Edit: Tịnh
Loa loa loa…chương này có H nhoa bà con =)))Bân Bân nằm ở căn phòng trọ nho nhỏ, lăn qua lộn lại cũng không ngủ được.
Mình nhất định là bị đầu độc rồi. Bân Bân nắm tay, nghĩ.
Bân Bân tin tưởng mình nhất định là đúng chuẩn khác người, nói không chừng còn có chút khuynh hướng thích bị ngược. Bằng không thì sao lại nhớ mãi không quên chuyện bị Cao Lăng hết đá lại đạp vào tuần trước thế này? Một tuần này, Bân Bân đều đến quán bar ngồi chồm hổm chờ, lại không một lần phát hiện sự tồn tại của đối phương, điều này làm cho cậu rất chi là khổ não. Nhưng mà điểm tốt duy nhất, có lẽ chính là moi được lời nói từ trong miệng mọi người ra——
“Cao Lăng ấy hả, cậu không nên tiếp cận thì tốt hơn.”
“Cao Lăng tính cách quá tệ, anh khuyên chú nhanh chóng bỏ đi thôi. Đúng rồi, ở đây không thích hợp cho học sinh đến đâu.”
“Cao Lăng?... À, hình như tôi có kết giao với cậu ta một thời gian ngắn…”
Lấy được đáp án đa dạng, phần lớn đều khuyên Bân Bân buông tha đi. Trái lại, trong năm người thì có hai người là bạn trai cũ của người đẹp, điểm ấy khiến Bân Bân căm tức ghê gớm, ngay cả khẩu khí của mọi người rõ ràng không phải nhắm vào “Người đẹp lãnh diễm” cũng không để ý chút nào.
A… đôi mắt thâm thúy, lạnh nhạt đó, giống như mãi mãi cũng hờ hững như thế, mang theo một chút xem thường, chỉ là liếc mắt nhìn cũng khiến cho cả người nóng lên. Còn mái tóc dài của cô ấy nữa, vóc người cao gầy… Cái gì? Bạn nói ngực lép á? Ngực lép cũng không sao hết. Lại nhớ đến đôi tay kia, ngón tay thon dài trắng nõn, có vết chai hơi mỏng, tuốt người anh em của mình, trêu chọc, ma sát phục vụ “người anh em” kiêu ngạo của mình, ngay cả lỗ nhỏ phía trước cũng nhẹ nhàng chạm đến, sảng khoái đến thần kinh đều căng cứng…
Bân Bân thở hổn hển, chửi thề, ánh mắt lại sáng rực.
Trong điện thoại cậu có số của đối phương, là do quấn chặt lấy người khác mới lấy được. Vốn đang dự định chờ quan hệ hòa hoãn rồi mới liên lạc, nhưng bây giờ cậu đã không nhịn được —— đây là tật xấu muốn gì được nấy khi được nuông chiều mà ra. Bây giờ cậu cực kỳ muốn nhìn thấy người đẹp lãnh diễm, muốn mình có thể vĩnh viễn có được cô, hôn môi cô, chiếm hữu cô, như vậy thì không thể tốt hơn được nữa mà.
Bân Bân quyết đoán mà bấm cái số đó, bên kia vang lên khoảng năm, sáu lần mới chậm rãi nhận, là giọng của một người đàn ông, trầm thấp mà có từ tính: “Nghe đây?”
Dục vọng muốn chinh phục chiếm hữu Mình muốn có cô ấy ,vân vân mây mây lập tức vỡ tan thành từng mảnh.
Trong lòng Bân Bân tức giận, trầm giọng nói: “Anh là ai?”
Người đàn ông bên kia dường như có chút bất mãn, “Sặc” một tiếng: “Cậu là ai? Từ đâu biết được số của tôi?”
Chẳng lẽ gọi nhầm rồi ta? Trong lòng Bân Bân có chút nghi hoặc, nhưng đã ra trận rồi thì không thể thua được, cao giọng phản kích lại: “Không phải là số của Cao Lăng sao?”
Bên kia trầm mặc một lúc, mới xuất hiện một giọng nữ mình quen thuộc: “Bân Bân?”
