Bởi vì chuyện của Linh Lan , mối quan hệ của Tần Lạc và Thẩm Thu Linh thật vất vả dung hiệp một chút , lại trở nên tràn ngập nguy cơ. Tần Lạc lại bắt đầu nhiều đêm không về ngủ , Thẩm Thu Linh tuy nói trong lòng có oán, nhưng La Hải thỉnh thoảng tới hỏi cô muốn tiền, để cho cô căn bản không có bao nhiêu thời gian đi đền bù quan hệ của cô và Tần Lạc . Thời gian vội vã trôi qua , đảo mắt thu qua xuân đến , nửa năm cứ như vậy mà đi qua rồi, ngoài mặt giống như gió êm sóng lặng, nhưng sóng ngầm lại lén lút bắt đầu khởi động. Một cuộc chiến tranh không nhìn thấy lại bắt đầu khai hỏa. Tần Lạc ngồi ở bên cửa sổ, nhìn toàn nhà Tiêu thị ở phố đối diện , trong lòng có chút chua xót, gần đây không phải rất bận, lúc có thời gian hắn cơ hồ tất cả đều ngâm mình ở trong quán cà phê này. "Sao anh phải khổ như thế chứ?" Nhìn Tần Lạc ngồi đối diện mình , Hàn Dạ thở dài, cũng rất bất đắc dĩ. Nếu là lúc trước hắn nhất định sẽ khuyên Tần Lạc đem Hạ Toa kéo trở về, nhưng trải qua chuyện của Mạnh Dao , hắn cũng hiểu, chuyện tình cảm không phải là ngươi nghĩ đơn giản như vậy, yêu một người cũng không hi vọng thấy cô chịu một chút tổnthương. "Vậy cậu có biện pháp gì ? Thật ra thì như vậy tốt vô cùng, tối thiểu mỗi ngày có thể thấy cô, không phải sao?" Tần Lạc cười nhạt, cầm lên cà phê uống một hơi , nhìn Hàn Dạ nhỏ giọng nói . "Nếu như thật sự không thể ở chung một chỗ, không bằng thoải mái buông tay đi, Hạ Toa vẫn ở chung với Tiêu Thần , không phải sao? Hơn nữa Tiêu Thần đối với cô ấy cũng là cực tốt, điểm này anh nên rõ ràng chứ?" Qua một hồi lâu, Hàn Dạ đưa mắt nhìn phía ngoài cửa sổ, sâu kín nói qua. "Tôi không muốn , tôi tình nguyện khổ sở , tôi cũng không muốn buông tay." Tần Lạc dĩ nhiên biết Hàn Dạ là vì tốt cho hắn , có thể chính là lại để cho hắn buông tha Hạ Toa đó là chuyện không thể. "Hết năm nay cô ấy sẽ cùng Tiêu Thần đính hôn, anh cảm thấy anh như vậy có ý tứ sao? Nếu như cô ấy biết anh như vậy, cô ấy có thể an tâm gả cho Tiêu Thần sao?" Thấy bộ dạng cố chấp của Tần Lạc ,Hàn Dạ nhíu nhíu mày, nói ra tin tức mình mới vừa biết . "Đính hôn? Vậy thì thế nào đây? Hàn Dạ , chuyện của tôi và Hạ Toa cậu không cần quá quan tâm, giống như tôi sẽ không hỏi tới chuyện của cậu và Linh Lan . Chuyện tình cảm vốn là không có đạo lý ,cậu cần gì phải làm người khác khó chịu đây? Nếu quả như thật đơn giản như vậy, cậu cũng sẽ không cự tuyệt Mạnh Dao không phải sao? Tối thiểu Linh Lan nguyện ý ở lại bên cạnh làm tình nhân của cậu , so với tôi muốn tốt rất nhiều đi.Tần Lạc thở dài, vẻ mặt có chút bi thương, nhìn Hàn Dạ nhàn nhạt nói qua. Hàn Dạ vốn là còn muốn làm như thế nào khuyên giải Tần Lạc , bị Tần Lạc những lời này, đem tất cả lời chuẩn bị nói đều nuốt về , Đúng vậy , chính hắn cũng không phải là bởi vì Linh Lan mà cự tuyệt Mạnh Dao sao? Hắn lại có tư cách gì yêu cầu Tần Lạc buông tha Hạ Toa đây? "Hai người thật hăng hái, tới cũng không cho tôi biết." Tuyết Thiếu vừa vào cửa liền nhìn đến Hàn Dạ cùng Tần Lạc ngồi ở bên cửa sổ bàn về cái gì, bước nhanh đi lên trước , nhạo báng hai người. "Ai biết cậu có ở đây hay không ?" Tần Lạc có chút khinh bỉ liếc mắt nhìn Tuyết Thiếu , khinh thường nói xong, kể từ sau khi tái hôn với Tần Di , hai người không phải chạy đông chạy tây đi du lịch, chính là giống như hai đứa trẻ sinh đôi kết hợp cùng nhau xuất hiện, ít khi nhìn đến hắn một mình đi ra ngoài. "Đúng vậy , tiểu tử ngươi, bây giờ cùng Tần Di tái hôn rồi, cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua thoải mái vô cùng , tôi chính là hâm mộ ghen ghét." Hàn Dạ ngẩng đầu liếc Tuyết Thiếu một mắt, nhận lấy lời nói của Tần Lạc tiếp tục quở trách hắn. "Không cần nói người ta như vậy ? Người ta ngượng ngùng á!" Nhìn hai người ngươi một lời ta một câu quở trách mình, Tuyết Thiếu cố ý học mấy em gái trong phim thần tượng , ghê tởm làm nũng , đến lúc này làm cho không khí mới vừa rồi nặng nề phai đi không ít.