Vợ chồng ngọt nhất giới hào môn

Chương 30 : Vợ chồng ngọt nhất giới hào môn

Chương 41: Ngày thứ bốn mươi mốt ngọt ngào   Bảng chức vụ nhân viên trong TV đều đã được phát xong và bắt đầu quảng cáo. “Cái đệch, gã đàn ông này cũng giỏi quá đi.” Kiều Giai Nhất không nhịn được cảm thán, sau đó chậm rãi quay đầu, nhìn Lộ Lê vẫn đang cầm trà sữa đờ đẫn ở bên cạnh. “Này, này này.” Cô dùng khuỷu tay đẩy Lộ Lê, ra hiệu cô hãy tỉnh lại đi. “À.” Lộ Lê ngẩn người, xem ra cuối cùng đã tỉnh táo lại. Tiếp đó một màu ửng hồng dần lan lên trên men theo chiếc cổ trắng nõn, sau cùng lan một mạch đến tận chóp tai. Kiều Giai Nhất: “Mặt cậu đỏ quá.” “Có sao?” Lộ Lê áp cốc trà sữa lên mặt, cô cảm nhận được sự chênh lệch nhiệt độ dữ dội giữa trà sữa lạnh và gò má của mình. Kiều Giai Nhất lại liếc nhìn TV: “Tớ còn nói tại sao anh ta không thể hiện gì, kết quả lại dùng cách này để tỏ ý, tổng tài chính là tổng tài, bây giờ cậu có cảm nghĩ gì?” Lộ Lê nghẹn giọng: “Tớ, tớ...” Kiều Giai Nhất thấy cô nhất thời không trả lời được, bèn dứt khoát cúi đầu lướt Weibo, sau đó nói: “Hai người lên hotsearch rồi.” “Hả?” Lộ Lê không hiểu tại sao bỗng nhiên căng thẳng hẳn lên, cô lấy của mình lên xem thì thấy “Trì Thầm Yến tôi rất yêu bà xã của tôi” đang treo ở vị trí hot nhất. Nhấn vào hotsearch, các tài khoản tiếp thị lớn đã liệt những lời nói của Trì Thầm Yến trong cuộc phỏng vấn ra, kèm thêm dòng chữ: “Hót hòn họt! Thì ra nhận xét của Trì Thầm Yến dành cho Lộ Lê lại chính là cái này! Gói biểu cảm phát cẩu lương điên cuồng!” “Sau sự việc quán bar, Trì Thầm Yến đã công khai tình cảm với vợ là Lộ Lê! Show Ân ái một màn ‘Tổng tài bước ra từ tiểu thuyết’!” Trong cuộc phỏng vấn “Vợ yêu dấu”, gói biểu cảm của Lộ Lê, và còn có những lời mà Trì Thầm Yến nói sau cùng cũng được làm thành ảnh dài riêng biệt. Bên dưới có rất nhiều bình luận, trông cứ giống như hiện trường Screaming Chicken* cỡ lớn * 尖叫鸡:  Nó là con bên dưới đó mọi người.   [Aaaaaaaaaaa, tổng tài cuối cùng đã công khai chuyện tình cảm rồi] [Lộ Lê đâu? Sao còn chưa ló mặt ra trả lời ông xã chị đi kìa!] [Vợ yêu dấu? Tên gọi từ cái thời đại nào vậy trời, Trì tổng, không phải anh làm ở công ty công nghệ hả ha ha ha] [Thế Lộ Lê có phải là “Chồng yêu dấu” không, dù sến cơ mà thật sự quá ngọt, tớ ghen tỵ quá huhuhu] [Gói biểu cảm Lộ Lê đáng yêu chết đi được, nhất định không chỉ có cái này, vẫn còn nữa! Trì tổng nhanh giao hết gói biểu cảm ra đây!] [Đúng! Giao nộp tất cả gói biểu cảm vợ yêu bé nhỏ ra đây nhanh] ...... Vì thế, gói biểu cảm dành riêng cho vợ chồng Lộ Lê cũng đu theo lên hotsearch, bên dưới toàn bộ đều là yêu cầu Trì Thầm Yến giao tất cả gói biểu cảm của vợ yêu ra. Kiều Giai Nhất cũng bị kích thích sự tò mò, không nhìn được liếc nhìn điện thoại của