Vô Hạn Tương Lai
Chương 90 : Hiệp khách! (tam)
- Đối phương không phải là nhân loại sao? Tại sao lại độc ác đến vậy?
Đạt Vân Hi ngồi trên ghế sa lon yên lặng ngẩn người, thì thào hỏi. Lăng Tân giờ phút này vẫn đang trong trạng thái nhân cách phụ, hắn cầm Phong thần bảng lên xem xét một chút, vừa xem vừa nói:
- Vấn đề này rất phức tạp, liên quan đến nhiều phương diện, nếu như đối phương không phải là nhân loại, như vậy tại hiện trường không có khả năng lưu lại dấu vết nam tính, cho nên khả năng không phải là nhân loại rất nhỏ. Ngươi từng chơi game bao giờ chưa?
Đạt Vân Hi kỳ quái hỏi:
- Game sao, là có ý gì?
- Nếu như lập trình nên một trò chơi mà NPC bên trong cũng có thể bị đồ sát, có thể lấy được vật phẩm cùng điểm kinh nghiệm, mà sức chống cự của NPC thì yếu hơn so với quái vật... Ngươi nói những NPC trong đó sẽ bị như thế nào?
Lăng Tân cũng không ngẩng đầu lên nói.
- Đương nhiên là bị người chơi giết để luyện level rồi.
Đạt Vân Hi không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp đáp như vậy.
Lăng Tân vẫn không nhanh không chậm nói.
- Tình huống hiện tại cũng giống như vậy, nếu như đối phương thật sự là người đến từ vị diện khác, như vậy rất có thể bọn hắn sẽ xem chúng ta như NPC, một loại NPC có trí tuệ mà thôi. Giống như khi chơi game hoặc lên mạng rất nhiều người sẽ hoàn toàn biểu đạt ra những cảm xúc mà bình thường không dám biểu hiện trong thế giới hiện thực, thô lỗ, hạ lưu, phẫn Thanh… tồn tại của mạng internet chính là như vậy. Trong mắt những người này chúng ta căn bản là giống như NPC, loại cảm xúc hoàn toàn phát tiết từ đáy lòng này thường có thể còn kinh khủng hơn so với ác ma...
Lăng Tân rốt cục ngẩng đầu lên, mà khiến cho người khác cảm thấy kỳ quái là mắt hắn lại bắt đầu đỏ dần. Hắn ấn ấn huyệt thái dương rồi nói:
- Đương nhiên, đây cũng không phải thực sự là nhân tính bản ác, mà chỉ là do tâm địa của một số người triệt để phóng đại lên. Tương tự, người có tín niệm kiên định, lương thiện từ đáy lòng, cho dù là dưới tình huống như vậy cũng sẽ không thay đổi, ngược lại trở nên càng thêm kiên định, tạo thành tính cách dạng như thánh mẫu, có thể tạo cho người khác một loại cảm giác giả nhân giả nghĩa...
Khi nói tới đây, Lăng Tân mạnh mẽ đứng lên, hai mắt tràn đầy tơ máu, không còn biểu lộ bình thản như nước lúc trước.
- Tuy nói như vậy, nhưng không có nghĩa là ta đồng tình với những hành vi này...
Lăng Tân đứng tại chỗ đằng đằng sát khí nói:
- Nhân tính có thể có đồng thời thiện cùng ác, nhưng ít nhất cũng phải có nhân tính, ta có thể lý giải người tham ô, dù sao cũng bị lợi ích hấp dẫn, ta có thể lý giải người cưỡng gian, dù sao không cách nào khống chế được bản thân, ta có thể lý giải sát nhân, dù sao cũng có vô số lý do... Nhưng ta không thể lý giải loại ác ma đã vứt bỏ hoàn toàn hai chữ nhân tính. Cho nên, dù là liên quan đến người vô tội, dù phải vứt bỏ tín niệm, ta cũng tuyệt đối không tha thứ cho kẻ làm ra chuyện này… Ta muốn hắn phải hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này! Ta muốn dùng hình phạt càng ác hơn hành quyết hắn đến chết!
Đạt Vân Hi nhìn xem Lăng Tân đứng đó không ngừng chuyển đổi giữa nhân cách chính và nhân cách phụ, ánh mắt say mê chăm chú, nói thật, trước khi đến Bắc Kinh nàng vốn có một loại bao dung đối với Lăng Tân, vừa bội phục tín niệm của hắn lại vừa cảm thấy rất có chút không thực tế, đồng thời cũng không thể không bội phục đối với nhân cách phụ của hắn, một loại tỉnh táo cùng trí tuệ siêu nhiên, đến mức biến thành cực đoan... Mà lúc này, nội tâm của nàng lại bỗng nhiên bị chấn động, bởi vì nhân cách chủ của Lăng Tân bỗng nhiên trọng điệp với bóng dáng của một người khác, là người Đạt Vân Hi vô cùng thống hận, đồng thời cũng vô cùng sùng bái... Đạt Vân Dương. Đều là kiểu người căm ghét cái ác đến tận xương tủy, đều là người giết chóc quyết đoán, đều là người dùng ác chế định cái ác, mặc kệ người ngoài trách cứ như thế nào, chỉ cần có thể trừng phạt cái ác, cho dù là biến thành tồn tại so với cái ác càng ác hơn cũng không sao...
