Võ đạo tinh hồn
Chương 428 : Quét ngang
Giọng của Tần Vấn Thiên quanh quẩn khắp trong hoàng thành nước Diệp, trong phút chốc, tất cả mọi người ở đây đều biết được thân phận của hắn.
Khó trách nàng kia xinh đẹp như thế, thì ra là Thánh nữ Dược Hoàng cốc, quả thật là nghiêng nước nghiêng thành, phong thái tuyệt thế bực này, dáng vẻ khuynh thành xinh đẹp, há có thể là cái loại người như trong truyền thuyết kia, huống chi tên Tần Vấn Thiên này còn lớn tiếng nói cho mọi người, Mạc Khuynh Thành là thê tử của hắn, lại càng làm người ta tin tưởng Tần Vấn Thiên, sợ rằng chuyện này là do Tề vương phủ tung ra tin đồn thất thiệt.
Trong giọng nói này tràn ngập sự căm hận, nam tử thanh niên này có thể được Thánh nữ yêu mến, chứng tỏ là hắn cũng rất yêu Thánh nữ, sao có thể để cho nàng chịu đựng những lời đồn xấu xa kia, dù là ai thì cũng sẽ nổi giận.
Về phần Tề vương phủ tung ra lời đồn cũng rất dễ dng hiểu, hiện nay người ở hoàng thành nước Diệp có ai lại không biết tình hình ở hoàng cung nghiêm trọng đến mức nào, tính mạng của Nhân Hoàng bị đe dọa, sắp sửa tử vong, Tề vương thống lĩnh chư vương hầu muốn đoạt ngôi vị hoàng đế, Thánh nữ Dược Hoàng cốc đến đây cứu trợ Nhân Hoàng, đây cũng chính là kết thù với Tề vương phủ.
Chẳng qua là tên Đông Sơn Cẩm ngu xuẩn này cũng ngớ ngẩn quá mức, trở thành con cờ, bất kể có như thế nào thì cũng đã bước vào một con đường chết, thậm chí cho dù bọn họ thật giết chết người tình của Thánh nữ, sợ rằng Đông Sơn Hầu phủ cũng sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu, người thanh niên trong truyền thuyết này chính là đệ tử của Trượng Kiếm tông, Đông Sơn Hầu phủ ở trước mặt Trượng Kiếm tông và Dược Hoàng cốc, là cực kỳ bé nhỏ không đáng kể.
Tần Vấn Thiên cầm Phương Thiên Họa Kích trong tay, sóng vai cùng Mạc Khuynh Thành đi về phía trước, đám người Đông Sơn Hầu phủ ngăn chặn ở ngay trước, trên người đều tràn ngập sát khí, quát to:
- Các hạ, chúng ta không muốn đắc tội, kính xin chờ hầu gia đến định đoạt như thế nào?
Giờ phút này những người của Đông Sơn phủ đệ này đều cực kỳ bị động, bọn họ không dám trực tiếp giết chết Tần Vấn Thiên, lại không dám thả hắn đi, nếu không Đông Sơn hầu đến đây thấy ái tử bỏ mình, người chết sẽ là bọn họ, Đông Sơn hầu vốn nổi tiếng là bao che khuyết điểm, có ai lại không biết, nếu không đối phương cũng không chọn lựa lợi dụng Đông Sơn Cẩm.
- Người nào ngăn cản ta đều giết hết!
Trên người Tần Vấn Thiên tràn ngập sát niệm, huyết mạch kinh khủng điên cuồng bộc phát, khí thế toàn thân trải rộng, quân lâm thiên hạ, sự oai hùng tối cao bá đạo tràn ngập, quét ngang giữa trời đất, cả mảnh hư không nổi lên Yêu Phong đáng sợ, đồng thời cón có kiếm uy xé trời quét ngang ra.
- Thật mạnh!
Trong lòng đám người Đông Sơn Hầu phủ rung động không thôi, làm sao lại có thể mạnh đến như vậy, Tần Vấn Thiên có thực lực Thiên Cương tầng bốn, nhưng hôm nay hơi thở toát ra trên người hắn đã là Thiên Cương tầng năm, đã thế lại còn có thể làm cho những người có tu vi Thiên Cương tầng sáu run rẩy, thật là đáng sợ.
