Vô Hạn Tương Lai

Chương 166 : Đối luyện, nụ hôn trong thoáng chốc (tam)

Bất kể như thế nào, dưới sự an bài của Anna, hai người dùng thời gian một ngày để xâm nhập vào phạm vi sâu trong rừng rậm, trong một tuần kế tiếp, hai người sẽ ở đó huấn luyện, đối chiến... thậm chí là trực diện tử vong! -... Tuy nói như vậy, nhưng mà muốn trong thời gian ngắn huấn luyện ta thành công mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, có thể làm được đến trình độ như vậy sao? Trương Hằng nằm rạp trên mặt đất, dưới mặt đất có gì đi nữa cũng mặc kệ, vấn đề mấu chốt không phải do lặn lội xa xôi suốt cả ngày, mà là vì hắn phải vác theo một chiếc balo nặng cả trăm kilogam trên vai suốt dọc đường, đến khi Anna nói có thể dừng lại nghỉ ngơi, thể lực của hắn rốt cuộc cũng đạt đến cực hạn. Trong chiếc balo nặng cả trăm kg này có súng, có trường cung, đạn, tên, còn có rất nhiều đồ tiếp tế cùng vật dụng khác, sau khi bôn ba hành tẩu liên tiếp mười mấy tiếng đồng hồ trong địa hình hiểm trở của rừng rậm, cho dù hắn là siêu nhân làm bằng sắt cũng nhất định sẽ mệt mỏi. Anna cười hì hì ngồi phía trước Trương Hằng, nàng vừa cười vừa nói: - Đây đều là rèn luyện cả mà, hơn nữa không lẽ ngươi lại nhẫn tâm để cho một cô gái phải vác những thứ lỉnh kỉnh này sao? Nói xong, nàng còn cố ý giật giật mép váy, Trương Hằng phảng phất như thấy được một đường ren màu đen, hơn nữa cặp đùi trắng như tuyết của nàng cũng khiến cho Trương Hằng cảm thấy mũi mình muốn lập tức chảy máu. Đúng rồi, Anna ngoại trừ ngày càng ôn nhu hơn, thỉnh thoảng nàng cũng thích đùa giỡn với Trương Hằng, mà đây cũng chính là một nguyên nhân trọng yếu khiến Trương Hằng cảm thấy ý chí mình đang ngày càng không kiên định... Trương Hằng vội vàng quay đầu đi, bên tai hắn lập tức truyền đến tiếng cười khẽ của Anna, Trương Hằng cũng không thể làm gì, chỉ tiếp tục nghỉ ngơi như vậy một lát, đến khi sức lực khôi phục lại một chút, tuy tay chân còn bủn rủn, nhưng hắn vẫn cố gắng đứng lên sau đó nói: - Gần đây có nguồn nước đúng không? Ta đi lấy nước, ngươi ở đây dựng lều đi vậy. Anna lại cười hì hì, bất quá nàng cũng không tiếp tục khiêu khích Trương Hằng, chỉ đứng lên sửa sang lại quần áo, tiếp đó mới lên tiếng: - Qua bên kia sẽ có một con suối nhỏ, ngươi đi lấy chút nước đi, mặt khác trong suối còn có rất nhiều cá, nếu được thì bắt một ít, dạo này tay nghề đầu bếp của ta có nhiều tiến bộ, buổi tối sẽ làm canh cá cùng cá nướng cho ngươi, hì hì, đi nhanh về nhanh a. Tiếp đó nàng liền vui vẻ lấy các vật dụng để dựng lều ra từ trong balo, vừa làm vừa hát một ca khúc dân ca của châu Âu. Sau khi nhận nhiệm vụ đi lấy nước, Trương Hằng liền đi thật nhanh về hướng nàng chỉ giống như chạy trốn, cho đến khi đã đi rất xa, không còn nhìn thấy bãi đất trống sau lưng, bên tai hắn vẫn như còn quanh quẩn tiếng hát nhu hòa của Anna. Trung thực mà nói, Anna thật sự là một nữ nhân rất có sức hút, chẳng những dung mạo vô cùng xinh đẹp mà ai quen thuộc với nàng đều biết tính cách nàng cũng rất tốt, rất biết cách ăn mặc, lại có chút nghịch ngợm, nữ nhân như vậy quả thực chính là một yêu nữ, bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ bị hấp dẫn, thậm chí là mê mẩn, mà Trương Hằng cũng là nam nhân, do