Vô Song Chi Chủ
Chương 88 : Tốt linh thạch (2)
Vân Hoàng thở ra một ngụm bạch khí, tinh khí thần không sánh được thoải mái, không kiềm chế được mà nói.
“Ước gì có thêm nhiều gấp mười linh thạch!”
Linh thạch này hắn đạt đến Thông Linh cảnh về sau khẳng định có đại lượng tác dụng, nên Vân Hoàng không có ngại nhiều.
Duy nhất đáng tiếc là, lằn ranh ngăn cách Luyện Khí cảnh và Hư Linh cảnh vẫn như cũ không thấy đâu, điều này khiến Vân Hoàng cảm thấy rất quái lạ. Đạt đến bước này như hắn, nhiều tu sĩ thậm chí không cần tu luyện cũng nước chảy thành sông một hơi đột phá đến Hư Linh cảnh hậu kì, thậm chí là Hư Linh cảnh đỉnh phong cũng không ít. Nhưng mà Vân Hoàng đến giờ vẫn như ngắm hoa trong sương đồng dạng, không bắt được bất cứ cái gì cả.
“Thôi, than thở ở đây cũng không phải là cách giải quyết. Trước tiên tìm nhiều một chút linh thạch đã.”
Vân Hoàng đứng dậy, thân hình di động tiến vào hang sâu tìm kiếm.
...
”Kì quái, sao chả có một viên linh thạch nào?”
Đã một tuần trôi qua, Vân Hoàng lần này lại không tìm thấy một viên linh thạch nào.
Đúng vậy, không một viên nào. Hắn đoán dù có như thế bài cũng phải nhìn thấy một hai viên chứ, nhưng đằng này một viên cũng không có xuất hiện, cảm giác như là gặp quỷ.
Vân Hoàng xoa vết nham nhở trên vách hang, trầm ngâm suy nghĩ.
“Vết nham nhở này không giống như vốn có, dường như có cái gì đó tác động vào.”
Sau đó, hắn liên tưởng tới cảnh tượng một đống xác yêu thú xếp chồng chất tạo thành huyết hồ lúc đầu hắn rơi xuống đây. Chả lẽ thứ này chính là yêu thú làm nên.
Điều này Vân Hoàng thấy khá là có lí, nhưng ngay sau liền cảm thấy có điều gì đó không hợp lí.
Yêu thú lấy linh thạch?
Không như nhân loại, yêu thú tu luyện bằng cách hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, nuốt thiên địa kì vật gia tăng chính mình, khai thác, lột xác huyết mạch chi lực. Những quá trình trên, một phân cũng không động đến linh thạch.
Tuy rằng hắn biết có một số dị loại yêu thú có thể hấp thu linh khí, nhưng những tồn tại như vậy tương đương với một cái đại thảm họa. Nếu thật sự có tồn tại thì Trung Hải sớm đã đại loạn, căn bản không có yên tĩnh như thế này.
Vân Hoàng lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một viên hạ phẩm linh thạch, đây là linh thạch đặt xuống dưới đất, hắn nhanh chóng tới một chỗ khá xa đạt xuống, sau đó quay lại đây núp lùm.
Yêu thú hay cái gì đi chăng nữa, lộ diện là hết thảy đều biết.
Chờ đợi mà không làm gì cả không phải Vân Hoàng mong đợi, hắn lấy ra một cái quyển trục làm từ thiết kim dát mỏng, bắt đài toàn lực xem xét.
Từ mật thất bên trong di tích kia có hàng chục cái quyển trục như thế này. Trong đó sản chứa hoặc là tinh diệu cơ quan thuật, hoặc là trận pháp tri thức, bất luận cái nào đều mười phần trân quý.
Khi hắn đang tham ngộ khoảng chừng một canh giờ, phía bên kia liền xảy ra động tĩnh.
Đó là một đầu tiểu yêu Nhất cấp đê giai yêu thú, nó cắp lấy viên linh thạch bằng miệng sau đó nhóm chân bỏ đi, hoàn toàn không phát giác Vân Hoàng.
”Thật sự là yêu thú!”
Vân Hoàng cố nén trong lòng ngạch nhiên, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện ba theo đầu tiểu yêu này.
Nhất cấp đê giai yêu thua tốc độ thực sự quá chậm, làm tốn của Vân Hoàng không ít thời gian. Cuối cùng, hiện ra trước mắt hắn là một cảnh tượng khó tin.
Đàn đàn yêu thú đang lũ lượt từ khắp các ngóc ngách đem linh thạch về, từ Nhất cấp đê giai cho đến Nhị cấp cao giai yêu thua đều tham gia vào cái dây truyền này. Những con yêu thú Nhị cấp đỉnh giai và Tam cấp thì đứng cảnh giới mặt ngoài hoặc đi lòng vòng bên trong cảnh giới, cảnh gác vô cùng chặt chẽ.
