cũng không thèm để ý, có lẽ không phải vì trúng ý mình mà khoan dung, mà là người ta khinh thường đi!
Một cường giả có thể bất phân thắng bại với yêu thú khí tông đỉnh, như thế nào lại đi để ý một nữ tử xuất thể cảnh đây?
- Tốc độ của gia hỏa này thật quá nhanh, hơn nữa phòng ngự cơ hồ vô địch, nếu còn đánh tiếp lực lượng của ta ngày càng ít, sẽ bị thất bại!
Người ngoài nhìn không thấu ai lợi hại hơn ai, nhưng Nhiếp Vân biết còn đánh tiếp mình nhất định sẽ thua.
Bởi vì Phong Lang Vương chỉ cần động đã tàn ảnh đầy trời, nếu không phải vì mình là truy tung sư, đem truy tung khí thêm vào đối phương, thời khắc đều xác định được vị trí của nó, chỉ sợ hiện tại đã sớm bị trọng thương.
Hoa lạp!
Ngay lúc trong lòng Nhiếp Vân còn đang suy tư, một trảo đã đánh xuống trước ngực hắn, một tiếng vang giòn đã đem y phục của hắn kéo ra một đạo lỗ hổng thật dài.
- Cút ngay!
Quần áo bị bứt xé, trường thương không kịp thay đổi, quyền phải mạnh mẽ đánh qua.
Một quyền như sấm đánh mang theo toàn bộ lực lượng thân thể cùng chân khí hô một tiếng xuyên qua không gian đi thẳng tới trước mặt Phong Lang Vương.
Ông!
Mắt thấy Phong Lang Vương không thể trốn tránh, xung quanh đột nhiên hiện ra một cỗ gió xoáy dày đặc, được gió xoáy thêm vào Phong Lang Vương giống như thuấn di tránh thoát một quyền, một trảo đánh thẳng vào đầu vai Nhiếp Vân.
- Phốc!
Máu tươi phun ra, Nhiếp Vân bay ngược ra ngoài nặng nề ngã xuống đất!
- Gió? Phong Lang Vương đạt tới khí tông lại có thể lợi dụng sức gió, lần này nguy rồi…
Thiết Long chứng kiến một màn trước mắt, sắc mặt biến đổi.
Khí tông, nhất đại tông sư, nhân loại đạt tới cấp bậc này thân thể đều nhận được biến hóa không thể tưởng tượng nổi, tỷ như tự nhiên chi nhãn, có thể đem cảnh tượng trong vòng mười dặm có thể tùy ý dừng trong đáy mắt, giống như đang hiện ra ngay trước mắt của mình. Tự nhiên chi tai, có thể đem toàn bộ thanh âm trong phạm vi mười dặm nghe được hết thảy, chân chính thông đạt thính lực!
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
56 chương
50 chương
25 chương
327 chương