Vô Địch Thiên Hạ
Chương 64 : Chỉ một kiếm
Hoàng Tiểu Long đi tới dưới gốc Thiết Thụ, hai tay vung Đấu khí, một Thiết quả rụng xuống. Hắn đón lấy bằng tay phải, há mồm cắn. Nước quả như quỳnh tương ngọc dịch chảy vào trong miệng hắn, từng dòng nước ấm chảy tới các kinh mạch toàn thân.
Hoàng Tiểu Long vội vàng ngồi xuống xếp bằng, vận chuyển Tu La Quyết, không ngừng luyện hóa Thiết quả.
Dược lực của Thiết quả được luyện hóa, Cửu U Đấu khí trong sáu tầng kinh mạch của hắn bắt đầu bốc lên lãng đãng, đồng thời, Hoàng Tiểu Long có thể cảm giác được cực kỳ rõ ràng từng đạo linh khí Thiết quả nhàn nhạt không ngừng lan tỏa xoa dịu khắp toàn thân, gân cốt, thậm chí lả lục phủ ngũ tạng của mình đang không ngừng cứng lại.
Hai con rồng khí, một đen một lam sau lưng Hoàng Tiểu Long đang không ngừng quay quanh, hư không, Cửu U Minh Khí cuồn cuộn đổ xuống.
Đột phá lục giai, Vũ hồn song long của Hoàng Tiểu Long phôn thệ Cửu U Minh Khí nhanh hơn rất nhiều.
Một đêm trôi qua.
Vài sợi nắng mặt trời từ trên đỉnh sơn động chiếu xuống, sưởi ấm toàn thân Hoàng Tiểu Long.
Hắn thu lại Vũ hồn song long, dừng vận chuyển công pháp, đứng dậy, vung hai nắm đấm, ầm ầm vang dội, hai dấu quyền khoét sâu vào hai bên núi đá bên ngoài sơn động cách hắn hai mươi mấy thước, sâu hơn một thước
Vách núi chấn động, đá vụn rơi rào rào.
Hai mắt Hoàng Tiểu Long sáng rực. Quả Thiết quả này quả nhiên rất tốt, tu luyện một đêm, sức mạnh của hắn đã tăng lên không ít, khi tấn công, lực phát ra mạnh hơn nhiều.
Nếu cứ tiếp tục tu luyện, chỉ riêng về sức mạnh cơ bắp, Hoàng Tiểu Long đã mạnh gấp đôi cường giả cùng giai.
Hắn thu hai tay lại, nhìn tứ phía. Phệ Linh Tử Hầu vẫn còn ngồi trên cây Thiết Thụ luyện hóa dược lực Thiết quả. Cũng không biết tiểu gia hỏa này xảy ra chuyện gì, dùng yêu đan cũng không cần ngồi xếp bằng luyện hóa, nhưng dùng mấy thứ linh dược kỳ quả thiên địa như Thiết quả, dương quả đều cần luyện hóa mới hấp thụ được.
Nhưng nếu không như vậy thì nó yêu nghiệt quá rồi.
Thấy con khỉ vẫn đang luyện hóa dược lực Thiết quả, Hoàng Tiểu Long cũng không đánh thức nó, chỉ đi tới mảnh đất trống xa xa, gọi Tu La Chi Đao ra, bắt đầu luyện Tu La Chi Lệ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rất nhanh, lại qua một tháng.
Một tháng này, phần lớn thời gian hắn đều tu luyện trong sơn động dưới lòng đất. Ban ngày luyện Tu La Kiếm Pháp, Tu La Quỷ Trảo, buổi tối ăn Thiết quả, luyện Tu La Quyết cùng Dịch Cân Kinh.
Thi thoảng, hắn sẽ cùng Phệ Linh Tử Hầu rời động, cùng nhau liệp sát yêu thú.
Một tháng này, ngày nào cũng dùng Thiết quả tu luyện, toàn thân hắn từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới, từ gân cốt đến lục phủ ngũ tạng đều được linh khí Thiết quả cường hóa, đã mạnh gấp đôi trước kia.
Hơn nữa, mấy hôm trước, nhờ dược lực của Thiết quả, Hoàng Tiểu Long đã đột phá đến lục giai trung kỳ.
Lục giai trung kỳ.
Một người tu luyện Vũ hồn nằm trong nhóm mười người dẫn dầu, muốn tiến từ lục giai sơ kỳ đến lục giai trung kỳ sẽ phải mất một năm rưỡi. Nhưng Hoàng Tiểu Long chỉ mất ba tháng.
Một tháng này, hơn một trăm Thiết quả trên Thiết Thụ bị Hoàng Tiểu Long và Phệ Linh Tử Hầu chia nhau ăn hết phân nửa.
Một hôm, Hoàng Tiểu Long đang ngồi xếp bằng dưới tàng cây Thiết Thụ tu luyện Tu La Quyết, đột nhiên có tiếng bước chân bên ngoài sơn động.
Hắn hơi giật mình, dừng tu luyện.
Bên ngoài có tiếng người nói.
“Cây Thiết Thụ kia thực sự sinh trưởng trong cái động lớn dưới lòng đất này sao?”
“Không nhầm đâu. Theo như bảo giám có ghi lại, dưới mặt đất nơi này có một cái hang lớn, trong đó có Thiết Thụ. Mùi hương lạ lùng kia là mùi của Thiết quả!”
