Vợ của tổng tài là nữ thần vạn người mê
Chương 97 : Bản Cam Kết
Nghe tin người của Khi Gia hôm nay đích thân qua tận biệt thự của Hắc Gia để gặp mặt, Hắc lão gia liền ra lệnh cho thuộc hạ mở rộng cổng tiếp đón.
Chiếc Rolls-Royce dừng ngay chính giữa khuôn viên biệt thự, một đôi vợ chồng tuổi trung niên ăn mặc sang trọng cao quý bước xuống, họ đi thẳng về phía trước.
Trên bậc thềm của tòa biệt thự chính cũng có một đôi vợ chồng khác đang đứng đó chờ.
Bốn người vừa chạm mặt nhau đã có hai thái cực khác hoàn toàn, một bên vui vẻ chào đón, một bên lại không mấy dễ chịu.
~ Phòng khách biệt thự Hắc Gia ~
Hắc phu nhân kêu người giúp việc dâng trà lên cho khách.
Khi Thế Cường không muốn mất nhiều thời gian cho những lễ nghi dư thừa liền vào thẳng luôn vấn đề: "Chuyện con gái tôi là Khi Ninh Dung và Hắc Hoàng Thiên có ba đứa con với nhau chắc mấy người cũng biết rồi."
Hắc lão gia và Hắc Bá Tiêu gật đầu, ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản nhưng trong lòng đang rất tức giận vì cách đây gần một tiếng đồng hồ Hắc Hoàng Thiên mới vừa cho người đến thông báo chuyện này cho bọn họ biết.
Hiện tại họ vẫn còn chưa thể tin vào sự thật này chứ đừng nói đến chuyện bàn cách giải quyết vấn đề.
"Về việc quyền nuôi con của hai đứa chúng nó, tôi muốn cả ba đứa nhỏ sẽ do người của Khi Gia nuôi dưỡng."
"Tuyệt đối không được." Hắc lão gia lập tức phản đối
"Khi phu nhân, giải quyết như vậy thì thiệt cho Hắc Gia quá.
Cô nói chia một, hai thì tôi còn có thể suy xét."
"Vậy ai một, ai hai?" Khi phu nhân mạnh mẽ nhìn thẳng vào mắt Hắc Bá Tiêu
"Tôi nghĩ cả hai gia tộc chúng ta đều sẽ không chấp nhận chuyện để cho đối phương được nuôi nhiều hơn một đứa trẻ.
Vậy cho nên, cách tốt nhất là để hai đứa chúng nó kết hôn với nhau."
Vợ chồng Khi Thế Cường cùng đồng thời nhìn qua Hắc Bá Tiêu phản đối gay gắt.
Chuyện kết hôn là điều không thể nào chấp nhận được, mối thù giữa hai gia tộc còn không thể giải quyết nay lại cho người của hai bên thành hôn với nhau.
Trên đời này làm gì có loại chuyện nào lại như vậy được cơ chứ.
"Khi gia, Khi phu nhân.
Chuyện năm đó đúng là do người của Hắc Gia sơ xuất không bảo vệ được Khi tiểu thư nhưng..."
Không đợi Hắc phu nhân nói hết Khi Thế Cường liền xen ngang: "Khi Gia tôi không cần Hắc Gia các người bảo vệ, tôi chỉ cần biết vì người tên Hắc Bá Tiêu đang ngồi ở đây mà tôi bị thất lạc con gái đến gần ba mươi năm mới tìm lại được."
"Khi Thế Cường, Hắc Gia ta không mong cậu có thể tha thứ nhưng dù sao ân oán của đời cha mẹ cũng không nên để ảnh hưởng đến đời con cái."
"Hắc lão gia, chúng nó chẳng qua cũng là vì ngoài ý muốn chứ không hề có tình cảm gì ở đây cả.
Tôi không cho phép bất cứ ai ép buộc con gái tôi phải kết hôn với người mà nó không yêu." Khi Thế Cường kiên quyết
"Vậy theo như lời Khi gia đây nói, chỉ cần cô ấy có tình cảm với tôi thì ngài sẽ đồng ý chuyện kết hôn đúng chứ?"
Giọng nói trầm lạnh vang lên khiến tất cả mọi người dừng cuộc nói chuyện lại, ngoài cửa một bóng người cao lớn đang dần tiến lại gần.
Là Hắc Hoàng Thiên, anh ta đi đến thong thả ngồi xuống sopha.
Khi Thế Cường cau mày: "Cậu có ý gì?"
"Chỉ cần Khi Ninh Dung cô ấy yêu tôi thì ngài sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này?"
Vợ chồng Khi Thế Cường liền quay sang nhìn nhau, sau một hồi suy nghĩ cuối cùng gật đầu đồng ý nhưng ngay sau đó liền kèm theo điều kiện chính là Hắc Hoàng Thiên anh cũng phải yêu con gái của họ, chỉ cần một ngày nào đó phát hiện ra anh không thật lòng đối với Hạ Ninh Dung thì đó cũng là ngày tàn của Hắc Gia và người phải chết đầu tiên trong ván cờ lần này không ai khác chính là Hắc Hoàng Thiên.
Điều kiện vừa được đưa ra anh liền gật đầu đồng ý ngay, những người của Hắc Gia cũng không có phản đối gì.
Ngay sau đó Hắc Hoàng Thiên liền cho người đi chuẩn bị một bản cam kết rồi đưa cho vợ chồng Khi Thế Cường đọc và ký tên vào.
Bản cam kết có chữ ký của tất cả những người hiện đang có mặt tại phòng khách của biệt thự Hắc Gia và đương nhiên không thể thiếu người làm bản cam kết đó là Hắc Hoàng Thiên.
Kể từ giây phút ký và đóng dấu vào bản cam kết ấy, anh đã xác định giao toàn bộ cơ ngơi và vận mệnh của Hắc Gia cho Khi Gia.
Nếu như phạm phải sai lầm trong bản cam kết thì cũng đồng nghĩa với việc toàn bộ khối tài sản kếch xù của Hắc Gia sẽ rơi vào tay Khi Gia và lần lượt từng người trong gia tộc họ Hắc sẽ phải xuống suối vàng.
Bản cam kết này đối với Hắc Hoàng Thiên mà nói thì chính là kiểu một ăn cả hai mất hết! Là mất hết đến không còn cơ hội để tồn tại trên thế giới này.
Đối với người của Khi Gia thì nó như là một con dao hai lưỡi vậy, nếu đối phương vi phạm bản cam kết thì sẽ coi như là đã trả xong được mối thù gia tộc nhưng ngược lại sẽ khiến cho vị tiểu thư duy nhất của Khi Gia phải rơi vào đau khổ.
Còn nếu đối phương không vi phạm thì mối thù gia tộc này coi như buộc phải cho qua và hằng ngày vẫn phải chạm mặt với kẻ thù không đội trời chung của mình, nhưng nếu thế thì Hạ Ninh Dung sẽ có được một gia đình thật hạnh phúc bên người mà cô yêu cùng với ba tiểu bảo bối nhà cô.
Bản cam kết ấy sẽ chỉ có hiệu lực kể từ khi Hạ Ninh Dung có tình cảm với Hắc Hoàng Thiên và nó tạm thời sẽ được giấu bí mật đối với Hạ Ninh Dung.
Truyện khác cùng thể loại
174 chương
112 chương
16 chương
40 chương
5 chương
58 chương
44 chương