Mọi người đổ dồn ánh mắt về người vừa xuất hiện trước cửa. Lâm Bạch Nam cũng khựng lại, cậu ta ngẩn người trước vẻ đẹp của người con gái phía trước. Một vẻ đẹp trong sáng, yêu kiều, diễm lệ, bộ lễ phục màu tím phớt thơ mộng kết hợp với lối trang điểm nhẹ nhàng, tự nhiên khiến cô trông như tiên giáng trần.
"Wow, tiên nữ giáng thế đây sao?!"
"Đúng là đỉnh cao của tạo hóa!"
Hạ Ninh Dung nhìn lướt qua một lượt rồi nở nụ cười đầy mê hoặc đi về phía Dương Thư. Biết bao ánh mắt ngưỡng mộ cùng ghen tị dõi theo cô từ lúc mới xuất hiện cho đến khi cô ngồi vào vị trí của mình.
"Bà cũng ít ác quá ha, chiếm hết tiêu điểm của người ta rồi."
"Đành chịu thôi, người ta đã cất công dọn sẵn bàn cho mình chẳng lẽ lại không ăn?" Hạ Ninh Dung nhún vai
"Lợi hại!" Dương Thư giơ ngón cái lên
Giờ bắt đầu buổi tiệc là sáu rưỡi tối nhưng trên thiệp mời mà Mạc Hân Vy gửi cho Hạ Ninh Dung lại ghi là bảy giờ tối, đúng vào lúc hai người họ vừa kết thúc nghi lễ. Hạ Ninh Dung chỉ là đến sớm hơn mười phút mà thôi, vừa hay làm gián đoạn phần cuối của nghi lễ.
"Gì chứ? Đây thật sự là Hạ Ninh Dung sao?"
"Không ngờ luôn đó! Ngày trước cậu ta đàn ông lắm mà, sao giờ đến tiên nữ còn không sánh bằng thế này?"
"Có phải là đến tận tốt nghiệp đại học mới dậy thì không vậy?"
Mạc Hân Vy tức điên lên nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh. Mục đích của cô ta là muốn Hạ Ninh Dung xuất hiện cuối cùng để mọi tâm điểm chú ý đều dồn vào cô khiến cô bị mất mặt, nhưng lại không ngờ thực tế hoàn toàn trái ngược so với tưởng tượng. Hạ Ninh Dung không hề xuất hiện cùng con cô, trái lại còn xuất hiện với diện mạo rất xinh đẹp.
"Hạ Ninh Dung, lâu rồi không gặp cậu." Mạc Hân Vy cầm ly rượu đi đến
Hạ Ninh Dung nở nụ cười xã giao: "Lâu rồi không gặp, bạn tốt à."
Lâm Bạch Nam: "Anh tưởng em không đến?"
"Bữa tiệc này một phần cũng là để chào mừng tôi, không đến chẳng phải là phụ lòng tốt của hai người sao?"
"Đúng vậy, là để chào đón cậu về nước."
"Thật ngại quá, lúc nãy làm hỏng chuyện tốt của hai người. Nhưng cậu cũng biết mà, tôi vốn sống ở Mỹ một thời gian nên cũng sẽ ảnh hưởng lối sống của họ. Đã hẹn thì chỉ có thể đến đúng giờ hoặc sớm hơn mà thôi, vậy cho nên lần sau nhớ tính dư ra một chút nha."
*Chết tiệt!
Mạc Hân Vy siết chặt tay nhưng ngay sau đó liền nở nụ cười: "Cậu đi như vậy hai đứa nhỏ phải làm sao?"
Mọi người bắt đầu xì xèo bàn tán về nhân vật mà Mạc Hân Vy vừa đề cập đến. Không lẽ tin đồn Hạ Ninh Dung mang thai phải trốn ra nước ngoài là thật?
Hạ Ninh Dung nói với phong thái đầy kiêu ngạo: "Thời buổi này học vẫn là quan trọng nhất, tụi nhỏ căn bản là không có thời gian để đến những nơi không nên đến, gặp những người không nên gặp. Tôi không muốn chúng trở thành người vô học."
