Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 84 : Toàn diệt
Trần Ngọc Lâm trong bộ giáp do Hắc Linh thủ vai chính uy vũ khuya quyền về phía 3 tên Tứ Phẩm còn lại.
Đằng sau, Âu Bảo Uyên đang ngưng tụ một cái Pháp Ấn bỗng dưng trở thành mục tiêu sáng chói hơn cả Trần Ngọc Lâm.
Xét cho cùng, dù có bắt được Trần Ngọc Lâm, trong thời gian ngắn tuyệt đối không có khả năng đục thủng 1 con người sắt nặng 9 tấn cao 10 mét được. Tứ Phẩm rất mạnh nhưng kể cả dùng vũ khí cũng phải tốn ít nhất năm sáu phút.
Cho nên, Âu Bảo Uyên nổi lên như một vì sao sáng chói. Tuy rằng bình thường sẽ không ai nguyện ý lựa chọn nàng làm mục tiêu công kích, nhìn, thậm chí Tứ Phẩm Trung kỳ cũng bị lột mất một lớp thịt. Và đó mới chỉ là phép thuật đơn giản nhất Phong Tiễn thôi cũng có uy lực lớn thế rồi.
Ma Pháp Hệ so về lực tấn công luôn luôn siêu quần so với Tu Chân hệ ở những cấp bậc đầu, nhưng về phòng thủ, tốc độ các thứ khác thì ngược lại luôn luôn đi sau bọn hắn.
Ba gã Tứ Phẩm Ma Tu cùng lúc hóa thành 3 đạo huyết độn, lao thẳng về phía nàng. Trên mặt 3 gã này đã là vẻ ngưng trọng chứ không còn cười cợt như lúc trước nữa rồi.
Cùng lúc, 1 thanh trường thương, 1 thanh rìu chiến và 1 cây đại đao cùng lúc xông tới.
Ma Tu lấy huyết nhuộm tâm, tâm trí thông thường sẽ thường thường ở trạng thái cuồng bạo cho nên không ưa thích sử dụng các loại vũ khí nhỏ nhẹ tao nhã mà thích vài món cục súc đồ sộ, dù đối phương đỡ nổi cũng nửa chết nửa sống.
Âu Bảo Uyên vung tay, đằng sau lưng nàng bỗng xuất hiện một cái vòng tròn ma pháp màu đỏ rực. Cái vòng tròn ma pháp này ít nhất cũng to ngang với cái bồn rửa mặt, trong nháy mắt cái vòng tròn ma pháp sáng rực lên như ánh mặt trời, thế rồi nàng lầm bầm:
"Nghe lệnh ta, Thương Khung Bạo Chúa, mang đến thanh Trường Thương mang tên Tia Chớp đánh bại các Titan."
Rồi đột nhiên từ từ lúc nàng bắt đầu niệm, cái vòng tròn ma pháp đó biến mất và xuất hiện tại chỗ một thanh trường thương màu sáng trắng, thi thoảng còn có thể nhìn thấy lôi đình quấn quanh nữa. Âu Bảo Uyên một tay nắm chặt lấy thanh trường thương đó, chĩa về phía 3 đạo Huyết quang đã vô cùng tiếp cận nàng.
"Oanh"
Một âm thanh chát chúa vang lên, cả 3 đạo Huyết quang cùng lúc bị đánh bay ra bởi một nhát chém cực mạnh đến từ thanh trường thương kia. Rồi Âu Bảo Uyên niệm:
"Trăm ngàn kết hợp, sấm sét lôi đình. Thiên Lôi Tiễn."
Bỗng dưng thanh trường thương phân giải ra thành vô số tia chớp cùng lúc bắn về phía 3 đạo Huyết quang đang bay ngược ra sau, tạo ra liên tiếp vô số những vụ nổ cùng những tiếng kêu la thảm thiết kéo dài trong hơn 10 giây.
Trần Ngọc Lâm nuốt nước bọt, kinh nghi nhìn vào một màn này, tự nhủ từ nay không nên trêu con Gorilla kia quá, có khi bị nó một đám liên miên Lôi tiễn nát người chứ chẳng chơi.
Đồng thời cùng một lúc này, hắn cũng đã giải quyết xong thêm 2 tên Tam Phẩm Hậu Kỳ nữa. Chính xác hơn là hắn cùng với Ngân Nguyệt Lang.
3 tên Tứ Phẩm bị Âu Bảo Uyên đánh bay, gần chết hẳn, chợt Ngân Nguyệt Lang gầm lớn, lao về phía bọn hắn. 1 tên Tứ Phẩm sơ kì đã bị nàng đánh lòi cả xương ra bỗng dưng nhìn thấy một hàm răm cực to lớn bổ về hướng hắn, gào lớn, nhưng chẳng mấy chốc tiếng gào tắt lịm.
Tên Tứ Phẩm Trung Kỳ kia tuy bị đánh bay, nhưng vẫn còn lại 1 chân 1 tay, kinh nghi chạy trốn. Tuy rằng xung quanh đây đều đã bị Keal phong tỏa, nhưng có lẽ hắn vẫn còn hi vọng chui vô cái ngõ nào đó mà trốn mất.
Hoặc có một loại vũ khí gì đó.
"Ha ha ha.. chết hết đi.."
Tứ Phẩm Trung Kỳ Ma Tu quay ngược lại, trên tay hắn xuất hiện 1 lá bùa đang được đốt cháy, hắn cười lớn, bất chợt 1 đạo ánh sáng lấy khí thế phô thiên cái địa đi qua, phạt bay nửa thân trên của hắn chỉ còn trơ lại vài mảnh xương.
