"Lại là đại sự quan trọng, chẳng lẽ ngươi không thể thống khoái một chút, trực tiếp nói ra hay sao?" Trong lòng Mộng Ly mười phần hiếu kỳ, ngoài miệng lại tức giận nói: - Mấy kẻ gạt người các ngươi có rất nhiều chuyện gạt chúng ta không chịu nói, lẽ nào không tới thời khắc mấu chốt vẫn không chịu nói cho chúng ta, coi chúng ta là tiểu hài tử sao? - Thực không có biện pháp với cô nàng này! Nhan Phong Lục Lục thở dài, nói: - Kỳ thực, nói cho các ngươi biết cũng không có chuyện gì, điều này có liên quan tới tinh long thiên tàng nghìn năm một lần, hơn nữa lần tinh long thiên tàng sắp tới có khả năng xuất hiện tại Đông vực rất lớn, tất cả các thế lực tiềm tàng trong thất vực khắp thiên hạ đều đang bắt đầu rục rịch, vì vậy chúng ta cũng phải nhanh chóng chuẩn bị! - Tinh long thiên tàng? Mộng Ly nghe lời này, thần sắc có chút thất thần, lẩm bẩm nói một câu, không biết đang suy nghĩ cái gì. Vân Thiên Hà vẫn đang không hiểu vì sao, nói: - Cái gì là tinh long thiên tàng? Tầm Nguyệt nói: - Thiên Hà, ngươi còn nhớ tới Luyện Nguyệt Động tại Nguyệt Miểu Sơn hay không, kỳ thực ngọn núi di động đó chính là kết quả lưu lại từ lần tinh long thiên tàng nghìn năm trước xuất hiện sau đó lưu lại, đó cũng chỉ bất quá là một góc nhỏ của tinh long thiên tàng rơi xuống, tinh long thiên tàng, chỉ là xưng hô kính nể của người trên phiến đại lục này đối với nó, bởi vì nó là cả một lục địa di động khổng lồ, xuất hiện khi thời điểm tinh thần hồng thác, do sáu mươi tư đầu thượng cổ lưu ly tinh quang long có tinh lân kéo, bản thân có lực lượng thần bí phi phàm, mỗi một lần tinh long thiên tàng xuất hiện, đều có ý nghĩa dị bảo thần kỳ hiện thế, cũng có thể coi như một bảo khố di động, vì vậy được gọi là tinh long thiên tàng! - Vậy trên phiến đại lục này có sinh linh? Vân Thiên Hà nói. - Điều này chúng ta cũng không rõ lắm, bất quá có truyền lưu nói, nơi đó là địa phương thần cư ngự, phàm là người có thể leo lên phiến đại lục thần bí kia đều có cơ hội thành thần, thu được vĩnh sinh! Mộng Ly đột nhiên bĩu môi nói: - Quả thực là ăn nói linh tinh, nếu như leo lên được phiến đại lục kia là có thể thành thần, vậy còn muốn tu luyện làm cái gì? Huống hồ cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào nhìn thấy thần là bộ dáng gì, coi như là Huyền Nữ năm xưa, nàng tuy rằng đã đăng bài vị đỉnh, thế nhưng nàng vẫn lưu lại Di Sinh Giới, trải qua sinh hoạt người bình thường, qua hai nghìn bốn trăm năm sau, sống thọ và chết tạ nhà, cũng chưa từng được vĩnh sinh! - Tuy rằng tỷ không tin truyền thuyết này, thế nhưng cũng không phải ai cũng giống như ngươi. Chỉ cần hai chữ "vĩnh sinh" này đã đủ cho vô số người điên cuồng rồi, hơn nữa lần này, việc tinh long thiên tàng nhất định sẽ bị thế lực tà ác lợi dụng để hành động một ít việc tà ác, đến lúc đó chúng ta cũng