Vô Địch Thiên Hạ

Chương 169 : Hoàng thành chi chiến (1)

Hoàng Tiểu Long làm như không thấy những ánh mắt đầy ghen tị kia của đám đệ tử thiên tài khác, hắn vẫn ngồi chỗ đó, vẻ mặt lạnh nhạt. "Ngươi tên là Hoàng Tiểu Long, đúng không?" Sau khi ngồi xuống, Thôi Lệ nghiêng mặt qua, hỏi Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long quay mặt sang nhìn.  Nghiêng mặt nhìn gần thì trong nụ cười ngọt ngào ấy còn thêm cả vẻ quyến rũ, chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn và bờ môi hồng hào ướt át, làm cho người ta động lòng. Hai người ngồi rất gần, chỉ cách một cánh tay, Hoàng Tiểu Long chỉ cần giơ tay là có thể chạm vào mặt Thôi Lệ, thậm chí là bên dưới. Thôi Lệ nhìn Hoàng Tiểu Long. Hai người nhìn nhau chừng vài giây.  "Đúng vậy." Hoàng Tiểu Long gật đầu nói. Nếu Thôi Lệ này biết hắn tên là Hoàng Tiểu Long, lại ngồi cạnh hắn như này, chắc chắn không phải trùng hợp. "Nghe nói ngươi mới mười bảy tuổi mà đã đạt tới Hậu Thiên Thập giai hậu kỳ đỉnh phong rồi!" Thôi Lệ mắt loé sáng, tiếp tục hỏi bằng chất giọng ngọt ngào.  Mười bảy tuổi, Hậu Thiên Thập giai hậu kỳ đỉnh phong! Đám đệ tử thiên tài bốn phía đều lắp bắp kinh hãi, không dám tin tưởng mà nhìn Hoàng Tiểu Long. Bao gồm cả tên Chu Kiệt của vương quốc Vực Ngoại kia. Tạ Bồ Đề và Dương Cương cũng khá bất ngờ.  Hoàng Tiểu Long liếc Thôi Lệ một cái, nhướng mày nhìn chằm chằm đối phương một lát, rồi quay đầu đi mà không nói gì, không thèm để ý tới nàng ta nữa. Thôi Lệ bị bỏ qua, nhưng không hề tỏ ra tức giận. Sau đó có thêm hai đệ tử thiên tài có được Vũ hồn siêu cấp nữa là Bàng Ngọc, Đới San Ny cũng tới.  Bàng Ngọc là nam, Đới San Ny là mỹ nữ. Nhưng so với Thôi Lệ, Đới San Ny trông dịu dàng hơn nhiều. Không lâu sau, toàn bộ đám đệ tử thiên tài của các vương quốc tới tham gia Hoàng Thành chi chiến đều đến cả. Lúc này mặt trời đã lên cao, chiếu sáng mặt đất. Trời khá nóng.  Ánh nắng chiếu lên người Hoàng Tiểu Long, ấm áp. Đúng lúc này, cửa chính màu đỏ của Đoạn Nhận hoàng cung đột nhiên mở ra. Một thái giám cất cao giọng hô: "Nhị hoàng tử điện hạ đến!"  Nhị hoàng tử Đoạn Vô Ngân! Theo tiếng thái giám hô vang, Đoạn Vô Ngân cưỡi một con Sư Vương thú đi ra từ cửa chính của hoàng cung, trong sự vây quanh của đám hộ vệ hoàng cung và quan chức. Từ ba mươi năm trước, mỗi một lần Đoạn Nhận đế quốc tổ chức Hoàng Thành chi chiến, Đoạn Nhận đại đế đều giao cho Đoạn Vô Ngân chủ trì, có thể thấy Đoạn Vô Ngân được coi trọng như nào.  Đoạn Vô Ngân và đám quan chức đi vào khu vực lôi đài. Đám hộ vệ tản ra canh giữ bốn phía. Thấy Đoạn Vô Ngân tiến vào, đám đệ tử thiên tài của các quốc gia đều đứng lên. "Bái kiến nhị hoàng tử điện hạ!" Mọi người khom mình hành lễ.  "Các vị miễn lễ!" Đoạn Vô Ngân giơ tay, giọng nói lạnh nhạt mà đầy uy nghiêm: "Mời ngồi!" Nói xong, hắn ngồi lên ghế ở chính giữa của đài quan chức. Các quan viên khác ngồi theo, thấy thế đám đệ tử thiên tài của các quốc gia mới ngồi xuống. Đoạn Vô Ngân nhìn lướt qua đám đệ tử thiên tài của các quốc gia, khi lướt qua người Tạ Bồ Đề, Dương Cương thì ngừng một chút.  Khi Đoạn Vô Ngân quan sát các đệ tử thiên tài, Hoàng Tiểu Long cũng quan sát Đoạn Vô Ngân. So với lúc ở hồ Thánh Minh vào hai năm trước, hiện giờ khí thế trên người Đoạn Vô Ngân càng thêm kinh người, vẻ uy nghiêm trên mình cũng nặng như núi cao. Sau khi Đoạn Vô Ngân đến, không khí nơi này trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Lúc này, một lão giả tóc bạc, vóc người cao lớn, mặc chiến bào ngồi cạnh Đoạn Vô Ngân đi ra trước đài chủ tịch, lấy một thánh chỉ ra và bắt đầu tuyên đọc. Thánh chỉ là những quy định và phần thưởng của Hoàng Thành chi chiến do Đoạn Nhận đại đế soạn ra.  Giọng lão ta hữu lực và hùng hậu, vang vọng khắp không trung quảng trường Đoạn Nhận, mọi người đều nghe được rất rõ. Những thế lực lớn và dân chúng bình dân đứng xem ở khắp xung quanh khu lôi đài và trên quảng trường Đoạn Nhận đều yên lặng lắng nghe. Tuyên đọc ước chừng mười mấy phút, ông ta mới đọc xong.  