Vợ Ngốc Đáng Yêu - Taekook
Chương 30
- Cho Kook xếp với!
- Kookie có biết làm đâu, toàn bị bung ra đây này!!
- Kook biết làm mà~ Tae hay khen Kook khéo tay đấy.
Taehan thở dài. Số nhóc thật khổ. Nhóc có một người ba trẻ con nhõng nhẽo và một ông bố cưng vợ số hai không ai dám nhận số một. Ôi cái cuộc đời nhóc...
- Kookie ra ngoài chơi đi, ngoan để con còn làm.
Jungkook bị hắt hủi thì bực mình, chống nạnh chu mỏ lên doạ:
- Hanie không cho Kook làm Kook mách Tae nhá! TAE ƠI HANIE... um..um...
- Đây đây đây, Kookie xếp hoa quả nha, không mó vào kimbab bẩn tay nha._ Taehan vội vàng nhét miếng kimbab trên tay bịt mồm con thỏ nhỏ mách lẻo. Huhuhu gia môn bất hạnh!!!!
- Hihi Kook xếp dưa hấu vào đây nha ~
- Cậu Jungkook thích uống nước cam hay nước táo?_ Đa số đều là người hầu làm, Taehan và Jungkook lanh chanh chỉ đứng xếp đồ vào hộp thôi.
- Nước cam đi ạ. Nước táo để cả ngày dễ lên men._ Taehan chỉ rổ cam.
- Woaa Hanie giỏi nha~ Tae bảo Hanie thông minh giống Kook đó!!
- Con giỏi là vì con đọc sách nhiều, chứ không phải vì giống Kookie đâu._ Taehan lập tức bác bỏ.
- Kook thông minh mà. Tae khen thế đó, nhờ chị nhờ?_ Kookie ấm ức nhìn người hầu làm các chị đều bật cười.
- Um bố khen không tính. Bố đã chê Kookie cái gì chưa?
- Chưa nha~ Tae thương Kook nhất nhà.
- Ok._ Nhóc không còn gì để nói.
Chả là trường Taehan tổ chức cho các em đi dã ngoại, mỗi lớp đi một ngày cho đỡ đông, ngày mai là đến lượt lớp nhóc, bố hoặc mẹ sẽ đi cùng để cùng với giáo viên chủ nhiệm trông chừng. Mà chọn ngày nào không chọn lại đi đúng ngày thường, Hoseok và Taehyung không thể sắp xếp công việc được nên đành để Jimin đi. Nhưng có một vấn đề là Jungkook cũng đòi đi.
Tất nhiên là Taehyung không đồng ý rồi. Làm sao để Jungkook đi một mình mà không có anh đi theo được, mà cậu còn đang mệt nữa. Nhất quyết không đồng ý.
Cho nên tối hôm đó, sau khi xếp xong đồ ăn, Taehan và Jungkook thập thò ngoài cửa thư phòng Kim tổng, thì thà thì thầm trao đổi.
- Kookie nhớ con dặn gì chưa?
- Kook nhớ mà!
- Nhắc lại nghe xem nào.
- Nếu nhõng nhẽo lâu mà Tae không đồng ý thì cứ hôn chùn chụt đến khi nào đồng ý thì thôi!
- Rồi. Giỏi quá. Tác chiến đi Kookie!
Hai cục bông nhỏ nắm tay nhau đứng trước cửa thư phòng, giọng hơi thì thầm nhưng vẫn thấy được khí thế quyết tâm:
- 1 2 3! Cố lên!
Jungkook gõ cửa thư phòng rồi nhanh nhẹn đẩy vào.
- Kookie hả? Sao thế em?_ Taehyung nhìn thấy vợ yêu thì bỏ tài liệu xuống, theo thói quen dang tay ra đón.
Jungkook ngồi trong lòng Taehyung, hai tay ôm cổ chồng nũng nịu xin xỏ.
- Tae ơi, ngày mai Tae cho Kook đi chơi với Hanie nha?
- Lại xin đi nữa à? Anh đã bảo là không cho em đi được rồi.
- Cho Kook đi đi mà, lâu lắm Kook không được đi chơi rồi, nha Tae nhaaaa
- Không được. Em vẫn đang mệt đấy, còn chưa khám được đâu.