khó lòng phòng bị! - Nàng nói thế lực thần bí Thiên U Ám Điện này? Vân Thiên Hà nói: - Mặc khác, ta còn có một việc không rõ, Linh tộc có U Sĩ tồn tại, nhưng U Tà Chi Ảnh là do đâu, ách, Lục Nhan, ngươi cũng biết chuyện này? - U Tà Chi Ảnh? Mi phượng của Nhan Phong Lục Lục cau lại, suy nghĩ cẩn thận chốc lát, trầm giọng nói: - Trong U Sĩ Linh tộc từng xuất hiện một phản đồ, nếu như có u tà chi ảnh xuất hiện, nhất định là tên súc sinh kia không cần nghi ngờ, nhờ thôn phệ ý chí tà ác, thông qua phương pháp tế luyện linh phách phân thần đặc thù, điều này không có tu vi Thiên cảnh không thể làm được, mà tên phản đồ đó hẳn là không dễ dàng tiến nhập Thiên cảnh như vậy, chuyện này có chút kỳ quái, bản tôn cần phải tự mình đi tra mới được! - Được rồi, nếu nói chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút lại quay trở về, như vậy chúng ta có thành ý chạy từ xa tới, kết quả lại có người không một chút điểm thành ý nào, trước tiên cho chúng ta một hạ mã uy, hừ! Mộng Ly bĩu môi nói. Nhan Phong Lục Lục đối với cái miệng ăn nói đanh đá chua ngoa của Mộng Ly thực sự bất đắc dĩ, nói: - Thực đúng như theo lời bọn họ nói, nha đầu ngươi luôn há miệng như vậy, nếu như để trong lòng, còn không bị ngươi phá hỏng! Vân Thiên Hà chú ý tới hoàn cảnh xung quanh nơi này cùng với vùng xung quanh Hạ Gia Tề Sơn không giống nhau, sương mù dày đặc tầng tầng, màu xanh dạt dào, giống như đào nguyên trong núi, không khỏi ngạc nhiên hỏi: - Đây là địa phương gì? - Nơi này là mộ trủng của các trưởng lão Linh tộc, trước khi bọn họ chết, thời điểm biết được thọ mệnh của chính mình sắp kết thúc, bình thường sẽ lấy ý cảnh và lực lượng bản thân phong ấn trong mộ trủng, để cho ý cảnh và lực lượng này truyền thừa cho một hậu bối thích hợp nào đó, mà lần này bởi vì đi quá mức vội vàng, tránh cho việc ý cảnh và lực lượng của một số trưởng lão truyền thừa xuống bị ác tặc lấy đi, vì vậy bản tôn đã để linh phách phân thân chờ ở chỗ này! Mộng Ly nói: - Nếu như các ngươi đã buông tha cho nơi này, vậy thì còn giữ mộ trủng làm cái gì, chẳng lẽ không thể biến báo một chút, ngươi sao không thể cho các đệ tử có tư chất ưu tú sớm kế thừa cho xong, như vậy có thể lớn mạnh chính mình, hơn nữa cũng không tiện nghi cho người khác, thực sự không được thì hủy diệt, chẳng phải sạch sẽ hay sao? - Nha đầu kia, nói thì dễ, nhưng đây là ý chí của các trưởng lão, không có khả năng tìm một cá nhân nào đó đến kế thừa, mà đây cũng là tài phú bọn họ lưu lại cho hậu đại, há có thể đơn giản liền hủy diệt, cho dù chỉ còn lại một vị cũng phải chờ được người thích hợp tới kế thừa, khi không còn gì nữa ta mới có thể phong bế vĩnh cửu nơi này rồi rời đi! - Tỷ tỷ, tỷ xem trong sương mù dày đặc có một hỏa cầu kỳ quái phiêu phù, đó là vật gì nha? Đường Linh Toa phát hiện một cảnh tượng kỳ quái, hiếu