Vỏ Bọc Thiên Thần
Chương 38
Len lặng lẽ bước đi trên con đường sầm uất. Cậu cúp học, chỉ để suy nghĩ về những gì hắn nói. Cậu thích Ren từ bao giờ cũng không biết. Từ lúc đầu gặp nhau, nhìn vào đôi mắt đen tinh anh? Từ lúc cả hai bắt đầu đấu đá vì những lý do lặt vặt? Từ lúc môi cậu… ?
Len khẽ rùng mình, gương mặt trầm ngâm bỗng chốc xuất hiện vài vệt hồng hồng. Điều gì đã khiến một tên sát gái, nghịch ngợm trở lên “người lớn" vậy nhỉ?
Len đi, chỉ đi thôi. Chính cậu không biết phải đi đâu nữa. Trí óc tự do lơ lửng trong vô định. Xung quanh cậu, từng cặp tình nhân lướt qua trong không khí se lạnh của tháng hai, cười hạnh phúc. Len bần thần. Liệu cậu có thể như bọn họ? Có thể kết dây tơ hồng… với Ren?
˝Mày… đừng yêu con nhỏ đó nữa˝
…
˝Ren sắp đính hôn˝
…
Len nắm chặt tay, những khớp tay trắng bệch. Những câu hỏi xoắn cuộn với trí nhớ trong đầu Len thành một mớ hỗn độn, vô phương hướng.
Từ nhỏ, áp lực của người thừa kế đè nặng lên vai. Len bắt buộc phải cố gắng từng giây từng phút. Cậu luôn tự nhủ rằng chỉ ráng hết sức việc này thôi, rồi cậu sẽ yêu và kết hôn với người mình yêu. Cậu và cô ấy sẽ hạnh phúc, vui vẻ suốt đời… không như cha mẹ cậu. Cuộc hôn nhân của họ chỉ là hôn nhân chính trị. Len biết. Trí óc non nớt của một đứa trẻ 5 tuổi đã tự ý thức được rằng cha mẹ cậu không-hạnh-phúc. Công việc công việc công việc!!! Thời gian chăm sóc bản thân còn không có nói gì đến đứa-con-hợp-pháp này. Len cười, một nụ cười chua chát. Tham vọng của họ quá lớn, đến mức cậu còn sợ chính đấng sinh thành của mình. Ngoài mặt, gia đình Kelyton trông thật hoàn hảo nhưng liệu ai có thấy sự lạnh giá bên trong? Nếu không phải như vậy… cậu đã không trốn chạy đến Việt Nam.
Đến khi lấy lại ý thức, cậu mới thấy mình đang đứng trước trung tâm thương mại của JJ. Ánh đèn rực rỡ như có ma lực mời gọi. Len hít một hơi thật sâu, bước qua cánh cửa kính tự động. Cậu đã có quyết định của mình. Và tuyệt đối không hối hận.
★
~~★
Ren ngồi trong lớp, lâu lâu liếc qua chỗ ngồi trống không của Len. Nhóc chán nản gục mặt xuống bàn, cảm giác như muốn buông xuôi tất cả.
Đính hôn? Đính hôn ư? Sao lại có thể dễ dàng như vậy được? Ngay cả khi tụi Mindy, Jun, Kara, Kin nghe cũng té ghế kia mà! Việc này không bao giờ có thể xảy ra. Cái đầu thông minh bắt đầu tìm cách phá hủy hôn ước. Đôi mắt của Ren bùng lên 2 ngọn lửa, hỏa khí ngùn ngụt dâng cao.
-Ai tắt điều hòa à sao nóng vậy?
Thầy giáo đang giảng bài lấy tay quạt quạt, rất “ngây thơ" mà hỏi. Đương nhiên là không nhận được câu trả lời rồi. Đứa nào dám “manh động" khi con sư tử ngủ yên trong Ren thức giấc chứ. Ai nấy cắm cúi viết bài, riêng tụi nó là cắm cúi… chơi game. Nó liếc sang Ren, mắt lóe lên tia gian tà.
Lớp hết thấy nóng giờ thấy lạnh.
Ông thầy run run, định bụng sẽ bảo người sửa máy điều hòa, chứ kiểu thay đổi thất thường này ông dễ lên cơn đau tim lắm à nha.
Hắn ngồi đó mà cứ bứt rứt không yên. Len vẫn chưa đến lớp, không biết có chuyện gì xảy ra không ta? Dù sao hắn cũng là “tòng phạm" mà. Hắn suy diễn ra đủ thứ chuyện:“Lỡ Len nghĩ quẩn thì sao ta? Nhảy sông? Treo cổ? Hay đặt boom cả thành phố để chết chùm cho vui?…" (trí tưởng tượng của anh ấy thật phong phú ==) Tuy vậy, da gà hắn vẫn nổi lên khi quay qua bên trái, đập thẳng vào mắt tia nhìn gian xảo, điên cuồng của nó. Bất giác, hắn xoa xoa hai cánh tay nổi da gà từng đợt, khóc thầm tại sao lại ngồi cạnh cái đứa này cơ chứ!!! Huhuhu!!!
Ren chịu hết nổi, toan đập bàn đứng dậy đi tìm Len thì…
“RẦM!!!!!!"
