Võ Đạo Đan Tôn
Chương 94
Chương 94: Bắt đầu khảo thí.
Hô!
Vào lúc Tật Phong Lang sắp cắn trúng Lý Hưng, một bóng người đột nhiên hiện ra sau cửa sắt, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Tật Phong Lang, một tay đè vào đầu Tật Phong Lang, ấn nó nằm xuống đất.
Rống!
Tật Phong Lang điên cuồng gầm thét, chân trước không ngừng cào lên nham thạch lưu lại từng dấu vết, lúc này bị tên chấp sự võ giả liên minh ấn xuống không thể động đậy.
Lúc này có chấp sự khác đi tới mang Lý Hưng đi, rồi sau đó giao cho người ta chữa thương.
- Lý Hưng, hai hô hấp.
Chúc Sơn lắc đầu ghi vào sổ ghi chép.
Hí!
Tất cả mọi người ở đây nhìn thấy Lý Hưng bị Tật Phong Lang trọng thương bại lui, không hẹn mà cùng hít một hơi lãnh khí.
Chỉ có Lâm Tiêu nao nao, ánh mắt như có điều suy nghĩ.
Nhất tinh yêu thú Tật Phong Lang tốc độ cực nhanh, lực công kích cũng không yếu, nếu như gặp trong rừng núi, thiếu niên Lý Hưng này chỉ sợ bị một kích đánh gãy xương, trọng thương không dậy nổi, nhưng vết thương trên ngực Lý Hưng nhìn qua máu me đầm đìa, huyết nhục mơ hồ, kì thực còn không có gãy xương, chỉ là dấu vết mặt ngoài mà thôi.
- Tật Phong Lang hẳn là bị võ giả liên minh dùng thủ đoạn nào đó hạn chế thực lực, chỉ có tám phần thực lực của nhất tinh yêu thú, dùng lực lượng và thân pháp của chuẩn võ giả, chỉ cần tâm tư tỉnh táo, hết sức thi triển sở học, kiên trì hai mươi hô hấp cũng không phải việc khó, chỉ tiếc vừa rồi thiếu niên kia quá sợ hãi, lùi bước, thực lực bản thân chưa tới sáu thành, cũng khó trách hắn bại thảm như thế.
Lâm Tiêu phân tích.
- Thứ hai, Trương Nguyên.
- Có!
Khi Chúc Sơn đọc tên, một thiếu niên thân hình cao lớn dung mạo tục tằng đi ra, thần sắc không do dự, trực tiếp đi vào trong gian phòng.
- Trương Nguyên, ngươi trong khảo hạch lần trước đó kiên trì được mười sáu giây, lúc này hy vọng ngươi thông qua.
Chấp sự ấn Tật Phong Lang xuống mỉm cười nói.
- Yên tâm đi đại nhân, lúc này đây ta có lòng tin.
Ánh mắt Trương Nguyên kiên định nhìn chằm chằm vào Tật Phong Lang.
- Vậy thì tốt, bắt đầu đi.
Chấp sự nói xong liền đi ra ngoài.
Rống!
Tật Phong Lang mất đi trói buộc hét lớn một tiếng, như thiểm điện phóng tới Trương Nguyên, móng vuốt sắt bén chụp tới.
Sắc mặt Trương Nguyên trầm tĩnh, thân hình lui qua phía bên phải một bước, nhưng mà tốc độ Tật Phong Lang nhanh hơn, trong khi tập kích có thể đổi hướng, như thiểm điện đã tới trước mặt Trương Nguyên.
- Khai mở!
Trương Nguyên hét lớn một tiếng, thân hình nhảy lên, hai đấm oanh kích vào chân trước Tật Phong Lang.
Phanh!
Khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh, Trương Nguyên phi tốc rút lui, mà thân hình Tật Phong Lang cũng lung lay một cái, sau khi rơi xuống dất cũng không tấn công lần nữa
Trương Nguyên hiển nhiên không phải lần đầu tiên tham gia thực chiến, kinh nghiệm đầy đủ, cũng không hoảng loạn, né sang một bên triền đấu với Tật Phong Lang.
- Trương Nguyên thật là lợi hại.
- Thì ra Tật Phong Lang cũng không phải mạnh như vậy!
- Chỉ cần làm gì chắc đó, cẩn thận làm việc, nói không chừng chúng ta cũng có thể kiên trì qua hai mươi hô hấp.
Vốn trong lòng run sợ, rất nhiều người nhìn thấy cảnh này không khỏi nhao nhao nghị luận, sắc mặt khẩn trương hòa hoãn không ít.
Chúc Sơn bên cạnh tươi cười khó phát hiện, hắn an bài như thế là có dụng ý, trước hết để cho bọn họ nhìn thấy nhân loại chiến đấu với Tật Phong Lang tàn khốc thế nào, là vì để cho đám đệ tử ở đây khẩn trương, tâm mang sợ hãi, làm cho bọn họ biết rõ chiến đấu với yêu thú không phải luận bàn, mà là chiến đấu một mất một còn.
