Ánh trăng như nước. Ánh sao như ngọc. Biên Châu tiểu thành giống như một con đại xà nằm ngủ đông, tuy rằng yên lặng trong đêm đen, nhưng nó vẫn có thể tùy thời mà giết chết địch nhân. Vùng đất phía bắt thu tàn đông tới, nhiệt độ trong một ngày chênh lệch khá lớn, về đêm càng tương đối lạnh lẽo. Bên trong tiểu thành, ngoại trừ một số tửu quỷ lang thang trên những con đường vắng vẻ, còn lại toàn thành một mảnh tĩnh mịch. Một nơi hẻo lánh bên trong thành. Vân Thiên Hà ngồi xếp bằng ở trong tiểu viện, hắn không hề cảm thấy chút lạnh lẽo nào, trên trời ánh trăng như nước, ánh sao rực rỡ, từng cơn gió lạnh thổi qua kéo theo vài lọn tóc dài tung bay theo gió, che đi gương mặt anh tuấn kiên nghị của hắn. Lúc này hai mắt hắn khép hờ, thần hồn ý chí tập trung cao độ, ở trong tinh hà rực rỡ trên bầu trời, tìm kiếm một ngôi sao cô độc đứng lẻ loi không có nơi quy tụ, hướng về phía nó mở rộng tấm lòng, dung nhập nó tiến vào hải dương tinh tú đang dần dần mở rộng của bản thân. Hàn phách chi linh trong cơ thể được Vân Thiên Hà không ngừng nuôi dưỡng, hôm nay đã giống như quân lâm vương giả trong phiến hải dương tinh tú trong cơ thể hắn, thay chủ nhân tuần thủ phiến hải dương tinh tú này. Hàn phách chi linh lúc trước bị buộc đi ra từ trong cơ thể Lâm Nhược Hi, sau đó lại tiến vào cơ thể hắn, thập phần táo bạo trong cơ thể, dã tính khó thuần. Truyện Sắc Hiệp - https:// Bảo kiếm muốn sắc phải trải qua ma luyện, sau khi bị Vân Thiên Hà áp chế dạy dỗ một phen, sau đó lại dùng thần hồn ý chí không ngừng thuần dưỡng, hiện tại hàn phách chi linh này mặc dù vẫn vẫn duy trì phần hung hãn như cũ, thế nhưng phần thô bạo sau khi ma luyện đã mất hẳn đi, Vân Thiên Hà vẫn một mực dùng thần hồn ý chí của bản thân ảnh hưởng tới nó. Khi cho nó hấp thụ Tinh Linh Chi Khí, đồng thời nó cũng được kế thừa ý chí kiên nghị không biết sợ hãi của Vân Thiên Hà. Thông qua khôn hàn chi tức không ngừng tăng mạnh, nó đang dần dần biến đổi thành một cả thể mới. Loại chuyển biến này không thể nhìn thấy, nhưng có thể khiến cho Vân Thiên Hà cảm nhận một cách chuẩn xác chính là, tựa như tinh nguyên đan dựng dục trong cơ thể tinh tú, hàn phách chi linh trong cơ thể Vân Thiên Hà dưới sự đào tạo của hắn, nó đã có một loại biến ảo vô hình, từ trạng thái nửa hư nửa thực mà bồi dưỡng được thành hàn phách chi linh lớn mạnh như ngày nay, trở thành tinh phách của Vân Thiên Hà đúng như dự đoán của hắn, cũng khiến hắn phải ngưng tự thêm nhiều khôn linh chi tức để bồi dưỡng nó. Đem hàn phách chi linh bồi dưỡng thành tinh phách, đối với người thường mà nói, loại suy nghĩ này thực sự không thể tưởng tượng nổi, nhưng Vân Thiên Hà không phải là một người bình thường, hắn cũng không câu nệ tư tưởng võ đạo nhỏ hẹp, hắn có can đảm khai thác những cái mới, có can đảm nếm trải. Hàn phách chi linh kia