Đậu phộng, quả nhiên là đang ở cùng với đàn ông. Bân Bân suýt nữa cắn nát một cái răng, như con sư tử đực khỏe mạnh hùng hổ đi vòng quanh trong phòng hai vòng: “Em đang ở đâu vậy?”
Vừa ra khỏi miệng, Bân Bân liền biết giọng điệu của mình không đúng lắm. Quả nhiên, Cao Lăng bị giọng điệu tức giận của cậu kích thích đến nỗi giọng cũng cao lên, giọng nữ êm ái mang theo nhiều từ tính chỉ có nam mới có, giọng khàn khàn không còn êm ái dịu dàng nữa, giống như là rất tức giận: “Hừ, cậu quản nhiều như thế làm gì? Mắc mớ gì đến cậu chứ? À —— cậu nghe tôi nói này, thẳng nam như cậu thật sự vừa phiền phức vừa khó dính vào, mỗi ngày đều đang nghe ngóng tôi đúng không? Tôi…”
… Thẳng nam?
Điện thoại bên kia nói lảm nhảm không ngừng, Bân Bân vốn đang rất chăm chú lắng nghe, sau đó nghe thấy đối phương đã bắt đầu giảng đến trưa hôm nay ăn gì, lúc này mới cảm thấy có chút không ổn—— giọng Cao Lăng vốn thấp, êm dịu, nhưng bây giờ lại khàn khàn vô cùng, tuy rằng vẫn là có thể nghe ra được thanh tuyến vốn có, lại như là cố ý khàn giọng, ngay cả lời cũng nghe không rõ ràng. Tuy rằng giọng điệu dường như rất bình thường, nhưng rõ ràng chỉ có trước mà không có sau.
Bân Bân cầm điện thoại di động: “Em đang ở đâu?”
“Đường XX…”
Đây không phải là con đường bên ngoài khu nhà này sao? Bân Bân không hề nghĩ ngợi, cầm chùm chìa khóa bỏ chạy đi xuống.
Đã là chín giờ đêm. Tối đầu đông đã mang theo chút lạnh giá, đường lớn đã qua lúc đông nhất, chỉ có mấy chiếc xe chạy nhanh qua. Thế nhưng lại có một chiếc xe ô tô màu đen xiêu xiêu vẹo vẹo đứng ở ven đường, gây nên vài tiếng còi xe. Bân Bân sắp chảy mồ hôi tới nơi rồi, chạy đến bên cạnh xe, nhìn qua cửa sổ của xe phát hiện một mình Cao Lăng ngồi ở vị trí ghế lái —— nhìn trái nhìn phải, cũng không phát hiện người đàn ông trong điện thoại đâu cả.
Bân Bân nghi hoặc trong lòng, lại lập tức phát hiện trạng thái của Cao Lăng không đúng lắm —— tóc dài loạn loạn xõa ra (tóc giả sắp rơi mất), sắc mặt tái nhợt không bình thường, khóe mắt ửng đỏ như son. Mà đôi mắt xinh đẹp đó, ánh mắt lạnh nhạt đó sắp khép lại, hiện ra cái bóng của lông mi trên mặt, giống như là đang ngủ vậy, thậm chí có chút mùi vị đáng yêu.
Trời đã lạnh như vậy, chỉ mặc váy lông mỏng manh, gió lạnh thổi, mí mắt cũng run lên. Mặc dù biết đối phương mở mắt ra có lẽ sẽ trở về dáng vẻ lạnh lùng vốn có, nhưng chỉ là “Nhu nhược” ngắn ngủi như thế cũng làm cho Bân Bân nhất thời miệng khô lưỡi khô. Trong xe thậm chí còn tràn đầy mùi rượu nhàn nhạt, bị gió thổi qua liền tan đi.
Bộ dạng hình như là uống say rồi —— chẳng lẽ ngày hôm nay mình không tới quán bar, đối phương lại cố tình ngày hôm nay tới đó sao? Thật đáng tiếc.
Nhưng mà, không phải là mình có thể mang cô ấy về nhà đấy sao?