Tại ấn đường của Tần Vấn Thiên, có con mắt thứ ba xuất hiện, yêu dị vô cùng, nơi con mắ ấy quét qua, tất cả những người có tu vi Thiên Cương tầng năm trở xuống đều cảm giác đầu óc như cũng muốn nổ tung, thậm chí có người còn trực tiếp phát ra có tiếng kêu thảm thiết, khổ sở không cách nào chịu nổi.
- Đùng!
Tần Vấn Thiên đứng trên hư không giẫm chận một cái, kiếm khí cuộn cuộn, sát ý thổi quét cả thiên địa, cho dù là người cách rất xa cũng có thể rõ ràng cảm nhận được sát niệm ngập trời trên người hắn, hiển nhiên là bị Tề vương phủ chọc giận, vì đã buông lời nói xấu Thánh nữ Dược Hoàng cốc, ái thê của hắn như thế.
- Đùng!
Mỗi một bước, tiếng kêu thảm thiết lại vang lên không ngừng, có người bị kiếm khí trực tiếp cắt yết hầu, chết thảm tại chỗ, mọi người không khỏi khiếp đảm, người cầm đầu đám bọn họ, tu vi cũng là Thiên Cương tầng bảy, những người khác, không có người nào dám tự nhận rằng bản thân có thể đối phó với Tần Vấn Thiên.
- Vù, vù!
Mọi người đều biết không biết phải làm sao, tất cả đều phóng ra Võ Mệnh Thiên Cương, Đế Yêu tinh hồn của Tần Vấn Thiên cũng nở rộ, trên vòm trời, tia sáng chiếu xuống, một tôn yêu ảnh đáng sợ hiện lên, nó giống như là vua của muôn yêu, tiếng vang ầm ầm truyền ra, trên vòm trời có yêu thú tinh không phủ xuống, được triệu hoán mà đến, hơi thở ngập trời, lại đều là yêu thú Thiên Cương tầng năm đỉnh phong.
- Triệu hoán tinh hồn, triệu hoán yêu thú sao lại mạnh đượcnhư vậy?
Trong lòng mọi người tràn đầy run sợ, Tần Vấn Thiên phun ra một:
- Giết!
Này chữ “giết” này rơi xuống, chư yêu gầm thét, trời đất chấn động không ngừng, một con Cổ Viêm Hoàng Kim khổng lồ giẫm đạp đất trời, lòng bàn chân khổng lồ trực tiếp giẫm về phía một vị cường giả, cường giả kia điên cuồng chạy trốn, lại nghe một tiếng ầm vang nổ, bàn chân khổng lồ đã giẫm xuống, người nọ bị giẫm chết trong tích tắc.
Xích Huyết Điện Ung hóa thành một luồng hào quang huyết sắc, xuyên qua hư không, máu tươi tung tóe, một cái đầu người rơi xuống, bị cánh chim của Xích Huyết Điện Ưng trực tiếp cắt đứt đầu.
- Ra tay!
Vị cường giả Thiên Cương tầng bẩy cầm đầu chỉ huy ba vị cường giả Thiên Cương tầng sáu ra lệnh tấn công, ba người kia đồng thời xông lên, lại thấy Tần Vấn Thiên tiến tới một bước, kiếm khí ngập trời.
Hắn đập tay ra, một chiếc chuông cổ khổng lồ hiện lên, đánh tới ba vị cường giả kia, ba người này chỉ cảm thấy trái tim rung động kịch liệt, rồi bỗng kêu lên một tiếng đau đớn.
Tay trái Tần Vấn Thiên lần nữa đánh ra một chưởng, chưởng ấn huyết sắc khổng lồ được tung ra, một người trong đó cũng tung ra chưởng ấn chống cự lại, lại thấy chưởng ấn của hắn trực tiếp bị chưởng ấn huyết sắc ăn mòn, ngay sau đó một luồng huyết quang xông vào trong thân thể hắn, cánh tay kia của hắn cũng trực tiếp hóa thành xương khô.
- A...
Cường giả Thiên Cương cảnh tầng sáu này tru lên, Huyết Chi Chú Ấn chính là tuyệt học của Đại Hạ, lại lấy huyết mạch của Tần Vấn Thiên làm vật dẫn, không ngừng ăn mòn, tràn vào trong máu đối phương, rất nhanh, người nọ lập tức hóa thành một bộ xương khô.
Hai người khác mới vừa vọt tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, lại thấy Tần Vấn Thiên vung Xích Ma Kích qua, hai người đều cảm thấy bản thân như rơi vào Luyện Ngục vô biên, trong Luyện Ngục huyết sắc chỉ có huyết quang đáng sợ, một thanh Ma Kích đầy đáng sợ phi tới.