Lộ Lê: “Toàn bộ gói biểu cảm của hai người như nào thế? Đâu đưa tớ xem nào?” Lộ Lê giật bắn ôm điện thoại vào ngực: “Không có!” Kiều Giai Nhất hừ một tiếng: “Nhỏ mọn.” Lộ Lê phát hiện tài khoản Weibo của mình đột nhiên nhận được rất nhiều dấu @. Cuộc gọi video với chồng mà cô up lên Weibo lúc trước kích thích như vậy, vì thế lần này tất cả mọi người đều gọi cô ra mặt cho Chồng yêu dấu một câu trả lời, thúc giục cô tham gia show ân ái. Lộ Lê xem video phỏng vấn Trì Thầm Yến, đột nhiên cô cảm thấy hơi hoảng. Làm thế nào đây? Những gì Trì Thầm Yến nói...là thật sao? Thời gian phỏng vấn là hôm qua, hôm qua cô đã bình phục rồi, anh không cần phải tiếp tục đóng vai chông yêu của Lộ Lê thiếu nữ yêu chồng thêm nữa mà. Lộ Lê bỏ trà sữa xuống, ôm mặt ngượng ngùng. Kiều Giai Nhất: “Chậc chậc, xấu hổ cơ đấy?”  Lộ Lê: “Không có!” Kiều Giai Nhất nuốt trà sữa, nhìn đồng hồ: “Ái chà, sắp phải về nhà xem Chồng yêu của cậu rồi, vợ yêu này.” Lộ Lê: “............” Cô mím môi, đã đến lúc này rồi, cô bỗng phát hiện mình không muốn về nhà, hoặc có thể nói là có chút xấu hổ khi gặp Trì Thầm Yến. Lần trước còn tưởng anh không thích cô, thế là về nhà quậy bỏ nhà ra đi, không muốn gặp nữa. Lần này bỗng nhiên chẳng nói trực tiếp, thế mà vẫn sợ gặp mặt. Vì cô không biết gặp rồi nên nói gì và làm gì. Điện thoại của Lộ Lê bỗng rung lên. Các ghi chú trên Wechat đã thay đổi, nhưng còn trong sổ địa chỉ thì vẫn chưa, vẫn là “Chồng yêu dấu” Lộ Lê nhìn đăm đăm lên mấy chữ Chồng yêu dấu trên ID người gọi. Kiều Giai Nhất: “Ngây ngốc ra đó làm gì, nhận điện thoại đi chứ.” Lộ Lê hít một hơi, nói với bản thân phải bình tĩnh, quý phụ cao lãnh hàng đầu không thể bị chút chuyện nhỏ này dọa được. Trì Thầm Yến biết hôm nay Lộ Lê tới phòng tập nhảy rồi, vì thế nói: “Anh sắp tan làm rồi, lát nữa đến phòng nhảy đón em.” Lộ Lê nghe một hồi, sau đó lập tức quên mất duy trì sự cao lãnh, ù ù cạc cạc nói: “Không, không cần đâu.” “Em tự về được rồi.” “Không cần đến đón đâu.” May thay Trì Thầm Yến cũng không ép buộc, nói thêm vài câu nữa thì hai người gác máy. Lộ Lê cúp điện thoại, liếc nhìn biểu cảm đang xem kịch của Kiều Giai Nhất. Hôm nay, thời gian la cà ở bên ngoài của Lộ Lê khá lâu, lúc về nhà thì Trì Thầm Yến đã tan làm về nhà, người hầu nói anh đang ở phòng bếp. Trốn tránh dù có tác dụng, nhưng cũng không thể dùng cả đời, Lộ Lê bước vào nhà bếp, ngửi thấy mùi thơm quen thuộc của những viên thịt nhỏ. Trì Thầm Yến nhìn thấy Lộ Lê ở cửa từ sự phản chiếu của đồ dùng nhà bếp, anh chùi tay trên tạp dề, quay đầu nói: “Đến nếm thử đi.” Lộ Lê không ngờ mình đã bị phát hiện, cô nuốt một ngụm nước bọt khi ngửi thấy mùi thơm, chậm chạp đi qua đó. Trong lòng Lộ Lê có chút lúng túng Trì Thầm Yến có biết rằng cô ấy đã xem cuộc phỏng