Vợ Của Lão Đại Là Ảnh Hậu

Chương 13 : $13 Khu Rừng Hoa

Nghe cô hỏi, Lãnh Ngôn khẽ ngẩn người Hắn là đang ghen sao? Hắn không biết? Chỉ là thấy cô đi chung với người đàn ông khác, hắn rất không vui. Cô là vợ hắn, là nữ chủ nhân cao quý của Lãnh gia, ai cũng không được đụng đến cô. Nhất là đàn ông! Thấy hắn nới lỏng tay ở cằm ra, cô thở phào. Cô biết câu hỏi của mình đang làm khó cho hắn nhưng... Cô không biết tại sao! Khi bản thân hỏi câu này lại rất muốn nghe câu trả lời từ hắn... - Được rồi! Anh mau buông tôi ra! Cô khẽ đẩy, khuôn mặt xinh đẹp quay đi nơi khác. Hắn cúi xuống nhìn cô phả hơi thở lạnh lẽo vào bên tai "Sáng mai có bất ngờ cho cô" rồinhanh chóng rời khỏi phòng *Cạch* Tiếng cửa phòng vừa đóng cô lập tức chạy vào nhà tắm Tại sao mặt cô đỏ thế này? Lúc hắn cúi xuống, cả người cô như bị điện chạy qua. Tim chạy nhanh một nhịp, Từ Nhiên cúi người lấy tay hất nước lên mặt. Cô nhanh chóng lấy lại tinh thân rồi thả mình lên chiếc giườngt ----------- Sáng hôm sau... Khi cô còn đang say giấc. Một cánh tay rắn chắc kéo cô vào lòng - Ưm... Cô bị ai đó kéo, nhanh chóng mở mắt. Khuôn mặt đẹp đẽ kia đập vào mắt cô - Anh...anh... Cô đỏ mặt liền đẩy hắn ra! Tên này mới sáng sớm định lấy mỹ nam kế doạ cô à? - Đi theo tôi! Giọng nói trầm trầm vang lên, cô bị hắn ôm ném vào nhà tắm - Cho cô 2 phút! Lẹ lên... Hắn nói như ra lệnh cho cô rồi bước ra khỏi phòng Từ Nhiên nhìn theo bóng hắn, làm khuôn mặt quỷ rồi nhanh đi vệ sinh cá nhân Dưới lầu, hắn đang ngồi trước một bàn ăn đầy. Trên tay cầm một tờ bào... Tên này có cần đẹp đến vậy không? Cô thầm nghĩ rồi đi đến ngồi xuống Hiện tại đang trong thời gian huỷ hợp đồng nên cô không đi làm Quản gia Hạ nhanh chóng lấy đồ ăn cho cô. Cô ăn rất ngon, mới sáng sớm mà được ăn ngon như vậy mới có năng lượng làm việc ah~~~ Sau khi ăn xong, hắn không nói liền kéo cô ra sau lâu đài Một cảnh tượng trước mắt hiện ra khiến cô kinh ngạc OMG! Cả một rừng hoa hồng trắng hiện ra trước mặt cô Rộng quá! Lãnh Ngôn quay sang nhìn cô, hắn đã phải mất hơn một tháng đế trồng hết khu rừng hoa này Thấy cô vui như vậy, trong lòng hắn như có một dòng nước mát chảy qua Đột nhiên bàn tay cô bị nắm đi. Từ Nhiên trơ mắt nhìn người đàn ông đang nắm lấy tay mình. Lãnh Ngôn đưa cô đi trên một con đường lát gạch, mùi hương của hoa thoang thoảng trong không khí lọt vào mũi cô Một cái cây cổ thụ lớn xum xuê cong xuống như lưỡi liềm hiện ra, phía dưới là một cái giường màu hồng phấn. Những tấm vải màu trắng trong suốt được treo từ trên cây xuống bao quanh chiếc giường Cả một cảnh vật tựa như bức tranh tiên cảnh khiến cô không tin vào mắt mình Trời ạ~ Phía sau lâu đài mà cũng có nơi đẹp như vậy sao? - Đẹp không? Đang bị cảnh đẹp trước mắt làm mê mệt, cô nghe thấy hắn nói liền vô thức gật đầu - Tặng cô! - Hả? Như không tin vào tai mình, cô lập tức quay qua nhìn hắn - Nơi này tặng cô! Lãnh Ngôn vô cảm nói, đưa ánh mắt nhìn Từ Nhên - Lãnh thiếu! Anh hôm nay có phải do trời nóng làm hư đầu không vậy? Cô không tin! Tên được mệnh danh là tim sắt này mà tặng quà cho cô? Vô lí! Vô lí! Quá vô lí! - Anh có...ý gì? Giọng cô đầy nhỏ nhẹ nói Lãnh Ngôn lập tức tung hàn khí xung quanh. Cô vợ này thật không biết điều. Hắn chẳng qua là tạo bất ngờ cho cô mà cô lại dám nghĩ xấu... - Cô nhận hay không để tôi đốt! - Đương nhiện là nhận! Ai lại không muốn cơ chứ!? Nơi này đẹp như vậy...đốt đi thì phí quá Lãnh Ngôn nghe cô nhận liền hừ một tiếng, bỏ đi một mạch Giờ chỉ còn cô ở đây, đương nhiên là phải đi tham quan rồi Trời ơi! Êm quá đi~~~ Cô tiến lại chiếc giường lớn, ngồi lên đó mà nhún vài cái. Không ngờ ở đây lại có một nơi như thế này... Lãnh Ngôn vừa ra khỏi khu rừng hoa kia liền lập tức quay lại lâu đài. Hắn còn phải giải quyết công việc... Căn phòng làm việc của hắn có màu chủ đạo là trắng, một chiếc bàn dài và xung quanh là những bức tường sách cao ngất ngưỡng. Lãnh Ngôn đưa mắt qua cửa sổ trong suốt, là hình dáng cô đang chạy nhảy Căn phòng này có thể nhìn ra khu vườn hoa kia, bởi vì người lên thiết kế là Lãnh Ngôn chồng cô. Lãnh Ngôn đi đến bên cửa sổ, đưa mắt nhìn xuống khu vườn trên môi nở một nụ cười đẹp