Vô Địch Thiên Hạ

Chương 35 : Vũ Hồn Cường Hóa

Hai người Tinh Không học viện vui vẻ, phi thân lên, nhào tới Hoàng Tiểu Long và Phệ Linh Tử Hầu. Hoàng Tiểu Long thấy trên mặt hai người mừng rỡ, trong lòng cười nhạt, Tu La Chi Đao xuất hiện trên tay, bỗng nhiên vung ra, trong miệng chậm rãi nói: “Địa Ngục Chi Phong!”  Hơn một trăm Đạo đao mang lóe ra, hai luồng gió lớn không ngừng mang tất cả bay lên, một âm thanh giống như từ địa ngục bao trùm tất cả hư không, khiến trái tim từng người cũng cảm thấy lạnh buốt. Sắc mặt hai người Tinh Không học viện hoảng sợ tột cùng, thân hình ở giữa không trung, hoảng sợ hạ xuống liền lui về phía sau, thế nhưng vẫn chậm, Địa Ngục Chi Phong trong nháy mắt đã lao tới trước mặt hai người. “Tinh La Kiếm Pháp!”  “Vô Cực Tinh Thần!” Nam nhân bên dưới hoảng sợ, thấy không có cách nào tránh né, toàn thân vận chuyển Đấu khí, hai mắt trợn lên, trường kiếm trong tay bỗng nhiên vung ra phía trước, một kiếm bên dưới, vô số tinh quang toát ra hàn mang sắc bén, va chạm cùng Địa Ngục Chi Phong. Còn nữ nhân kia bỗng nhiên một kiếm đánh xuống.  “Keng Keng Keng!” Trong nháy mắt, đã tung ra mười kích. Thế nhưng, Địa Ngục Chi Phong cũng không chỉ có xoay tròn, trong lúc đó còn đem vô số tinh quang cùng kiếm quang thôn phệ, tiếp theo ầm ầm đánh tới trên người hai người.  “Phốc!” Thân thể hai người bị Địa Ngục Chi Phong đánh trúng, xoay tròn bay ngược lên trên, đánh bay tới một cây đại thụ to cách hơn mười thước, đốn ngã cả đại thụ, trong miệng huyết tinh phun ồng ộc. Hai người rơi xuống đất, y bào trên người bị cắt thành nhiều mảnh, chưa kịp ổn định lại, thì hơn một trăm đao mang tiếp tục lao tới, hai người trên mặt đầy những vết kiếm, máu không ngừng tuôn ra, vô cùng thê thảm.  Nhưng, hai người vẫn chưa chết. Hoàng Tiểu Long cố ý giữ mạng sống của hai người, khi bị Địa Ngục Chi Phong cắt, Địa Ngục khí không ngừng ăn mòn cơ thể, không ngừng quấy rối nội phụ ngũ tạng, sẽ thống khổ tột cùng, Hoàng Tiểu Long muốn cho hai người nếm thử loại đau khổ này. Hai người trên mặt đất không ngừng đau đớn, kêu thảm, thanh âm thê lương, thống khổ cực kỳ.  Bốn phía đệ tử Tử Y Kiếm Tông nghe được tiếng kêu thảm thiết, quay đầu qua đây, thấy dáng dấp hai người vô cùng thê thảm, sắc mặt đại biến. “Cái gì? Tiểu hài tử kia không lẽ nào?” Trần Phong sắc mặt đại biến lúc, vẻ mặt khiếp sợ, khó mà tin được người cầm Tu La Chi Đao trong tay lại là Hoàng Tiểu Long.  Thoạt nhìn tiểu thí hài chỉ tám chín tuổi vậy mà trong nháy mắt đánh bại hai gã Lục giai cường giả! Hắn làm sao có thể! Giữa thiên địa làm sao tồn tại tiểu hài tử mạnh kinh khủng như vậy!  Trần Phong khiếp sợ, đột nhiên, một vài âm thanh kêu thảm thiết vang lên, Trần Phong quay đầu lại, chỉ thấy đệ tử Tử Y Kiếm Tông phân tâm bên dưới, Phí Hầu trong nháy mắt đâm thủng cổ họng năm người. Trần Phong vừa sợ vừa giận, quát: “Một đám ngu ngốc! Nhanh gọi ra Vũ hồn, bố trí Huyết Lang sát trận!”  Nói xong, toàn thân hắn quang mang lóe lên, phía sau xuất hiện một con cự lang, con cự lang này, hai mắt huyết hồng, trên người da lông thành ngân hôi sắc, ngân hôi sắc trong lúc đó, có từng cái điều văn hắc sắc. Đây cũng là thú Vũ hồn của hắn, thuộc lang tộc, Thiên Lang! Trần Phong gọi ra Vũ hồn Thiên Lang, còn bảy tên đệ tử Tử Y Kiếm Tông kia cũng đều gọi ra Vũ hồn, bảy người phía sau Vũ hồn cũng toàn bộ đều thuộc lang tộc!  Có lang hai mắt kim sắc, có hai cái đuôi, có toàn thân tối tăm. Tuy rằng những đệ tử này Vũ hồn không phải là Trần Phong Thiên Lang, thế nhưng cũng cùng thuộc lang tộc. Hoàng Tiểu Long nhìn thấy, cũng kinh ngạc.  