Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Chương 311 : Đối địch chủ thần không gian 3:

Trần Ngọc Lâm vung mạnh Phệ Huyết Đao lên, đem một cái thí luyện giả Tam Phẩm đang lao lên trảm làm hai đoạn. Có thể đây là một thí luyện giả mới cho nên cảnh giới mới thấp như vậy. Hệ Thống đã truyền lại cho hắn đầy đủ tin tức, trong khi Hệ Thống cùng với cái tên Chủ Thần Không Gian kia chiến đấu, chính xác hơn, Hệ Thống sẽ đồng thời câu giờ kết hợp ảnh hưởng tới các tính năng của Chủ Thần Không Gian thì hắn sẽ phải giết chết đám Thí Luyện Giả, kế đó hắn cùng với Hệ Thống sẽ đưa ra đòn kết liễu. Để đảm bảo an toàn, trước tiên Hệ Thống sẽ khống chế lại Chủ Thần Không Gian, trích lời nó nói: "Hắn vẫn là người mới, còn chưa thể dùng Thời Không Xé Toạc Trục, hẳn là không vấn đề. Hơn nữa, kể cả nếu ngươi bị đánh bại ta vẫn có biện pháp đem ngươi phục sinh, không cần lo." Quỷ mới tin, nhưng hắn cũng chỉ có lựa chọn đó, vừa mới nghe xong câu đó liền đã bị Hệ Thống kéo vào thông đạo kết nối cùng Chủ Thần Không Gian rồi. Trần Ngọc Lâm nhìn quanh, hắn đã giết được 1 cái thí luyện giả, 2 cái đang bị trói gô, còn lại 10 cái Thí Luyện giả khác hầu hết toàn bộ đều đang hướng về hắn, vô cùng cẩn thận. Hắn nhớ Hệ Thống nói Chủ Thần Không gian này vô cùng có khả năng thiên về Tiến Hóa, tức là năng lực của hầu hết những người này sẽ đồng dạng thiên về tiến hóa. Tỉ như trùng tộc xét mặt nào đó cũng là thiên về tiến hóa. Trần Ngọc Lâm đi tới trước, Phệ Huyết Đao rít gào mang theo gai nhọn đâm sâu vào lòng bàn tay hắn, đồng thời toàn thân hắn bốc lên hắc sắc quang ám, một tia chớp vang lên, Vritria Pháp Thân trang bị vào thân. Hệ Thống trước khi hắn tiến vào trong Chủ Thần Không gian đã sử dụng tính năng đặc thù, hồi phục toàn bộ cho hắn (hồi phục trạng thái thì về sau hắn mới biết là Hệ Thống lén lấy điểm từ trong bảng điểm của hắn ra), đồng thời khôi phục lại cooldown của Vritria Pháp Thân. Thứ này Hệ Thống giới hạn thời gian lẫn cooldown là để cho hắn không quá mức phụ thuộc vào Vritria Pháp Thân, để khỏi đến lúc gặp được đối thủ có khả năng công kích xuyên qua vô địch thân thể mà công kích vậy liền ô hô a ha đi đời, bây giờ thì đương nhiên phải loại bỏ giới hạn. Một cái Ngũ Phẩm Tu sĩ cùng một cái Đại Ma Pháp Sư kết thành một cặp hướng hắn công kích, tuy rằng có thể đẩy lùi hắn đi, để cho hắn chịu lấy đau đơn kinh khủng nhưng lại vô pháp giết hắn. Gã Ngũ Phẩm Tu sĩ cùng lúc quay về hướng một cái khoác áo choàng đen hắc y nhân đang nhàm chán đứng ở xa, hét lớn: "Khống chế lấy hắn, chúng ta khống chế xong liền có thể phụ trợ Chủ Thần Không Gian, công kích kẻ mới đến." Chủ Thần Không Gian mặc dù là cái ngốc gà so Hệ Thống, nhưng mà nó cũng là một kiện có tính năng mô phỏng thế giới cực cao, trong nháy mắt nó nhìn thấy Hệ Thống, hoặc là trong nháy mắt nó cảm ứng đến Hệ Thống, nó bằng cách nào đó liền biết được không thể để cho cùng một lúc Trần Ngọc Lâm cùng Hệ Thống công kích nó. Tương phản, sẽ tốt nhất nếu có thể đạt