- Phụt, phụt...
Hai tiếng vang lần lượt xuất hiển, mới chỉ giao chiến trong phút chốc, ba cường giả Thiên Cương cảnh tầng sáu đều đã chết, đồng thời những yêu thú được triệu hoán ra kia cũng đang căn giết khắp nơi, đợt cường giả thứ nhất của Đông Sơn Hầu phủ chạy tới đã bị tàn sát.
- Thật là đáng sợ, không hổ là đệ tử của Trượng Kiến tông, lực chiến đấu này quả là khủng khiếp!
Người ở ngoài xa thấy trận chiến đấu bên này thì đều cảm thấy giật mình, trong lòng chấn động không thôi, khí thế của Tần Vấn Thiên quá mạnh mẽ, người dám can đảm cản trở hắn, giết không tha, một đường càn quét sạch.
Hắn tiếp tục bước về phía trước, mặc dù trước người là cường giả có cảnh giới Thiên Cương tầng bảy, nhưng chiến ý trên người hắn vẫn rất khủng khiếp.
Trong lòng tên cường giả Thiên Cương cảnh tầng bảy đang run rẩy kịch liệt, hắn tận mắt nhìn thấy ba tên thuộc hạ bị giết chết chỉ trong phút chốc, người trước mắt, cứ như thể là một con ác ma.
Trong tay hắn xuất hiện một thanh rìu khổng lồ, trên người hắn lộ ra một luồng uy áp ngập trời, có thể đè sập hết thảy, so với núi còn nặng hơn.
- Đùng!
Hắn bước về phía trước một bước, trên chiếc rìu của hắn hiện lên hào quang lấp lánh, tinh hồn và Võ Mệnh Thiên Cương đồng thời bộc phát, tựa như là có ánh sao chiếu rọi lên trên chiếu rìu, mang uy lực chúc phúc.
- Oong!
Vật đổi sao dời, bóng dáng Tần Vấn Thiên chợt biến mất, Xích Ma Kích ngay lập tức phủ xuống trước mặt đối phương, một kích đánh ra, chiến đấu trên hư không, dường như muốn đụng vỡ cả không gian này.
Cảm giác của đối phương cũng rất mạnh, lưỡi rìu khủng khiếp được chém ra, trên vòm trời như xuất hiện một vầng sáng, hoà lẫn với chiếc rìu của hắn, khoảnh khắc chiếc rìu được chém xuống, va chạm với Xích Ma Kích.
- Ầm...
Va chạm cực mạnh khiến cho cả vùng hư không đều chấn động, xuất hiện dòng xoáy khí lưu đáng sợ, cả hai người đều cảm nhận được lực lượng ngập trời trong công kích của đối phương.
- Oong!
Tinh hồn Thụy Mộng cùng với Võ Mệnh Thiên Cương hiện lên, trên ấn đường có hào quang chớp diệu, muốn làm cho đối phương lâm vào trong mộng ma, đối phương có ý chí bền bỉ, trên ấn đường vẫn xuất hiện một đường thẳng, nhưng lại tựa như một thanh rìu kim sắc, lộ ra sự sắc nhọn đầy đáng sợ.
Tay trái của Tần Vấn Thiên cũng xuất hiện một thanh rìu khổng lồ, trực tiếp chém ra, một luông hào quang rung trời, một rìu nhìn như bình thường không có gì lạ, lại tích chứa lực lượng đáng sợ khủng khiếp, sắc mặt đối phương biến ảo, chợt quát một tiếng, chưởng ấn kim sắc Võ Mệnh Thiên Cương bộc phát, va chạm với lưỡi rìu lớn.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên vô cùng bền bỉ cố chấp, sát niệm ngập trời, vung Vương Giả Chi Kiếm ra, kiếm khí chấn động cả hư không.
Mọi người theo dõi trận chiến mà trong lòng không ngừng rung động, bọn họ tận mắt trông hấy Tần Vấn Thiên đấu một trận oanh liệt với một cường giả Thiên Cương tầng bảy, từng kích từng kích phóng ra, thế không thể đỡ, mỗi một kích đều tích chứa uy lực có thể khiến cho cường giả Thiên Cương cảnh tầng bảy phải dùng toàn lực để ứng phó, đồng thời Võ Mệnh Thiên Cương của hắn cũng không kém đối phương chút nào, hai người điên cuồng va chạm, chấn động đến mức khiến cho bầu trời cũng muốn vỡ vụn.
