Vô Song Chi Chủ
Chương 96 : Độc chiến (2)
Đem ba loại lực lượng chồng điệp lên nhau, Vân Hoàng cảm giác vô cùng nặng nề, giống như liên tục bị chèn ép cả trong lẫn ngoài vậy.
“Tốc chiến tốc thắng!”
Bạch Viên với cái cằm bị vỡ đột nhiên hét thảm một tiếng, hồn hải của nó đã bị Vân Hoàng dùng hồn lực công kích. Trong khoảnh khắc đó, Vân Hoàng tốc độ cực nhanh vọt lên, một quyền Khởi Phong Thức xuất ra. Bạch Viên lúc này đứng mũi chịu sào, miễn cưỡng lấy lại được một tia linh động, yêu lực bộc phát, hoá thành băng hàn lực lượng nơi quyền đầu. Băng hàn và phong bạo kịch liệt va chạm, Kim Vân Báo phản ứng đứng thứ hai, trên người kim sắc ma văn bốc ra ngùn ngụt yêu lực, Hoang Thiên Xà cùng Tam Nhãn Phi Ưng cũng không chậm, bạo phát ra chính mình năng lực thiên phú, Hoang Thiên Xà quanh thân là cát bụi, ẩn chứa tính ăn mòn cực mạnh. Tam Nhãn Phi Ưng trong cả bốn là mạnh nhất, lợi trảo lực lượng bên trong đã đạt tới da lông của Tê liệt chi ý cùng Phong hệ chi ý rồi.
Vân Hoàng một quyền đánh bay Bạch Viên liền đụng độ Kim Vân Báo đang lao đến, tốc độ của nó cực nhanh do thân thể đã được kim sắc ma văn gia cường, Vân Hoàng vội né sang bên trái nhưng yêu lực vẫn để lại trên ngực hắn một đạo nhang nhạt vết máu. Vân Hoàng cánh tay nâng lên một cái đạo đài chặn đứng Hoang Thiên Xà, đạo đài dưới cát bụi lực lượng có thể thấy bằng mắt thường bắt đầu bị mài mòn. Mà Tam Nhãn Phi Ưng tốc độ cực nhanh, chỉ trong giây phút mà hắn thất thủ đã biến thành một cái bóng mờ chém bay Vân Hoàng, lực đạo mạnh mẽ trấn hắn lùi ra xa mấy chục bước chân. Trên ngực còn nguyên ba vết cắt sâu hoắm, mang theo Tê liệt lực lượng da lông cũng kiến vết thương này của hắn trong thời gian ngắn vô pháp hồi phục.
”Những con yêu thua này đều trong Tam cấp trung giai thực lực thức tỉnh năng lực thiên phú, sức chiến đấu còn so với phổ thông yêu thú bên trên.”
Mỗi một đầu yêu thú mà hắn đang đối mặt sức chiến đấu cực kì đáng sợ, sợ rằng dù là Nguyên Hạo Quốc Thông Linh cảnh thất cấp cường giả cũng trong thời gian ngắn khó mà đánh giết được.
Yêu thú Tam cấp thời kì khác với Thông Linh cảnh tu sĩ. Thông Linh cảnh tu sĩ dựa vào việc lĩnh ngộ thiên địa chi lực lớn mạnh bản thân mình thì yêu thú lúc đó đào móc, khai thác trong bản thân, trong huyết mạch của chúng thiên phú. Thiên phú thúc tỉnh càng sớm thì càng mạnh.
Vân Hoàng tế xuất ra một tấm pháp thuẫn đõ lấy nắm đấm của Bạch Viên công kích, muốn chạy thoát ra phía bên kia thì một đám Tam cấp đê giai yêu thú cản lại. Chỉ chậm trễ có một hơi thở thôi cử động của hắn đã bị Kim Vân Báo bắt được, nó dùng tốc độ nhanh nhất phi về phía Vân Hoàng, dưới lực đạo khủng khiếp như vậy va chạm, đạo đài của hắn vỡ ra. Vân Hoàng bị phản phệ thổ huyết, mạnh mẽ dùng hồn lực ổn định lại tâm trí, ánh mắt lăng lệ một kiếm chém ra. Lúc này, hắn đem linh lực vận chuyển tới cực hạn, vận dụng thêm sức mạnh của mười ba đạo Long văn, tăng phúc ít nhất hai thành trở lên lực công kích.
