Vô Cực Chưởng Khống Giả
Chương 147 : Nghịch Đạo Châu tấn cấp
Trong một vùng đất hoang sơ ở phía Bắc nước Nga, Hắc Phong đang đứng trước một bức thạch điêu màu đen tuyền, trên bức thạch điêu có hai khối hộp lập phương đỏ rực đang chìm sâu vào bên trong. Bề mặt hai khối hợp chuyển động lên xuống như đang kết nối với nhau thông qua bức thạch điêu.
“ Nghịch Đạo Châu, ngươi quả thật có thể lợi dụng năng lượng của ba khối Hộp Mẹ này để phục hồi như cũ?” Hắc Phong nhàn nhạt truyền âm cho Nghịch Đạo Châu.
“ Đúng vậy thưa chủ nhân, năng lượng của ba khối hộp này vô cùng tinh khiết, hoàn toàn có thể phục hồi cho Nghịch Đạo, thậm chí có thể làm cho Nghịch Đạo lên cấp” Nghịch Đạo Châu thanh âm không giấu nổi vẻ kích động.
“ Vậy thì làm đi, nhưng chúng ta phải đổi vị trí khác” Hắc Phong nói xong thì thân ảnh đã xuất hiện trong khoảng không vũ trụ cùng với bức thạch điêu.
Hắc Phong lấy ra khối Hộp Mẹ thứ ba rồi để lên bức thạch điêu, khối Hộp Mẹ như nam châm lập tức dính sát vào bức thạch điêu rồi từ từ chuyển sang đỏ rực, chìm dần xuống. Ba khối Hộp Mẹ xếp thành hình tam giác, ngay lập tức kết nối với nhau. Tại trọng tâm của tam giác, một dòng năng lượng màu tím bắt đầu hình thành.
“ Nghịch Đạo Châu, hành động đi” Hắc Phong thấy vậy thì gấp rút ra lệnh.
“ Tuân lệnh chủ nhân”
Nghịch Đạo Châu hóa thành bản thể là một viên châu cỡ nắm tay, bay nhanh vào trung tâm dòng năng lượng, tham lam hấp thu dòng năng lượng màu tím đó.
Mười ngày đêm trôi qua, Nghịch Đạo Châu từ ban đầu màu xanh da trời đã hoàn toàn chuyển sang màu tím đậm.
“ Oành”
Nghịch Đạo Châu từ trọng tâm tam giác, bắn nhanh ra ngoài, bay xung quanh Hắc Phong như một vệ tinh.
“ Nghịch Đạo Châu, ngươi thế nào rồi?” Hắc Phong nghi hoặc hỏi.
“ Thật là may mắn thưa chủ nhân, Nghịch Đạo không những phục hồi mà còn lên cấp thành Vật Phẩm Cấp Vũ Trụ. Từ giờ trở đi, cường giả Vũ Trụ Cấp 3 trở xuống sẽ không thoát được Nghịch Đạo Thần Thông của Nghịch Đạo” Nghịch Đạo Châu thanh âm không giấu nổi vui mừng.
“ Thật tốt quá, ba khối Hộp Mẹ này quả thật kỳ diệu vô cùng” Hắc Phong vừa nói vừa rút từng khối Hộp Mẹ ra khỏi bức thạch điêu màu đen.
Ba khối Hộp Mẹ ra khỏi thạch điêu lập tức chuyển sang màu xám như cũ, dòng năng lượng màu tím cũng hoàn toàn biến mất.
Hắc Phong ngay lập tức cất giữ bức thạch điêu và ba khối Hộp Mẹ vào bốn vị trí khác nhau trong không gian Nghịch Đạo Châu, phòng khả năng ba khối hợp nhất. Từ nay, ba khối Hộp Mẹ sẽ là nguồn năng lượng vô tận để cho Nghịch Đạo Châu tùy ý sử dụng.
Bỗng nhiên, một chiếc phi thuyền không biết từ đâu xuất hiện, lao thẳng vào quỹ đạo của trái đất. Nhìn kiểu dáng phi thuyền, Hắc Phong biết đó là phi thuyền của người Krypton.
“ Lại có người Krypton đến Trái đất” Hắc Phong thầm ngạc nhiên.
Hắc Phong nhanh chóng dịch chuyển vào trong khoang điều khiển của phi thuyền, tuy nhiên không có một thân ảnh nào trong này. Hắn lấy làm lạ, liền quét thần thức một lượt toàn bộ phi thuyền thì phát hiện một cô gái tóc vàng đang ngủ say trong khoang cứu sinh, đây là một cô gái rất xinh đẹp, lại còn rất trẻ, chỉ tầm mười lăm, mười sáu tuổi là cùng.
“ Phi thuyền ở chế độ điều khiển tự động? Cô gái Krypton này không lẽ lại là Supergirl?” Hắc Phong nghi hoặc.