Giống như năm trước, một trăm vị trí đầu trong Hoàng Thành chi chiến là có thể vào học phủ đỉnh phong ở Đoạn Nhận đế quốc, học viện Đoạn Nhận, mà trở thành một đệ tử của học viện đó. Nhưng so với trước thì một trăm người đứng đầu sẽ được thưởng gấp đôi. Lúc trước, một trăm người đứng đầu sẽ được thưởng mỗi người một trăm khối linh thạch nhị phẩm, một viên Linh đan lục phẩm sơ cấp. Mà năm nay, bọn họ sẽ được thưởng hai trăm khối linh thạch nhị phẩm, hai viên Linh đan lục phẩm sơ cấp!  Lúc trước từ người đứng thứ hai tới thứ mười thì mỗi người được thưởng hai trăm khối linh thạch nhị phẩm, một viên Linh đan lục phẩm trung cấp. Mà năm nay bọn họ được thưởng bốn trăm linh thạch nhị phẩm, hai viên Linh đan lục phẩm trung cấp. Còn về hạng nhất, năm ngoái được thưởng mười khối linh thạch nhất phẩm, một viên Linh đan lục phẩm cao cấp, mà năm nay lại được hai mươi khối linh thạch nhất phẩm, hai viên Linh đan lục phẩm cao cấp. Phần thưởng của năm ngoái đã quá hấp dẫn rồi, mà năm nay phần thưởng ấy còn được tăng lên gấp bội. Nên khi lão giả tóc trắng kia đọc xong, người trong và ngoài khu lôi đài đều sôi trào.  Đặc biệt là đám đệ tử thiên tài từ các vương quốc tới dự thi thì ai nấy kích động, hưng phấn, mắt sáng ngời. Các thế lực mạnh đều đoán xem tại sao năm nay Đoạn Nhận đại đế lại tăng phần thưởng lên gấp bội. Nhưng đại đa số cho rằng hẳn là đám đệ tử thiên tài tham gia Hoàng Thành chi chiến năm nay có thiên phú cao hơn mọi năm nhiều lắm, cho nên Đoạn Nhận đại đế mới tăng phần thưởng lên như vậy. Hoàng Thành chi chiến trước đây chỉ có một, hai thiên tài là có Vũ hồn siêu cấp, mà năm nay lại có sáu người. Hơn nữa đã ba trăm năm nay không có đệ tử thiên tài có Vũ hồn Thập giai xuất hiện, năm nay lại có.  "Năm nay hai mươi khối linh thạch nhất phẩm và hai viên Linh đan lục phẩm cao cấp của hạng nhất chắc chắn sẽ rơi hết vào tay Tạ Bồ Đề rồi!" Bên ngoài khu lôi đài, một cường giả đứng bên cạnh Triệu Thư, Vu Minh và Phí Hầu hâm mộ mà nói. Triệu Thư, Vu Minh và Phí Hầu nghe vậy thì liếc cường giả kia một cái, không nói gì. Phần thưởng cho một trăm người đứng đầu thì tăng gấp bội so với năm trước, mà quy định về tỷ thí thì khá giống với lần Hoàng Tiểu Long tranh hạng nhất niên cấp ở học viện Tinh Không lúc trước. Đó là sắp xếp cho một nửa người rút thăm, lấy số thăm đó để quyết định đối thủ.  Lần này có tổng cộng một nghìn ba trăm sáu mươi hai đệ tử thiên tài tới tham dự Hoàng Thành chi chiến từ các vương quốc. Sáu trăm tám mươi mốt người được sắp xếp cho lên bốc thăm. Hoàng Tiểu Long cũng thuộc đội ngũ bốc thăm đó. "Số sáu mươi hai, vương quốc Mạc Nhĩ, Bách Thủ." Hoàng Tiểu Long nhìn thẻ trong tay mình. Nói cách khác, đối thủ đầu tiên của hắn là Bách Thủ của vương quốc Mạc Nhĩ, số thứ tự sáu mươi hai.  Trong khu lôi đài này có mười lôi đài, sẽ có mười cặp cùng tiến hành tỷ thí. Hoàng Tiểu Long được bố trí ở vòng thứ sáu. Sau khi bốc thăm xong, từ một đến số mười ở vòng đầu tiên cùng lên lôi đài tỷ thí.  Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là trong trận tỉ thí vòng đầu này còn có cả Tạ Bồ Đề! Thấy Tạ Bồ Đề, kẻ có được Vũ hồn Thập giai nhất lưu lên đài, người xem bốn phía phải nói là cảm xúc sôi trào, ngay cả đám đệ tử thiên tài ở dưới đài cũng đổ dồn ánh mắt về phía lôi đài nơi Tạ Bồ Đề đang đứng. Đối thủ của Tạ Bồ Đề là một thanh niên tên Trần Bách Lộ, tới từ vương quốc Ni Khắc.  Trần Bách Lộ này có thực lực không yếu, là Tiên thiên Nhất giai. Nhưng mọi người lại không khỏi thấy bi ai thay cho Trần Bách Lộ này, vừa vào vòng đầu tiên đã gặp phải Tạ Bồ Đề, đúng là xui xẻo. Bằng không với thực lực Tiên thiên Nhất giai, Trần Bách Lộ rất có hy vọng được bước vào hàng ngũ một trăm người đứng đầu.