Dưới một kích của Khôn Linh lão tổ, La Sát Nữ rơi xuống, chỉ thấy La Sát Nữ ngay lập tức bay lên, cư nhiên còn chưa có chết, đang cố gắng chạy trốn. Khôn Linh lão tổ nhíu mày, hắn không hiểu cho dù thực lực của La Sát Nữ cường thịnh trở lại thì dưới một kích vừa rồi cũng đủ để kết thúc tính mạng của nàng. Thế nhưng La Sát Nữ vẫn không chết, thật sự rất cổ quái. Bất quá hắn cũng không để cho La Sát Nữ có khả năng chạy trốn. Ngay lập tức hắn đuổi theo, lần thứ hai hắn đánh ra một đạo thủ ấn. Hắn quyết tâm lần này phải đoạt được tính mạng của nàng. - Dừng tay. Vào lúc này, Khôn Linh lão tổ chuẩn bị đánh gục La Sát Nữ thì đột nhiên một tiếng hét từ hư không truyền đến mang theo một cỗ tinh lực đè hắn xuống. Đồng thời cũng mang theo cỗ lực lượng ý chí hung thần sắc bén, mạnh mẽ đem thế công của Khôn Linh lão tổ phá giải thành vô hình. Ngay sau đó, chung quanh truyền đến một trận ba động, Khôn Linh lão tổ chỉ thấy một người tướng mạo quái dị, toàn thân lông lá, tựa như Đại Miêu xuất hiện ở trước mặt. Người này chính là Hổ Tinh Tử. -Bạch Hổ Tinh. Khôn Linh lão tổ đang ngây người thấy được rõ chân tướng của người này, lập tức đoán ra lai lịch, không khỏi kinh hãi nói: -Ngươi vì sao ngăn cản lão phu diệt yêu nữ này? Hổ Tinh Tử nói: -Thử Nữ nếu là La Sát Nữ, vậy ta phụng mệnh bắt sống nàng. Cho nên không được ai lấy đi tính mệnh của nàng. Nàng chỉ có thể chờ Quân Vương điện hạ xử lý. Khôn Linh lão tổ nghe vậy, càng thêm kinh ngạc, nói: -Lẽ nào ngươi sẵn sàng góp sức vì Tử Vi Đế Tinh? -Đúng vậy. Hổ Tinh Tử nói. -Đã như vậy, cũng được, ngươi hãy mang nàng theo đi. Khôn Linh lão tổ tự nhiên biết Tử Vi Đế Tinh là ai, nhưng hắn vẫn không giải thích được, Vân Thiên Hà muốn La Sát Nữ này làm gì. Lúc này, Hổ Tinh Tử nhún người, vươn bàn ta chặn ngang trong hư không. La Sát Nữ căn bản không thể tránh khỏi, đã bị bàn tay đó bắt được. Mặc dù nàng hết sức giãy giụa nhưng có làm thế nào thì cũng không thể thoát khỏi được bàn tay đó. Nàng thổ huyết xong rồi ngất đi Ngay cả trong mắt nàng Võ Tôn thiên cảnh thập phần cường đại, thế nhưng Hổ Tinh Tử mới chỉ hiểu được chút ít về Tinh Thần lĩnh vực, lại được Vân Thiên Hà ban ân tinh lực Bạch Hổ đế tinh. Đứng trước mặt một cường giả tu vi không thấp như vậy, nàng cảm thấy mình thật nhỏ bé. Hổ Tinh Tử bắt được La Sát Nữ, vừa định ly khai thì đột nhiên nhớ tới cái gì đó, liền quay đầu về phía Khôn Linh lão tổ nói: -Lúc bổn toạ tìm kiếm chung quanh nơi La Sát Nữ hạ lạc, phát hiện tại phía bắc có dấu hiệu quân đội điều động rất nhiều. Nếu muốn khống chế quân đội ở đây dẫn đến chiến loạn, máu tanh và tử vong, sẽ làm tốc độ đồng hoá Dị Linh ngày càng nhanh. Quân Vương điện hạ hiện thời không thể để mắt tới những việc này được. Các ngươi chính mình tự phòng bị, xử lý một cách thoả đáng, cáo từ. Dứt lời, Hổ Tinh Tử mang theo La Sát Nữ, xung quanh xuất hiện ba động, sau đó biến