vấn của anh ấy rồi không? Anh ấy có biết rằng hai người họ đã lên hotsearch không? Trì Thầm Yến lại tựa như không nghĩ nhiều như cô, anh dùng thìa vớt vài viên thịt lên, đặt lên môi thổi, rồi đút cho Lộ Lê: “Cẩn thận nóng.” Lộ Lê nhìn những viên thịt được đưa đến bên môi, cô há miệng. Trì Thầm Yến: “Mùi vị thế nào?” Lộ Lê vừa cắn viên thịt, vừa gật đầu, tỏ ý rất ngon. Trì Thầm Yến mỉm cười hài lòng. Lộ Lê liếm môi sau khi ăn một viên thịt, quyết định vẫn nên trở về chủ đề chính, cô ngẩng đầu nói: “Ờm, ờ, em thấy phỏng vấn của anh rồi.” Trì Thầm Yến nghe xong dường như cũng chẳng có phản ứng gì lớn, anh gật đầu, tiếp tục đảo những viên thịt trong nồi: “Ừm.” Cô bị sự bình tĩnh của Trì Thầm Yến làm cho có chút nóng mặt, bèn hít một hơi nói: “Bây giờ em đã khôi phục hoàn toàn rồi, nếu như là vì vấn đề nhận thức của em, anh không cần như vậy.” Cô nhớ đến hotsearch vẫn còn đó, cúi thấp đầu: “Nếu không mọi người sẽ hiểu nhầm, sẽ rất khó giải quyết.” Ngọt giả còn khó làm rõ hơn plastic. Trì Thầm Yến nghe đến đây bèn đặt chiếc thìa trong tay xuống. Anh hơi xoay người đối mặt với Lộ Lê. Cô cũng nhìn anh, vẻ mặt không mấy tự tin. Trì Thầm Yến chậm rãi nói: “Thời điểm anh được phỏng vấn là ngày hôm qua, và vợ anh là Lộ Lê đã hoàn toàn khỏi bệnh." “Vì vậy những lời của anh là nói với tiểu thư Lộ Lê khỏe mạnh và đang đứng trước mặt của anh.” Anh nhìn vào cô: “Anh nói anh rất yêu vợ anh, bất kể là trước kia hay là bây giờ, phút giây này.” “Giờ em đã hiểu ý của anh chưa?” Anh nhẹ nhàng hỏi. Trì Thầm Yến há hốc mồm khi nghe những lời này. Cô ấy dường như cảm thấy một ngọn lửa nhỏ bùng lên trong cơ thể mình, ngọn lửa thiêu đốt má cô. Viên thịt nhỏ đã chuẩn bị xong, Trì Thầm Yến xoay người lại rồi tắt lửa. Lộ Lê đứng lặng người, trong đầu cô giờ chỉ toàn là "tôi là ai đây là đâu và tôi phải làm gì bây giờ". Trì Thầm Yến bê đĩa, cả người đều rất tự nhiên: “Đi nào, ăn thôi.” “Vâng.” Lộ Lê quay người, nhìn bàn bếp, bưng bát lên. Khoảng thời gian sau đó, cô cảm thấy Trì Thầm Yến quá đỗi tự nhiên, quá bình thản. Như thể những gì anh nói với cô chẳng có gì đặc biệt cả, chẳng khác gì thời tiết đẹp đẽ hôm nay. Cô nuốt không trôi, thế mà anh còn thỉnh thoảng gắp đồ cho cô. Cô cho rằng từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ thiếu sự tỏ tình và săn đón của các chàng trai, nhưng giờ cô mới thấy sợ nhất là sự quan tâm đột ngột của người chồng plastic này. Trì Thầm Yến có một chút công việc vào ban đêm, anh vẫn họp qua video trong phòng sách nãy giờ. Lộ Lê nằm lăn lộn trên giường trong phòng hồi lâu, cầm ipad xem những tư liệu mới nhất và những bức ảnh đẹp về thần tượng, vừa xem vừa suy ngẫm về thần tượng khiến mình vui vẻ để tự thôi miên mình. Thật tiếc là dù có bị thôi miên đến mức nào