Khi Đường Túc Ly đem quần áo trên người nữ nhân này xé thành từng mảnh nhỏ, đang mạnh mẽ chuẩn bị hoan ái. Thì lúc này truyền lại một âm thanh lạnh lụng, không gì so sánh được: -Phế vật, còn không mau dừng tay. Đường Túc Ly vốn muốn vui vẻ một chút, nhưng nghe được thanh âm này chỉ biết đây là một vị cao thủ Thiên Cảnh. Vì thế mà hắn bị tiếng quát này làm cho kinh hãi, giật mình tỉnh giấc. Hắn quay đầy nhìn lại thì thấy một vị Bất Tử trưởng lão của Ám Điện, lúc này liền đứng dậy nói: -Nguyên lai là trưởng lão của Ám Điện. Không biết hôm nay trưởng lão tìm ta có chuyện gì? Bất Tử trưởng lão nói: -Điện hạ muốn gặp ngươi, đi theo ta. Đường Túc Ly có chút không giải thích được, nói: -Ta hiện tại trong tay vô binh, vô quyền, vô thế, vô thế lực. U La Vương điện ha tìm một tên phế vật như ta thì có lợi ích gì. Ta đã mất đi giá trị lợi dụng, còn có thể làm gì. Ha Ha. Còn không bằng lúc này hưởng lạc. -Ít nhất. Ngươi còn sống, muốn sống thì câm miệng cho ta. Bất Tử trưởng lão hét lên rồi xoay người chắp tay sau đít đi đầu. Đường Túc Ly quay sang nhìn thiếu nữ kia thì thấy nàng hình như đã không còn hô hấp. Liền không để ý đến, trực tiếp đi theo Bất Tử trưởng lão. Sau khi Đường Túc Ly đi theo Bất Tử trưởng lão được một lúc lâu, thì thiếu nữ toàn thân trần truồng nằm trên mặt đất, đột nhiên mở mắt. Nàng ngồi dậy, nhãn thần căm giận nhìn về phía hai người vừa đi nói: - Các ngươi, những tên ác mà nhất định sẽ gặp báo ứng. Nếu Tạo Hoá Tinh Thần không nghiêm phạt các ngươi thì ta cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Nhưng nàng rất kiên cường, nàng đứng lên, tuỳ tiện tìm kiếm xiêm ý mặc vào, rồi nhanh chóng chạy về phía trận tuyến Càn Khôn, trong lòng nàng nghĩ: - Đem những chuyện này thông báo cho vị lão tổ Nhật Tông kia, hắn nhất định vì ta mà chủ trì công đạo. Trừng trị kẻ gây tai hoạ cho nữ nhân này. Sự tình phát sinh lúc nãy, nhất định hai tên này là ác ma. Nghĩ như vậy, cước bộ nữ tử chạy về phía trận tuyến Càn Khôn nhanh hơn. ……….. Đường Túc Ly bị Bất Tử trưởng lão đưa tới trước mặt U La Vương, U La Vương quan sát Đường Túc Ly, tựa hồ rất thoả mãn, u lãnh nói: -Ngươi có nghĩ rằng mình có thể trở nên cường đại hay không? Vẻ mặt Đường Túc Ly vốn thờ ơ, thần sắc chán trường, thế nhưng khi nghe xong những lời này, trong mắt hắn đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang, tinh thần phấn chấn nói: -Chỉ cần có thể khiến ta trở nên cường đại, ngươi kêu ta làm gì ta cũng sẽ làm? -Tốt, bất quá nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta trước hết ly khai tìm một địa phương yên lặng. Ngươi cũng đi theo bản toạ. Sau khi U La Vương nói xong, thì vị Bất Tử trưởng lão đột nhiên đi tới nói: -Điện hạ, chúng ta nên mau chóng ly khai, mới vừa rồi con tiện nhân kia chưa có chết. Hiện tại đã chạy về phía trận tuyến Càn Khôn. Nếu như hành tung của chúng ta bị bại lộ sẽ bất lợi đối với điện hạ. -Đi thôi, chúng ta hiện giờ tạm thời không phải là đối thủ của Hổ Tinh Tử, bất quá bản toạ sẽ dùng một phương pháp khác thúc dục Bất Diệt Minh hoả. Đến lúc đó Minh Lực hợp thể, Hổ Tinh Tử tính là cái gì. Bản toạ muốn bóp hắn chết cũng chỉ giống như bóp một con kiến. Đường Túc Ly không hiểu rõ tình hình hiện tại, vì thế nói: -Bây giờ chúng ta đi đâu. U La Vương nói: -Hải ngoại, Trường Sinh Giáo. ………. Cùng lúc đó, Hải ngoại, Tinh Thần Thụ quốc. Nơi U La Vương muốn đến chính là Tinh Thần Thụ quốc, hiện