Vừa đi vào phòng làm việc của mình , xa xa liền nghe đến tiếng cãi vã của Thẩm Thu Linh và Kha Nham loáng thoàng còn nghe thấy giọng nói của một người đàn ông, không cần đoán cũng biết người này là La Hải. Xem ra là Thẩm Thu Linh biết chuyện trước đây của mình và Kha Nham nên tìm cơ hội dạy dỗ cô ấy đây. "CEO." Thấy Tần Lạc đi tới, Kha Nham gương mặt cực kỳ uất ức đi tới bên cạnh Tần Lạc , có chút giận dữ nhìn Thẩm Thu Linh và La Hải . " Chuyện gì đã xảy ra ?" Thấy Kha Nham dáng vẻ nhếch nhác, trong lòng Tần Lạc có chút không vui, mặc dù nói hắn cũng không có thích Kha Nham, nhưng là bây giờ dù gì cũng là giờ làm việc, Kha Nham còn phải ở trong công ty đi lại, như vậy nếu để cho người khác nhìn thật là mất thể diện. "Cũng không có gì, em cũng chỉ là muốn hỏi cô ấy chút chuyện, chẳng may sẩy tay liền làm rối loạn tóc của cô ấy thôi ." Thẩm Thu Linh hời hợt nói , tối hôm qua nhận được điện thoại của cha cô , nói Tần gia hiện tại cần Trầm gia trợ giúp, Tần Lạc không dám đối với cô như thế nào, không cần uất ức mình. " Cô đi sửa soạn lại đi. Hai người vào phòng tôi ." Tần Lạc vỗ vỗ bả vai Kha Nham nhỏ giọng nói xong, quay đầu nhìn hai người lạnh lùng nói. Đi vào phòng làm việc, Thẩm Thu Linh và La Hải hướng trên ghế sa lon ngồi xuống, thế nhưng ai cũng không đề cập tới chuyện vừa mới xảy ra , trong khoảng thời gian ngắn không khí quỷ dị tới cực điểm. "Tại sao không nói, không phải mới vừa rồi vẫn còn nhiều lời lắm à ?" Nhìn hai người không nói tiếng nào , Tần Lạc vừa vuốt vuốt chiếc bật lửa trong tay , vừa nhìn hai người hỏi thăm. "Cũng không có gì, chỉ là để cho cô ta biết thân phận mình , chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm." La Hải nhận được ánh mắt của Thẩm Thu Linh , lúc này mới lên tiếng chậm rãi nói ra. "Không có đánh ?" Mới vừa rồi hắn chỉ thoáng nhìn một chút, trên mặt Kha Nham rõ ràng có dấu tay. "Không có, nếu có cô ấy mới vừa rồi đã nói rồi." Nếu Kha Nham chưa nói, cô cần gì phải thừa nhận, Thẩm Thu Linh nhìn Tần Lạc, lên tiếng phủ nhận. Ban đầu khi thấy những tấm hình kia cô cho là Kha Nham nhất định sẽ nghỉ việc , không nghĩ tới người phụ nữ này da mặt dầy như vậy, lại vẫn ở công ty, vậy thì đừng trách cô không cho cô ta một bài học. "Về sau đừng như vậy, cô ấy dù sao cũng là thư ký của tôi, thỉnh thoảng cũng muốn theo tôi đi ra ngoài xã giao, không nên quá mức biết không?" Nhìn dáng vẻ của Thẩm Thu Linh , Tần Lạc bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhìn hai người nói. " Vâng, em biết rồi, hôm nay em cũng có chút quá , thật xin lỗi, ." Thấy Tần Lạc cũng không có chân chính nổi giận, Thẩm Thu Linh thở phào nhẹ nhõm. Tuy cha cô đã phân tích một chút cho cô biết tình huống của hai người , biết rằng hôn sự của mình và Tần Lạc đã chắc như đinh đóng cột không thể có gì có thể thay đổi, nhưng cô càng hy vọng quan hệ của mình và Tần Lạc có thể từ từ thân mật . " La Hải dù sao cũng là em họ của em , nếu không để cho hắn làm quản lý của bộ phận nghiệp vụ đi ." Tần Lạc nhìn La Hải một chút rồi quay qua nói với Thẩm Thu Linh. " Vâng, em sẽ tới làm thư ký cho anh ." Thẩm Thu Linh gật đầu một cái, nhìn quanh phòng làm việc của Tần Lạc xung phong nhận việc nói. Cô muốn xem còn có người phụ nữ nào dám đến quyến rũ người đàn ông của cô nữa không. " Được, nếu không em và em họ của em đi mua một bộ bàn ghế mới đi, trong phòng anh cũng không có bàn làm việc, em nguyện ý ngồi ở bên ngoài sao?" Tần Lạc suy nghĩ một chút, vẫn đồng ý, ít nhất trước mắt mình cũng không sợ cô gặp phải chuyện gì . "Em mới không muốn cùng cô ta ở chung một chỗ ? Em và em họ chính mình tự đi mua bàn ghế là được." Thẩm Thu Linh nhìn Kha Nham đã ngồi trở lại đến trước bàn làm việc có chút khinh thường nói. "Được, vậy hai người đi đi." Nhìn Thẩm Thu Linh đã đồng ý lời đề nghị của mình , Tần Lạc mở máy vi tính ra chuẩn bị làm việc. "Anh rể, em không có xe, anh cho tài xế đưa hai chị em đi ." Thấy Tần Lạc đã bận rộn, La Hải suy nghĩ một chút vẫn là mở miệng đề nghị , hắn thật sự không thích thuê xe, quá phiền, nếu không phải là chưa quen thuộc, hắn cũng muốn tự mình lái xe đi. "Không cần làm phiền, em tự thuê xe là được ." Thấy Tần Lạc ngẩng đầu lên, Thẩm Thu Linh cười nhạt, vội cự tuyệt. "Là anh sơ ý, anh sẽ an bài, hai người đi đi, anh sẽ bảo xe chờ ở cửa công ty ." Tần Lạc nhìn hai người, cầm điện thoại lên bấm số của bộ phận lái xe . Cúp điện thoại, nhìn hai người cuối cùng đã rời đi, Tần Lạc thở dài, cúi đầu làm việc của mình, nếu không phải là sợ bọn họ hai người ở công ty làm cho rối loạn, hắn mới không muốn hít chung một bầu không khí trong một phòng làm việc với Thẩm Thu Linh đấy.