Năm năm sau
Lời đồn đại nổi lên khắp nơi.
Nghe nói, tổng giám đốc hãng hàng không Hoa Vũ không gần phụ nữ, là gay!
Nhưng không vì chuyện này mà số lượng phụ nữ muốn trèo lên giường của Cận Kỳ Ngôn giảm đi.
Vì lo lắng những lời đồn đại kia là thật, cho nên lão phu nhân nhà họ Cận đã nói nếu ai có thể sinh con trai cho Cận Kỳ Ngôn thì người đó chính là con dâu nhà họ Cận.
Toàn bộ phụ nữ ở Thượng Hải sao có thể bỏ qua miếng thịt mỡ béo ngậy này, dù Cận Kỳ Ngôn có là gay thì sao, chỉ cần có thể bước chân vào nhà họ Cận thì nửa đời sau không phải lo nghĩ nữa rồi, còn sinh được con trai nữa, chẳng phải sẽ mẹ phú quý nhờ con sao!
...
Cận Kỳ Ngôn không nhớ nổi bao nhiêu lần trong phòng làm việc của anh xuất hiện những người phụ nữ ăn mặc hở hang, muốn quyến rũ anh, phòng làm việc của anh mỗi ngày đều diễn ra cảnh anh bị những đám phụ nữ này cọ tới cọ lui, bám lấy không buông.
Lại như mọi lần, sau khi mới từ phòng họp trở về trong phòng làm việc lại xuất hiện một người phụ nữ ăn mặc hở hang, mặt đánh phấn dày cộm, cô ta không được sự cho phép của anh đã cọ tới cọ lui trên người anh, trong nháy mắt gương mặt tuấn tú đen lại, hai hàng lông mày nhíu chặt. Cận Kỳ Ngôn không nói tiếng nào, không hề có sự thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp túm lấy cổ người phụ nữ đó đá ra khỏi phòng làm việc.
“Rầm” một tiếng, cửa phòng làm việc bị đóng mạnh lại.
Nhấc điện thoại lên, Cận Kỳ Ngôn lạnh lùng nói: "Lại để cho những người phụ nữ này vào đây, các người lập tức cút khỏi chỗ này đi.”
Trưởng bộ phận thư ký giở khóc giở cười, tim đập thình thịch: “Tổng giám đốc, xin lỗi, đây là ý của lão phu nhân, chúng tôi thực sự không biết nên làm như thế nào.”
"Tôi không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa.”
“Cộp” một tiếng, Cận Kỳ Ngôn không kiềm chế được sự tức giận, cúp mạnh điện thoại.
~~~~~~
Tổng giám đốc lại đá mấy người phụ nữ lão phu nhân đưa tới ra ngoài, không thèm đụng đến, mọi người có thể nhìn ra phụ nữ ở cái công ty này đều âm thầm vui vẻ trong lòng, Hạ Hương Trừng cũng không ngoại lệ.
Ba năm trước, Hạ Hương Trừng từ bỏ công việc ở tập đoàn Duyệt Ngôn, nhờ vào quan hệ của ba mẹ mà được nhận vào làm việc ở hãng hàng không Hoa Vũ.
Trong hai năm ngắn ngủi, cô ta đã leo lên được vị trí quản lý, càng gần Cận Kỳ Ngôn thêm một chút, mỗi ngày đều có thể thấy anh, còn có thể nói chuyện cùng anh, bọn họ cũng càng ngày càng có nhiều cơ hội để tiếp xúc với nhau hơn.
Mẹ muốn cô ta bước vào nhà họ Cận, cô ta cũng thích Cận Kỳ Ngôn, cho nên, cô ta sẽ không từ bỏ thủ đoạn nào, càng sẽ tìm mọi cách mà nịnh nọt lão phu nhân để mở đường sau này.
Cô ta căn bản không còn nhớ tới sự tồn tại của Vân Thủy Dạng nữa.
Nghe nói Vân Thủy Dạng đi ra nước ngoài, như vậy cũng tốt, tốt nhất đừng bao giờ quay về nữa.
Nhận được một gọi khẩn cấp, Hạ Hương Trừng và nhân viên, cùng với Cận Kỳ Ngôn, tất cả mọi người cùng nhau nhanh chóng chạy tới phi trường.
...
Chuyến bay từ Los Angeles đến Thượng Hải đã an toàn hạ cánh, một cậu bé và cô bé nhỏ tuổi bước xuống, hai đứa nhỏ đều đeo kính trông rất đáng yêu, mỗi người kéo một chiếc vali nhỏ, nhịp bước chân rất đều nhau, từ xa đã nổi bật giữa đám đông.
"Mẹ thật là tốt... làm hại bọn mình bị họ nhìn như người ngoài hành tinh vậy!"
Gỡ kính xuống, Ôn Lương Dụ cười cười nhìn hai đứa bé đáng yêu trước mắt.
Quái lạ, tại sao không có người lớn đi cùng?
Hơi suy nghĩ một chút, Ôn Lương Dụ cũng đi theo lên.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
75 chương
14 chương
49 chương
103 chương
43 chương
20 chương
280 chương
15 chương