Trong đầu nổi lên một ý nghĩ như thế, Bân Bân vội vàng ho khan vài tiếng che giấu nội tâm, suy nghĩ YY không điểm dừng của bản thân. Bàn tay thò vào trong cửa xe lắc lắc Cao Lăng: “Này? Vẫn tỉnh táo sao? Cảm giác thế nào?”
Đôi mắt Cao Lăng đột nhiên mở ra, ánh mắt tỉnh táo lạnh lùng dừng lại trên mặt Bân Bân vài giây, lần thứ hai nhắm chặt mắt lại, mơ mơ màng màng nói: “Mang tôi về nhà cậu.”
Đoán chừng là do say rượu, Cao Lăng nói chuyện bằng giọng nam mất rồi. Chỉ là anh nói mơ hồ không rõ ràng và với âm lượng trầm thấp che dấu, Bân Bân vẫn không nghe rõ, nhưng mà rõ ràng đây là đối phương ngầm đồng ý, nhất thời hưng phấn có thể nhảy lên đấu bò lắc luôn rồi. Giả bộ che giấu mà ho khan vài tiếng, vòng tới cửa bên kia, mở cửa ghế lái ra, khiến cửa xe rung lắc dữ dội, đỡ Cao Lăng không nhúc nhích lên, khép lại cửa xe.
Thật, thật nặng…
Vốn là muốn “Ôm người đẹp bằng kiểu công chúa về nhà ba ba ba” thế nhưng chân Bân Bân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống đất. (Đột nhiên ta nhớ đến ed của kịch truyền thanh “Là người tiếp khách qua voice chat, không phải bác sĩ tâm lý” của Bánh Bao Súp ghê:”>)
Đừng nói ôm kiểu công chúa, cứ dựa vào như vậy cũng rất cố hết sức rồi đấy…
Thoạt nhìn vừa ốm vừa cao, chuẩn người mẫu thế kia, sao Cao Lăng lại nặng dữ vậy trời? Bân Bân nhe răng nhếch miệng mà oán trách ở đáy lòng, để toàn bộ cơ thể Cao Lăng dựa vào mình, kéo đi từng chút một. Cái cân nặng này, nói không chừng cũng bằng mình rồi ấy chứ? Bân Bân trước đây cũng có một cô bạn gái, nhưng người bạn gái kia thuộc về loại hình vóc dáng nhỏ xinh đáng yêu, ôm vào thì mềm mại nho nhỏ, trong sáng đến mức hai người mới dừng lại ở hôn môi nắm tay thì đã qua quýt chia tay rồi. Cũng chính bởi vì cậu phát hiện cậu không nổi lên hứng thú với loại hình con gái như vậy, mới có thể thử yêu thích loại hình *ngự tỷ như thế nào… Ặc, lẽ nào thuộc tính không giống nhau, cân nặng cũng không giống nhau luôn sao ta?
(“ngự tỷ” chính là từ tương tự để chỉ những cô nàng mạnh mẽ, ga lăng không kém gì các chàng trai.)
Bân Bân có chút khổ não, đặc biệt vừa quay đầu nhìn thấy vẻ mặt yên tâm thoải mái của Cao Lăng, càng ra sức trong đêm đông khiến cả người đầy mồ hôi. Đi được một nửa, mới nhớ tới phải sờ mó Cao Lăng (tiện thể ăn một chút tiện nghi nho nhỏ, mặt khác phát hiện đối phương đúng là ngực lép) sau đó lấy được chìa khóa xe, lại quay trở lại thay đối phương khóa xe lại.
Nhưng mà lại nói tiếp, kiểu dáng chiếc xe kia hình như thiên về nam tính thì phải… Thô như Bân Bân, đảo mắt đã vứt nghi hoặc ra sau đầu. Đối với cậu mà nói, bây giờ nhanh chóng mang người đẹp về nhà đẩy ngã mới là chân lý.
Bên kia, Bân Bân vận chuyển người đẹp mệt đến thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa. Bên này, Cao Lăng dựa vào thân thể trẻ trung, bị kéo đi nhưng mà tuyệt đối không cẩu thả, yên tâm thoải mái mà hưởng thụ thanh niên phục vụ. Đáng tiếc anh đã say hơn một nửa, trong ý thức mơ mơ màng màng có thể cảm giác có người đỡ mình, còn những chuyện khác, không muốn nghĩ nhiều —— được rồi, chỉ là đối tượng *419 thôi mà… Người này rất khỏe nha.
