Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui
Chương 87 : Phiên ngoại, mỗi ngày rời giường đều thấy đội trưởng đang “Hóa trang” (1)
Phiên ngoại, mỗi ngày rời giường đều thấy đội trưởng đang “Hóa trang” (1)
.
Mọi người đã từng làm bạn với tên đần nào chưa?
Tôi có.
Là một thành viên trong trong nhóm nhạc idol, trong mắt fans và truyền thông tôi là một nam nhân tốt, đối với ai cũng hữu cầu tất ứng [1], dù gặp phải chó săn chụp lén, tôi vẫn khách khách khí khí từ xưa đến tận bây giờ.
[1] xin gì được nấy
Kỳ thật không phải tính tình tôi tốt, mà là thức thời mà thôi, ở Bắc Kinh này trôi nổi hơn hai năm, cùng chuột làm bạn dưới tầng hầm, gắn bó với mì ăn liền hai tháng, bởi vì không nhìn thấy tương lai, bạn gái hai năm trước đã đá tôi đi.
Tôi biết rất rõ bản thân mình muốn cái gì, mang một mặt nạ dịu dàng ôn nhu có khó khăn bao nhiêu?
Làm bạn với kẻ đần cũng không khó, chỉ cần hắn có một đại ca trâu bò, và một ông bố làm nghề khai thác dầu mỏ.
“Lễ trao giải thưởng âm nhạc cuối tuần này, đại ca anh với Phương chủ biên đã liên hệ với bên họ, để chúng ta tới làm khách mời VIP.” Lúc nói câu này, anh ta có chút đắc ý.
Tuy tôi rất chướng mắt vẻ mặt này của anh ta, nhưng anh ta đắc ý cũng đúng. Nhóm vừa debut không lâu, lễ trao giải thưởng lớn tầm cỡ như thế này theo lý thuyết không đến phiên chúng tôi, công ty cũng sẽ không chi nhiều cho nhóm nhạc idol thí nghiệm thế này, toàn bộ là nhờ vào bối cảnh của anh trai anh ta, chúng tôi mới có thể lăn lộn được tới bây giờ. Ai tinh mắt đều biết, thật ra kinh phí hoạt động của nhóm chúng tôi, hơn phân nửa đều là do anh ta tự móc tiền túi ra giải quyết.
Bên cạnh có mấy người nửa thật nửa giả nịnh nọt anh, ngay cả người đại diện cũng nói một câu “Đội trưởng Leo thật biết cách” .
Với chỉ số IQ của anh ta, chắc chắn không nghe ra ẩn ý trong câu nói đó, còn cười hì hì bắt chéo hai chân huýt sáo.
Đợi người đại diện có việc đi rồi, những người khác cũng kiếm cớ rời khỏi, chỉ còn lại có hai chúng tôi.
Anh ta nhàm chán nói: “Tomas, em bồi anh đi chơi đi.”
Tôi nhìn anh ta cười: “Được.”
Anh ta ngoại trừ đi bar đêm, sẽ không đi nơi nào khác.
Trời vừa rạng sáng, hắn say khướt dẫn theo một cô gái ra xe, tôi lái xe tiễn họ đến dưới lầu nhà anh ta, sau đó mới trở về chỗ của mình, chiều hôm sau chạy lịch trình, giữa trưa thì mua đồ ăn, đến nhà gọi anh ta dậy, thuận tiện giúp anh ta ném quần áo bẩn và drap giường vào trong máy giặt.
Cái gì cũng không lo.
Anh ta tính tình đại thiếu gia, có chút khó hầu hạ, các thành viên khác trong nhóm đều không muốn ở cùng anh ta, ngay cả người đại diện cũng không thích lại gần anh ta, chỉ có tôi, làm một nhân viên bảo mẫu toàn năng 10/10.
Tôi tự nhủ mình đã tính toán rất tốt, để báo đáp, anh ta đối với tôi cũng không tệ.
Trong bất cứ chương trình nào, anh ta là đội trưởng đứng ở giữa, sẽ cho tôi đứng ngay bên cạnh, như vậy tôi sẽ được camera quay nhiều hơn; Lúc nhận phỏng vấn, micro đương nhiên ở trong tay anh ta, nhưng anh ta sẽ chủ động đưa cho tôi để tôi trả lời câu hỏi của phóng viên; Vất vả lắm mới nhận được một quảng cáo, một nhãn hiệu quần áo thể thao, nhóm 5 người, lại chỉ có hai câu thoại, anh ta một câu, tôi một câu.
Người đại diện đã từng ngầm nói mấy lần, bảo anh ta đừng quá bất công, đại thiếu gia ở trước mặt gật đầu nghe xong quay đầu liền quên mất, lần trước bất công như thế nào là lần sau vẫn bất công như thế đấy.