vậy bị nàng hấp dẫn là chuyện rất rất bình thường, hơn nữa mấu chốt nhất là, Anna còn thật lòng yêu Trương Hằng. Tuy vậy trong lòng Trương Hằng vẫn còn một khúc mắc chưa thông suốt, do đó hắn cũng thật sự là vô phúc hưởng thụ, từ sau lần bị tổn thương lúc trước, hắn đã minh bạch một chuyện, yêu càng sâu, tổn thương cũng sẽ càng lớn. ( Đây là một thế giới khác, tương lai không chắc có thể mang theo nàng cùng trở về thế giới thực tế hay không, do vậy ta không thể có tao ngộ tình cảm gì ở thế giới này, nếu không, người bị tổn thương sẽ không chỉ là một bên.) Trương Hằng thực sự giống như đang trốn chạy, mặc dù lúc trước đã mệt đến mức ngất ngư, nhưng giờ phút này tốc độ hắn vẫn nhanh như chớp, chưa đến mấy phút đồng hồ đã đến bên cạnh dòng suối nhỏ, hắn lập tức hít một hơi thật sâu, cưỡng chế rung động trong nội tâm lại, sau đó mới tĩnh tâm bắt đầu lấy nước. - Còn phải bắt được cá trong con suối nhỏ này sao? Cho đến lúc này, Trương Hằng mới cẩn thận xem xét hoàn cảnh xung quanh, đây là một khu rừng nằm giữa mức độ của rừng rậm bình thường và rừng rậm nguyên thủy, cây cối còn không đạt tới mức tươi tốt có thể che lấp mặt trời, nhưng cũng vẫn vô cùng rậm rạp, phía xa còn mơ hồ truyền đến tiếng chim cùng với âm thanh của các loài động vật. Trương Hằng thở ra một hơi, từ nhỏ hắn đã ra đời trong thành phố, sinh ra, lớn lên đều là trong rừng rậm bằng sắt thép, tuy có thể ngẫu nhiên đi du lịch một vòng, nhìn thấy màu xanh của rừng, nhưng những nơi hắn đến đều là đã chuyển thành khu du lịch, sao có thể thấy được rừng rậm tự nhiên như thế này? Hiện tại lọt vào trong tầm mắt là màu xanh gần như vô cùng vô tận của cây rừng, tâm tình của Trương Hằng lập tức cũng thoải mái hơn nhiều. - Tốt! Mặc kệ mọi thứ, đã đến thế giới này, như vậy nhất định phải phấn đấu thật tốt, tình cảm cái gì đều tạm thời mặc kệ! Trương Hằng hét lớn một tiếng với muông thú cùng cây cối xung quanh, tiếp đó phá lên cười rồi liền cởi giày trực tiếp nhảy vào trong dòng suối nhỏ, dòng suối này rộng chừng bốn đến năm mét, chỗ sâu nhất ước chừng khoảng hơn một mét, nước trong vắt vô cùng sạch sẽ, cơ hồ có thể nhìn rõ được từng tảng đá dưới đáy, cá trích cá trắm các loại đều có thể nhìn thấy được một cách rõ ràng, nơi này chính là khu vực rừng rậm không hề ô nhiễm, do vậy những loại cá này nếu dùng làm đồ ăn, hương vị sẽ vô cùng thơm ngon. Tay không bắt cá, kỹ xảo như vậy đối với người bình thường mà nói cần phải tập luyện rất nhiều năm mới được, nhưng đối với người đã mở cơ nhân tỏa, động tác cùng ý thức đã vô cùng hài hòa, chính xác, chỉ cần nắm giữ tốt lực đạo là được, Trương Hằng chỉ sử dụng một tay cũng có thể bắt hết cá dưới chân một cách đơn giản. Giờ phút này Anna đã hoàn thành việc dựng lều, tâm tình rất vui vẻ cho nên sau khi làm xong việc nàng liền ngồi trên một tảng đá ngâm nga mấy khúc hát, trong lòng vô cùng nhẹ nhõm giống như từ khi sinh ra đến giờ chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu như vậy. Tuy là người của một gia tộc lớn, nhưng nàng lại là con riêng, cách đối đãi với con riêng của phương tây hoàn toàn không giống như phương đông. Tại phương tây, chỉ có một người con duy nhất là được quyền thừa kế, mà người này nhất định phải được