vốn là hấp thu tinh hoa hàn khí rồi sau đó theo bản năng mà hình thành một sinh mệnh thể năng lượng. Vì sao hắn không thể sử dụng Tinh Linh Chi Khí ẩn chưa bên trong sao trời vô cùng tinh thuần cường đại để dựng dục nó, khiến cho bản thân nó phát sinh một loại chuyển biến không thể nhận thức được, lại thông qua việc dung nhập ý chí của hắn mà trở thành một phách cường đại hơn. Vân Thiên Hà đem đệ nhất tinh tú trong cơ thể, thông qua Dẫn Tinh Quyết tu luyện một loại tự chủ tuần hoàn đến cảnh giới viên mãn, đệ nhị tih tú cũng đã có thể tự duy trì tu luyện liên tục. Đối với việc tu luyện Vân Thiên Hà cũng có những lý giải khá sâu sắc, hắn cảm thấy mỗi một ngôi sao trong tinh không, hẳn là đều có tên của nó, đều có thuộc tính của nó. Mà bên trong Vô Lượng Tinh Kinh không hề đề cập đến, nếu có cũng chỉ là hai phương pháp tu luyện sơ cấp Tinh Thần Quyết cùng Dẫn Tinh Quyết, cộng thêm một tấm tinh vị huyệt khiếu đồ, còn những phương pháp tu luyện cao thâm hơn thì không hề trọn vẹn đầy đủ. Nếu có thể thông qua phương thức tu luyện đặc thù để hình thành cảm ứng liên hệ với những tinh tú trên bầu trời, như vậy hắn cần những tầng công pháp sâu hơn nữa, để hắn có thể mượn dùng được cỗ lực lượng tinh tú này, hoặc là pháp môn điều động khống chế thiên địa chi lực. Tỷ như đệ nhất tinh tú trong cơ thể hắn đã được thắp sáng tương ứng với hai mươi tám huyệt khiếu nằm trên kinh lạc tứ chi của hắn, mà tinh khiếu trong đệ nhị tinh tú thì tương ứng với kinh lạc nửa bụng dưới của hắn, đệ tam tinh tú thì tương ứng với kinh kinh mạch nửa bụng trên của hắn, đệ tứ tinh tú thì không cần phải nói, chính là ứng với kinh lạc ở đầu não hắn. Loại pháp môn khiến huyệt khiếu quanh thân hô ứng được với tinh thần, kỳ thực cũng là một loại pháp môn sơ cấp dẫn mượn thiên địa chi lực đến rèn luyện thân thể, chính vì có sự trợ giúp của công pháp đặc thù này mà con đường võ đạo giai đoạn đầu của Vân Thiên Hà tiến triển thần tốc. Nhưng vấn đề chủ yếu là ở chỗ, nếu như khi Vân Thiên Hà mở ra toàn bộ bốn tinh tú của đệ nhất tinh vực trong cơ thể, đồng thời thong qua Dẫn Tinh Quyết khiến cho chúng hoàn toàn hô ứng được với quần tinh trên trời, như vậy khi tiếp tục tiến vào Địa Chi Giới Vực thì hắn nên tu luyện thế nào đây? Sự đối ứng giữa Địa Chi Giới Vực với quần tinh, đã không còn liên quan đến kinh lạc huyệt khiếu trong thân thể hắn nữa, nếu như sau khi hắn mở ra, dùng Dẫn Tinh Quyết để dẫn dắt sản sinh ra lực lượng, lực lượng đó sử dụng như thế nào, chuyển hóa như thế nào. Nếu như tiếp tục rèn luyện mệnh thể mà nói, khi Vân Thiên Hà đạt đến cảnh giới về sau, hiển nhiên đã không còn mấy tác dụng. Mà những việc đó khuyết thiếu pháp môn, trên tinh kinh cũng không hề giảng giải. Vân Thiên Hà đã chân chính ý thức được, khi cỗ lực lượng này sản sinh thông qua Dẫn Tinh Quyết, nếu