- Kook hết mệt rồi, Kook khoẻ lắm, Kook ngoan nữa, Tae cho Kook đi nha~
- Hết mệt sao bữa tối ăn được có mấy thìa cơm thế?_ Lươn lẹo là giỏi thôi.
- Kook... Kook không thích ăn mà~
- Em đi một mình làm sao được? Nhóc Taehan trông được em nhưng nhỡ có vấn đề gì xảy ra thì sao? Nó không thể đảm bảo an toàn cho em được.
- Có Jimin đi cùng màaa~
- Jimin mải chơi lắm, không được.
Nhà bên có ai đó bỗng dưng hắt xì liên tục làm ông chồng lo lắng đi tìm thuốc cảm cúm.
Nhớ lời con trai dặn, Jungkook đánh chụt một cái lên môi chồng.
- Cho Kook đi nhaaaa
Taehyung khẽ liếc vợ. Ai dạy cái trò này vậy hả?
Jungkook thấy Taehyung không nói gì, chụt thêm cái nữa lâu hơn.
- Tae ơi?
Bé con nghiêng đầu, hai tay ôm lấy mặt chồng, cúi xuống hôn khẽ lên môi Taehyung. Hai cánh môi nhỏ hơi mút vào, đầu lưỡi rụt rè đưa ra vẽ đường viền môi anh. Taehyung một tay sau gáy Jungkook nhấn cậu vào nụ hôn sâu, tay kia không tự chủ được mà vuốt ve sống lưng con thỏ nhỏ làm càn.
Đến khi tách ra cả hai người đều hô hấp hỗn loạn. Jungkook hơi khàn giọng hỏi nhỏ:
- Tae cho Kook đi chơi nha?
Nhìn vợ yêu lồng ngực phập phồng, khuôn mặt đỏ hồng như quả táo nhỏ, hai cánh môi ướt át kiều diễm, hai mắt tròn xoe trong veo thường ngày lúc này ngước lên nhìn anh có chút mơ màng, vô ý thức bật ra tiếng " Ừ" thật khẽ nhưng cũng đủ để cả hai nghe thấy.
Jungkook híp mắt cười tươi, hôn thêm một cái nữa lên môi chồng.
- Kook cảm ơn Tae. Kook yêu Tae nhất trên đời ~
Nói xong thì tụt xuống chạy mất. Taehyung nhìn hai cánh tay trống rỗng của mình, bất lực lắc đầu. Đời này của anh đúng là thua trong tay con thỏ nhỏ đó, lại còn thua không cứu vớt được.
Sáng hôm sau Taehyung đi làm muộn một xíu để chở hai cục bông đến trường. Hai bố con nhìn Jungkook ngồi trên xe hào hứng không thôi mà buồn cười.
- Taehan, trông chừng Kookie, không để Kookie nghịch nước, không để ướt quần áo, lúc nào xuống xe nhớ đội mũ vào cho Kookie. Ăn trưa đút Kookie ăn, tầm 3 giờ chiều bắt Kookie uống sữa. Có nhớ mang sữa cho Kookie không đấy?
- Có mang rồi._ Taehan thở dài._ Nhà người ta thì ba mẹ chăm con, đằng này cứ như kiểu con dắt em trai nhỏ đi chơi bị bố già càm ràm vậy á!
- Nhắc không thừa đâu.
- Bố không có gì dặn con à?_ Taehan chớp đôi mắt to nhìn bố.
- Vừa dặn đó.
- Không không không. Nói với con cơ mà. Con ý, một mình con ý!!_ Chỉ chỉ vào mình.
- À._ Taehyung nhớ ra điều gì đó._ Mang đồ bơi cho Kookie chưa?
- Mang rồi. Mà con bảo...
- Nhớ trông cẩn thận, không được sang bể người lớn, chơi ở chỗ nông thôi. Mà tốt nhất là mua cái phao cho Kookie, đừng có mải chơi đấy.
- Con biết rồi!!!!!! Còn con đây này!! Con trai bố này???? Bố không dặn gì à?
Taehyung liếc con trai một cái thật nhanh, nhả một chữ:
- Không.