“Truy Phong Thức!”
Một tiếng rít khủng khiếp vang vọng trong hang đá, một bên răng nanh của Kim Vân Báo bị chém gãy, đồng dạng thanh kiếm trong tay hắn cũng bị chia làm hai nửa. Vân Hoàng âm thầm kinh hãi, Long văn tăng phúc so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn nhiều. Một kiếm này trong nháy mắt có thể lấy mạng một cái Thông Linh cảnh tứ cấp.
Kim Văn Báo có kim sắc ma văn gia cường thân thể mới có thể chống lại một kiếm này, nếu chỉ là phổ thông Tam cấp trung giai yêu thú chỉ sợ rằng đã bị hắn đem đầu hái xuống.
Tam Nhãn Phi Ưng cùng Hoang Thiên Xà phân làm hai hướng công kích Vân Hoàng, hắn bước lên trước, khí thế mạnh mẽ tỏa ra. Mười ba đạo rực sáng Long văn bộc phát, mỗi một đạo như một đầu cự Long, ẩn chứa trong đó khủng bố lực lượng. Vân Hoàng hai tay trần vung lên, cánh tay của hắn thoạt nhìn đưa rất nhẹ nhàng. Nhưng lại mang cho kẻ khác cảm giác như liên tiếp những toà núi đổ xuống. Diệt Vấn đao khí hàng trăm, hàng nghìn đao tạo thành một vùng hỗn độn xung quanh Vân Hoàng, phàm là thứ xâm phạm sẽ bị hỗn độn bẻ cong, phá hủy, nghiền nát.
Bạch Viên cánh tay các ngón bị bẻ ngược vẻ xuôi đủ kiểu, thân hình to lớn bay rớt ra bên ngoài. Kim Ván Báo cũng không ngoại lệ, do lúc trước bị Vân Hoàng làm cho thụ thương nên càng không thể chống trả. Cả phần đầu còn suýt nữa bị nghiền nát.
Vân Hoàng đột nhiên phát động hồn lực công kích, Hoang Thiên Xà trúng chiêu, lộ ra sơ hở cực lớn. Hắn làm sao có thể bỏ lỡ thời cơ tốt như vậy.
“Quang Lưu Hư Bộc!”
Cánh tay của Vân Hoàng trong chốc lát di chuyển thẳng về phía trước. Từ trên người Vân Hoàng phát ra một cỗ khủng khiếp hủy diệt ý chí, vận dụng hết lực lượng vào một quyền này. Hoang Thiên Xà rít gào muốn đào thoát, nhưng đã muộn.
”Thiên Hoang Táng Thần!”
Hoang Thiên Xà chỉ cảm thấy như xung quanh mình đang dần trở nên cứng rắn hơn, thực ra đó chính là thiên địa chi lực đông đặc lại như khối đá đồng dạng. Vân Hoàng vẫn chưa kết thúc, đó mới chỉ là đòn phủ đầu, sát chiến thực sự chính là cái đằng sau. Một chiêu này Vân Hoàng đoán dù là Thông Linh cảnh hậu kì nếu tuỳ ý cũng có thể thụ thương.
“Thiên Hoang Phá Thiên! Diệt cho ta!”
Thiên địa chi lực vặn vẹo tột độ, từ trong hư không xuất hiện những vết nứt mờ ảo. Hoang Thiên Xà bị kinh khủng sát thế cùng hủy diệt từ bên trong những vết nứt tưởng chừng vô hại kia đem cắt làm mười tám mảnh lớn nhỏ. Tam Nhãn Phi Ưng phẫn bộ, hoá thành một đạo lưu quang vòng một vòng trên không trung rồi cắt về phía Vân Hoàng. Hắn cười gằn, ba cái chiến lực đã bị Vân Hoàng phế đi, một cái Tam Nhãn Phi Ưng không thể làm gì được hắn.
Nhưng mà, lại tới liền hơn mười đầu Tam cấp trung giai yêu thú, mỗi một đầu đều không so với Tam Nhãn Phi Ưng yếu, thậm chí có một số còn ẩn ẩn cường hơn một điểm.
Trường hợp xấu nhất trong dự tính của hắn đã xảy ra, hắn không thể hạ được cả bốn đầu yêu thú này trước khi chi viện của chúng kéo đến.