Ngược lại, 3 thành viên còn lại không nói gì, tôi và bọn họ quan hệ rất tốt, tôi nhớ được sở thích và sinh nhật của mỗi người, cũng không ít lần tặng quà và nhân tình cho họ, tôi lớn hơn bọn họ khá nhiều, ra ngoài ăn cơm chưa bao giờ để bọn họ trả tiền. Đội trưởng thiên vị tôi, bọn họ có thể thấy không công bằng, nhưng tuyệt đối sẽ không phát triển từ đố kị thành hận thù.
Có khi anh ta còn dẫn tôi đi chơi với bạn bè của anh ta, kỳ thật tôi căn bản không muốn đi vào mấy nơi phi pháp đó, nhưng tôi không định làm trái ý anh ta, anh ta gọi tôi thì tôi đi, toàn bộ quá trình chỉ mỉm cười ít nói là được.
Bất quá cũng không hoàn toàn là vô dụng, ít nhất khi đi theo anh ta, sẽ quen biết được những nhân vật tai to mặt lớn, nhờ vậy mà về sau tôi nhận được một lời mời tham gia show thực tế, chuyện đó hã nói sau.
Tóm lại, kết thân với tên Leo này, tương đối có giá trị.
Đáng tiếc không lâu sau đó, tôi đã hối hận khi nghĩ như vậy rồi.
Ngựa rong đuổi một đường ba dặm, không có chuyện gì mà cứ nhìn chằm chằm vào mông mình, đổi lại mọi người, mọi người nghĩ thế nào? Xem anh ta là bạn thân, anh ta lại muốn coi trọng mình.
Dù tôi không tiếp thu được, thậm chí có chút buồn nôn, trước kia chỉ cảm thấy anh ta là tên đần, không ngờ anh ta còn có tật xấu này nữa.
Đúng lúc có một ngày, bạn gái trước kia tới tìm tôi vay tiền, bị anh ta nhìn thấy, anh ta nhìn mặt cô ấy xong liền trào phúng nói tôi mặt nhìn hảo hán nhưng có khác gì anh ta, tôi kỳ thật cũng không giận lắm, bất quá vẫn thừa cơ lật mặt, cũng đúng lúc có ý định lảng tránh anh ta một thời gian. Tốt xấu dù gì cũng từng là anh em tốt, anh ta tốt nhất biết khó mà lui đừng đánh chú ý tôi, vạch trần chuyện này xong coi như cho qua.
Hôm sau anh ta lại giống như không có chuyện xảy ra hẹn tôi đi chơi, da mặt dày y như tường thành, tôi quăng một câu “Không rảnh” rồi bỏ đi. Tôi trái lại không sợ đắc tội anh ta, anh ta tuy cả ngày tiện hề hề, cứ luôn ra vẻ giảng đạo, nhưng lại không làm khó ai bao giờ.
Qua vài hôm nữa, anh ta lại gọi điện thoại rủ tôi buổi tối đi ăn cơm, tôi còn chưa kịp từ chối anh ta đã tranh công nói: “Hôm nay là Lương ca đãi tiệc, anh hỏi có thể dẫn em đi theo không, ảnh nói đương nhiên không thành vấn đề, ảnh còn nói rất chào đón em đó, nói có chương trình gì mới sẽ dẫn em theo.”
Tôi có hơi động tâm, cũng biết đây nhất định không phải là do anh ta sắp xếp, đầu óc của anh ta chưa đạt tới trình độ đó đâu, ngược lại còn thật tâm suy nghĩ cho tiền đồ của tôi, đầu năm nay idol dựa vào ca hát không thu được lợi nhuận gì nhiều, thời đại chỉ cần có tài năng là có cái ăn đã sớm qua rồi, ca sĩ đều phải biết diễn xuất, làm MC, thậm chí tham gia show giải trí mới có thể tính được kế lâu dài.
Chạng vạng tối anh ta còn đặc biệt lái xe tới đón tôi, chiếc Lamborghini này tôi chưa từng thấy, anh ta thấy tôi thì xuống xe ngồi vào ghế lái phụ, nói: “Em lái đi, lần trước không phải em nói muốn lái chiếc này sao, hôm nay anh cố tình mượn bạn đó.”
Kỳ thật tôi không nên quăng chuyện anh ta nhớ thương cái mông mình nhanh như vậy, nhưng quả thực khi trông thấy chiếc xe này tay tôi ngứa ngáy khó nhịn, cái gì cũng quên hết quăng ra sau đầu, không có cô gái nào không thích kim cương, cũng không có nam nhân nào không yêu tốc độ.
Tuyệt.
