Việc Anh Thích Tôi, Tôi Không Có Hứng
Chương 32 : Biểu diễn
Lớp nó hôm nay trình diễn nhạc kịch trên bài Secret của One Republic, lúc đầu sẽ cảnh 1 cô học sinh xấu xí bị bạn bè trêu chọc mái tóc xù và rối của cô. Nhưng cô có 1 bí mật lớn rằng cô có 1 cái bớt đen và lớn ở ngay trên trán của cô, chính cái bớt ấy đã làm cô mất tự tin và cũng khiến cô trở nên cô lập hơn khi cô để bộ tóc xù và rối để che đi vết bớt đấy. Nhưng có 1 ngày cô bị bạn bè cùng lớp phát hiện vết bớt khi trời nổi gió to ( cái này tụi nó phải đi mượn cái quạt to đùng có công suất lớn đủ để thổi tung cái tóc giả trên đầu của nhân vật chính). Sau khi thấy vết bớt đó thì bạn bè của cô quây quanh cô để cùng cô chia sẻ còn cô thì bật khóc vì sung sướng khi thấy mọi người biết thông cảm cho cô mà không chê cười vào mặt cô như những người khác. Sau đó là 1 khoảng lặng, nó xuất hiện với cây đàn guitar, lúc này thì toàn bộ đèn của sân khấu sẽ tắt, duy chỉ có chỗ của nó là được chiếu sáng từ trên xuống. Nó sẽ đánh bài Because I’m Stupid – nhạc phim Boys Over Flowers trong vòng 3 phút, sau đó nhạc sẽ nổi lên, đám con trai lớp nó sẽ ra nhảy bài Fantastic Baby trong vòng 2 phút ngắn, sau đó là cả lớp nó cùng ra nhảy bài Somebody to love của Big Bang trong đó có nó, rồi sẽ nhảy bài Last Farewell. Kết thúc bài diễn sẽ là cảnh lớp nó cùng đứng chụm lại và nó đóng vai trò là nguời chụp hình đứng sau lưng với khán giả để cầm cái máy chụp hình (đạo cụ) to gần bằng cuốn sách giáo khao chụp lại, sau đó nó đi vào trong mang ra 1 tấm hình to đùng tầm cỡ giấy A0 rồi giơ lên ọi người cùng xem. Tấm hình đó là cả lớp nó cùng chụp cách đây 1 tuần, nhìn vào thì ai cũng mặc áo màu đỏ trắng cùng đồng phục. Phía dưới còn có dòng chữ là 11A2 trường Dream. Sau khi nghe thấy 1 tràng pháo tay nồng nhiệt thì cả lớp nó cùng cúi chào rùi lập tức rút lui trong nền nhạc sôi nổi Best of Both World – Miley Cyrus.
Lúc tụi nó kết thúc phần trình diễn của mình cũng là lúc phần biểu diễn ca nhạc cũng kết thúc, tiếp theo là phần “dạ hội” cùng là lúc nó lại phải tham gia vào cái chức trách âm nhạc của buổi giao lưu này, hùi sáng nó tham gia vào ban quản lí, lúc hội trưởng hội học sinh trường nó chỉ cho nó chỗ nó nsẽ ngồi điều chỉnh âm thanh là chỗ nào thì nó mới té ngửa ra là tối qua nó toàn tưởng bở không à, cứ tưởng cái ban quản lí lần này sẽ thú vị lắm, ai ngờ lúc nó ngồi vào cái bàn điều khiển âm thanh thì nó choáng tòan tập, nào là 1 bàn điều khiển âm li, 1 cái laptop với 1 list các bài nhạc của buổi lễ, nào là nhạc chào cờ, nào là nhạc chào mừng, thiệt nó không ngờ thì ra chỉ có mình nó là phụ trách âm thanh lần này. Nó hỏi cái anh đang đeo cái bản tên lòng thòng ở giữa cổ như cái của nó là Ban Tổ Chức, thì anh ta nói phần âm thanh lần này là phải phụ trách cả buổi tối ngày hôm nay luôn, nên ai cũng chỉ nhận mấy cái chân dàn dựng sân khấu hay chân hướng dẫn chỗ đứng thôi, có mình nó là xin vào cái chân âm thanh này. Bây giờ thì nó hoàn toàn không biết làm gì với cái đống trước mặt, nó đành phải nhờ mấy thầy trong trường chỉ vài đường cơ bản.
Tối nay sau phần trình diễn đó, nó liền nhờ mấy con bạn lớp nó giúp nó vào phong WC nữ để thay đồ, chứ bây giờ nó đã là con trai rùi. Sau khi thay xong bộ đồ đã chuẩn bị nó lập tức nhét toàn bộ đạo cụ lúc nãy còn ở trên người nó vào trong cái túi xách rùi chạy ra trước gương, cố gắng tát nước vào mặt để tẩy đi lớp trang điểm, lấy miếng khăn giấy từ nhỏ Mai lớp nó, nó cố chùi hết đi nhưng cái phần kẻ mắt đen thì không hề phai chút nào, thế là sau khi lau lại thì mặt nó vẫn trắng bệch còn mắt thì kẻ đậm khiến mắt nó trông to hơn lúc bình thường, nó liền bắt đền con Nhi – người trang điểm cho nó.
- Pà xem nè! Mắt tui đen thui rùi đây nè. – Nó hét cộng thêm cả phần nhảy đành đạch lên.