như hắn không thể lợi dụng được, rất có thể sẽ hình thành phản phệ, dẫn lửa thiêu thân, rốt cuộc hắn cũng minh bạch nguyên nhân vì sao Thương Nguyệt tiền bối lại nhắc nhở hắn, muốn hắn sau khi tu luyện hết Nhân Chi Giới Vực nhất định phải ngừng lại, đi tìm thương cổ tinh quyết Tinh Khung Bí Sách. Bất quá tu luyện giai đoạn trước chủ yếu là để rèn luyện mệnh thể, mở ra tinh khiếu đối với Vân Thiên Hà mà nói cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào, hắn đến nay mới mở ra hai tinh tú, mà việc tu luyện dẫn tnih của đệ nhị tinh tú cũng đang được duy trì liên tục. Bắt đầu tu luyện đệ nhất tinh tú tương đối dễ, kinh lạc phân bố trên tứ chi quanh thân đã được Vân Thiên Hà tu luyện từ khi còn bé, nhận được sự rèn đúc mở rộng, những tinh này đều rất linh mẫn, vô cùng có sức sống. cho nên sự dẫn tinh mới tiến triển cấp tốc. Khi tới đệ nhị tinh tú, kinh lạc ở đây phân bố ở nửa bụng dưới của hắn, hơn nữa trong quá trình dẫn tinh, ngay cả tiểu jj cũng cần có ba khỏa tinh phải hô ứng với nó, việc này khiến Vân Thiên Hà cảm giác thập phần không được tự nhiên. Nhất là tinh khiếu gần đây hắn đang dẫn dắt hô ứng cùng với tinh thần trên trời, sau khi hoàn thành việc dẫn tinh của khóa tinh khiếu thứ tám, loại cảm giác cổ quái này càng thêm mãnh liệt, bởi vì sao khi tới khỏa tinh khiếu thứ chín, kế tiếp đó là bốn khỏa tinh khiến nằm phụ cận xung quanh với tiểu jj. Vân Thiên Hà thực sự không dám tưởng tượng, khi hắn tinh khiếu trên tiểu jj của hắn hô ứng cùng với tinh thần trên trời sẽ có quang cảnh như thế nào, bởi vì nơi này tương đối yếu đuối, hơn nữa cũng tương đối mẫn cảm. Có thể là do tác dụng tâm lý, sau khi Vân Thiên Hà hoàn thành dẫn tinh cho khỏa tinh khiếu thứ chín trong đệ nhị tinh tú, tinh thần cũng không thể tập trung được nữa, ngay cả dưới sự trợ giúp của Tụ Phách Huyền Linh trận cũng không giúp hắn tập trung được. Thấy thế, Vân Thiên Hà cũng lập tức đình chỉ tu luyện dẫn tinh. Lúc này trời đã tảng sáng, sau khi đứng lên thu lấy linh thạch chi tinh dùng để bố trận, chợt truyền đến một tiếng ưng kêu, Vân Thiên Hà vẫy tay một cái, Vân Tường liền nhanh chóng đáp xuống. Chỉ thấy miệng Vân Tường ngậm một cái ống trúc, Vân Thiên Hà đem ống mở ra, lấy thư bên trong ra đọc một chút. Mấy hôm trước hắn đã cho Vân Tường quay về Lợi Châu báo tin bình an cho người nhà, đây là thư hồi âm từ Lợi Châu gửi đến. Thư do Đồ Chính Minh tự tay viết, có nhắc tới thành Lợi Châu tụ tập rất nhiều cao thủ, đều âm thầm điều tra hành tung của hắn, đồng thời còn thông qua quan hệ khắp mọi nơi để lấy lòng kết giao với đệ tử Đồ Thị, tìm hiểu tung tích của hắn, bất quá những người này cũng không có uy hiếp đối với Đồ Thị, ngược lại vô hình trung đã hình thành một sự bảo hộ tạm thời cho Đồ Thị. Đây cũng là một chuyện tốt lợi nhiều hơn hại. Trong thư, Đồ Chính Minh bảo Vân Thiên Hà trước tiên cứ du lịch khắp nơi một chút, tạm thời không nên quay về Lợi Châu, An Nhạc Nhi hiện tại đã vào võ đường bắt đầu dụng công học võ. Bảo Vân Thiên Hà không cần lo lắng, Đồ Thị sẽ chiếu cố cho nó! Sau khi xem xong thư, Vân Thiên Hà tiện tay hủy đi, vuốt ve nhúm lông mềm mại trên cổ Vân Tường, sau khi suy nghĩ một chút, trở vào phòng mang tới một phong thư đã viết sẵn từ trước bỏ vào ống trúc, chăm sóc Vân Tường một hồi, sau đó liền nhấc tay lên, Vân Tường vui vẻ kêu một tiếng rồi bay lên, nhanh chóng biến mất trên bầu trời xanh. Vân Thiên Hà trở về phòng thay đổi y phục, gắn thêm râu ria, hóa trang dung mạo, đến giếng nước bên trong hậu viện múc một thùng nước, đem về trong tiểu viện cho ngựa uống. Sau khi lắp xong yên ngựa, vuốt vuốt mặt Vân Bôn rồi liền xuất môn, Vân Bôn thở phì phì trong mũi, lập tức đi theo phía sau. Vân Thiên Hà di chuyển lòng vòng bên trong thành, tuy nhiên hắn phát hiện ra một số ký hiệu đầu mối của Tình Báo doanh Viêm Hoàng cục, bèn di chuyển theo ký hiệu đó, rất nhanh đã đi tới trước một cửa hàng tạp hóa còn chưa mở cửa bán hàng. Gõ cửa theo một quy luật, sau khi ba tiếng vang lên, chợt nghe một hán tử tráng niên trong miệng lầm bầm: - Ai mà tới sớm vậy, còn chưa có mở cửa mà! Sau khi đi ra, gã hán tử này đưa mắt quan sát Vân Thiên Hà vài lần, nói: - Ngươi muốn gì? - ta muốn mua ba xích đá, chín thốn gỗ, một trượng dây thừng. Vân Thiên Hà nói. Nghe xong lời này, thần sắc hán tử tráng niên bỗng nhiên trở nên cẩn thận, nhìn xung quanh không có một ai, liền mở cửa nói: - Tiến vào rồi nói! Vân Thiên Hà sau khi vào cửa, hán tử tráng niên cẩn thận đóng cửa lại, vẻ mặt không xác định nhìn Vân Thiên Hà hỏi: - Ba xích đá dùng để làm gì, chín thốn mộc dùng để làm gì, một trượng dây thừng dùng để làm gì? - Lễ thượng vãng lai! Sau khi Vân Thiên Hà nói xong, hán tử kia liền chắp tay về phía Vân Thiên Hà nói: - Mời! Phía sau cửa hàng tạp hóa có một khoảng sân. Bên sân chính là thương khố chứa tạp hóa, Hán tử kia sau khi dẫn Vân Thiên Hà vào thương khố, đem một đống tạp vật dọn ra, nơi này có một địa đạo. Địa đạo cũng không dài lắm, đi tới bậc thang cuối cùng có một cánh cửa, hán tử kia sau khi gõ lên cửa vài cái đã có người lên tiếng hỏi, sau khi đáp lại ám hiệu, bên kia mới mở cửa ra. Người mở cửa mặc trang phục tiểu nhị, bất quá khi nhãn thần của hắn rơi lên người Vân Thiên Hà liến lập tức cảnh giác, hướng về phía hán tử hỏi: - Người này là ai? - Lễ thượng vãng lai! Hán tử đáp lại một câu, gã làm thuê kia cũng đang nghi hoặc, đột nhiên một thanh niên trang phục dân phu từ trong phòng nhanh chóng bước ra, sau khi thấy Vân Thiên Hà liền ôm quyền thi lễ: - Thuộc hạ không biết thiếu chủ giá lâm. Xin thiếu chủ thứ tội! Lập tức hắn liền nói với gã làm thuê kia; - Các ngươi lui ra đi!!!