Tiếng bước chân càng lúc càng tới gần.
Nghe tiếng thì hẳn đối phương có hai người.
Hoàng Tiểu Long đứng dậy. Phệ Linh Tử Hầu cũng từ trên tàng cây nhảy xuống, ngồi trên vai hắn, cảnh giác nhìn con đường nối từ mặt đất tới cửa động.
Không bao lâu sau, hai thanh niên chừng hai mươi tuổi xuất hiện trước mặt một người một khỉ.
Cả hai người đều mặc áo màu xám, trên ngực có hình thần điểu. Hiển nhiên là người của cùng một tông môn.
Hai người xuống dưới lòng đất, thấy Hoàng Tiểu Long và Phệ Linh Tử Hầu đều ngẩn ra. Hiển nhiên họ không ngờ được dưới lòng đất còn có một đứa nhỏ khoảng mười tuổi và một con khỉ nhỏ.
Nhưng khi thấy gốc Thiết Thụ sau lưng Hoàng Tiểu Long, cả hai người đều sáng rực hai mắt, mừng rỡ hớn hở:
“Thiết Thụ!”
“Thiết Thụ mọc dưới lòng đất thật này!”
Một người cười lớn:
“Ha ha, Ngô Kiền, ta đã nói mà, bảo giám không ghi sai chứ? Thiết Thụ mọc trong một cái hang ở dưới lòng đất. Có Thiết quả này, chúng ta dùng để tu luyện, trong vòng ba tháng là có thể đột phá thất giai!”
“Không sai. Đến cuối năm, trong cuộc thi đấu của các đệ tử ngoại môn của tông môn chúng ta, chúng ta có thể vô địch rồi!”
Ngô Kiền, người có vẻ cao gầy hơn cũng cười lên ha hả.
Hai người thoải mái trò chuyện cười lớn, hoàn toàn không để ý đến Hoàng Tiểu Long nhìn như đứa trẻ mười tuổi và Phệ Linh Tử Hầu. Trước mắt bọn họ chỉ có Thiết quả.
Hoàng Tiểu Long cũng không nói gì, chỉ đứng đó, hứng thú nhìn bọn họ đang cười nói. Xem quần áo hai người mặc chắc là đệ tử Cửu Phượng Cốc ở Vương quốc Bạo Long láng giềng.
Thế lực của Cửu Phượng Cốc ở Vương quốc Bạo Long không hề tệ, là một trong các môn phái lớn của Vương quốc Bạo Long.
Một lát sau, hai gã đệ tử Cửu Phượng Cốc dừng cười, nhìn Hoàng Tiểu Long.
Ngô Kiền hỏi:
“Làm gì với thằng nhóc này bây giờ? Làm sao nó tìm được đến đây? Chẳng lẽ nó bị trưởng bối trong gia tộc đuổi đi rồi lạc tới đây?”
Một gã đệ tử Cửu Phượng Cốc khác tên Trần Vân cười lạnh nói:
“Mặc kệ nó làm sao tìm được tới đây. Dù sao đây cũng là bí mật không thể tiết lộ ra ngoài. Hàng năm cây Thiết Thụ này kết được hơn một trăm quả, chúng ta tới đây tu luyện, trong vòng mười năm nhất định có thể đột phá bát giai!”
Gã đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long.
Tới khi còn cách Hoàng Tiểu Long mười thước, Trần Vân rút trường kiếm, nhìn hắn, nói:
“Nhóc con, vốn dĩ mày cũng khá may mắn, lại có thể tìm được tới đây. Xem ra mày đã ăn không ít Thiết quả, hương vị Thiết quả không tệ chứ? Nhưng, tiếc quá, mày lại gặp chúng tao. Sau này tất cả chỗ này sẽ là của bọn tao!”
“Mà mày, chỉ có thể chết!”
Trường kiếm của Trần Vân đâm thẳng tới cổ Hoàng Tiểu Long.
“Yên tâm, chỉ một kiếm thôi. Sẽ không đau đâu!”
Ngay khi trường kiếm của Trần Vân đâm trúng cổ học Hoàng Tiểu Long, đột nhiên, giữa không trung, Trần Vân cứng đờ sững ra không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy. Mũi kiếm đã bị hai ngón tay của Hoàng Tiểu Long kẹp chặt!
Khi gã còn đang sững sờ, thân hình Hoàng Tiểu Long lóe lên, một đường đao lạnh toát lóe lên.
Cơ thể Trần Vân vẫn đứng sững tại chỗ, hai mắt dại ra, sau đó tối dần xuống. Gã ngã xuống.
“Mày nói không sai. Chỉ một kiếm thôi. Sẽ không đau!”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói.
Khi Trần Vân ngã xuống đất, máu mới từ cổ chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất.
“Trần Vân!”
Xa xa, Ngô Kiền nhìn đồng bạn ngã xuống, kinh hô kêu lên. Lúc này Hoàng Tiểu Long đã đi tới trước mặt gã.
“Mày!”
Ngô Kiên kinh ngạc khinh hoảng hốt hoảng lùi lại. Đến tận bây giờ gã vẫn khó mà tin được Trần Vân lại chết trong tay đứa trẻ mười tuổi này.
Trần Vân cũng giống gã, là lục giai hậu kỳ đỉnh phong.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
45 chương
72 chương
261 chương