Nhóc Taehan tan nát con tim. Ai khóc nỗi đau này ㅠㅠ
.
.
- Bai bai Tae iu, Kook đi chơi, Tae làm việc ngoan nha~
Taehyung hôn chụt cái trán vợ yêu, bỏ qua ánh mắt ghét bỏ của con trai mà xoa đầu nó một cái.
- Trông vợ bố.
- Hứ đồ thiên vị. Con dắt Kookie bỏ trốn cho xem.
Taehan và Jungkook nắm tay nhau dung dăng dung dẻ đi về lớp. Đến nơi thì thấy Jimin và Ji Ah đã đến được một lúc rồi.
- Kookie!!!
- Ji Ah!!!
Hai đứa con nít nhìn thấy nhau tay bắt mặt mừng ôm tới ôm lui. Jimin và Taehan ngán ngẩm bắt tay nhau.
- Tổng giám đốc Kim gọi điện trực tiếp cho tôi giao nhiệm vụ trông chừng vợ ngài ấy, doạ nếu phu nhân có mệnh hệ gì thì trừ lương chồng tôi. Số tôi thật khổ.
- Đồng chí làm sao khổ bằng tôi._ Taehan buồn rầu._ Thân là một đứa trẻ 12 tuổi đáng yêu thiện lành, trước khi đi chơi bố dặn trông vợ bố đàng hoàng, Kookie có mệnh hệ gì về bố đánh lằn đít.
- Haizzzz...
Địa điểm dã ngoại là công viên EGO, không gian thiên nhiên xinh đẹp, rộng lớn, có cả các cửa hàng tiện lợi và khu vui chơi, đặc biệt không có khu vực nguy hiểm với trẻ nhỏ. Vé vào free - đương nhiên là vì công viên EGO thuộc quyền sở hữu của nhà tiểu đại gia Kim Taehan rồi.
Lịch trình ngày hôm nay là khi đến nơi sẽ tập trung điểm danh, sau đó các cháu và bố mẹ chơi tự do rồi tự túc ăn trưa; buổi trưa sẽ nghỉ ngơi ở phòng nghỉ chung, 3h chiều tập trung các bé chơi trò chơi ngoài trời và 5h lên xe về nhà. Taehan không khoái vụ này lắm nhưng nhìn Kookie háo hức gật đầu lia lịa nhóc cũng vui lây. Kookie vừa đáng yêu vừa ngây thơ như thế sao lại phải gả cho ông bố già đáng ghét kia nhỉ?
.
.
.
- Ui ui Kook muốn chơi cái kia!!_ Jungkook giậm giậm chân chỉ tàu lượn siêu tốc.
- KHÔNG ĐƯỢC!!!_ Taehan và Jimin đồng thanh. Quá nguy hiểm, hai người còn chưa muốn bị Kim tổng lột da đâu.
- Lại không được sao?_ Jungkook ủ rũ. _Jimin với Hanie quá đáng, Kook chỉ trò gì cũng bảo không được...
Jimin xoa xoa đầu Jungkook.
- Kookie còn bé mà, mấy trò đấy nguy hiểm quá, đợi Kookie lớn tí nữa mình bảo anh Taehyung cho Kookie chơi nha?
- Con mua kem cho Kookie nhé? Kookie ăn kem gì nào._ Taehan thành công lôi kéo sự chú ý của Jungkook chỉ vào cửa hàng phía đối diện.
- Kook ăn kem dâu nha~ Lâu lắm Kook không ăn kem hihii~
Xạo, vừa mè nheo đòi ăn tối hôm kia đó.
- Ba cũng ăn kem dâu. Con có tiền chưa?
- Con cầm đây rồi.
- Ji Ah ăn kem vani nha, cái loại mà...
- Đi cùng đi._ Taehan túm Ji Ah đi luôn.
- Mua cho Kook hai cái nha~_ Jungkook gọi với theo. Jimin để Jungkook ngồi xuống, đội lại cho cậu cái mũ lúc nãy cậu ném ra vì nóng.
- Mệt không Kookie? Nắng rồi này, đội mũ vào đi không ốm đấy.
- Vâng. Mà Hanie bảo chiều nay Kook được đi bơi đấy, Hanie chuẩn bị sẵn đồ bơi cho Kook rồi nha. Ji Ah có chuẩn bị đồ bơi cho Jimin chưa?
Jimin khe khẽ thở dài. Con thỏ con ngốc nghếch nhà cậu, không biết đẻ khéo thế nào mà ra một Kim Taehan hiểu chuyện như vậy nữa. Tuy vậy Jimin vẫn trả lời Jungkook.
- Chuẩn bị rồi nha, mình cũng sắp đồ cho Ji Ah luôn.
Taehan và Ji Ah quay lại. Ăn kem xong Jimin chọn một cái cây thật to, trải cái thảm xuống rồi mang hai giỏ đồ ăn đã chuẩn bị ra sắp xếp đồ ăn trưa.
- Aa đi picnic thật thích~ baba hôm nào rủ bố đi nữa nha?_ Ji Ah thích thú nằm xuống thảm.
- Tránh ra con lợn con, nằm thế ai ngồi nữa.
Ji Ah mặc kệ Taehan, úp cái mũ lên mặt nằm nghỉ ngơi.
- Xong rồi đây. Dậy ăn nào Ji Ah. Taehan con đừng bắt nạt em nữa, coi chừng ba mách bố Taehyung đó nha.
- Ai cũng doạ mách bố Taehyung. Hứ!
- Tại vì lần nào doạ con cũng sợ. Ha ha!!
Taehan bất lực. Ông bố già đáng ghét huhu!!!!
Jungkook tự nhiên thấy hơi chóng mặt. Sau khi ăn kem xong là cậu bắt đầu buồn nôn rồi, cũng khó chịu nữa, trong bụng cứ nao nao, bây giờ nhìn đồ ăn lại càng khó chịu.
- Kookie sao thế? Ba Jimin làm cơm cá hồi ngon ơi là ngon nè._ Taehan xúc thìa cơm dụ Jungkook ăn.
- Kook không thích. Khó chịu lắm_ Jungkook mím môi lắc đầu.
- Sao thế Kookie? Không ngon sao?_ Jimin đưa hộp cơm lên ngửi. Không có vấn đề gì mà?
- Không phải tại Jimin đâu mà Kook không ăn được ý, Kook buồn nôn...
- Kookie ăn xúc xích nè, Ji Ah bóc cho Kookie đó.
- Kook cảm ơn Ji Ah nha, nhưng mà Kook cũng không muốn ăn ý...
- Kookie mệt phải không?_ Jimin kéo Jungkook ngả vào vai mình, sờ trán cậu._ Không có sốt. Kookie nói nghe xem mệt ở đâu nào?
Taehan cũng buông đũa lo lắng nắm tay Jungkook. Jungkook lắc lắc cái đầu nhỏ không nói gì.
- Kookie nói nghe nào. Nhìn con này? Kookie?_ Taehan xoa xoa tay ba.
Jungkook ngẩng đầu lên, cả ba người đều hốt hoảng vì bỗng dưng Jungkook lại khóc.
- Kookie? Sao thế?_ Taehan cuống quít lau nước mắt.
- Kook... Kook khó chịu quá... Hanie... Kook chóng mặt... bụng khó chịu... đau lắm...
Jimin đỡ Jungkook ngả lưng vào người mình, một tay xoa xoa bụng cậu, lo lắng không thôi.
- Hay là tại Kookie ăn kem? Bình thường vẫn ăn kem mà đâu có sao?
- Kook không biết... Kook...
___________
Taehyung vừa mới kết thúc cuộc họp. Anh mệt mỏi ngã xuống ghế, xoa xoa cái gáy đau nhức.
Nhớ vợ ghê. Bình thường giờ này đang ăn cơm trưa với vợ đó, hôm nay vợ đi chơi mất rồi, mải chơi chẳng thèm gọi cho chồng. Đang tính gọi cho Kookie thì điện thoại vang lên.
- Jimin?
[ Anh Taehyung! Kookie ngất xỉu rồi! Anh đến đây đi! ]
_______________
Truyện khác cùng thể loại
2695 chương
173 chương
501 chương
28 chương
6 chương
19 chương