Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)
Chương 121 : Nam nhân thích gì nhất…
- Đúng, mặc nội y chạy!
- Chúng ta muốn ngắm nội y!
- Có người chạy là được, mặc kệ là ai chạy!
- Vậy không được, ta chỉ thích nhìn xem mỹ nữ thoát y chạy!
Tiến Thiền vừa mới đề nghị, bên cạnh một đám nam sinh lại bắt đầu ồn ào, sắc mặt Vương Giai thay đổi không ngừng, sau đó cũng cắn răng nói:
- Thoát y chạy thôi, có gì đặc biệt chứ!
Vương Giai nhanh chóng cởi áo ngoài, chỉ còn lại có đồ lót, phô bày vóc dáng tương đối phát triển, sau đó phất tay với các nam sinh bên cạnh một cái:
- Ta chạy đây, mọi người nhớ phải cổ vũ ta a!
Tiếu Thiền trợn mắt há hốc mồm, Vương Giai cũng đã nhảy xuống khán đài, bắt đầu chạy như băng quanh sân vận động.
- Có mỹ nữ thoát y chạy kìa!
Có người chỉ sợ thiên hạ không loạn, lớn tiếng la một câu, sau đó, lực chú ý của mọi người đều bị Vương Giai hấp dẫn.
- Vóc người không tệ a!
Dâm quang lấp lánh trong mắt đám nam sinh.
- Rất đẹp, sắp theo kịp hoa khôi lớp chúng ta ròi.
Một người nam sinh bắt đầu chảy nước miếng.
- Áo lót màu đen, ta thích aTên nào đó lại cười bỉ ổi.
- Ai mà to gan vậy?
Có nữ sinh liền hỏi thăm.
- Đó là Vương Gia lớp 10/4, đánh cược thua người ta.
Lập tức có người đưa ra đáp án.
Sự kiện Vương Giai chạy thoát y, thoáng cái trở thành điểm nóng trong sân, ngay cả Đường Kim đều là nhìn thoáng qua, sau đó hắn chỉ lắc đầu:
- Mỹ nữ chạy thoát y là chuyện tốt, nhưng mà xấu xí còn thoát y chạy đi dọa người là không nên a!
Vương Giai bây giờ đang cực kì đắc ý bởi vì nàng đột nhiên phát hiện mình đã thực sự nổi tiếng rồi. Hơn nữa nàng cũng không phải thực sự chạy thoát y, cùng lắm coi như là mặc bikini mà thôi, thậm chí nàng còn nghe thấy trên khán đài có người van xin làm quen với người đẹp.
Chẳng qua là lời nói của Đường Kim cũng không phải là cố ý, hắn thuận miệng nói như vậy nhưng khan đài yên tĩnh nên ai cũng nghe rõ, Vương Gia đang chạy nghe vậy bước hụt một bước ngã trên đường chạy.
- Ha ha ha…
Trên khán đài, Tiếu Thiền không chút kiêng kỵ cười ha hả, nàng nghe thấy Đường Kim nói câu kia, nhất thời không tự chủ được tang hảo cảm với hắn lên nhiều.
Tần Thủy Dao bĩu môi:
- Đường Kim thúi nói lời này cũng không có sai, Vương Giai kia vóc người cũng không ra gì.
Đến cả Hàn Tuyết Nhu cũng ưỡn ngực kiêu ngạo, ánh mắt mơ hồ có chút coi thường, nếu luận vóc dáng trong các bạn đồng lứa, nàng xưng thứ hai thì không ai dám nhận đệ nhất.
Một đám nam sinh thì lại bất mãn, mẹ kiếp, Đường Kim này ăn no rửng mỡ không biết người khác thiếu thốn a! Tên này đã có hoa khôi của trường còn không biết ở đâu nhặt được nữ cảnh sát chân dài, tự nhiên là cảm thấy Vương Giai người ta vóc người không bằng, nhưng bọn họ muốn tự mình tìm được bạn gái dáng người như Vương Giai còn không biết bao nhiêu khó khan đây!
Đáng tiếc, Đường Kim hiển nhiên sẽ không thông cảm lòng với bọn họ, hắn không để ý tới Vương Giai nữa, mà là nhìn về phía Trịnh Vân Hạo còn đang run sợ:
- Này mặt trắng nhỏ, người còn không đi đứng ở nơi này làm gì? Đừng lãng phí thời gian của ta a!
Đường Kim mắng hắn xong, Trịnh Vân Hạo rốt cục phục hồi tình thần lại, hắn dùng ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim, đột nhiên hỏi một câu:
- Mày sao mà làm được thế?
Trịnh Vân Hạo biết không phải là mình bắt trượt mà chớp mắt khi hắn chạm bóng quả bóng đột nhiên xoáy máy làm hắn không thể bắt được, với kinh nghiệm của mình hắn khẳng định đây không phải do may mắn mà do Đường Kim.
