"Kỳ Ngôn uống rượu trong vòng 12h trước khi bay?! Rõ ràng là có người hãm hại anh ấy! Anh ấy là người tuân thủ quy định như vậy, con rất tin tưởng, dù trời có sập con cũng không tin anh ấy làm như vậy!" Ôn Lương Dụ kinh ngạc, tuyệt đối là bị hãm hại rồi! Tối qua, Cận Kỳ Ngôn vừa vào quán bar, anh đã thấy anh ấy rồi. Ngoại trừ tiếp xúc với cô gái kia, căn bản Cận Kỳ Ngôn chưa từng tiếp xúc với người khác. Anh rất khẳng định, hôm qua Kỳ Ngôn đi quán bar, tuyệt đối không say. Ngay cả ly rượu cũng chưa hề chạm vào! Cô gái kia gây sự với Kỳ Ngôn, là vô tình hay cố ý? Cô ấy là người của những kẻ kia? Ôn Lương Dụ lập tức híp mắt lại, nhanh chóng rời giường. "Mẹ cũng cảm thấy chuyện này không thể nào là sự thật. Mẹ đã gọi cho Tổng giám đốc, người ta nói có chứng cớ xác minh Kỳ Ngôn uống rượu. Trong hình, Kỳ Ngôn cầm chai rượu, hơn nữa chai rượu cũng chỉ còn một nửa. Ngoại trừ Kỳ Ngôn ở chính diện thì không còn ai khác." "Nhất định là tên khốn kiếp kia làm! Chỉ còn hai tháng nữa là Jimmy về hưu, vị trí tổng giám đốc của Hoa Vũ để trống. Kỳ Ngôn là người có thực lực nhất để thay thế, anh ấy cũng quyết định muốn tranh cử vị trí tổng giám đốc của Hoa Vũ này." Chắc chắn là có người hãm hại anh ta, để trước khi tranh cử bị scandal làm giảm hình ảnh, có người cố ý muốn dìm anh ta xuống. Con ủng hộ Kỳ Ngôn tranh cử, hơn nữa còn muốn anh ta thắng, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết!" "Đúng đúng, Kỳ Ngôn nhất định phải thắng, tuyệt đối không tiện nghi cho mấy người kia! Hổ không phát uy liền tưởng là mèo bệnh sao? Nhất định phải cho chúng nhìn một chút! Con trai, mẹ chờ con dưới lầu, con xuống nhanh lên." Ôn Lương Dụ gật đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng. Chuyện này nhất định phải xử lý tốt, tuyệt đối không để cho những tên khốn kiếp kia được như ý! ~~~~~~ ~~~~~~ Ôn Lương Dụ vừa xuống lầu, đột nhiên anh nhận được một cuộc gọi. Anh bị triệu tập đến để điều tra. "Mẹ, mẹ đi một mình đến Nhà họ Cận nhé, náo cho bọn họ gà chó không yên! Con đi hỗ trợ điều tra, thuận tiện nghĩ cách giúp Kỳ Ngôn." "Con trai cố lên! Mẹ con sẽ không làm con thất vọng, gây rối là nghề của mẹ." ~~~~~~ ~~~~~~ Trong phòng thẩm vấn, Ôn Lương Dụ thành thật trả lời. Mặt khác, anh muốn nhân viên thẩm tra cho anh xem ảnh chụp. "Bóng lưng trên tấm ảnh này chính là một cô gái, lúc ấy cô ta ngã sấp xuống, ngay trước mặt Kỳ Ngôn. Chúng tôi không biết cô ấy, cũng chưa từng gặp mặt. Tôi chắc chắn 100%, chính mắt tôi nhìn thấy, chai rượu của cô ấy đập vào người Kỳ Ngôn, chẳng qua Cận Kỳ Ngôn chỉ giơ tay tiếp chai rượu mà thôi. Tôi rất khẳng định, anh ấy đã đặt bình rượu xuống, không hề uống một giọt nào." "Cơ trưởng Cận đã lấy máu xét nghiệm, anh ta có uống rượu hay không, thì chờ kết quả báo cáo là biết. Tốt nhất là có thể liên lạc được với cô gái trong tấm hình, hoặc là tìm được người trong quán bar chứng kiến cảnh lúc đó cũng được. Cho tới bây giờ, chúng tôi còn chưa tìm được ai trong quán bar chứng kiến chuyện này." "Nhất định phải là cô gái kia?" "Tốt nhất nên như vậy!" Ôn Lương Dụ tức giận, thầm rủa một tiếng. Đi đâu tìm cô gái này bây giờ? ~~~~~~ ~~~~~~ Nói chuyện với nhân viên thẩm tra, Ôn Lương Dụ đã chắc chắn bóng lưng trong tấm hình này chính là của một cô gái. Rời khỏi phòng thẩm vấn, Ôn Lương Dụ lập tức đăng hình lên Weibocủa mình, anh muốn nhờ cộng đồngWeibothần thông quảng đại giúp tìm ra danh tính của cô gái này.