Vân Hoàng kinh hãi không phải vì nơi đây yêu thú quá đông, mà vì tổ chức yêu thú ở đây không phù hợp với lẽ thường. Tổ chức cỡ này chặt chẽ dù là Tam cấp yêu thú cũng vô pháp làm tới. Đây không thể nghi ngờ là một cái khác chủng tộc đã thao túng toàn bộ yêu thú ở đây, ít nhất là yêu thú mạnh nhất.
Cảm nhận được một vài đạo ánh mắt sắp sửa rơi trên người mình. Vân Hoàng trong nháy mắt sử dụng ẩn giấu bí pháp hắn tự sáng tạo ra. Khi Vân Hoàng triệt để hoà vào thiên địa chi lực xung quanh liền giống như đổ một chén nước xuống dòng sông, cực kì khó phát hiện. Chỉ cần không bị bắt gặp thân hình thì dù là trước mặt Tam cấp yêu thú, hắn cũng dám đi ngang.
Linh thạch được tập kết ở một cái góc nhỏ, Vân Hoàng lén lút thân hình né tránh đi những ánh mắt thăm dò. May mắn là nơi đây thạch hoá nham nhở nên có rất nhiều nơi trốn. Vân Hoàng rất nhanh chóng tới gần núi Lunh thạch đang chất đống kia.
Hắn muốn thu lại tất cả nhưng không thể được. Chỉ cần xảy ra kinh động Vân Hoàng chắc chắn sẽ bị phát hiện. Trong tình huống linh lực, cương nguyên, hồn lực bị áp chế năm thành, lại bị hơn hai chục con Tam cấp yêu thú vây công, Vân Hoàng không chắc hắn có thể trở ra hay không.
“Nghĩ cách nghĩ cách, nhiều như vấy linh thạch, ta không nỡ tay trắng a!”
A!
Vân Hoàng trong đầu loé lên một tựa linh quang, hắn cánh tay thoát khỏi những cái kia dò xét, móc ra từ trong núi linh thạch một viên hạ phẩm linh thạch.
”Xem ra chỉ có thể ăn trộm.”
Vân Hoàng liên tục quan sát theo dõi yêu thú động thái, chầm chậm móc ra trung phẩm linh thạch.
Dù được tổ chức chặt chẽ thế nào, Vân Hoàng nhận ra linh trí của chúng vẫn chưa có biến đổi về mặt bản chất, những việc làm như là lấy linh thạch về, theo dõi, giám sát động tĩnh căn bản như được lập trình sẵn. Đống linh thạch có ít đi một hai phần chắc chúng cũng không để ý.
Vân Hoàng lợi dụng lỗ hổng này, móc lấy trung phẩm linh thạch, thỉnh thoảng nhìn thấy quá mức thiếu hụt, hắn lại đem trong nhẫn trữ vật hạ phẩm linh thạch thế vào.
Một trung phẩm linh thạch có thể đổi được một ngàn hạ phẩm linh thạch. Mà hắn đem một viên hai phẩm linh thạch đổi lấy một viên trung phẩm linh thạch. Đây quả thật là quá lời.
Một tháng thời gian tiếp theo, cơ hồ cứ xuất hiện một viên trung phẩm linh thạch nào thì hắn đều toàn bộ thu lấy. Hạ phẩm linh thạch trong túi Vân Hoàng tiêu hao cũng khả khá rồi, ngược lại trung phẩm linh thạch càng lúc càng nhiều lên. Cơ hồ đã chạm đến một vạn số lượng.
Lượng tài phú cỡ này dù là hắn kiếp trước cũng hiếm khi nếm thử qua.
Nhưng hắn để ý thấy được rằng, dường như càng lúc càng có nhiều hơn Tam cấp yêu thú, ban đầu chỉ tăng thêm có vào ba đầu Tam cấp đê giai thôi, vậy mà đến lúc này đã tiếp cận năm mươi đầu tam cấp trung giai yêu thú. Lại thêm không dưới ba trăm đầu Tam cấp đê giai yêu thú. Nhiều lúc Vân Hoàng còn kém chút nữa bị phát hiện.
Cỗ này lực lượng, tuy đối với hủy diệt một cái quốc gia như Nguyên Hạo Quốc còn kém xa lắm, nhưng muốn quét sạch mười, hai mươi cái thành cỡ La Vũ Thành vẫn là thừa sức.
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
129 chương
86 chương
39 chương
4 chương
571 chương
37 chương