Nhìn bên trong nhà tràn đầy người , Hạ Toa có chút không được tự nhiên, cô là tới ra mắt bà nội Tiêu Thần , thế nhưng tất cả cô dì chú bác thế nào đều tới? Xem cô như khỉ trong vườn bách thú sao? Tiêu Thần có chút không vui cau mày lại , vừa vào cửa hắn liền biết hôm nay người tới rất nhiều, nhưng không thể nghĩ đến tất cả đều đến đông đủ, đây cũng quá khoa trương đi, là hắn cưới vợ, cũng không phải là bọn họ. Bọn họ hài lòng không hài lòng không liên quan tới hắn, trước kia anh trai đính hôn cũng không có lớn như vậy đi. "Bà nội, bà làm gì vậy ?" Nhìn đến bà nội mình ngồi trên chủ vị, Tiêu Thần có chút không vui bĩu môi hỏi thăm. "Thế nào, hiện tại liền bắt đầu che chở vợ của mình rồi hả ?" Tiền Ngữ có chút không vui nhìn Hạ Toa một cái , quay đầu chất vấn Tiêu Thần . Thật ra thì đối với cuộc hôn nhân này cô tuyệt không hài lòng, trước không nói gia cảnh , chỉ là từ diện mạo nhìn lên, căn bản liền không xứng với Tiêu Thần nhà cô , bao nhiêu cô gái tốt theo đuổi hắn, hắn lại cố tình chọn người như thế . Hôm nay cũng là cô cố ý đem tất cả mọi người gọi tới, tự nhiên trước đó cũng đã thống nhất sẽ không cho cô thoải mái. "Bà nội, không phải bà nói chỉ cần là cháu thích, bà cũng sẽ thích sao?" Tiêu Thần có chút không rõ, tối ngày hôm qua bọn họ không phải đã nói sao? Sẽ không cho Hạ Toa khó chịu sao? Nhưng là hôm nay trường hợp này lại coi như là có ý gì ? "Cô qua đây." Tiền Ngữ chỉ chỉ Hạ Toa lạnh lùng nói xong, nghe giọng điệu cũng biết là không chào đón Hạ Toa rồi. "Chào bà nội ." Hạ Toa đi tới bên người Tiêu Thần , thật thấp gọi một tiếng, mặc dù bà ấy không thích cô, nhưng cô dù sao cũng là bề dưới , coi như trong lòng không vui cũng không thể trở mặt . "Cô còn chưa có tư cách gọi tôi là bà nội, Ninh Ngưng, con và Tiêu Thần cũng có mấy năm không gặp đi, lát nữa hai đứa ngồi ở bên cạnh bà ." Tiền Ngữ liếc mắt nhìn Hạ Toa lạnh lùng nói xong, quay đầu lại dịu dàng nói với một cô gái có dáng dấp xinh đẹp. "Bà nội, bà làm gì vậy ?" Nhìn bà nội mình thế nhưng trước mặt mọi người cố ý kết hợp mình và Ninh Ngưng , Tiêu Thần nguyên bản đã không vui , trực tiếp lạnh giọng chất vấn, không chút nào cố kỵ bối phận. "Cái gì có ý gì, Ninh Ngưng chính là vị hôn thê chúng ta đã lựa chọn không phải sao? Con bé này mấy năm không có trở lại, con không biết Ninh Ngưng đã là chuyện gia thiết kế thời trang xuất sắc rồi, dáng dấp lại đẹp , bà nghĩ hai đứa cũng nên tiếp xúc xem một chút. Con và Hạ Toa còn không có kết hôn không phải sao? Chỉ là tính toán đính hôn mà thôi, bà nội rất hi vọng con và Ninh Ngưng cứ gặp gỡ một thời gian rồi hãy quyết định, nhà họ Ninh cũng rất hi vọng thúc đẩy cuộc hôn nhân này ." Tiền Ngữ cũng không có bởi vì Tiêu Thần không vui mà dừng lại đề tài này, mà là càng thêm kiên nhẫn nói qua. Hạ Toa kinh ngạc đứng ở bên người Tiêu Thần , cô không biết mình có thể đi tiếp con đường này hay không , cũng không biết Tiêu Thần có thể vì áp lực trong nhà mà chia tay với cô hay không ? Nhìn bọn họ từng cái một khinh bỉ nhìn mình, ghét bỏ mình, trong lòng của cô không nắm chắc. "Bà nội, con nghĩ có lẽ là già nên hồ đồ rồi, con đã nói với bà không chỉ một lần, đời này con sẽ chỉ cưới Hạ Toa, những cô gái khác dáng dấp có như tiên trên trời thì thế nào, con coi không hơn." Tiêu Thần trước mặt mọi người đem Hạ Toa ôm vào trong ngực, tuyệt không cho bà nội mình giữ mặt mũi. "Tốt, tốt, tôi không nhìn ra, cô thế nhưng đem cháu trai bảo bối của tôi mê hoặc thành ra như vậy, tôi thật đúng là nhìn nhầm cô !" Nhìn Tiêu Thần công khai chống lại mình , Tiền Ngữ đứng lên, chỉ vào mặt Hạ Toa , giận dữ nói qua.