Mở ra cửa khoang cứu sinh, Hắc Phong nhanh chóng mang cô gái trẻ ra ngoài. Hắn chỉ một ngón tay lên mi tâm cô gái, ngay tức khắc cô gái trẻ dần dần hồi tỉnh, mở ra đôi mắt màu xanh nước biển nhìn chằm chằm lấy hắn.
“ Anh là ai? Ta đang ở đâu? Cha và mẹ...” cô gái trẻ tròn xoe đôi mắt, cất giọng trong trẻo gặng hỏi.
Trong tích tắc Hắc Phong đã đọc xong tất cả ký ức của cô gái, phán đoán của hắn hoàn toàn chính xác, đây chính là Supergirl, chị họ của Superman.
“ Kara Zor-El, chào mừng đã đến trái đất, ta tên Hắc Phong, là chủ nhân của cô” Hắc Phong nhìn cô gái cười nói.
“ Chủ nhân?... cha mẹ của ta đâu?” cô gái trẻ nhìn quanh tìm kiếm.
“ Hành tinh Krypton đã nổ tung thành từng mảnh, cha mẹ của cô cùng với người dân trên đó đều đã chết” Hắc Phong khắc nghiệt nói.
“ Không... không... ta không tin... ta không tin...” Kara hai hàng nước mắt chảy dài trên má, ôm lấy đầu hét lên đầy thống khổ.
“ Kara, đừng sợ hãi... hành tinh của cô đã mất, từ nay ta sẽ bảo vệ cho cô, ta chính là chủ nhân của cô” Hắc Phong không mấy khó khăn khi thao túng tâm trí của Kara, ôm lấy cô nàng vào lòng dỗ dành.
“ Chủ nhân, đừng bỏ rơi Kara... đừng bỏ rơi Kara...” Kara khóc lóc một hồi rồi chìm vào giấc ngủ sâu.
Hắc Phong nhoẻn miệng cười, sau đó lái phi thuyền bay về phía trái đất.
Một tháng sau, tại tầng cao nhất của Thần Điện.
“ Kara, cô đã thích nghi được với cuộc sống ở đây chưa?” Diana nhìn xuống cô gái trẻ tóc vàng đang vui đùa với đám nhóc Lyta và Tyr-Ul dưới điện, cười nói.
Cô gái trẻ gật đầu, hướng Diana cười tươi: “Thưa Nữ Thần, ta thấy cuộc sống nơi đây rất vui, không khác gì khi ở Krypton cả, cảm tạ Nữ Thần và Chủ nhân đã thu lưu Kara”
“ Ta rất mừng khi nghe cô nói vậy, Kara, hãy xem nơi đây như quê nhà của mình nhé” Diana cười trìu mến nhìn Kara nói.
“ Vâng, thưa Nữ Thần, nơi đây có nhiều người Krypton sinh sống như vậy, sao Kara không xem như quê nhà của mình được chứ” Kara mỉm cười, gật đầu nói.
“ Cô nhắc ta mới nhớ, hiện tại người Krypton ở Thần Điện đã tiếp cận 1 triệu người, tuy chỉ là trẻ nhỏ nhưng chỉ cần thời gian mấy chục năm thôi, ta không biết sẽ phát triển đến trình độ gì nữa” Diana thành thật nói.
“ Yeh... dân số người Krypton càng ngày càng nhiều, chỉ nghĩ đến thôi Kara đã cảm thấy vô cùng phấn khởi” Kara nhảy cẫng lên, ánh mắt đầy chờ mong nói.
“ Chị Kara, chị có muốn tham gia Trại Huấn Luyện như chúng em không, rất là vui đó” Lyta nắm tay Kara mũm mĩm nói.
“ Đúng đó Kara tỷ” Tyr-Ul đứng kế bên, nghe vậy thì vui mừng nói.
“ Uhm, chị cũng rất muốn tham gia, nhưng liệu có được không? Ở hành tinh cũ của chị, không phải ai cũng được tham gia Trại Huấn Luyện đâu” Kara gật đầu, xoa xoa gương mặt bầu bĩnh của Lyta rồi nói.
“ Hành tinh của chị khó vậy sao? Chứ ở đây dễ lắm, Trại Huấn Luyện có 3 cấp độ: Cơ Sở, Trung Cấp, Cao Cấp. Cấp Cơ Sở ai cũng tham gia được, mấy đứa em cũng là cấp cơ sở nè... chỉ là muốn thi tốt nghiệp lên cấp thì nghe nói rất khó” Tyr-Ul thành thật nói.
“ Whoa, nghe em giới thiệu chị cũng muốn tham gia ghê” Kara cười tươi nói.
“ Mẹ... mẹ cho phép chị Kara tham gia Trại Huấn Luyện với tụi con nha” Lyta nhìn Diana làm nũng.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
101 chương
54 chương
126 chương
30 chương
32 chương