kỳ nói. Vân Thiên Hà theo lời Đường Linh Toa chỉ lại, quả nhiên thấy trong màn sương mù dày đặc, bên trong chỉ thấy một đoàn hỏa cầu nho nho, tỏa ánh sáng lạnh lẽo, phiêu diêu xung quanh, rất cổ quái. Mộng Ly vừa thấy đoàn hỏa cầu nho nho, trên dung nhan thanh lệ đột nhiên hiện lên một nụ cười trộm, nói: - Xem ra ngươi cũng làm cho ý cảnh lực lượng của các trưởng lão cuối cùng này một chút khó khăn, hậu duệ của ngươi là Phong tộc, cho dù có Tuyết tộc cũng không kỳ quái, thế nhưng ở đây lại xuất hiện ý cảnh lực lượng cổ quái như vậy, người trong tộc ngươi có thể kế thừa được mới là lạ, ta xem ngươi đợi đến sông cạn đá mòn cũng không có người nào, hắc hắc… Bị nói trúng tâm sự, trên khuôn mặt diễm lệ của Nhan Phong Lục Lục phóng ra một tia bất đắc dĩ, nói: - Xác thực, trong mộ trủng này có di chí một vị trưởng lão lưu lại, mà vị trưởng lão này lại là người có tư lịch già nhất trong Linh tộc, thậm chí là một vị trưởng lão già hơn so với tổ tông của ta, nhưng hắn cũng phi thường quái thai, bản thân có hai loại thiên phú, một thiên phú của người đã được kế thừa, thế nhưng ý cảnh lực lượng khác lại là khôn lam chi diễm, trong Linh tộc chúng ta xác thực cực hiếm hậu bối có tư chất để kế thừa, đến nay cỗ khôn lam chi diễm đã ở đây gần nghìn năm rồi! Mộng Ly nghe nói, đột nhiên lông mi nháy nháy, đôi mắt đẹp đảo quanh, nhìn Vân Thiên Hà nói: - Thiên Hà, ngươi đi thử xem, trợ giúp tiểu Nhan nhi giải quyết một cái cọc tâm sự này, nói không chừng nàng sẽ báo đáp ngươi a! - Tiểu Nhan nhi? Mọi người lại nghe Mộng Ly xưng hô loạn, mồ hôi tuôn rơi. Vân Thiên Hà nói: - Ta cũng không phải Linh tộc, tuy rằng tư chất của ta có thể dung hợp được khôn viêm, thế nhưng khôn lam chi diễm này, sợ rằng… - Chờ một chút, ngươi nói cái gì, tư chất của ngươi là cái gì? Nhan Phong Lục Lục đối với tính tình của Mộng Ly đã sớm lĩnh giáo rồi, cũng không quá để ý, thế nhưng nghe được lời nói của Vân Thiên Hà, đột nhiên nhãn thần sáng lên, đôi con mắt đẹp lưu chuyển quang mang, nhìn Vân Thiên Hà vội vã hỏi. Vân Thiên Hà nói: - Thời điểm trước đây, khi ta còn chưa tiến vào cảnh giới Tiên Thiên đã là tư chất ngoài viêm phách, trong hàn phách, mà tới lúc Tiên Thiên, trải qua chuyển biến hoán cốt, lại thành tư chất khôn phách, mà lần này tiến vào cảnh giới Võ Thánh lại thành tinh phách, chỉ là bởi vì lúc đầu ta tu luyện công pháp Đồ thị, bản thân cũng có thiên phú liệt diễm huyết khí đặc thù của Đồ thị, vì vậy sau khi ta lục lọi tu luyện thiên phú của chính mình, đã từ bạo viêm chuyển thành khôn viêm, tiếp tục chuyển biến thành tinh viêm! - Oa, thật tốt quá! Nhan Phong Lục Lục vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, hoan hô một tiếng: - Theo như vậy xem ra, ý cảnh lực lượng khôn lam chi diễm này, ngươi hoàn toàn có thể kế thừa hấp thu dung hợp