đến khả năng các thí luyện giả của nó cùng lúc công kích Hệ Thống, cho nên nó liền "lệnh" cho các Thí Luyện giả của nó lập tức liệp sát Trần Ngọc Lâm. Thí Luyện Giả nhận chúc phúc từ Chủ Thần Không Gian, cùng chiến đấu với Chủ Thần Không Gian thậm chí có khả năng liệp sát ngược lại Hệ Thống. "Chỉ là một cái Tứ Phẩm tiểu con kiến, lại còn cần ta đến tự thân ra tay?" Hắc Y Nhân hững hờ tiến lại gần, một cái hắc chỉ giơ lên, Trần Ngọc Lâm lập tức nhận được áp lực thật lớn lao, giống như thể trong nháy mắt trọng lực tăng cao gấp trăm lần: "Các ngươi cũng quá e ngại hắn rồi." Hắn tự nhiên cũng hiểu được, đây là lần đầu tiên tất cả bọn hắn cùng với một cái Thí Luyện Giả của một cái khác Hệ Thống tiến tới giao tranh, tất cả đều có điểm run sợ. Nếu như tên này đột nhiên móc ra một cái SSS cấp vũ khí có hiệu ứng tức tử thì sao... vân vân.. Bất quá trong mắt hắn những thứ này thật là nực cười. Một trảo của Kim Đan này vô hạn phóng lớn, hóa thành một cái ma thần chi trảo, một chưởng vỗ về hướng hắn. Trần Ngọc Lâm nhìn qua cái phô thiên cái địa cự trảo, lắc lắc đầu thầm ra lệnh cho con khôi lỗi Nguyên Anh lúc nào cũng trú ở trên đầu hắn mà chẳng giúp sức gì cho ngăn lại cái cự trảo này. Dù sao, hắn không chắc bất bại chi thân của hắn có hay không khả năng chống đỡ lại được cái này ma thần trảo. Thậm chí chỉ cần một vài thủ đoạn nhỏ của Kim Đan cũng có thể để hắn bị bất động cả ngày. "RẦM!!!!" Con kia người que tại đầu của hắn dậm một cú thật mạnh, thiếu chút cho cái đầu của hắn chìm vào lòng đất, Nguyên Anh khí tức ào ạt trào ra, người que cái tay que vỗ tại trên Ma trảo một cái, đẩy lùi nó cả chục mét, hắc y nhân cũng va chạm mạnh vào một cây cột. "Đối với ta mà nói ngươi chỉ là cái gà đất chó kiểng, không đủ thành đạo." Người que lạnh lùng nói. Trần Ngọc Lâm: - ......... Hắn càng ngày càng hoài nghi cái này con người que phải chăng tại AI phương diện nào đó có hố? Hắc Y Nhân bên trong hắc ám đột nhiên truyền ra một tiếng cười lạnh lùng, kế đó trong cái mũ phun ra vô số xúc tu, mỗi xúc tu đều có giác hút, lại có vô số móc ngược. Một cái xúc tu mang theo một đoàn âm u khí tức vỗ vào con người que, đẩy nó bay ra xa mười mấy mét. Sau đó, Hắc Y Nhân quyết đinh tiết lộ xuân quang.. ý là cởi ra cái áo choàng, để lộ ra một thân hình khó có thể coi là nhân loại nữa. Khá giống như một con quái vật với cái đầu bạch tuộc, trảo rồng, chân có đầu gối ngược, toàn thân hắn bốc lên hắc ám hỏa diễm, hỏa diễm này trong nháy mắt được kích hoạt lập tức ào ạt hấp thụ linh khí xung quanh... Trần Ngọc Lâm nhìn qua cái ngọn lửa này, hắn nhớ tới một ngọn lửa vô cùng đặc sắc, chí ít hiệu quả của nó cùng với ngọn lửa này mười phần tương tự: Hư Vô Thôn Viêm, tới từ Đấu Phá Thương Khung. Ban đầu Hệ Thống nói qua cái này CHủ Thần Không Gian là Tiến Hóa hệ, hắn còn nghĩ là sẽ không có các loại đồ vật từ truyện vào. Quả nhiên vẫn là có. Trong khi tên xúc tu quái cùng với người que khôi lỗi đại chiến, Shuten Douji lao tới một cái Lục Phẩm Linh