tại đã chỉ còn là những tiểu đảo giữa biển khỏi. Giờ đây quốc gia cũng không còn. Đối với Trường Sinh Giáo ở trên Hải đảo mà nói. Sau một hồi thiên tai động đất, còn có không ít những con lốc lớn đi qua thì sinh mệnh trên một toà tiểu đảo hoàn toàn bị tiêu diệt. Khi phong ấn Tinh Long Thiên Tàng đi lệch khỏi quỹ đạo của nó, Dị Linh Vương hùng hổ trùng kích không gian phong ấn. Dẫn đến việc mang lại cho toàn bộ đại lục tai kiếp chưa từng thấy. Mà trên Hải Vực này, tự nhiên cũng không tránh khỏi số phận. Bọn họ trực tiếp bị những cơn sóng biển ngợp trời tiêu diệt. Định Hải đại quân đóng tại Hải Châu căn bản không còn người nào sống sót. Bất quá trên danh nghĩa Tinh Thần Thụ quốc, thế nhưng nơi đây là phạm vi thế lực của Trường Sinh Giáo vẫn tồn tại như cũ. Sau tràng tai kiếp bọn họ cũng không có chịu bất cứ tổn thất nào quá lớn. Mà tại cứ địa của bọn họ cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn. Có thể thấy có rất nhiều điều quỷ dị ở đây. Ở đây, trên một hòn đảo mà xác người chất thành đống, mang đến sự ảm đạm u mang chính là Phù đoả, đang lẳng lặng phiêu bạt trong Hải Vực. Mỗi khi những cơn sóng ngợp trời kia định đổ ập xuống hòn đảo thì u mang kia sẽ cường liệt phóng ra bảo vệ Phù đảo. Vì thế mà Phù đảo cũng không có chịu tổn thất gì. Tại một nơi thần bí trên Phù đảo, có một quần lạc kiến trúc cung điện huy hoàng, ở đó giống như Tiên cung nhất bàn, toạ lạc ở trung tâm Phù đảo. Lúc này, trên chính điện của Tiên cung, có một mảnh lụa mỏng manh bao phủ trước bảo toạ của đế vương. Trong lúc đó, mơ hồ mông lung có thể thấy được một vị tuyệt sắc giai nhân nghiêng nước nghiêng thành, thập phần quyến rũ đang nửa nằm nửa ngồi trên bảo toạ. Bên cạnh nàng có hai thị nữ mỗi người bưng một mâm trái cây. Nữ Vương kia nhẹ nhàng cầm lấy một quả nhỏ đưa vào đôi môi đỏ mọng mê người ăn một cách ngon lành. Thế nhưng phía dưới Thính Điện, lúc này có một người đang quỳ rạp dưới đất, không có dám ngẩng đầu lên. Thân thể không ngừng run rẩy, tựa hồ đang đợi sự phán xét. Trong điện rất an tĩnh, cũng không có người nào dám nói gì. Qua một lúc lâu, mới nghe được thanh âm của vị Nữ Vương này vang lên, mang theo một cỗ mê hoặc đặc biệt, rung động lòng người: -Bản giáo tồn tại cho tới nay, có hai sứ mệnh cần thực hiện. Thứ nhất chính là tìm kiếm thất kiện Tạo Hoá Thánh Khí. Thứ hai là tìm một lũ tinh phách. Thế nhưng hôm nay, hai việc trên đến một việc cũng không có thực hiện được. Hiện tại đám Dị Linh dơ bẩn đang làm loạn ngoài kia. Đây chính là thời cơ cho chúng ta hành động. Cho nên hiện tại thừa dịp Tạo Hoá Thần Điện không còn ai, bản giáo muốn ngươi lẻn vào trong thần điện, đoạt lấy sáu kiện Thánh Khí. Nếu như không thành công thì ngươi cũng đừng có quay trở về. Nam nhân quỳ trên mặt đất, không ngừng lau mồ hôi trên trán, nói: -Giáo chủ, ngươi hẳn là rõ ràng, Tạo Hoá thánh vật tại Tạo Hoá Thần Điện là hạch tâm tối quan trọng. Muốn đi vào trong Đệ Thập Trọng Điện trong Tạo Hoá Thần Điện trên Thiên Giai, căn bản là người bình thường như thuộc hạ không thể làm được. -Nếu làm không được, thì ta sao còn muốn ngươi đi làm. Lẽ nào ngươi còn muốn đích thân bản giáo chủ ra tay? -Không dám. -Lần này, mặc kệ thành bại ra sao, đây chính là cơ hội cuối cùng. Nếu như ngươi thất bại thì cũng không cần về gặp ta nữa. Được rồi cho ngươi lui. -Rõ. Nam nhân kia liền lui ra ngoài. Lúc này một vị thị nữ bên cạnh Nữ Vương đột