Chiếc xe này chạy quả thật siêu thoải mái, thoải mái đến không có cách nào hình dung, thoải mái đến mức tôi quên hết tại sao mấy hôm nay tôi lại xa lánh kẻ đáng ghét này.
Anh ta cười hì hì nói: “Sao rồi? Hết giận rồi?”
Gạt cần số, tôi chỉ có thể giả ngu nói: “Tôi giận cái gì.”
Anh ta càng cười tiện hơn, “Hết giận là được rồi, sau này muốn cái gì thì nói với anh, đừng có giận dỗi như vậy nữa.”
Tôi: “…”
Phắc, tên đần này xem tôi là trai bao chắc?
Trong bữa tiệc, cái sự tiện của anh ta lại được nâng lên tầm cao mới, giúp tôi bưng trà rót nước, giúp tôi xới cơm múc canh, thậm chí còn lột vỏ tôm giùm tôi, vừa lột vừa thì thầm nói “Em xem tay em vừa mịn lại vừa mềm, vẫn là để anh lột đi” .
Vậy cũng nói được? Trong đầu anh ta còn chứa cái gì không?
Một bàn người nhìn chằm chằm vào chúng tôi, tôi cũng chỉ có thể nhịn xuống, không thể không giúp anh ta một tay.
Chủ xị ngày hôm nay là cổ tay[2] lớn thứ nhất của anh ta, người ngồi bên cạnh là cổ tay lớn thứ hai, người thứ hai là nam thần hệ cao lãnh cấm dục, ngoại trừ điện ảnh, rất ít tham gia các hoạt động khác. Tôi xem như là fan qua đường của người ta, chỉ gặp được anh mấy lần, hầu như không nói chuyện bao giờ, tôi rất hiếu kỳ về anh ta, nhìn mấy lần đi chăng nữa đều thấy so với trên màn ảnh người thật đẹp hơn nhiều.
[2] giống ôm bắp đùi, cổ tay bắp đùi @@
Tên đần ở bên cạnh chọt chọt tay tôi, nói: “Đừng nhìn, không thì lát nữa Lương ca trở mặt bây giờ, em nhìn người yêu người ta làm gì.”
Ta: “… Cái gì?”
Anh ta lườm tôi, cầm ly rượu giơ lên trước mặt nam thần, nói: “Chị dâu, em mời anh một ly, em uống, anh tùy ý.”
Nam thần lại nói lái xe nên không thể uống rượu, cười cười với Leo, đáp trả bằng một ly nước trái cây.
Vị chủ xị kia quay đầu lại nhìn nam thần, vẻ mặt si mê hỏi: “Vợ, em uống gì vậy? Ngửi ngọt chết đi được.”
Tôi: “…”
Nhìn cả bàn người hình như ai cũng biết, lại nhớ tới lúc Leo xum xoe bên cạnh tôi bọn họ cũng quăng ánh mắt như vậy, cả người tôi bắt đầu không ổn, yên lặng đứng dậy muốn đi ra ngoài làm lạnh đầu.
Nói: “Em đi đâu?”
Tôi nói: “Toilet.”
Nói: “Cùng đi ah!”
Tôi nghĩ thầm, cùng đi con mẹ anh.
Lúc anh ta đi ra cùng tôi thì đụng phải một đôi nam nữ đang đi tới, nam thì hơn 40 tuổi hói đầu bụng bự, nữ thì chính là người mấy hôm trước đến vay tiền tôi.
Cô ta dừng bước, “Trùng hợp vậy.”
Tôi hỏi: “Ừ, vị này là?”
Cô ta nói: “Khách hàng.”
Tôi nở nụ cười, định nhường đường cho bọn họ đi qua.
Anh ta lại nói: “Khách hàng cái gì? Cô bắt đầu tiếp khách rồi hả? Mấy hôm trước không phải cô lấy 20.000 tệ từ Tomas rồi sao? Nhanh như vậy đã xài hết rồi?”
Lão đầu hói bỗng nhiên giận dữ hỏi bạn gái trước của tôi: “Mấy hôm trước còn lấy tiền từ chỗ hắn? Đã nói một tháng này chỉ được đi theo tôi! Số tiền còn lại cô có muốn lấy hay không đây?”
Tôi đương nhiên không tin đó chỉ là khách hàng bình thường, nhưng tôi lại không ngờ là anh ta biết cô ta là gái bao.
Tôi đã nghĩ tới một ngày nào đó tôi sẽ thấy cô ta đi cùng một người đàn ông lạ, nhưng tuyệt đối không phải là kiểu bị đánh trước mặt tôi.
Lão hói bị tôi đuổi đi, cô ta còn muốn đuổi theo, tôi ngăn lại nói: “Có phải cô muốn bị coi thường hay không? Bị đánh còn chưa đủ sao?”