mất không thấy đâu. Khôn Linh lão tổ nhìn hướng Hổ Tinh Tử biến mất, suy nghĩ một chút, lại nhìn về phía Tĩnh Quốc than thở: -Ngư muội, vô tri, chung quy là muốn quyền lực và tiền tài. Hắn không bị Dị Linh tiêu diệt thì việc hắn mất đi tất cả cũng như nhau mà thôi. ……… U hoang vực, sóng to gió lớn, bụi bặm đầy trời. Cỗ phế tích chiến trường, xung quanh là một loạt những quang mang của phù văn càng lúc càng mờ. Theo sao chấn động kịch liệt cùng với bụi bặm bay đầy trời, cỗ quang mang Thổ Hoàng Sắc cũng dần dần tiêu tán. Trận cuồng phong cát bụi tàn sát bừa bãi cũng tuỳ thời mà ảm đạm xuống. Ở đây, có một toà phù tháp, lẳng lặng huyền phù trên bầu trời chiến trường. Hoàng Sắc quang mang ảm đạm là từ phù tháp này mà ra cũng bắt đầu yếu ớt. Hơn nữa bổn nguyên chi tháp cũng thoắt ẩn thoát hiên. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL Lúc này, trong tháp bỗng nhiên phóng xuất một cỗ quang mang cường liệt, có thể khiến cho chiến trường bên dưới chấn động nhiều ngày liền, mà bổn nguyên chi tháp đang không ngừng rung động. Bất quá trong nhất thời phù tháp kia đột nhiên hoá thành một đạo lưu quang triệt để biến mất không thấy đâu. Chỉ còn lại giữa không trung một thân ảnh phập phềnh. Lúc này hai mắt Vân Thiên Hà đang khép hờ, hắn đem toàn bộ lực lượng bổn nguyên chi thần thu lại, đang tiến hành điều tiết, thông qua lực lượng lĩnh vực quy tắc của hắn thì trong cơ thể hắn hai cỗ bổn nguyên lực lượng bắt đầu dung hợp. Chỉ thấy thân thể hắn lúc này ngẫu nhiên có thể thấy được vài cỗ quang mang xuất hiện đang không ngừng tiến hoá. Từng đạo phù văn thần kỳ thoáng hiện xung quanh lập tức dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn. Một bên Trữ Vọng nhìn thấy vậy không khỏi than thở: -Chủ nhân quả nhiên là kỳ tài ngút trời. Cư nhiên nhanh như vậy có thể nắm giữ được lực lượng pháp tắc, đồng thời có thể bắt đầu hội tụ lực lượng phù văn pháp tắc. Không những thế còn có thể vận dụng một cách linh hoạt, xem ra chỉ cần chủ nhân có được đầy đủ năm loại bổn nguyên chi lực thì có thể tiến nhập tiêu tan chi cảnh. Bắt đầu lĩnh ngộ thời gian và không gian pháp tắc. Trở thành Thiên Tru Giả. Qua khoảng chừng mấy thời thần, đột nhiên Vân Thiên Hà mở mắt, quang mang xung quanh thân thể hắn tán đi. Bất quá lần này khác với những lần trước, lần này Vân Thiên Hà được bổn nguyên chi trần lực lượng trong lúc lơ đãng phóng xuất ra ý chí thì hôm nay càng thêm ngưng luyện. Đồng thời cũng không có lơ đãng xuất hiện nữa mà có thể xuất nhập tuỳ ý. Điều này cho thấy Vân Thiên Hà đã nắm giữ được cơ sở lực lượng pháp tắc, đã tiếp xúc với chân tuỷ. Chỉ cần nắm giữ được chân tuỷ thì có thể tiến nhập Tiêu Tan chi cảnh. Lúc này, Vân Thiên Hà chậm rãi hạ xuống, chợt cảm ứng được một cỗ khí tức lưu lại, không khỏi nhíu mày thầm nghĩ: - Khí tức này có điểm quái lạ, hình như đã từng tiếp xúc qua? Lập tức, Vân Thiên Hà