Vô Lại Kim Tiên

Chương 69 : Sứ thần Hoàng Đế

"Oa! Băng Sương Cự Hạc!" Thụy Đức Lập cùng Mã Lệ Kiều hiện nguyên hình hạc, Toa Bối Lạp kêu lên một tiếng nũng nịu, lao thẳng về phía Mã Lệ kiều nói chuyện, tiểu nha đầu này hôm qua vừa đến phủ của lĩnh chủ đại nhân, vì không có ai thân cận nên sầu muộn không vui ,nên đã cãi nhau với Đái Lệ Ti. Mặc dù Khải Lâm Na cùng mọi người vô cùng hoan nghênh nàng gia nhập đại gia đình, vây mà tiểu long nữ cao ngạo này lại cảm thấy mọi người không yêu quý mình, mặc dù có một kẻ đồng tộc là Kha La Đa, nhưng gã sắc long này vốn không đủ điều kiện để trở thành bạn chốn khuê phòng, thì hiện tại đã có Mã Lệ Kiều, nên khiến Toa Bối Lạp reo lên vui sướng. Nguyên nhân là do Cự Long cùng Băng Sương Cự Hạc vốn là thành viên tứ đại gia tộc, vì vậy có cảm giác thân thiết như thân nhân."Hồ Li Ti!" Đái Lệ Ti sát khí đằng đằng kêu lớn, không chịu thua kém tức khắc đến bên Mã Lệ Kiều giằng co, khiến cho khuôn mặt Mã lệ kiều vốn bẽn lẽn nay càng luống cuống không biết làm sao. Lâm Phong lắc lắc đầu, sau đó dẫn mọi người vào đại sãnh, bọn tì nữ sinh đẹp như hoa như ngọc phục thị mĩ tửu cùng hoa quả rồi lui xuống, Lâm Phong nhìn La Đế Phong hỏi:"Thế nào, đã gặp gia gia chưa, Lão Gia Tử nói sao?"La Đế Phong nhìn Tạp Lạp Kì nói: "Điều này để Tạp Lạp Kì đại sư nói."Lâm Phong nhìn Tạp lạp kì. Tạp Lạp Kì cười hi hi như một đứa trẻ tinh nghịch: "Chẳng có gì, lão tiểu tử mãn ý phi thường, tên Tỉnh Thái Gia ngu ngốc đã bị bãi chức, nhị ca Lâm Hổ của ngươi đã làm Cấm Vệ Quân Đại Thống Lĩnh, lão tiểu tử đối với ngươi vô cùng khen ngợi."Lâm Nhị đứng ngay lên nói:"Nhị công tử lẽ ra phải ở vị tí này, Tỉnh Thái Gia chỉ có công phu đối phó nữ nhân, nếu như công tử bắt hắn hạ mã, hai con chó nhà Tỉnh Thái Gia sớm muộn cũng chết vì nữ nhân."Lâm Phong nói:"Còn sao nữa? Lão già Hoàng Đế nói sao?"Tạp Lạp kì lắc đầu khổ não nói:"lão tiểu tử đó còn nói gì nữa, đừng nói là tìm ra chứng cứ, ngay cả khi tìm ra cũng chẳng làm được gì, nếu như Hoa Luân đại công mò tới Khố Khắc Sâm Đạt cũng là chủ ý của lão sắc quỷ Hoàng Đế."Lâm Phong Lãnh tiếu nói:"Lão chẳng có chút tự tôn, hắn biết rõ là ta tiêu diệt tất ca bọn nô bộc, vậy mà còn dám đối đầu, đó chẳng phải làm khó cho lâm gia sao, nếu như lão Hoàng Đế khong thích làm Hoàng Đế nữa, ta sẽ bắt lão xuống, mấy vị anh họ đang nghểnh cổ nhìn vào vị trí dưới mông hắn.". La Đế Phong cười nói:"Chẳng có biện pháp, hiện thời thế lực lâm Gia vô cùng cường đại, khống chế trong tay một nửa quân đội Đế Quôc, lão già Hoàng Đế muốn yên ổn thì khổng thể không lo ngại, gia gia ngài chuyển cáo ngài, bảo tàng đích thực phải giải quyết được, không đắc tội với người khác là tốt nhất, xem ra sứ thần của lão Hoàng Đế cũng sắp tới."Vừa nói xong, một thân vệ vào báo, sứ thần của lão Hoàng Đế bên ngoài cầu kiến. Chúng nhân nhìn nhau, Lâm Phong vươn người đứng dậy, phân phó:"Hãy dẫn sư thần đại nhân vào đai sảnh, lát sau ta sẽ ra;"Thân vệ ứng thanh rời đi. Tạp Lạp Kì nói:"Lão Hoàng phái ba vị Thánh Kị Sĩ, xem ra quyết tâm lấy được Tàng Bảo Đồ, ngài nên ứng phó ra sao?"Lâm Phong cười nói:"Chỉ là một tấm