Lúc này, bảy tên đệ tử Tử Y Kiếm Tông trở lại bên cạnh Trần Phong, lấy Trần Phong làm trung tâm, Đấu khí toàn thân thả ra, Vũ hồn phía sau tất cả bay theo Vũ hồn Thiên Lang của Trần Phong, tám Vũ hồn lang tộc quang mang nở rộ, một đạo khí tức mạnh mẽ từ trên người Thiên Lang Vũ hồn lan ra. Nói như vậy, những người có cùng loại Vũ hồn, có thể lợi dụng công pháp hoặc trận pháp để bổ trợ cho nhau, nhưng mà thực lực hai bên mạnh lên cũng không giống nhau. Khí tức trên người Đệ tử Tử Y Kiếm Tông cùng Trần Phong bắt đầu không ngừng tăng lên.  “Ầm?” Việc này ngoài ý muốn của Phí Hầu, không ngờ đám đệ tử Tử Y Kiếm Tông Vũ hồn toàn bộ đều là lang Vũ hồn, nhìn tám người Trần Phong bày binh bố trận, Phí Hầu cười nhạt, toàn thân ngân sắc quang mang dường như một dạng Thái Dương nổ bắn ra, một cái Ngân Hà xuất hiện, không ngừng quấn vòng quanh toàn thân Phí Hầu, mỗi một lần quấn, toàn thân Phí Hầu ngân sắc quang mang liền phồng lớn qua mỗi vòng, mà Vũ hồn Ngân Hà không ngừng phồng lớn. “Vũ hồn cường hóa!”  Trần Phong thấy Phí Hầu Vũ hồn biến hóa, hai mắt kinh sợ, kinh hô. Không sai, Vũ hồn cường hóa! Đây cũng là bản mạng Hồn kỹ của Vũ hồn Ngân Hà Phí Hầu!  Hiện tại, Phí Hầu sau khi thiên triển Hồn kỹ, Ngân Hà Vũ hồn có thể đạt được năm lần cường hóa, hơn nữa còn có thể chồng lên nhau, mỗi một lần cường hóa, Vũ hồn Ngân Hà sẽ phồng lớn thêm phân nửa. Sau năm lần cường hóa, chiều rộng của Vũ hồn Ngân Hà Phí Hầu dài gần mười thước, mấy chục thước dài ngân sắc chi sông. Sau năm lần cường hóa, Phí Hầu trong nháy mắt Hồn hóa, cả người phảng phất hóa thành Ngân Hà, toàn thân cơ thể, da, cốt phảng phất toàn bộ biến mất.  “Xuất thủ!” Trần Phong kinh hô nói, bỗng vỗ một chưởng về phía Phí Hầu. Một cái đầu sói lớn há to miệng to như chậu máu.  “Thiên Lang Chưởng!” Tiếng gầm của Lang Vương bao trùm cả sơn lâm, Bảy tên đệ tử Tử Y Kiếm Tông cũng đều xuất thủ, tất cả triệu ra một đầu sói, tuy nhiên so sánh với Trần Phong thì còn thua mấy bậc.  Phí Hầu thấy thế, hai mắt lạnh lùng, song chưởng bỗng nhiên giơ lên, đánh ra. “Toái Tâm Quyền!” Toái Tâm Quyền! Quyền kình phá không, không gian phảng phất có vật gì vỡ tan.  Tám đầu sói lớn bạo tán, tiếp theo, tám người Trần Phong chấn động toàn thân, tất cả bị đánh bay đi, Trần Phong bị đẩy lui hơn mười thước, thân hình kịp ổn định lại, còn bảy tên đệ tử bị bay ra mấy chục thước bên ngoài, lúc rơi xuống đất, toàn thân không ngừng vang lên bạo phá thanh âm, mỗi một lần bạo phá, bảy người phải dốc toàn lực chống cự, sau cùng ngã xuống đất mà chết. Cơ thể Trần Phong cũng ra bạo vang, mỗi một lần bạo vang, trong miệng huyết tinh phun ra một lần, Trần Phong hoảng sợ, hai mắt khó nén trong lòng kinh khủng, đây rốt cuộc là Đấu kỹ gì! Đột nhiên, hắn xoay người bay lên, dĩ nhiên là muốn chạy trốn!  Phí Hầu vừa thấy, toàn thân lóe lên, dường như Ngân Hà bồng bềnh, trong nháy mắt liền tới đến trước người đối phương, thân hình vừa chuyển, không gian khí lưu gào thét, ngăn cản Trần Phong chạy trốn. Hoàng Tiểu Long có thể yên tâm, sau đó chậm rãi đi tới trước mặt hai gã đệ tử Tinh Không học viện, lúc này, hai người vẫn đang trên mặt đất đau đớn, thống khổ kêu la thảm thiết, hai người toàn thân đầy vết máu, bốn phía lại dính đầy hoàng thổ, thân hình hoàn toàn thay đổi. “Cầu, cầu xin ngươi, buông tha ta, ta có thể đem bảo tàng đồ, bảo tàng đồ giao cho ngươi!”  Nam nhân kia thấy Hoàng Tiểu Long, mở miệng thất thanh nói. Hoàng Tiểu Long không thèm mở miệng, hai mắt lạnh lùng, Tu La Chi Đao vung lên, nam nhân kia kêu thảm thiết rồi chết, nữ tử kia vẻ mặt sợ hãi, toàn thân vẫn không nhúc nhích vừa định mở miệng, Hoàng Tiểu Long Tu La Chi Đao đảo ngược vung lên, kết cục cũng giống nam nhân kia. Hoàng Tiểu Long thu hồi Tu La Chi Đao, sau đó ở trước ngực nam nhân kia lộ ra một thứ kì quặc, tờ bảo tàng đồ, chính diện vẽ một con hầu tử!  Nhìn con khỉ này, Hoàng Tiểu Long liền nhìn về phía Phệ Linh Tử Hầu, giống như?