Gì chứ? Đây không phải là đang chửi xéo ai kia là vô học sao?
"Hạ Ninh Dung, cậu đừng quá đáng! Đến dự lễ cưới của bạn thân mà đến muộn đã là không tôn trọng người ta rồi, giờ lại còn nói năng hàm hồ như vậy."
"Ồ, là cậu sao Bích Tâm. Lâu rồi không gặp. Hai người vẫn là bạn tốt chứ?" Hạ Ninh Dung nhếch mép
"Đương nhiên rồi, đâu như ai kia. Ngủ với trai lạ xong bị bạn trai đá lại quay ra tung tin mình là người bị hại. Thật không biết xấu hổ!" Bích Tâm giễu cợt
"Tôi tung tin thế nào?"
"Thì cậu bảo Mạc Hân Vy xen vào chuyện giữa cậu và Lâm Bạch Nam nên hai người mới chia tay. Nhưng tôi đương nhiên biết Hân Vy sẽ không làm ra những chuyện như vậy, ngược lại người nào đó đã trốn không xuất hiện suốt bao năm trời thì lại có khả năng đấy." Bích Tâm đắc ý
"Đúng thật, nếu bản thân không làm gì sai thì sao phải trốn chứ?"
"Bây giờ quay lại quả thực là mất mặt mà."
"Tôi đã bị nhan sắc này thu phục nhưng xem ra đúng là sai lầm."
Bích Tâm: "Mà không biết hôm nay chồng cậu có đến cùng không?"
Hạ Ninh Dung: "..."
"Xem ra là không chồng mà có con rồi."
"Có khi nào là của người đàn ông hôm đó không?"
"Thật hả? Vậy mà cũng dám để sao? Phải tôi đã phá từ lâu rồi."
"Tôi có thể tự mình nuôi con, còn phải cần đến đàn ông để dựa vào sao? Hơn nữa, mỗi một đứa trẻ xuất hiện trên cuộc đời đều là một sinh linh. Tôi sao có thể nhẫn tâm giết chết nó khi còn chưa thấy ánh mặt trời được." Hạ Ninh Dung nói đầy tự tin
"Là không muốn dựa vào hay không có ai để dựa vào?" Bích Tâm châm chọc
"Thời buổi bây giờ chỉ phụ nữ không có bản lĩnh mới có suy nghĩ dựa dẫm vào đàn ông. Tôi thấy cậu cũng quá không theo kịp thời đại rồi."
"Cậu..."
Hạ Ninh Dung tiến lại gần, ghé vào tai Bích Tâm: "Tôi khuyên cậu, đừng là con chó chỉ biết đi theo đuôi người khác, đến một ngày rồi cũng bị làm thịt mà thôi."
Bích Tâm cau mày: "Cậu có ý gì?"
Hạ Ninh Dung liếc mắt về phía Mạc Hân Vy rồi nhếch mép coi thường. Cô thừa biết ai là người truyền đạt những thông tin này cho Bích Tâm, Mạc Hân Vy căn bản là muốn giữ hình tượng tốt đẹp trong mắt mọi người nên mới lợi dụng Bích Tâm để khiêu khích cô. Hèn hạ!
"Hạ Ninh Dung, cậu có thể cho tôi xem ảnh của con cậu không? Một mình nuôi con quả thực không dễ dàng gì, cậu đúng là vất vả rồi." Mạc Hân Vy giả tạo
"Cậu vậy là biết mười mà không biết một rồi. Chẳng phải chỉ cần lên mạng là có thể thấy ngay hay sao?"
Mọi người lập tức lôi điện thoại ra nhưng ngay sau đó liền quay sang nhìn nhau với vẻ mặt ngơ ngác vì chẳng có ai kết bạn Weibo với Hạ Ninh Dung cả. Từ khi sang Mỹ cô đã xóa mọi liên lạc với bạn bè chỉ để lại mình Dương Thư.
Trương Dạ: "Các cậu lên trang chủ của giải trí Hắc Kim."
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
237 chương
94 chương
10 chương
32 chương