“Tôi vốn là vì tiền đó, thì sao!” Cô ta trái lại chỉ trích tôi, “Đại minh tinh! Ngài ít xem thường tôi đi, ngài so với tôi tốt hơn bao nhiêu? Nếu không phải nhờ nịnh nọt đại thiếu gia này, ngài dựa vào cái gì mà nổi tiếng?”
Cô nói lẽ thẳng khí hùng khiến tôi không thể nào phản bác được.
Tôi và cô ấy là đồng hương, sau khi tốt nghiệp đều ở lại Bắc Kinh tìm việc làm, ở cùng nhau dưới một tầng hầm, cùng nhau nấu nước ăn mì ly. Cô ấy là người mẫu, đi show kiếm được nhiều tiền hơn tôi, cũng tiếp xúc được nhiều chuyện và nhiều người hơn, về sau, càng ngày càng trở nên sắc bén.
Trước khi chia tay một ngày, cô ấy đi phá thai, sáng hôm sau tôi đi làm về mới biết được chuyện này, cô ấy nói cô ấy ở cùng tôi không nhìn thấy tương lai, sau đó kéo hành lý, tiêu sái rời đi.
“Nếu như cô ấy nói cho tôi biết mình đã có con, tôi còn mộng tưởng cái chó gì nữa.” Tôi rửa mặt, nhìn mình trong gương có chút chật vật, nói, “Đáng tiếc cô ấy căn bản không cho tôi cơ hội, căn bản không cho tôi chọn lựa. Nếu cô ấy nói, tôi sẽ dẫn cô ấy về quê, tìm một công việc an ổn, nuôi gia đình nuôi vợ nuôi con, không bao giờ mơ đến mộng làm ca sĩ nữa.”
Anh ta hiếm khi im lặng thật lâu, sau đó mới nói: “Em chịu người ta chưa chắc đã chịu, hiện tại làm “gà cao cấp” có khi còn thích hơn.”
Tôi kỳ thật không thích nghe người ta nói về bạn gái trước kia mình ra làm sao, không nói tiếp, chỉ nói: “Số mệnh của tôi và cô ấy không hợp nhau, cô ấy vừa rời khỏi, tôi đã thuận lợi ký được hợp đồng, còn chưa tới nửa năm đã debut rồi.”
Anh ta cười ha hả nói: “Đúng vậy, em và cô ta không hợp, anh mới là phúc tinh của em.”
Tôi liếc anh ta một cái, nói: “Cô ấy nói ngược lại cũng đúng, nếu không phải nhờ anh, tôi dựa vào cái gì mà nổi tiếng.”
Anh ta nhíu mày, nói: “Cũng không chỉ dựa vào anh, độ HOT của bọn anh đều không bằng em, fans trên weibo anh mới có 4 triệu, em đã hơn 6 triệu rồi, là do chính bản thân em ưu tú, hát hay nhảy giỏi cái gì cũng tốt, quan trọng là con người rất tốt, ai mà đã tiếp xúc với em, sẽ không có ai nói em không tốt.”
Tôi tự nhủ mình là tiểu nhân, bụng dạ khó lường hỏi: “Anh cũng biết tình trạng giữa chúng ta đúng không?”
Anh ta không chút nghĩ ngợi đáp: “Đương nhiên, em rất tốt với anh, ngoại trừ ba mẹ và anh trai, chỉ có em là tốt với anh nhất.”
Tôi : “…”
Anh ta mặt mày hớn hở nói: “Có đôi khi còn tốt hơn anh trai anh, anh của anh cứ hở tí là đánh anh.”
Kỳ thật tôi rất muốn nói, tôi rất muốn đánh anh ta.
Anh ta còn nói: “Thật ra anh biết rõ không ai chào đón anh, đi đâu chơi bọn họ cũng không dẫn anh theo, khi nào cần anh giúp mới chạy tới nịnh nọt anh, không giống em, lúc nào cũng tốt với anh.”
Anh trai của anh ta là tinh anh giới kinh doanh, sao lại có một đứa em trai ngu đần như vậy, ngay cả cái gọi là đầu tư dài hạn cũng không biết, bị đánh suốt ngày là đáng đời.
Anh ta rửa tay, cười đùa tí tửng nói: “Miệng anh có khi hơi tiện, giống như hôm đó nói chuyện xúc phạm em, em coi như anh đang đánh rắm, đừng chấp nhặt với anh được không?”
Nhìn anh ta lúc này, bộ dáng giống như thật sự xem tôi là anh em tốt.
Cẩn thận nghĩ lại, anh ta ngoại trừ bị đần, cũng không có khuyết điểm gì khác.
. : .
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
26 chương
32 chương
199 chương
68 chương
16 chương