Hồ cảnh sơ kỳ tu sĩ, nàng khí thế lúc này phát đại, Bảo Khí của nàng Vạn Vị Biến Ảo Sắc cũng đồng thời được kích hoạt, hơn nữa cũng một dạng sử dụng Bacchus Thần Tửu, khiến cho xung quanh nàng bốc lên một tầng tửu vụ hoàng kim, đồng thời nàng cũng đem hồ lô rượu bên trong uống vài ngụm. Trần Ngọc Lâm nhíu mày, sau khi uống rượu từ Tửu Hồ Lô vào, lập tức toàn bộ chỉ số của nàng tăng ít nhất 20%, vài cái thậm chí vẫn còn đang tiếp tục tăng lên. Xem ra nàng là có một loại biên pháp có thể thông qua uống rượu đề thăng bản thân chỉ số, chỉ sợ sau đó sẽ có vài loại hiệu ứng phụ. Cùng lúc đó, các nơi các vị Thí Luyện Giả còn lại cũng trải qua các bị tập kích, tuy nhiên vẫn còn lại 3-4 tên khác hoặc là số lượng không đủ, hoặc là triệu hồi ra một cái thế thân triệu hoán vật tương tự bầy Trùng Tộc do Cự Trùng Chúa Tể triệu hoán để phân tán chú ý, quyết định quay ra tiêu diệt hắn. "GRÀOOOO" Một con hung thú, không rõ loại gì, giống như rất nhiều loại thú gộp lại với nhau mà thành. Đầu cá sấu, thân hổ, vai nhím, đuôi là một con rắn, chân trước tê tê, chân sau vó ngựa. Chí ít là thế, nếu không quản đủ loại nguyên tố đang bắn xèo xèo ra từ toàn thân gã. Con hung thú này rống lên một tiếng, lao về phía Trần Ngọc Lâm, áp lực ngang với Ngũ Phẩm sơ kỳ khí tức tràn ra từ gã, nhưng hệ tu luyện gã này là ma thú. Trần Ngọc Lâm giơ một tay ra đỡ, đồng thời từ đằng sau lưng hắn, Quỷ Linh thể Devil Trigger xuất hiện, hai tay mang theo Song Quân Trấn kích hoạt trọng lực max, vỗ vào trên đầu gã. Dù có là Tứ Phẩm 4 tinh Ma thú, lực chiến cùng với Ngũ Phẩm sơ kỳ tu sĩ ngang bằng, nhưng con quái dị hung thú này vẫn là bị hàng chục tấn nặng Song Quân Trấn một vỗ nằm. Kế đó, không kịp để cho Trần Ngọc Lâm nghỉ ngơi, một cái con khủng long bạo chúa đồng dạng Tứ Phẩm 5 tinh ma thú gầm lớn lao lên. "Mẹ nó, khủng long." Trần Ngọc Lâm chửi đổng một câu, nói là khủng long bạo chúa nhưng hắn không chắc lắm, ý là hầu hết mấy con to to ăn thịt đi hai chân hồi đó trong mắt hắn cùng với khủng long bạo chúa đều không sai lệch bao nhiêu. Dù sao? Không phải khủng long là chủng loài đã tiến hóa đi lên thành gà do không chịu nổi người tiền sử săn bắn sao? Tại sao nguyên bản nói là Tiến Hóa giờ lại thành Thoái Hóa. Con khủng long này đầu đột nhiên biến lớn, vượt qua không gian đem hắn cắn rơi, lực ép khiến cho hắn không thở nổi, tuy nhiên mặc dù vô cùng đau đớn nhưng hắn cũng không có việc. Chợt, trong tầm mắt hắn đang nằm trên mặt đất con dị thú đột nhiên cái đầu bắt đầu mọc ra một tảng xương cốt vô cùng cứng chắc, tốc độ mọc có thể trông bằng mắt thường, đồng thời nó bắt đầu ngồi dậy. Đồng thời, một con thú, trông như con thằn lằn đứng bằng bốn chân, thân cao một mét đứng chằm chằm nhìn hắn, đột nhiên nó há miệng ra, miệng nó phát ra một thứ âm thanh êm dịu, khiến cho trong nháy mắt Trần Ngọc Lâm toàn thân bắt đầu xuội lơ đi. Không phải loại xuội lơ do buồn ngủ, mà là xuội lơ theo kiểu từ bỏ, thậm chí thân thể hắn cũng bắt đầu từ bỏ chiến đấu...