gia tộc thừa nhận, đa số con riêng đều không được thừa nhận, cũng không chút quyền thừa kế nào, cho dù là gia tộc không có con nối dõi, quyền thừa kế cũng vẫn không thuộc về bọn họ, mà sẽ bị chú bác, cũng tức là anh em của người chết thừa kế. Mà Anna chính là con riêng, do vậy khi sinh ra nàng cũng không được gia tộc của mình thừa nhận, có điều may mà mẹ của nàng nhận được chút tiền cấp dưỡng từ cha nàng, coi như đầy đủ cho hai mẹ con sinh sống do vậy cũng không cần phụ thuộc gì vào gia tộc, hơn nữa mẹ nàng vốn xinh đẹp, có phần được cha nàng yêu thích, cho nên mặc dù không được gia tộc thừa nhận, nhưng nàng vẫn có thể ngẫu nhiên gặp mặt cha mình. Cuộc sống cứ diễn ra như vậy cho đến khi Anna lớn hơn, tiềm chất cũng càng ngày càng thể hiện, đặc biệt là từ khi lĩnh ngộ niệm động lực, thực lực của nàng càng được đề cao với tốc độ như diều gặp gió, thậm chí trở thành một trong mười sát thủ đứng đầu thế giới. Từ khi còn nhỏ, Anna đã sớm hiểu rõ nhiều chuyện, bởi vì không hoàn toàn thoát ly khỏi gia tộc, do vậy đôi khi hai mẹ con nàng cũng có thể ngẫu nhiên “được” gia tộc mời tham dự các buổi lễ tiệc, mà những lần như vậy thực tế lại chính là những thời điểm thống khổ nhất, hầu hết người trong gia tộc đều không xem hai mẹ con nàng ra gì, hoặc là xem hai người như gia nhân trong nhà, liên tục châm chọc cùng nói móc, thậm chí cha nàng cũng không quan tâm đến hai mẹ con nàng ra sao, chỉ xem mẹ nàng như đồ chơi để tiêu khiển, chính vì như vậy cho nên tính cách của nàng mới có chút ít cực đoan, hơn nữa cũng sớm tham gia vào giới sát thủ, không hề có ý định dựa dẫm vào gia tộc cho dù chỉ một chút. Kỳ thật, chung quy nàng cũng vẫn chỉ là một thiếu nữ mà thôi, chuẩn xác mà nói, nàng vẫn là một nữ hài nội tâm yếu ớt, bề ngoài kiên cường cùng thực lực cường đại cũng không thể che đậy được nội tâm yếu ớt cùng cảm giác thiếu an toàn của nàng. Mãi cho đến một lần thực hiện nhiệm vụ ám sát, dưới cơ duyên xảo hợp được Trương Hằng cứu mạng, đó là lần đầu tiên nàng tiếp cận gần với tử vong đến vậy, cũng là lần đầu tiên nàng được một nam nhân ôm vào lồng ngực bảo vệ, trong khoảnh khắc đó, trái tim của nàng lần đầu tiên rung động… Trước kia Trương Hằng một mực chạy trốn, mà nàng lại không biết nên biểu đạt tình cảm của mình như thế nào, cho nên mới cố tình phá hư nhiệm vụ của hắn để lôi kéo sự chú ý. Hiện tại Trương Hằng đã không còn ý muốn trốn chạy, thậm chí nhờ nàng giúp đỡ không hề khách khí, cộng thêm việc ở cùng người mình yêu khiến cho Anna lúc nào cũng rất vui vẻ, vì thế càng ngày nàng cũng càng trở nên ôn nhu cùng nghịch ngợm... Khi Trương Hằng cầm theo một mẻ cá đi từ đằng xa tới, trong nội tâm nàng bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác phảng phất như đang đợi người yêu, hứng khởi kết hợp với hồi hộp khiến cho nàng không biết nên làm thế nào, lúc Trương Hằng đến gần, đang định lên tiếng hỏi thăm, nàng bỗng nhiên đứng phắt dậy sau đó thoáng hôn phớt qua môi hắn, ôn nhu, nhẹ nhàng... Giây lát sau Trương Hằng liền mở to hai mắt đứng ngây ngốc tại chỗ, quyết định hắn mới đề ra với bản thân lập tức vỡ vụn như thủy tinh, trong nội tâm cũng xuất hiện một cảm giác khó hình dung, vừa ấm áp, ngọt ngào, lại có chút đắng cay...