Tàng Bảo Đồ thôi mà, nếu hắn muốn thì ta đưa, dù sao cũng là thần dân của Lạc Nhật Đế Quốc, cũng phải giữ chút thể diện cho Hoàng Đế Bệ Hạ."Lâm Nhị đại kinh nói:"Sao vậy được, nếu giao cho Hoàng Đế Bệ hạ bảo tàng, thì đối với Lâm Gia sẽ cực kì bất lợi."Lâm Đại cũng nói: "Không sai, Hoàng Đế Bệ Hạ cùng Tỉnh Thái Gia đều có ý tước binh quyền của Lâm Gia, bình thường đả không phát ngân quỹ cho Thiết Huyết Quân Đoàn. Tàng Bảo Đồ có ý nghĩa vô cùng quan trọng, công tử không thể giao ra được."Lâm Trùng cũng gật đầu: "Tài chính đế quốc luôn thiếu thốn, nếu như dâng cho Bệ Hạ bảo tàng, khả dĩ lợi dụng của cải trong đó mở rộng quân đội, đối với Lâm Gia cực kì bất lợi."Thời khắc trọng yếu này, cả ba người đều nghĩ tới bảo vệ lợi ích gia tộc, đều là đệ tự Lâm Gia, sinh tử vinh nhục đều lấy Lâm Gia làm trọng, cơ bản chẳng có tư tưởng trung quân. Nếu như lão gia hỏa quan tâm đến điều này, họ vô cùng lo lắng, theo những hiểu biết của họ về Lâm Phong thì hắn không hào phóng tới mức trao ra Tàng Bảo Đồ, tiểu tử này chắc đã có tính toán. Còn mấy tiểu nữ nhân, trong khi chúng nhân đang bàn quốc gia đại sự thì lại trò truyện mà không hề có chút hứng thú nào. Lâm Phong cùng Khải Lâm na nhìn nhau cười, im lặng không nói lười nào. Ba tên tiểu tử này tuy trung thành, nhưng cũng khiến Lâm phong cảm thấy chán nản, những lời đại nghịch vô đạo như vậy sao có thể nói ra trước đông người, huống hồ hiện tại hắn cũng chưa có ý tạo phản, tuy nhiên trong lòng đả không coi lão Hoàng Đế ra gì, nhưng cũng giữ đôi chút thể diện cho lão, dù sao lão cùng là Hoàng Đế."Lâm Phong cười nói:"Không khó, ta đã có tính toán, ra đại sảnh xem ba vị Thánh Kị Sĩ ra sao."Lâm Đại ba người hết sức không hiểu, không hiểu tam công tử nói thế có ý gì, nhưng không hỏi nhiều, lập tức theo Lâm phong tới đại sảnh."Lúc chúng nhân tới ,thì thân vệ cũng dẫn năm vị khách nhân vào. Trong đó có hai lão đầu cùng ba thanh niên. Hai lão đầu tử đều là những chiến sĩ phổ thông, ỵ phục màu xanh, tỏ ra vô cùng biết điều. Còn ba thanh niên thì mặc giáp vàng, tay mang kim sắc long thuơng, thần sắc hết sức cao ngạo, bộ dạng cho mình trong thiện hạ là duy ngã độc tôn. Nếu phán đoán mạnh yếu,thì hai lão đầu kia cường mãnh hơn ba tên thanh niên, lâm Phong nhìn lướt qua ba kẻ trẻ tuổi đã hiểu rõ thực lực của mấy tên tiểu tử này cũng không hơn huynh đệ Lâm Đại cùng Lâm Trùng là bao nhiêu . Từ đó có thể thấy chúng đều nhờ cậy vào ma thú. Phải biết rằng đại lục hiện nay rất hiếm kẻ chịu khổ tu để trở thành cường giả hay một nhân vật lợi hại, nếu như một vạn năm trước cường giả nhiều vô số, thì hiện tại trên đại lục dương danh thiên hạ dựa vào tọa kị, ít người chịu bỏ ra vài chục năm khổ tu để truy cầu cường hoành lực lượng. Ví như ba kẻ trước mắt, niên kỉ còn ít nhưng đã tự thành Thánh Giai Cường Giả, nếu như kể về tướng mạo thì cũng khiến cho nhiều nữ nhân yêu mến, nhưng thực ra bản thân chẳng có một chút thực lực, thận chí không bằng Lâm Đại Lâm Nhị, chỉ dựa vào tọa kị cuờng đại mà có thể tung hoành đại lục. Tuy nhiên cường giả đại lục chức nghiệp bất đồng, cường giả đồng cấp thực lực cũng