Lấy cảnh giới Thiên Cương tầng bốn, đánh ngang tay với cường giả có cảnh giới Thiên Cương tầng bảy, mặc dù cường giả Thiên Cương tầng bảy này cũng không phải là một nhân vật thiên tài rất kiệt xuất, chỉ là một gã hộ vệ của hầu phủ, nhưng suy cho cùng chênh lệch ba cảnh giới, lực chiến đấu vượt cảnh giới này quả thực rất khủng khiếp.
- Ngươi lại ép ta, vậy thì chết đi!
Người nọ đánh đến sốt ruột, chính thức bị chọc giận, chỉ thấy trên ấn đường của hắn hừng hực hào quang, còn có một luồng hào quang càng thêm đáng sợ bao phủ lên thân thể của hắn, trong hai cái đồng tử của hắn, đều là hơi thở sát phạt ngập trời.
Tần Vấn Thiên vẫn lạnh lùng như cũ, yêu tuấn vô cùng, lại tung ra một kích, bức bách đối phương chống cự, đồng thời hắn vươn một ngón tay trái ra, với một ngón tay này, trong phút chốc huyết quang bộc phát ngập trời, mang theo hung uy tối cao, vẻ mặt đối phương lập tức biến đổi, chiếc rìu kim sắc như bay ra từ ấn đường, chỉ thấy một luồng huyết quang phóng racực nhanh, trong phút chốc, thân thể của hắn cứng ngắc giữa hư không, tại ấn đường, không còn là hào quang kim sắc, mà là huyết quang, hắn đang chảy máu!
- Vù!
Cuồng phong thét gào, luồng huyết quang đang lao ra kia lại hóa thành một bóng dáng khổng lồ, thân thể huyết sắc, cánh chim huyết sắc, loại huyết sắc này, lộ ra khí lưu hỏa diễm nóng rực đầy đáng sợ, còn xen lẫn cả tia sáng đen kịt, tựa như là thú dữ đi ra từ Luyện Ngục.
- Đây là Chu Tước?
Trong lòng mọi người đều tràn ngập hoảng hốt, nhìn con yêu thú khổng lồ vô cùng hung ác kia, hung uy thổi quét thiên địa, khiến cho những yêu thú tinh thần kia cũng phải run rẩy, thật sự rấy đáng sợ.
- Luyện Ngục!
Tần Vấn Thiên hô một tiếng, Chu Tước Luyện Ngục lập tức quay đầu lại, nhìn Tần Vấn Thiên, ngửa đầu gào to một tiếng, ngay sau đó bóng dáng của nó chợt lóe, nó lại bay múa xung quanh Tần Vấn Thiên, tựa như cực kỳ hưng phấn, ngay sau đó nó cúi đầu ở trước người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên nắm tay Mạc Khuynh Thành tiến về phía trước, sau đó leo lên lưng Luyện Ngục.
Thế rồi hắn huýt sáo một tiếng, hung uy ngập trời, những chiến thú tinh thần được triệu hoán ra kia chạy tới hai bên Luyện Ngục, Luyện Ngục cũng khẽ gầm một tiếng, cùng nhau đi về phía trước.
- Này...
Mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động đến, những cường giả Đông Sơn Hầu phủ kia đều đã chết, bọn họ đến đây để giết Tần Vấn Thiên, nhưng thi thể lại rơi đầy đất.
Người thanh niên tuấn tú thoạt nhìn rất vô hại, giờ phút này lại giống như hậu duệ của Thái Cổ Yêu Vương, cầm trong tay Xích Ma Kích huyết sắc, đứng ở trên lưng Chu Tước, tiến về phía trước, yêu thú hai bên gào thét, tất cả đều nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Cảnh tượng này quá mức kinh người, mọi người đều nói Diệp Không Phàm Tề vương phủ là thiên chi kiêu tử, Tử Lôi tông cũng cực kỳ coi trọng hắn, song khi so sánh với người này, thì có là gì?
Nơi xa lại có hơi thở khủng khiếp tràn đến, chắc là cường giả Đông Sơn Hầu phủ lại đến tiếp, nhưng khi thấy bóng dáng Chu Tước Luyện Ngục giữa một đám yêu thú tiến về phía trước, vẻ mặt Tần Vấn Thiên bất động, sát niệm vẫn đáng sợ như cũ, thực sự là chưa biết được rằng là ai tới giết ai!
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
70 chương
74 chương
172 chương
39 chương
339 chương