- Uầy! Nhìn pà nè, xinh thế không biết. Bình thường mặt pà đã trắng, môi cũng hồng hồng nay lại thêm cái phần trang điểm đậm ở mắt nữa, biểu sao không xinh cho được. Tui mà là con trai, có khi tui cũng đã bị sét của pà đánh trúng đánh trúng quá. – Con Nhi nhéo 2 má của nó.
- Hix! Tại pà đấy, giờ giúp tui tháo cái mớ tóc giả này ra đi để tui còn đi nữa đây. – Nó cố gắng tháo từng cái kẹp xước xuống.
- Uhm! Đưa đây! – Con Nhi cũng ra tay giúp nó. – Mà pà đi quản lí cái âm thanh gì đó mất rùi còn ai đứng chơi với tui. Chẳng lẽ đi với thằng Phong ham ăn đó hả.
- Tui không biết, tui chỉ nghe nói là tối nay trường sẽ thuê dàn âm thanh của cái tổ chức nào đó nên tui cũng phải lên xem có cái gì làm không. Hôm nay tui chịu trách nhiệm cái kịch bản âm nhạc àm.
- Kịch bản âm nhạc là sel?
- Là cái list các bài hát được phát làm nhạc nền cho cái buổi giao lưu ăn uống này, còn có phần nhảy gì đó nữa. Tí tui đến là biết ấy mà.
- Nếu nhanh sớm thì nhớ ra chơi với tui đấy nhak1 Xong rùi đấy! – Con Nhi cuối cùng cũng gỡ mớ tóc giả ra khỏi đầu của nó.
- Uhm! Có dây thun buột tóc không? – Nó vuốt mấy lọn tóc dài ra cho thẳng, tóc của nó khi thả chỉ dài đến ngang lưng.
- Không! Thả đi! Trời có nóng lắm đâu!
- Thui tui đi đây!
- Mà Băng! – Con Nhi chợt kéo tay nó lại rồi vuốt lại chỗ tóc mái xéo ngang của nó. – Hôm nay pà trông xinh lắm đấy! Đừng có quăng sét lung tung đấy nhé.
- Uầy! Tui xinh nhưng sẽ không quăng sét đâu! – Nó trề môi với nhỏ Nhi.
- Tui biết pà có bao giờ để ý mấy thằng con trai đâu, nhưng đôi lúc pà lại hồn nhiên vô ý thả sét đấy, chỉ cần biết ý tứ là được thui!
- Đi đây! Pà nhìu truyện quá. – Nó buông tay ra. Rồi hét to – Tui đi nhá! Mai phải nhớ lấy phần liên hoan cho tui đóa nhé.
- Vầng! – cả đám con gái nó hét lại, chuyện gì chứ mấy cái khoản lợi là nó không bao giờ buông tha đâu.
Nó đi ra khỏi phòng WC nữ, rồi đeo cái bảng tên Ban Tổ Chức lên cổ, xách cây đàn đi tới hậu trường sân khấu
Rảnh thì đọc nhak!
Secret – One republic
Anh cần có một câu chuyện khác
Một điều gì đó anh có thể nói ra được
Cuộc sống của anh thuộc kiểu buồn chán
Anh cần điều gì đó anh có thể thú nhận
Đến khi hai tay áo của anh vấy đỏ
Bởi những lời thật lòng anh nói ra
Từ sự chân thành, anh hứa đấy
Anh nghĩ em thấy cái nháy mắt anh ra hiệu
Anh đã đứng bên bờ vực thẳm, vì vậy
Nói cho anh em muốn nghe điều gì đây?
Nói gì đó như những năm trước
Anh đã chán ngán những lời lừa dối lắm rồi
Nên anh sẽ để tất cả những bí mật thầm kín của mình tan biến
Ngay lúc này, không cần phải hoàn hảo
Anh cũng không quan tâm nếu những lời chỉ trích cứ dồn dập
Nên anh sẽ để tất cả những bí mật thầm kín của mình tan biến
Ôi Chúa ơi, thật ngạc nhiên làm sao mọi chuyện tiến xa đến thế
Như chúng ta đuổi theo tất cả vì sao trên cao
Ai đang lái chiếc xe đen bóng loáng kia?
Và mỗi ngày anh lại nhìn thấy những điều mới lạ
Tất cả những rắc rối mà chúng ta có thể giải quyết
Và khi tình thế này dâng trào
Thì chỉ cần viết lên cuốn album
Giọng hát cất lên, nhưng sao đầy giá buốt
Anh thật sự không thích nhưng cảm xúc trong tim đang dâng trào...
Nói cho anh em muốn nghe điều gì đây?
Nói gì đó như những năm trước
Anh đã chán ngán những lời lừa dối lắm rồi
Nên anh sẽ để tất cả những bí mật thầm kín của mình tan biến
Ngay lúc này, không cần phải hoàn hảo
Anh cũng không quan tâm nếu những lời chỉ trích cứ dồn dập
Nên anh sẽ để tất cả những bí mật thầm kín của mình tan biến
Không còn lí do gì nữa, không ngại ngùng gì nữa
Không còn gia đình để anh có thể đổ lỗi cho nó nữa
Chỉ cần đừng để anh tan biến
Anh sẽ nói với em mọi điều
Nói cho anh em muốn nghe điều gì đây?
Nói gì đó như những năm trước
Anh đã chán ngán những lời lừa dối lắm rồi
Nên anh sẽ để tất cả những bí mật thầm kín của mình tan biến
Ngay lúc này, không cần phải hoàn hảo
Anh cũng không quan tâm nếu những lời chỉ trích cứ dồn dập
Nên anh sẽ để tất những bí mật thầm kín của mình tan biến
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
8 chương
21 chương
49 chương
119 chương
60 chương
11 chương
9 chương