[Ánh Sáng Hủy Diệt] của Hắc Linh dùng 100% mana sau khi lên Lv100 đủ để bắn phá chết 1 Tứ Phẩm Trung Kỳ. Nhưng nếu là Tứ Phẩm Hậu Kỳ thì có lẽ chỉ đủ bắn cho sống dở chết dở.
Lá bùa rơi ra khỏi tay hắn, Trần Ngọc Lâm lao tới, nhanh tay trước khi nó kích hoạt thu vào hòm Item. Hiện tại lá bùa này là vật vô chủ, hoàn toàn có thể thu vào hòm Item, hơn nữa cũng ngắt chế độ kích hoạt của nó.
Hắn lạnh thấu xương nhìn lá bùa, cũng là lá bài tẩy của hắn:
[Hủ Ma Phù - Ngũ Phẩm Phù Lục
Loại Phù Lục: Công Kích - định vị mục tiêu - hạn chế: 300 mét.
Dạng hình công kích: AOE.
Dạng hình tấn công: Phun ra một làn sóng hủ thực nhanh chóng phân hủy mọi thứ dưới Ngũ Phẩm Đạp Luân Trung Kỳ.]
Xem ra nhiều hơn một lá bài tẩy.
Keal nhìn về phía Âu Bảo Uyên cùng Trần Ngọc Lâm, khàn khàn nói:
"Ồ xem kìa, lũ nhóc cũng chơi xong phần mình rồi. Ta đâu thể chịu thua kém đúng không?"
Thế rồi hắn vung lên 4 thanh kiếm thành một hồi mưa sa loạn vũ, trong nháy mắt chợt có cảm giác như vô số kiếm quang cùng lúc bắn ra:
"Tứ Tài Vân Vũ."
Bầu trời đột nhiên trải đầy cánh hoa đào rơi, mỗi một cánh hoa rơi trên người mấy tên Lục Phẩm Linh Hồ lại tạo ra một cái huyết động to lớn, thình lình là một đạo Kiếm Ý.
Thế rồi hàng ngàn vạn cánh hoa đào hóa thành một cơn lốc xoáy, hướng về phía tên Kim Đan Trung Kỳ mà tới tấp lao vào.
Nhưng tên Kim Đan trung kỳ kia chỉ đơn giản gầm lên một tiếng, toàn bộ thân thể gã bỗng dưng biến lớn lên, trong nháy mắt biến thành một con gấu đột biến với 3 cánh tay, 8 con mắt, toàn thân thể bốc ra mùi hôi thối nồng nặc. Kích cỡ con gấu này ít cũng phải to gấp 8 lần trước đây.
Kế đó hắn há to miệng, hút 2 tên Lục Phẩm Linh Hồ cùng với 1 tên Ngũ Phẩm Đạp Luân Ma môn kia vào trong miệng, khí tức một hơi lên tới Kim Đan Hậu Kỳ, làn lốc xoáy hoa anh đào chỉ lột được một lớp lông trên người hắn.
Hắn gầm lớn:
"Mày chết chắc rồi."
Một chưởng vỗ đi qua, Keal tuy rằng nhanh chóng giơ khiên lên đỡ nhưng cũng bay ngược về sau 50 mét.
"Xong một tay.."
Chỉ thấy cái hùng chưởng đánh về phía Keal kia đã bị chặt đi từ bao giờ, hơn nữa vết cắt ngọt xớt, thậm chí nếu Keal không nói, có khi chính bản thân tên Ma tu kia cũng sẽ không biết là một cánh tay mình bị chặt đứt.
Hắn gãi gãi đầu thở dài nói:
"Chán thiệt đó. Nghe này, làm ơn nghiêm túc hộ cái.. ồ hay hơn chút ít rồi..."
Chỉ thấy Kim Đan Ma Tu kia há hốc mồm, một luồng khí tức sáng trắng phun ra từ đó, bên trong ẩn ẩn vô số xương trắng hếu:
"Cốt Xích"
Keal lắc đầu, một kiếm vung ra, cả cây Cốt Xích còn chưa kịp thể hiện hình hài chính thức đã bị chặt làm 2 nửa bằng nhau.
"Làm ta hứng khởi lên đi. Nghe thấy Kim Đan trung kỳ nên ta mới nhận nhiệm vụ này, nào ngờ ngươi còn yếu hơn cả Kim Đan sơ kỳ."
Keal:
"Nghiêm túc hộ cái đi. Cái mặt ngươi cho thấy ngươi còn ít nhất hai con át chủ bài chưa lộ ra, và tối thiểu thêm 1 lần biến hình có thể sử dụng. Nếu ta không nhầm, ngươi còn có một chiêu dùng để tự sát và lôi thêm đối phương vào."
Trần Ngọc Lâm:
-..............
Thế có phải là tụi này nên chạy trước khi bị cái hứng thú kì quái của ông lôi vào cõi chết không?
Thôi, tôi chạy trước.
"Được. Ý kiến hay, hắn mà tự bạo banh xác thì chắc mai hai đứa lên bàn thờ ngồi, ta không muốn tốn tiền lo ma chay 2 đứa."
Keal đột nhiên vươn 2 thêm 2 cánh tay nữa xuất hiện từ eo, hai cánh tay phình to ra chộp lấy 2 đứa:
"Ta dịch chuyển mấy đứa ra khỏi tầm ảnh hưởng là xong."
Trần Ngọc Lâm gào lên khi cảm thấy mình đang bị nhấc lên, kế đó chuẩn bị ném:
"Này, ý ông là dịch chuyển theo cách vật lý à? Ông không có cái gì đó nó Tu Chân một tí à?"
Truyện khác cùng thể loại
234 chương
100 chương
108 chương
225 chương