vào trong tinh viêm của ngươi! - Thế nhưng, ta không phải Linh tộc! Vân Thiên Hà nói. - Ngu ngốc! Mộng Ly giận hắn liếc mắt, nói: - Ai quy định lực lượng trong thiên địa này có phân chia chủng tộc, chỉ cần ngươi có tư chất phù hợp với cỗ lực lượng này liền có thể kế thừa, quản gì Linh tộc hay Vu tộc, tại Nhân cảnh, thiên phú chủng tộc đối với ngươi không có vấn đề gì hết! Nhan Phong Lục Lục gật đầu nói: - Nha đầu nói không sai, thế gian tuy rằng có chủng tộc khác nhau, cũng có cách nói thiên phú chủng tộc, kỳ thực tại lúc Nhân cảnh, nhưng khi đột phá Nhân cảnh tiến vào Địa cảnh đều chuyển sang tu luyện lực lượng thiên đại, cuối cùng trăm sông đổ về một biển, không còn phân chia chủng tộc gì nữa, tư chất của ngươi vừa lúc thích hợp với khôn lam chi diễm vị trưởng lão này lưu lại, vậy thì ngươi hãy giúp ta giải quyết cái cọc tâm sự này vậy! - Nếu như vậy, ta thử xem sao! Nhan Phong Lục Lục nói: - Ngươi trực tiếp tiến vào trong phiến rừng sương mù đó là được, nếu như khôn lam chi diễm phù hợp với ngươi, nó sẽ tự động tìm tới ngươi, không cần ngươi phải tận lực thu hút, chỉ cần ngươi trấn định tâm thần, tại lúc nó tiến vào thân thể ngươi, cũng giống như lúc tu luyện bình thường, bảo trì trạng thái vận công điều tức bình ổn là được! Dứt lời, Nhan Phong Lục Lục lại cảnh báo nói: - Bất quá, ngươi cần phải ghi nhớ kỹ, khôn lam chi diễm vị trưởng lão này lưu lại, bản thân có lực lượng ngoài Địa cảnh, vì vậy sau khi ngươi dung hợp với nó, nghìn vạn lần không được mạnh mẽ dung hợp với tinh viêm của ngươi, chỉ cần để nó tiến vào trong cơ thể, ngươi nếm thử hấp thu một bộ phận nho nhỏ tương ứng với tu vi hiện tại của ngươi, ta sẽ trợ giúp một tay phong ấn đại bộ phận, đợi khi tu vi thực lực của ngươi tăng lên, tiếp tục tiến hành dung hợp cỗ lực lượng này theo chất lượng là được! Lúc này Mộng Ly lại nói: - Không cần phiền phức như vậy, kỳ thực với ý cảnh tinh khung ngươi lĩnh ngộ trước đây, hoàn toàn có thể thôn phệ sạch sẽ cỗ khôn lam chi diễm này, chỉ bất quá lúc đó hắn còn chưa hình thành thánh thể đã bị tỷ muội chúng ta cùng với tiểu Phạm Ny đưa cỗ ý cảnh lực lượng này cùng với linh phách phân thần của hắn phong ấn trong hạch tâm bàn long trấn trụ! Nhan Phong Lục Lục nghe xong lời này, có chút động dung, nhìn Vân Thiên Hà nói: - Tiểu tử này cũng thật lớn mật, còn chưa hình thành thánh thể cũng dám tiếp xúc với cỗ ý cảnh cường đại như vậy, nếu như làm không tốt rất có thể bị phản phệ ngược trở lại, ngươi không chịu nổi chỉ có thể chết, hoàn hảo có tiểu Phạm Ny ở đó! Chỉ là nói tới đây, Nhan Phong Lục Lục đột nhiên ngừng lại, quay sang giật mình nhìn Mộng Ly: - Ngươi vừa nói, bản thân hắn đã có tinh phách phân thần, điều này sao có thể, tại lúc tu vi chưa đạt tới Thiên cảnh không có khả năng sở hữu linh phách phân thần của chính mình?