( Phát triển sao? Nhân vật chính, theo như lời cha nói lúc trước... Rốt cuộc cũng bắt đầu phát triển sao? )
Đạt Vân Hi cứ như vậy mải miết nhìn Lăng Tân, giờ phút này hình dáng nàng vẫn còn do Phong thần bảng cải biến, là một thiếu nữ ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, tuyệt đại tao nhã, đây là do nàng căn cứ theo hình tượng dì của mình mô phỏng ra, là một thê tử khác của Đạt Vân Dương, vốn là một tuyệt thế mỹ nữ thế gian căn bản không thể tưởng tượng nổi, lần này mô phỏng ra hình tượng y như vậy, quả nhiên là dẫn tới chấn động toàn thế giới, cho dù là do đột ngột xuất hiện, cho dù là do Phong thần bảng điều khiển dư luận, nhưng điểm trọng yếu nhất vẫn là do hình tượng của nàng.
- ... Tỉnh táo lại một chút, Lăng Tân, cho dù là muốn dùng ác chế định cái ác khác, nhưng nếu như ngươi không thể tỉnh táo hành động mà nói... rất có thể sẽ để cho cái ác chạy trốn mất cũng nên.
Một lúc lâu sau Đạt Vân Hi mới mở miệng nói, Lăng Tân cố gắng ngồi vào trên ghế sa lon, cặp mắt vẫn y nguyên đầy tơ máu, sát ý bất kể như thế nào cũng không thể giấu diếm, giống như hận không thể lập tức cắn địch nhân một ngụm, ngoại trừ mũi không thở hổn hển, bộ dạng như vậy thật sự là không sai biệt lắm so với trâu điên, mà Đạt Vân Hi vừa nghĩ tới Lăng Tân biến thành bộ dạng đầu mọc hai sừng liền nhịn không được cười khúc khích, bất quá khi tiếng cười của nàng vừa lên, bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
Hai người đều lập tức nhìn nhau, Lăng Tân trực tiếp lấy ra Phong thần bảng, sau đó gật đầu một cái với Đạt Vân Hi rồi bước vào trong tủ quần áo, đồng thời dùng Phong thần bảng che chắn hoàn toàn sự tồn tại của bản thân, liên tiếp mấy động tác này chỉ diễn ra trong một hai giây.
( Xem ra hắn thật sự đã động sát tâm, bất kể đối phương có lý do gì, đoán chừng hắn cũng sẽ phải tàn nhẫn giết chết đối phương mới hả giận... )
Đạt Vân Hi thở ra một hơi, sau đó nở nụ cười sáng lạn, nụ cười xinh đẹp vô song, khi nàng vừa mở cửa phòng, một nam tử da trắng liền chạy vào, một tay chụp cổ nàng, tay còn lại đóng cửa phòng rầm~ một tiếng, tiếp đó vội vã chạy tới hướng phòng ngủ.
- Tiểu mỹ nhân, ngươi thật đúng là thiên thần do thiên đường ban tặng cho ta. Tiểu mỹ nhân xinh đẹp đến mức nào, làn da trắng mịn mềm mại, ha ha ha, không ngờ tới thế giới Final Destination 3 này, rõ ràng còn có thể gặp được tuyệt thế giai nhân như vậy, ta thật đúng là không nỡ giết ngươi... Nhưng mà không được, nếu như ta không xé ngươi thành mảnh nhỏ mà nói, đoán chừng sau này ngươi sẽ phải chịu thống khổ càng lớn, hận ta cả đời. Vì vậy, hãy cảm tạ nhân từ của ta đi, ha ha ha...
Nam tử da trắng này vừa vào đến phòng ngủ lập tức nhịn không được muốn xé áo Đạt Vân Hi, nhưng ngón tay vừa mới đụng tới cổ áo, còn chưa kịp dùng sức xé rách. Bỗng nhiên rắc~ một tiếng, ngón tay hắn đã bị vặn ngược lại, chưa hết, tiểu mỹ nhân xinh đẹp này liền trùng trùng điệp điệp đá mấy cước vào ngực hắn, làm nam tử da trắng lập tức văng về phía bàn trang điểm, khiến đồ đạc trên bàn đổ vỡ tung tóe.
Oa!