cảm ứng được cỗ khí tức này là của Trữ Vọng, liền cẩn thận cảm nhận lại chính mình. Hắn đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại. Trữ Vọng nói: - Chủ nhân, chúng ta bây giờ có đi tìm bổn nguyên chi hoả và bổn nguyên chi mộc không? Vân Thiên Hà lắc đầu nói: - Tạm thời thì bây giờ không được, bổn nguyên chi hoả này tạm thời còn có tác dụng tiêu diệt Dị Linh, mà bổn nguyên chi mộc khi ta phóng xuất ra cũng có thể làm tốc độ Dị Linh ăn mòn đại lục chậm lại. Lần này ta nắm giữ được lực lượng pháp tắc cũng không có cố kị tiến nhập phàm thế để rồi trong lúc lơ đãng phóng xuất ra lực lượng ẩn chứa trong ý cảnh khiến cho những người dân vô tội phải vong mạng. Cho nên hiện giờ ta cần phải tự mình giải quyết tai hoạ ngầm ở bên trong. Trữ Vọng không giải thích được nói: -Chủ nhân, với cảnh giới của người hôm nay, những con kiến hôi kia không cần phải đích thân chủ nhân ra tay. Cứ việc giao cho Trữ Vọng cùng Hổ Tinh Tử, Trữ Vọng chỉ cần trong giây lát là có thể tiêu diệt bọn họ. Vân Thiên Hà lắc đầu nói: -Trước đây ta chẳng phải đã từng nói với ngươi rồi hay sao. Trong lĩnh vực mà ta lĩnh hội được bao hàm cả tạo hoá số mệnh. Cho nên có một số việc ngươi không thể nào minh bạch, vì thế cũng không thể trực tiếp giết chết những con kiến hôi này như vậy được. Bỏi vì bọn họ có liên quan tới tạo hoá số mệnh. Nếu như vọng động sẽ ảnh hưởng tới toàn cục. Cho nên nhất định phải để bọn họ thuận theo tự nhiên bị tạo hoá tiêu diệt. Có như vậy mới không làm ảnh hưởng tới tạo hoá số mệnh mà phát sinh chuyện không hay. Trữ Vọng vắt óc suy nghĩ một lúc lâu những vẫn không thể nào lý giải được. Vân Thiên Hà nhìn thấy nàng nhất thời không thể nào hiểu được, cũng không có giải thích nhiều. Có vài thứ phải tự nàng suy nghĩ mới có thể lĩnh ngộ được. - Chủ nhân, hiện tại chúng ta làm gì? Trữ Vọng cảm thấy khó mà có thể nghĩ ra ngay được vì thế mà quay lại vấn đề chính. Vân Thiên Hà nói: - Ngươi không phải đã nói, Thiên Thù Ngự Giả trước kia có lưu lại ba kiện thánh vật sao. Hiện tại ta đã lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc. Cho nên ta nghĩ có thể thu hồi để gia cố phong ấn Dị Linh Vương. Hơn nữa ở Sinh Linh không gian. Các chủng tộc đang trong thời gian đấu tranh, mà trong nhân loại còn tồn tại rất nhiều nhân tố tệ đoan sẽ đối kháng Dị Linh. Trước tiên cần phải giải quyết những tệ đoan này. Bởi vì không phải tất cả mọi người đều ý thức được nguy cơ mà Dị Linh mang đến. Cho nên cần phải cho bọn họ hiểu được sâu sắc vấn đề này. -Vậy chủ nhân dự định sẽ tiến hành như thế nào? - Quỷ cốc. Vân Thiên Hà nói. ……. Quỷ cốc, trong ấn tượng của Vân Thiên Hà đối với nơi này tương đối sâu sắc. Hồi đó khi đặc thù không gian này tồn tại, hắn nghĩ nơi này không tầm thường một chút nào. Khi hắn thông qua Trữ Vọng biết được lý do mà Quỷ cốc tồn tại. Trong lòng hắn cũng bừng tỉnh minh bạch được những điều huyền