Kế tiếp an bài Tật Phong Lang chiến đấu với chuẩn võ giả đã từng tham gia khảo hạch, mục đích là nói cho mọi người biết, yêu thú cũng cũng không phải đáng sợ tới mức không thể chiến đấu, chỉ cần làm gì chắc đó thi triển sở học bản thân, cũng không phải là không có hy vọng chiến thắng.
Trong phòng, Trương Nguyên cùng Tật Phong Lang chiến đấu rất nhanh vượt qua mười lăm hô hấp, trong đoạn thời gian này Trương Nguyên vừa tránh né chiến đấu chính diện với Tật Phong Lang, không ngừng triền đấu với nó, nhưng mà tốc độ Tật Phong Lang thật sự quá nhanh, vào lúc nó công kích Trương Nguyên không cẩn thận, trên cánh tay lập tức bị Tật Phong Lang xé rách mấy vết máu sâu thấy xương.
- Ah!
Trương Nguyên bị đau hét lớn một tiếng, nhưng hắn không có buông tha, mà là tiếp tục chống cự, thế nhưng mà sau khi bị thương tốc độ, thân pháp và lực lượng của Trương Nguyên giảm nhiều, lúc này cực kỳ nguy hiểm, rốt cục sau mấy lần công kích bị Tật Phong Lang đánh trúng bụng, máu tươi giàn dụa té xuống đất.
Trong nháy mắt này Tật Phong Lang bỗng nhiên nhào tới, miệng rộng cắn vào đầu Trương Nguyên.
Hô!
Lúc này chấp sự lại ra tay, duỗi tay đập vào phần gáy Tật Phong Lang, lại một tay nhấc Tật Phong Lang lên.
Trương Nguyên chịu đựng đau đớn, cũng không nhìn Tật Phong Lang trước mặt gào thét, mà là ánh mắt khẩn trương nhìn qua Chúc Sơn bên ngoài.
- Trương Nguyên, hai mươi mốt hô hấp, thông qua.
Chúc Sơn khẽ gật đầu, ghi chép vào quyển sách.
Hô!
Trương Nguyên thở dài một hơi, thân thể hơi xụi lơ, lập tức có nhân viên mang hắn đi chữa thương.
- Tiếp theo, Vương Hiểu.
Chúc Sơn lại quát lên.
Đám thiếu niên khẩn trương tham gia thí luyện.
Vương Hiểu có kinh nghiệm hai người trước, tuy cũng là lần đầu tiên tham gia khảo hạch thực chiến, ngược lại không có bối rối như Lý Hưng.
Nhưng mà mặc dù như thế, lần thứ nhất giao thủ với Tật Phong Lang cũng làm Vương Hiểu khó tránh khỏi có chút chật vật, ước chừng mười một hô hấp sau bị Tật Phong Lang đánh bại.
Lần khảo hạch thực chiến này có sáu mươi bảy chuẩn võ giả tham gia, trong đó có một bộ phận chuẩn võ giả tham gia ít thì một hai lần, còn gần ba mươi chuẩn võ giả là mới tham gia lần đầu.
Tân tấn chuẩn võ giả và chuẩn võ giả đã tham gia khảo hạch có khác nhau cực lớn, những tân tấn chuẩn võ giả mặc dù biết phải tỉnh táo, nhưng bởi vì không hiểu tốc độ và tập tính của Tật Phong Lang cho nên khó tránh khỏi bại trận, cho dù phát huy bình thường cũng khó vượt qua mười hô hấp.
Cũng không phải nói bọn họ kém hơn những người từng tham gia trước bao nhiêu, mà là đối mặt phương thức công kích hung ác của Tật Phong Lang, lần đầu tiên bọn họ khó tránh khỏi bối rối không biết làm sao.
Ngược lại những chuẩn võ giả đã từng tham gia khảo hạch, cả đám làm gì chắc đó, không ngừng thông qua khảo hạch, dù sao đã từng trải qua một lần, hơn nữa một tháng khổ tu, trong nội tâm đã sớm có chuẩn bị. Nhưng mà trong những võ giả thông qua kia, phần lớn chỉ kiên trì ba mươi hô hấp là bại trận, có thể kiên trì vượt qua ba mươi hô hấp trước mắt chỉ có hai người, về phần bốn mươi hô hấp là không có ai cả.
- Lão La, ngươi nói lần này tham gia khảo hạch thực chiến có mấy người mới thông qua đây?
Trong lúc tham gia khảo hạch, mấy người cũ không ngừng đánh giá về những người mới.
- Thông qua mấy người? Lần đầu tiên ta tham gia khảo hạch còn không kiên trì được mười hô hấp, hơn nữa căn cứ kinh nghiệm lúc trước của ta mà nhìn, nhân vật mới không có kẻ nào thông qua cả.
Lão La nhếch khóe miệng tươi cười nhìn chung quanh nói ra.
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
338 chương
25 chương
208 chương
140 chương
165 chương