đi chăng nữa, cô ấy cũng không nhận được chút vui vẻ nào khi nghĩ về thần tượng, bởi vì khi cô ấy nhắm mắt lại, khuôn mặt của thần tượng đều trở thành Trì Thầm Yến. Cô lại mở tài khoản, mấy cái bình luận trên Weibo sau đó đều thúc giục cô đăng lên Weibo. Chồng cô đã công khai thể hiện tình yêu rồi, trước kia vợ yêu gọi điện cho chồng hào hứng như vậy, sao bây giờ lặng như tờ thế. Lộ Lê lật lại Weibo mà cô đã gọi cho chồng trước đây, và cảm giác xấu hổ tự nhiên ào ra. Cô muốn xóa, nhưng cô biết nếu bây giờ xóa đi, có lẽ người bên ngoài sẽ đồn đoán nên đành bó tay. Đột nhiên cô có chút không phục.  Trước đây cô ấy đã gọi rất nhiều cuộc cho Trì Thầm Yến, vừa là công khai thú tỏ tình, vừa là bắn tim các kiểu, thế mà anh phớt lờ cô. Nếu không phải đi bar bị chụp ảnh, mà cô còn bị antifan chế giễu hình tượng yêu chồng ngược lại. Mặc dù ngay từ đầu cô ấy đã đăng đơn phương. Lộ Lê tức tối, cục giận nổi lên, cô thoát Weibo và quyết định không bày tỏ thái độ của mình. Cô tự nhủ rằng đã đến giờ đi ngủ, cô có thể chìm vào giấc ngủ mà không có Trì Thầm Yến, nhưng cô nhắm mắt nằm xuống được vài phút, rồi đột nhiên bật dậy khỏi giường. Vừa họp xong, Trì Thầm Yến đang thu dọn máy tính và nhìn thấy Lộ Lê trong phòng của mình, mặc đồ ngủ và ôm một cái gối, xuất hiện trước phòng anh. Lộ Lê dối diện mới Trì Thầm Yến, mở miệng trước: “Em mộng du.” Trì Thầm Yến không hiểu Lộ Lê: “Bởi vì em mộng du, anh biết đó, mộng du thực sự rất nguy hiểm, em sợ tối nay mộng du sẽ làm ra chuyện gì nguy hiểm, vì vậy mới qua đây ngủ với anh, anh có trách nhiệm chăm sóc sự an nguy của em, tối đừng có ngủ quá sâu, phải chú ý em, đừng để em mộng du lên chạy loạn.” Trì Thầm Yến nghe lý do của Lộ Lê, anh sững sờ, sau đó gậy đầu: “Được.” Lộ Lê: “Cảm ơn.” Cô bò lên giường như lẽ tất nhiên, chiếm cứ vị trí một bên của mình. Trì Thầm Yến tắm rửa xong thì trở lại và cũng nằm lên. Trì Thầm Yến nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Lộ Lê nằm trong vòng tay anh, không biết vì phấn khích hay là vì lý do khác, cô nhất thời không ngủ được. Trì Thầm Yến đã ngủ say, cô nghe thấy tiếng anh thở đều. Phòng ngủ yên tĩnh vô cùng. Lộ Lê trợn mắt, mò điện thoại từ dưới gối của mình. Cô gửi tin nhắn Wechat cho Kiều Giai Nhất để giải thích lý do tuyệt vời nhất của mình khi giải quyết vấn đề nghiện ngủ. Kiều Giai Nhất gửi lại một chuỗi dấu chấm lửng. Lộ Lê: [ ???] Kiều Giai Nhất: [Chúc, chúc mừng cậu.] Lộ Lê: [Cảm ơn.] Kiều Giai Nhất:[Cậu đúng là con quỷ lanh lợi]  [Cậu đang nằm cùng chồng sao?]  [Cậu định sau này cũng như vậy sao?] Lộ Lê: [Không được sao?] Kiều Giai Nhất: [Có thể]  [Chỉ là cậu thế này không sợ bị ăn sao?] Sau đó cô bỗng nhiên phản ứng lại điều gì đó:   [Ồ không đúng, cậu cũng chẳng phải chưa từng bị ăn.]