nhiên nói: -Giáo chủ, Dị Linh Vương sau chi chạy trốn đến đây, có vài đệ tử trong bổn giáo bị nó thôn phệ. Hiện tại mọi người trong bổn giáo rất hoang mang, sợ hãi trở thành con mồi cho Dị Linh Vương kia. Việc này chúng ta nên giải quyết như thế nào? -Ta kêu các ngươi đi bắt nó lại, các ngươi không làm được? Thị nữ nói: -Giáo chủ, trước kia thực lực Dị Linh Vương suy yếu, tán sát bừa bãi liền bị mấy vị trưởng lão liên thủ dễ dàng bắt nhốt vào trong Địa Hoả lao. Thế nhưng những đệ tử coi giữ trong đó vẫn bị nó thôn phệ. Cho nên các vị trưởng lão đang có ý định thanh trừ Dị Linh Vương. -Cái khác bọn họ có thể tuỳ tiện, nhưng cái này thì lại không được. Thanh âm Nữ Vương vang lên mang theo ý tứ cự tuyệt. Thị nữ ở bên cạnh cũng không có dám nhiều lời. Oanh. Ngay khi Nữ Vương vừa mới nói xong thì đột nhiên có một trận rung động cường liệt. Toàn bộ nơi đây tung động, thậm chí còn khiến một vài kiến trúc trong điện rơi xuống vỡ tan tành. -Chuyện gì xảy ra? Chấn động dữ dội khiến Nữ Vương không thể nào nằm được. Thân thể không ngừng lắc lư. Không thể làm gì khác hơn là ngồi dậy hỏi người bên ngoài. Lúc này một vị thị nuwx chạy vào trong điện, hoảng hốt nói: -Giáo chủ, không tốt. -Xảy ra chuyện gì, tại sao lại hoảng sợ như vậy? -Giáo chủ lực lượng Địa Tâm Ly Hoả đang tiêu tán. Lực lượng trấn áp Dị Linh Vương đang ngày càng suy yếu. Dị Linh Vương cũng bắt đầu trùng kích phong ấn hòng thoát ra ngoài. -Cái gì, lực lượng của Địa Tâm Ly Hoả suy yếu. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Trường Sinh Giáo chủ kinh hãi. Lúc này nhanh chóng từ trong tấm màn đi ra, vội vã bay ra phía sau đại điện. ………. Cùng lúc đó, Hổ Tinh Tủ từ trong thông đạo âm u đi ra, liền ngự không bay đi. Hai mắt không ngừng dò xét địa phương xung quanh. Giống như đang mò kim đáy bể, tìm kiếm địa phương hạ lạc của U La Vương. Hắn một mực đi về phía nam, cảm ứng được khí tức của U La Vương lưu lại, nhìn về phía Hải Vực, cười nói: -Muốn đến Hải ngoại sao? Bất quá hắn đang định đuổi theo, thì đột nhiên tâm thần Hổ Tinh Tử chợt động. Hắn cảm giác một cỗ lực lượng phù văn thần bí hiện ra rồi thông qua lực lượng tinh thần chui vào trong cơ thể. Hổ Tinh Tử cảm giác được cỗ dị dạng này. Cũng không có dám sơ ý. Lúc này liền tạm hoãn việc truy tung U La Vương, tìm một địa phương yên ắng, bắt đầu đọc những phù văn vừa rồi. Khi hắn đọc xong thì biết được Vân Thiên Hà muốn hắn phối hợp bố trí Tinh Hồn đại trận. Lúc này hắn cũng không có do dự, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào trong tinh thần cùng kết nối với Bạch Hổ Tinh. ………….. Ngay khi Hổ Tinh Tử bắt đầu bố trí đại trận, thì tại Di Sinh giới. Lúc này Tước Tinh Tử cùng Long Tinh Tử cả hai người đều cảm nhận được cỗ Tinh Hồn lực của Bạch Hổ Tinh bắt đầu tuần hoàn vận chuyển, đang hướng đến bọn họ. Có lực lượng Tinh Hồn, tu vi bọn họ lại được nâng lên một nấc. Cho nên đối mặt với mê hoặc lớn như vậy, Tước Tinh Tử cùng Long Tinh Tử không ngừng giãy giụa. Nếu như thu lấy cỗ lực lượng này thì thực lực của bọn họ sẽ bạo tăng. Nhưng là nếu làm như vậy thì không thể nghi ngờ rằng bọn họ sẽ bị phạm sai lầm không đáng có. Hiện tại bọn họ đã phản bội lại Tinh Tổ, nếu như tái phản bội Tử Vi Đế Tinh bọn họ sẽ không giao giờ còn cơ hội. Cuối cùng, đối mặt với loại mê hoặc này, Long Tinh Tử cùng Tước Tinh Tử cũng kiềm hãm được mong muốn của bản thân mà bỏ qua cỗ lực lượng Tinh Hồn kia.