Cửa lớp gãy vụn dưới chân “ai đó". Cả lớp giật mình, há hốc mồm. Một người con trai bước vào làm đám con gái (trừ vài người) nghẹn thở. Đẹp. Rất đẹp. Theo kiểu hoàng tử trong cổ tích.
Mái tóc vàng highlight đỏ đánh rối cẩn thận. Bộ vest trắng tinh phẳng phiu. Một tay cầm bó hoa hồng 99 màu đỏ cam rực rỡ. Cánh hoa bay lả tả tạo “hiệu ứng" một cách hoàn hảo.
-Len!?!
Ren thốt lên. Nhóc không thể tin nổi. Cậu ta làm cái quái gì thế này? Nhưng thấy gương mặt “người lớn" hiếm có kia, nhóc vẫn khẽ đỏ mặt.
Len chậm rãi tiến đến trước mặt Ren, quỳ xuống. 10A1 và mấy lớp khác (hóng) “Ồ" lên một tiếng. Những chiếc máy quay, Iphone, Ipad, Samsung Galaxy, Nokia Lumia,… hoạt động hết công xuất với chế độ quay video, chụp ảnh. Cảnh “lỡn mợn" này cực hiếm nha~ bỏ qua sao được.
-C… Cậu… làm cái gì… vậy?-Ren như gà mắc tóc, gương mặt bối rối trông cực đáng yêu.
Tim Len đập thình thịch khi thấy biểu cảm đó. Cậu cố gắng trấn tĩnh nhịp tim:
-Serenia Phạm…
“Thình thịch! Thình thịch!"
Không chỉ có hai nhân vật chính mà mọi người, kể cả giáo viên, cảm thấy tim đập loạn lên. Tay chân cứng đờ.
Len nhẹ nhàng lấy ra một hộp hình chữ nhật bọc nhung đỏ, từ từ mở ra:
-… em có đồng ý làm bạn gái anh không?
“Á!!!!"
Mấy người xung quanh phấn khích hét lên, khiến mọi thứ như lọt thỏm vào cơn bão âm thanh. Riêng Ren vẫn đứng như trời trồng, đôi măt đăm đăm nhìn vào chiếc hộp.
Cẩn thận đặt giữa lớp nhung xanh đen là một sợi dây chuyền bằng bạch kim. Mặt dây chỉ là một khối vàng trắng hình chiếc đồng hồ cát, khắc vào mấy chữ “I Love You". Chừng đó thôi cũng đủ để thể hiện ý nghĩa:“Tình yêu anh dành cho em không bao giờ tàn phai, mãi mãi bất diệt cùng năm tháng".
-Em sẽ làm bạn gái anh chứ?-Len hơi cúi, một sợi dây trượt khỏi cổ áo. Sợi dây đó y hệt cái trong hộp.
Ren chợt thấy khóe mắt mình ươn ướt. Nhóc lấy tay quệt đi, bĩu môi làm mặt kiêu kỳ:
-Được! Tôi cho cậu cơ hội ngàn năm này đó: làm bạn trai tôi.
Len chỉ cần có thế. Cậu vui sướng ôm chầm Ren vào lòng và…
-Nhanh! Nhanh lên!
-Góc chụp chuẩn chưa?
-Kiss! Kiss rồi kìa!
-1 phút 2000 like tụi bây ơi!
-Hot hơn tin trên Yan!
-Tình yêu của tui!
-OMG!!!
……………………………………………………………
Ren và Len đang… môi chạm môi. Ren mặt đỏ bừng, cảm thấy như tan chảy. Cả hai chợt nhớ đến vụ hôn ước nhưng mặc xác nó. Mãi tận 5 phút sau, họ buông nhau ra, gấp gáp lấy lại không khí đã bị lấy bởi nguyên nhân mà ai cũng biết đó ^_^
-Tôi sẽ không tha cho em đâu. Chính tay tôi sẽ phá hủy buổi lễ đó.
Len mỉm cười tinh quái. Kelyton Khánh Duy quậy phá đã trở lại!
Ren ngượng trước cái vẻ mặt đó và vẫn còn dư âm của vụ-ban-nãy. Nhóc đang cực kỳ hạnh phúc.
“Bốp! Bốp! Bốp!"
-Jen?!?
Mọi người nhất loạt nhìn nó. Nó cười tươi:
-Không phá được đâu.
-Vì sao cơ?-Ren nhíu mày.
-Có đâu mà phá.-nó
-Chẳng lẽ…?-Len
-Ừ, là giả -nó hồn nhiên gật đầu (vâng, em ấy rất “hồn nhiên" ==)
-Còn ba mẹ ta?-mắt Ren giật giật. Nãy nhóc đã gọi điện cho ba mẹ và họ đã xác nhận là thật cơ mà.
-Ta nhờ-mặt nai tơ (cáo thành tinh) của nó làm Ren suýt lao vào đấm cho bõ tức.
Thì ra tất cả đều là kế hoạch của nó. Làm người ta hết hồn. Mà thực sự nửa khu cấp 3 đã náo loạn với màn Tom và Jerry của mấy nhân vật đình đám-Bát Vương.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
74 chương
32 chương
11 chương
76 chương