Vợ Ơi, Về Nhà Nào!
Chương 146 : Quyết tâm chọn một người làm chị dâu
"Buông tôi ra!"
Tô Hiểu Du không ngoan ngoãn cọ quậy, mặt mày cau có nhưng không thoát khỏi sự đáng yêu của bản thân mình.
Lục Hàn Liên ngớ ra hồi lâu mới hắng giọng một cái, liền nhẹ nhàng dựng thẳng người cô dậy.
"Chân bị sao?"
"Trật chân."
"Tôi gọi anh Tiêu Bá."
Lục Hàn Liên đưa tay xuống lần mò vào túi quần, cố tình làm cho Tô Hiểu Du sốt ruột.
"Nếu cậu gọi tôi sẽ băm câu ra thành trăm mảnh."
Lục Hàn Liên nhìn thái độ muốn đe dọa xong không thành công của Tô Hiểu Du, bất giác cười lớn.
"Tôi cũng không hiểu anh tôi thích chị ở điểm gì?"
Cô mím chặt môi nhìn Lục Hàn Liên không nói gì. Lẽ nào cô không thể khiến Lục Tiêu Bá thích mình? Cô kém cỏi vậy sao?
"Lục Hàn Liên. Cậu đừng đi theo tôi nữa." Cô tặc lưỡi ngán ngẩm.
"Quan tâm chị dâu cũng không được à?"
Câu nói này càng làm Tô Hiểu Du nổi máu nóng. Cô hét vào mặt Lục Hàn Liên ngay lập tức.
"Tôi không phải chị dâu của cậu! Về mà chăm chị dâu tương lai đang ở nhà cậu kia kìa! Phiền phức."
Thấy bộ dạng thảm thương của Tô Hiểu Du, ánh mắt Lục Hàn Liên hiện lên tia tán đồng.
"Bỏ đi. Chị đi đâu? Tôi đưa chị về."
"Tôi có thể tự bắt xe." Cô lập tức từ chối, nét mặt mới nhìn qua đã thất bất mãn.
"Tôi gọi anh ấy." Lục Hàn Liên giả bộ ngây thơ, tay sờ soạng túi quần.
Tô Hiểu Du nắm tay thành quyền, hung hăng lườm Lục Hàn Liên một cái.
"Khách sạn Hạ Chi."
"Ngay từ đầu như vậy có phải rất ngoan hay không?" Lục Hàn Liên bật cười rạng rỡ lấy tay bấm chìa xóa xe ô tô, từ khoảng cách không xa chiếc xe mới tinh nháy đèn kêu lên âm thanh chói tai.
Trong xe hơi lạnh điều hòa thổi đều đều mát lạnh, khiến cho chiếc xe càng toát lên vẻ giàu sang quý phái tột bậc.
Tô Hiểu Du im lặng nhìn về phía trước không nói lời nào. Chỉ mong thời gian trôi qua nhanh một chút và đến nơi càng mau càng tốt. Ở cùng tên bá đạo, ngỗ nghịch này không khác gì bên cạnh Lục Tiêu Bá, đúng là anh em ruột thịt, khí chất không khác nhau một chút nào.
"Tôi mới biết tin chị và CEO Trần thị chuẩn bị làm đám cưới?"
Giọng nói Lục Hàn Liên lãnh đạm nhưng chứa đầy khí thế.
Cô giả bộ cười duyên dáng, khuôn mặt kiều diễm ánh lên ý cười.
"Đúng vậy. Cho nên đừng tùy tiện gọi tôi là chị dâu."
"Cái này không nghe lời chị được rồi. Lời của anh trai tôi mới có uy lực ha ha." Lục Hàn Liên bật cười, mắt vẫn hướng về phía trước khiến Tô Hiểu Du cũng phải nheo mặt lại, đến mức này rồi mà vẫn nghe lời Lục Tiêu Bá như vậy đúng là mù quáng. Cô còn tưởng hai người này là tình nhân thay vì là anh em đấy!
Tô Hiểu Du chống cằm nhìn sang Lục Hàn Liên, quan sát từng chi tiết trên mặt cậu ta. Trong lòng hiện lên hàng ngàn câu hỏi thắc mắc, nếu Lục Hàn Liên là cậu King ngày hôm đó thì tại sao lại khác thế này? Mái tóc dài màu đỏ của cậu ta cũng biến thành màu đen ngắn gọn, trang phục cầu kì hết sức chơi bời cũng biến thành trang phục chỉnh tề soái ca như Lục Tiêu Bá. Không biết đã xảy ra chuyện gì mà cậu ta thay đổi nhiều như vậy.
"Có điều gì thắc mắc cứ hỏi." Lục Hàn Liên lên tiếng, lời nói như xuyên thấu tâm can của người khác.
Tô Hiểu Du có chút ngạc nhiên, sao cậu ta biết cô đang có điều thắc mắc?
"Tôi không hiểu có chuyện gì đã xảy ra với vẻ bề ngoài của cậu?"
Lục Hàn Liên nhếch khóe môi, ánh mắt lạnh lùng chớp một cái.
"Tôi luôn là người mẫu mực trong mắt bố mẹ. Sao thế? Không hài lòng với bộ dạng này à?"
Tô Hiểu Du tò mò nhìn cậu ta, đáy mắt toát lên tia hiếu kỳ.
"Vậy ra chỉ vì bố mẹ cậu trở về nên cậu mới thành ra thế này?"
"Không. Có lẽ cũng là lúc nên dừng cuộc chơi lại. Tôi nên bắt đầu sự nghiệp từ bây giờ." Lục Hàn Liên nắm chắc vô lăng với giọng nói tràn đầy tự tin.
Không hiểu sao lúc này cô lại thấy vui thay bố mẹ Lục Hàn Liên, may thay cậu ta biết quay đầu, bằng không sau này Lục Tiêu Bá và bố mẹ cậu ta muốn quản cũng khó. Nhưng là vì cậu ta là em trai của Lục Tiêu Bá nên Tô Hiểu Du có linh cảm người này cũng không phải dạng vừa, lẽ nào cũng là một thiên tài hay không?
"Chuyện hôn lễ của chị, tôi rất mong chờ nó sẽ xảy ra như nào." Lục Hàn Liên đột nhiên hạ thấp giọng xuống không độ, gương mặt tối lại nhưng dường như vẫn đang trong bộ dạng phấn khích.
Cô giựt giựt khóe miệng sợ hãi nhìn Lục Hàn Liên.
Cảm nhận được tâm trạng của Tô Hiểu Du đang có chấn động, Lục Hàn Liên cười thầm trong lòng. Lục Tiêu Bá xưa nay là người có chí, có tài, làm gì cũng suy xét kĩ lưỡng. Người anh ấy chọn nhất định phải là người tốt, mọi chuyện trước kia Lục Hàn Liên thấy đều là không có bằng chứng, Lục Tiêu Bá lại ngang nhiên nói rằng tin tưởng Tô Hiểu Du hơn ai hết, phận làm người em trai như Lục Hàn Liên phải đặt niềm tin vào anh trai mình, nói Tô Hiểu Du tốt thì là Tô Hiểu Du tốt. Nói Tô Hiểu Du xinh đẹp thì là Tô Hiểu Du xinh đẹp. Nói Tô Hiểu Du chung tình thì là Tô Hiểu Du chung tình.
Nếu Lục Tiêu Bá đã chỉ tay chọn Tô Hiểu Du làm vợ. Lục Hàn Liên này cũng quyết định chỉ nhận cô gái này làm chị dâu!
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
21 chương
136 chương