Đường Kim lại không thèm để ý tới Trịnh Vân Hào, mà là nhìn về phía Trương Tiểu Bàn:
- Trừ bóng rổ bóng đá ra, còn muốn đấu cái gì khác sao?
- Có, nhiều lắm, bóng chuyền, bóng bàn, golf, tennis, cầu lông, bóng bàn đều có người thách đấu!
Trương Tiểu Bàn trả lời.
- Đường Kim, mày rất lợi hại, tao chịu thua!
Trịnh Vân Hạo không đợi Đường Kim trả lời, lại như cũ nói với Đường Kim một câu như vậy.
- Tốt, biết chịu thua, cậu coi như không tệ, sau này tôi sẽ không gọi cậu là mặt trắng nhỏ…
Đường Kim thuận miệng đáp một tiếng.
- Nhưng tôi vânz sẽ theo đuồi Tần Thủy Dao.
Trịnh Vân Hạo lại nói một câu, sau đó liền xoay người rời đi.
- Theo đuổi sao, dù gì cũng không liên quan đến tôi.
Đường Kim không them để ý chút nào, hắn quét mắt nhìn mọi người xung quanh:
- Uy, các cậu ai khiêu chiến với tôi thì bước ra a, bất kể là bóng chuyền cầu lông hay là bóng bàn, chỉ cần liên quan đến bóng đều là đứng ra!
Mấy trăm người đứng dậy, một người trong kia không nhịn được hỏi:
- Đường Kim, màylại muốn làm cái gì?
- Hỏi các cậu một cái vấn đề, các cậu biết nam nhân thích môn thể thao gì nào? Đường Kim thật tình hỏi.
- Bóng đá, đương nhiên là bóng đá!
- Cái rắm, là bóng rổ, bóng rổ mới đúng!
- Phải là bóng bàn a, đấy mới là quốc cầu!
- Cầu lông cũng rất nhiều người đánh a, đây là thể dục đại chúng!
- Kháo, ta thấy người chơi bia cũng rất nhiều a!
- Golf cũng là môn vận động quý tộc…
Mấy trăm người ở đây tranh luận không ngừng nghỉ, chỉ tiếc, loại này tranh luận này thì bao giờ mới có kết luận được..
- Đừng cãi cọ, các ngươi không thể có chút thông minh saoĐường Kim có chút không nhịn được:
- Quên đi, để ta nói cho các cậu biết, nam nhân trên thế giới này thích chơi nhất là hai bán cầu trên người nữ nhân a!
Lời này vừa nói ra khiến toàn trường phải sợ hãi, sau đó chính là một trận hò hét loạn lên.
- Lưu manh!
- Phi, Đường Kim quá lưu manh!
- Đúng thế, nếu không người ta sao có thể gọi là Đường lưu manh?
- Ghê tởm!
- Hạ lưu!…
Tất nhiên người mắng đều là nữ sinh, ngay cả Tiểu Đậu Nha cũng đỏ bừng mặt:
- Anh Đường Tinh thật có chút lưu manh a!
Còn Tần Thủy Dao lại căm giận mắng lên:
- Cái gì gọi là có chút lưu manh? Hắn chính là siêu cấp lưu manh đáng chết!
Cả đám nam sinh đầu tiên là kinh ngạc một trận, sau đó liền tán thành.
- Lời này không sai a!
- Phải nói là chuẩn a!
- Chân lý, tuyệt đối là chân lý!…
Có một nam sinh yếu ớt nói một câu:
- Thật ra thì, tôi không phải là rất thích nữ nhân a…
Lập tức một đống người chửi:
- Cái thằng gay chết bầm!
Trên thực tế, dù là nam sinh hay nữ sinh, dù tán thành hay phản đối đều phải ngầm thừa nhận, đó đúng là thứ nam nhân thích. Trừ phi là gay còn không có ai mà không thích ngực nữ nhân chứ?
- Ngô, xem ra mọi người đều đồng ý với tôi, cũng không có thời gian đấu bóng với tất cả mọi người. Thôi thì chúng ta đấu một chút về thứ mọi người thích nhất thế giới.
Đường Kim rất hài lòng với phản ứng của mọi người:
- Các cậu thấy mũ nữ bên kia chứ? Ai có bản lĩnh sờ bóng của nàng một cái thì tôi nhận thua, không thì các cậu thua.
Lời này vừa nói ra, cả nữ sinh lại lêntiếng mắng chửi, Đường Kim thật là quá lưu manh rồi, thậm chí kiểu tranh tài lưu manh như vậy cũng có thể nghĩ ra!
Truyện khác cùng thể loại
173 chương
501 chương
18 chương
120 chương
27 chương
60 chương