cao thấp khác nhau, nhưng chắc chắn một vị kiếm thần không có khả năng là đối thủ của một Siêu Cấp Ma Thú, cho dù là một Cự Long cấp bốn, Kiếm Thần đồng cấp vô năng chiến thắng, sở dĩ Thánh Kị Sĩ tuyệt đối ngạo thị trước cường giả khổ tu vì kiếm thần chỉ dựa vòa khổ luyện mà thành. Hai vị kiếm thần bản thân cũng không còn trẻ, biết cách che dấu thực lực, nên cúi đầu ít nói, ba kẻ sở hữu tọa kị cường đại còn tráng niên hiển nhiên có ngạo khí, đầu lúc nào cũng ngẩng cao. Nụ cười quý tộc luôn hiện trên mặt ba tên kị sĩ khiến nữ nhân phải si mê, nhưng trong mắt Lâm Phong chẳng đáng thóa mạ: "Đồ ngu". Mấy lão gia hỏa nhìn ba kẻ kia bực bội vô bì rất không thuận nhãn, bất quá vì giữ phong độ của một quý tộc, nên không lộ vẻ không thích trên mặt. Chỉ có Đái Lệ Ti cùng Toa Bối Lạp hai vị tiểu nữu này trên mặt hiện vẻ khó chịu đối với nụ cười ưu nhã quý tộc của mấy tên Thánh Kị Sĩ, bởi bì đích thực là những nhân vật cao cao tại thượng. Luận thân phận, một người là Nguyệt Tinh Linh Nữ Vương, một người là thành viên của Cự Long gia tộc cao quý. Luận thực lực, hai người đều là Ma Đạo Sĩ, lại có năng lực phản kích ma pháp, tọa kị là siêu cấp ma thú ,thủ hộ của Tinh linh là Siêu Cấp Ma Thú Độc Giác thú, vị tất ba tiểu tử ngu ngốc có thể so sánh. Toa Bối Lạp ngẩng đầu cao ngạo vì là một Cự Long cấp bốn, làm gì để mấy tên tọa kị trong mắt, Thản Tang Đại Lục coi trọng thực lực của bản thân, trong mắt vị tiểu thư Long Tộc này vốn không coi nhân loại ra gì, hơn nữa chỉ có một mối ân tình đối với trượng phu tương lai, chứ còn ba tên tiểu tử bản lĩnh bé bằng cái lỗ mùi thì không đáng tính. Nghĩ đến đây, Bạch Long tiểu thư cao ngạo liếc trộm Lâm Phong, nhận thấy là nhân vật tối cường đại, lộ ra khí độ ung dung hơn hẳn ba tên tiểu tử kia. Người tuy không cao lớn, cũng không có kim quang của kị sĩ chiến giáp, nhưng chính thân bạch sắc khiến hắn dù không cao lớn cũng khiến nhân loại kính phục, cử chỉ ưu nhã bao hàm cả sự bá đạo khiến chúng nhân vô pháp phản kháng mà sinh ra cảm giác dị dạng đối với hắn. Khuôn mặt tuấn mĩ, có chút vẻ thư sinh, nhãn thần linh hoạt thể hiện trí tuệ vô bì, thân thể không có tính quang lại càng thâm bất khả trắc, bình thường không lộ ra cái khí thế bá đạo khiến cho nhân tâm kính phục. Bất tri bất giác, Toa Bối Lạp si mê ngắm nhìn. Không chỉ Bạch Long tiểu thư mà tất cả nữ nhân cũng có cảm giác đó. "Ta là Ai Bỉ Đặc thủ lĩnh của đoàn Hoàng Kim Long Kị Sĩ, còn hai vị trong đội là Phượng Hoàng Kị Sĩ Phật Lãng Lợi cùng Kim Bằng Kị Sĩ Khoa Đặc Lôi Nặc!"một thanh niên ngạo mạn hướng tới chúng nhân tự giới thiệu bản thân cùng hai thông hành là những thánh giai trẻ tuổi, sau đó tư thái ưu nhã hãnh lễ theo kiểu kị sĩ, hỏi: "Vị nào Khố Khắc Sâm Đạt lĩnh chủ đại nhân Lâm Phong?""hừm"Thái độ ngạo mạn của Ai Bỉ Đặc lập tức khiến những thanh giai cường mãnh tại Khố Khắc Sâm Đạt bất mãn, những lão gia hỏa thì không nói, như Thụy Đức Lập cũng lộ vẻ tức giận, hừ lạnh một tiếng, vì thể diện của lĩnh chủ đại nhân nên chưa tiện phát tác. Còn về mấy lão gia hỏa, thần sắc bất thiện, mục quang hướng về ba tên tiểu tử không chút hảo ý