bí ở trong đó. Đây là một không gian tồn tại độc lập. Do lực lượng quy tắc qua nhiều năm bổ tu, đồng thời không gian và thời gian pháp tắc tương khắc kết hợp lại mà tạo ra nơi này. Cho nên lúc Vân Thiên Hà lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, tựu nghĩ đến nơi này để trấn áp Dị Linh trong phong ấn không gian. Có thể nói đây là lựa chọn tốt nhất. Thiên Quỷ Sơn. Lúc này Cơ Trường Không đang đứng bên cạnh Vân Thiên Hà. Hắn cảm giác được khoảng cách giữa mình và Vân Thiên Hà là vô cùng lớn. Cho nên trong lúc hoảng hốt, hắn nghĩ tới hắn và Vân Thiên Hà là hai người ở hai thế giới khác nhau. Hắn bị cái loại khí chất nội liễm không phóng xuất ra làm cho kinh nể. Thế nhưng khi nghe Vân Thiên Hà nói muốn lấy đi Quỷ cốc, Cơ Trường Không thập phần khiếp sợ. Bọn họ sinh sống trong Quỷ cốc đã hai trăm năm. Cho tới bây giờ vẫn không biết được sự thân bí của Quỷ cốc. Mà nay lại nghe được Trữ Vọng nói tiền nhân có lưu lại nơi đây một kiện thánh vật. Cơ Trường Không không thể nào tưởng tượng nổi. Nhưng thực sự không có nghĩ ra chỗ nào không hợp lý. Bất quá Vân Thiên Hà quyết định dùng nơi này để trấn áp phong ấn Dị Linh, Cơ Trường Không tự nhiên muốn toàn lực chi trì. Cho nên thời điểm này, toàn bộ tộc nhân trong Quỷ cốc đều di chuyển ra bên ngoài. Đồng thời cũng mang những đồ vật trong yếu đi, tất cả mọi người tập trung tại phụ cận Thiên Quỷ Sơn. Tất cả đều hiếu kỳ, muốn biết vì sao mà Quỷ cốc bị người khác đoạt mất. Vân Thiên Hà nhìn Trữ Vọng gật đầu. Lúc này Trữ Vọng nhìn Cơ Trường Không nói: -Chủ nhân muốn thu quỷ cốc, khả năng sẽ tạo ra không ít chấn động. Ngươi để tộc nhân đi xa một chút. Hay nhất là di dời đến những ngọn núi bên cạnh. Cơ Trường Không nghe vậy, tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng ngay lập tức hạ lệnh bắt tộc nhân thối lui. Vân Thiên Hà đợi nửa canh giờ, chờ cho tới khi tộc nhân Thiên Quỷ Sơn đi tới nơi an toàn, lúc này mới giơ tay lên. Trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một đoàn quang cầu, phóng xuất ra quang hoa thần kỳ. Trong lúc quang cầu này bay lên, Vân Thiên Hà ném nó vào không trung. Lúc này quang cầu kia giống như một vầng thái dương, nhanh chóng bay lên bao phủ toàn bộ Quỷ cốc. Trong mấy ngày liền, chỉ thấy Vân Thiên Hà thủ thế, từng đạo lực lượng phù văn thần kỳ giống như những tinh linh đang nhảy múa, bắt đầu bay về phía những nơi thần bí trong Quỷ cốc. Mà tâm thần Vân Thiên Hà lúc này cùng với những đạo phù văn tương liên. Sau khi tiến nhập Quỷ cốc, nhanh chóng tìm được dưới Quỷ hoàng điện tồn tại một không gian bị phong bế. Lực lượng quy tắc phù hợp với không gian này trong Quỷ cốc. Cho nên sau khi phù văn tiến nhập vào trong không gian đó, quả nhiên Vân Thiên Hà nhìn thấy trong không gian này có rất nhiều đạo phù văn, mà Thiên Tháp trong không gian bị phong bế này cũng xuất hiện từng đạo phù văn bay xung quanh.