Nam tử da trắng vừa chạm vào đến vách tường liền trực tiếp hộc ra một ngụm máu tươi, tuy vậy có thể thấy được hắn cũng là người có thực lực, không hề chậm trễ, trực tiếp nghiêng người nhảy dựng lên, đồng thời hai mắt hóa thành một mảng mờ mịt, toàn thân chợt bắt đầu biến thành màu đen, sau một hai giây, bên ngoài thân hình hắn đã được bao bọc bởi một tầng kim loại đen bóng, thoạt nhìn giống như một người máy loại nhỏ.
- Mẹ nó! Ngươi là ai? Không có đồng hồ, ngươi không phải thành viên tiểu đội luân hồi... Ngươi là cường giả của thế giới này sao?
Nam tử da trắng đơn giản không dám vọng động, vừa rồi khi mấy cước kia đá trúng, xương sườn của hắn đều đã bị gãy mấy cây, lực đạo khổng lồ như vậy thật sự giống như của một con voi, sao có thể do một tiểu mỹ nhân mười mấy tuổi chân yếu tay mềm phát ra? Nhưng nàng thật sự không có đồng hồ đội viên, cho nên căn bản không thể nào là người của tiểu đội luân hồi...
Đạt Vân Hi cũng cảm thấy kinh ngạc, không ngờ nam tử da trắng này lại biến thành một người máy, tình hình như vậy làm cho nàng sửng sốt một hai giây, đến khi nam tử da trắng lớn tiếng hỏi, nàng mới mỉm cười định trả lời, tuy vậy đúng lúc này, bỗng nhiên tủ quần áo chợt nổ tung, Lăng Tân yên lặng bước ra.
- Hả? Trịnh... Trịnh Xá?!
Nam tử da trắng vội vàng quay đầu lại, vừa nhìn thấy Lăng Tân liền lập tức thốt ra một câu như vậy, hắn đã từng thấy ảnh của Trịnh Xá từ tiểu đội luân hồi Ác Ma, nghe nói người này chính là đội trưởng Trung Châu đội... là người mạnh nhất trong toàn bộ thế giới luân hồi, người có tên cây có bóng, tuy bốn người Nam Băng Châu đội luôn miệng nói không hề e ngại Trung châu đội, bản thân cũng có các loại trang bị cùng kỹ năng siêu cường, nhưng muốn đối chiến với người mạnh nhất... Hắn thật sự không có can đảm này, cho nên khi Lăng Tân vừa xuất hiện, hắn liền dùng sức dưới chân đá một cái, khiến những mảnh vỡ của bàn trang điểm bay về phía hai người, tiếp đó lao về hướng cửa sổ.
- Trịnh Xá? Làm sao ngươi biết cái tên này? Người này là ai?
Lăng Tân lớn tiếng hỏi, đạp mạnh một cái xông tới, đồng thời cũng tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa. Tuy vậy dù sao khoảng cách giữa song phương vốn tới mấy mét, khi nam tử da trắng đâm vào cửa sổ, Lăng Tân còn cách hắn vài bước, nam tử da trắng không ngừng chút nào, xoảng~ một tiếng trực tiếp phá nát cửa sổ bay ra, phần chân từ lớp giáp màu đen của hắn phun ra lửa xanh, làm cho hắn bay lơ lửng giữa không trung, mà sau khi đã ra khỏi phòng, nam tử da trắng lại không vội vã chạy trốn nữa, hắn đứng ở đó cười nói:
- Ha ha ha, Trịnh Xá, cho dù ngươi là người mạnh nhất thế giới luân hồi thì đã sao? Có giỏi thì tới bắt ta xem, ha ha ha, có giáp cơ giới hình thái mới nhất, mất tới hai chi tiết cấp A để hoán đổi, chẳng lẽ ta còn sợ ngươi hay sao? Đợi khi lão đại của ta ngủ dậy, nhất định sẽ tới tìm ngươi... Ha ha ha, một mình gặp phải Nam Băng Châu đội chúng ta, thật là xui xẻo cho ngươi, ha ha ha...
Vừa nói xong, hắn lại chợt thấy Lăng Tân chậm rãi bồng bềnh lơ lửng lên từ mặt đất, một loại khí thế áp bức không cách nào hình dung phát ra, loại cảm giác này... phảng phất như uy áp của trời đất vạn vật, khủng bố đến mức khó có thể hình dung...
- Ngươi nhất định phải chết! Ta muốn lột da, rút gân của ngươi, xé ngươi thành mảnh nhỏ từng tấc một, cho ngươi đến khi chết cũng còn nhìn thấy nội tạng của chính mình. Ta thề! Ta nhất định sẽ cho ngươi chết vô cùng thống khổ!
Lăng Tân lớn tiếng gào thét, tinh thần ấn ký mãnh liệt bộc phát, một sức mạnh chấn động cực lớn lan ra bốn phía, cả gian phòng sụp đổ, chỉ trong nháy mắt hắn đã ra khỏi phòng, lao về phía nam tử da trắng giữa không trung.
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
51 chương
631 chương
57 chương
801 chương