“Chết tiệt, chỉ một chút nữa thôi…”
Vân Hoàng cười khổ, ngồi dựa lưng vào vách đá, hắn xương đã gãy nhiều nơi, linh lực chỉ cong có một hai thành, Long văn chi lực tổn hao bảy phần, duy chỉ có hồn lực là đỡ nhất.
Với tình trạng hiện giờ, đừng nói là phá vây, đánh giết hai con Tam cấp trung giai yêu thú đã là bất khả thi.
Tình thế bất lợi như thế này, Vân Hoàng cũng chỉ cười khổ, không có một chút nào tuyệt vọng.
Hắn đã trải qua những lần cửu tử nhất sinh như thế này rồi, tuyệt vọng thì có ích gì chứ, chỉ là hắn vẫn chưa tìm được cách hoá giải mà thôi.
Nhưng mà không để yên cho Vân Hoàng, mấy đầu Tam cấp trung giai yêu thú đã lao lên, Vân Hoàng nuốt những viên Đan dược cuối cùng, miễn cưỡng khôi phục một chút thực lực, bé tránh đi yêu thú công kích. Giờ phút này nếu hắn ngạnh kháng thì sẽ cong chết nhanh hơn. Nhưng mà đây là một cái hang động, không gian rất có hành, huống chi mười hai đầu đại yêu tốc độ không thấp, Vân Hoàng tuy đã tận lực né tránh nhưng vẫn không tránh khỏi thụ thương.
Vân Hoàng tâm tư liên tục chuyển động, hắn đã sắp không chịu nổi nữa rồi. Đột nhiên hắn nhìn thấy cái truyền tống trận chưa hoàn thành lúc trước mình đang làm dở.
“Hay là…”
Vân Hoàng cảm thấy ý kiến này quá mức mạo hiểm, truyền tống trận đã lây dính đến không gian lực lượng, cái này không thể nào đùa được đâu. Nhưng mà trong tất cả các phương án hắn nghĩ ra, đây là cách duy nhất có tỉ lệ thành công cao.
“Con mẹ nó, lão tử liều mạng!”
Vân Hoàng tốc độ đột nhiên bộc phát, hướng về phía truyền tống trận lao tới. Trong nhẫn trữ vật của hắn linh thạch liên tục được ném ra, bổ xung năng lượng cho trận pháp. Vân Hoàng nhảy vào, cả người hoá thành quang mang, để mặc lũ yêu thú đang vào thét.
Bất quá, truyền tống trận chưa Hoàng thành thật sự cực kì nguy hiểm, lực lượng không gian thông qua lỗ hổng tràn vào, mặc kệ là pháp bảo hay thuật pháp đều không ngăn được không gian lực lượng. Vân Hoàng lúc này đã là cá chết lưới rách, thiên hai đã loạn thì ta càng phải loạn thêm. Chuẩn bị đột phá Thông Linh cảnh.
Vân Hoàng từ lúc sửa chữa Hoàng tất Vĩnh Cửu kinh mạch liền có thể dễ dàng tấn thăng Thông Linh cảnh, nhưng mà hắn đã một mực tích lũy đến giờ, bây giờ tuy sớm hơn so với dự định của Vân Hoàng, nhưng tại tử vong trước mắt không thể không làm.
Vân Hoàng thúc đẩy linh lực đạt đến điểm mấu chốt, đột ngột Vĩnh Cửu kinh mạch nghịch chuyển toàn bộ lực lượng bên trong cơ thể hắn, Vân Hoàng vội vàng điều động lực lượng chống lại, không gian lực lượng lại nhảy vào bên trong hắn thể nội, ba cỗ lực lượng điên cuồng tàn sát lẫn nhau, đem thân thể của hắn thành cái chiến trường. Vân Hoàng thổ nạp toàn bộ linh lực bên trong số linh thạch còn lại, Bá Cực Chi Thể vận chuyển đến cực hạn, Thần hồn chi pháp không ngơi nghỉ chút nào.
Vân Hoàng vận dụng hết thảy hồn lực cùng cương nguyên, thần trí kém chút nữa không giữ được, không để ý rằng thiên lôi kiếp lẽ ra phải đến lại không có xuất hiện, không có để ta rằng mình đã hoàn thành truyền tống, trong đầu hắn lúc này chỉ có chính mình, cái lực lượng nghịch chuyển cùng cỗ không gian lực lượng đang chiến đấu mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
129 chương
86 chương
39 chương
4 chương
571 chương
37 chương