Vì yêu mà hận

Chương 7 : lời khen của thầy chủ nhiệm

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânXin chào mọi người, tôi tác giả lầy lội trên từng phút giây đã quay trở lại và lợi hại hơn xưa. Vâng hôm nay do Phi Yên chúng ta đến sớm đột xuất( thật ra là do Dương Thiên trêu chọc thôi chứ cô cũng ko đến sớm được như vậy đâu, nếu như bình thường thì cô còn đi chơi tiện thể ăn sáng đến khi còn 5 phút mới vắt lên cổ mới chạy tới trường vậy nên biệt danh Thánh đi trễ chính là biệt danh cả lớp đặt cho cô). Thầy giáo bước vào lớp học và bắt đầu điểm danh: - Bây giờ chúng ta sẽ điểm danh: Linh Nhi - Có - Dương Lâm, Dương Lâm, Dương Lâm đâu????? - Dạ thưa thầy cậu ấy chưa có đến - Trò ấy chưa đến sao chuyện hiếm có nha - Dương Thiên - Thầy ơi bạn ấy cũng chưa đến - Sao hôm nay lắm chuyện lạ xảy ra vậy ta - Nguyệt Phi Yên - Có, có, có em - Hôm nay Phi Yên đến sớm vậy chắc sắp có bão quá(-.-) - Thầy nói gì vậy - Không có gì đâu thôi chúng ta bắt đầu vào học, các rm lấy tập vở ra thầy kiểm tra Phi Yên đang vui mừng vì hôm nay ko bị thầy mắng vì tôi đến muộn, đôi tay vẫn lục cặp tìm quyển bài tập: Chết cha đâu rồi ta, tiêu rồi sáng nay vơ vội quá để quên vở bài tập ở bàn rồi. Thầy giáo đứng bên cạnh: - Nguyệt Phi Yên, bài tập của trò đâu - Thưa thầy em quên ở nhà rồi - Quên quên quên lúc nào cũng quên, trò xem cả tuần học sáu ngày trò đi trễ năm ngày còn một ngày trò quên vở bài tập ở nhà, trò có còn coi tôi là thầy trò nữa không - Dạ em xin lỗi thầy - Không xun xỏ gì hết ra ngoài đứng cho tôi - Em rõ rồi Vừa lúc cô ra thì hai người Dương Lâm, Dương Thiên đến, cái giọng mỉa mai nói với cô: - Lại bị phại đứng hành lang hả, bộ lại quên làm bài tập à - Cậu im đi, cậu thì biết cái - Thôi cậu cứ đứng tiếp ở đây đi ha Vừa nói dứt câu cánh của lới mở ra, một hình ảnh thầy giáo tựa như một con quỷ dữ muốn nuốt trửng ba người: - Dương Lâm, Dương Thiên sao bây giờ hai trò mới tới có biết mấy giờ rồi không - Dạ chúng em....... - Thôi tôi ko cần biết các em làm gì ở đâu miễn là hai trò đến muộn là phải bị phải đứng ở đó với Phi Yên cho tôi - * Phi Yên cười chế diễu* Ha ha cuối cùng cậu bị phạt khác gì tôi - Phi Yên, trò còn cười - Dạ ko ạ