(419: tình một đêm =)))
Chờ Bân Bân thở hổn hển đến nhà, vừa mở cửa nhà ra, Cao Lăng giống như đã tỉnh rượu, tự giác đi vào —— được rồi, còn Bân Bân mệt mỏi ngồi phịch ở cửa.
Đây là một căn phòng trọ nhỏ. Có lẽ hơn sáu mét vuông, lắp đặt thiết bị cũng là kiểu cũ, tuy rằng chỉ có một mình Bân Bân ở, mà may là coi như sạch sẽ. Nửa tỉnh nửa say Cao Lăng nhìn xung quanh một chút, kéo tay người sau lưng: “Có chút bẩn.”
“Hả? Bẩn ở đâu, hôm qua anh mới ——” Bân Bân vừa đóng cửa lại, còn chưa nói được một nửa thì ngây ngẩn cả người: Chuyện này... đây…đây rõ ràng là giọng đàn ông mà!
Cao Lăng không hề tự biết, kéo đến tóc giả sắp rơi xuống, cau mày xoi mói nói: “Ôi trời, còn hôi nữa.”
Lần này nghe được rõ ràng hơn…
Giống giọng nói người đàn ông trong điện thoại y chang luôn kìa! Con bà nó! Tình huống bây giờ là như thế nào!?
Bân Bân choáng váng.
Mà còn chưa cho cậu thời gian hiểu ra vấn đề, “Người đẹp lãnh diễm” trước kia đã quay người lại, đè cậu lên cửa một chút rồi cúi người xuống chặn miệng cậu lại.
“A —— ưm… ưm…ư…!”
Đôi môi còn mang theo mùi rượu dán lên Bân Bân. Đầu lưỡi đối phương thuần thục lão luyện mở khớp hàm của cậu, trêu đùa trong miệng cậu, từng cái răng đều được liếm láp tỉ mỉ. Trong lúc đó, môi cũng không ngừng ma sát, trao đổi nước bọt tạo thành tiếng “chụt chụt” dâm mỹ. Cao Lăng mạnh mẽ tiến công khiến Bân Bân chỉ cảm thấy môi của mình nóng đến kinh người, cả người đều mềm nhũn ra, cứ như vậy bị một nụ hôn tước vũ khí đầu hàng.
Trong kẽ hỡ khi môi tách ra, Cao Lăng khẽ cười: “Thật ngọt…”
Ngọt ngọt cái con cá kho!
Bân Bân một bụng kinh hãi còn chưa nói thì phát hiện quần cũng đã bị người ta cởi ra. Vốn còn muốn đá văng đối phương đòi giải thích nữa cơ, nhưng đến lúc hạ thân bị người ta vừa sờ vừa tuốt, ngoại trừ thầm mắng nửa thân dưới của mình, thật sự chỉ chú ý đến sự thoải mái đến rên rỉ: “Má ơi... Em..em…em..sao em lại nói giọng đàn ông…”
Cao Lăng hôn lỗ tai mềm mại của cậu, vừa kinh nghiệm lão luyện mà trêu chọc “người anh em” của cậu, không hiểu lắm nói: “Tôi vốn là đàn ông mà…” giọng sau khi say rượu càng trầm khàn hơn, có chứa từ tính khiến người khác mê muội. Rất rõ ràng, hạ thân của anh cũng cứng lên, hô hấp đều chứa khí tức tình sắc.
Ồ, thì ra là đàn ông…
Hèn gì cao như vậy, nặng muốn chết như thế, sử dụng xe nam tính như thế, lần thứ hai gặp mặt còn quyền đấm cước đá với mình…
Bạn nhỏ Bân Bân nghĩ đến lịch sử mười ngày mình nhớ mãi không quên, liều mạng hỏi thăm sắp khóc khắp đến nơi rồi.
Có chuyện gì có thể khiến người ta giật mình bằng chuyện mình dẫn một cô em xinh đẹp về nhà kết quả cô em đó là đàn ông sao? Có thể khiến cho người ta tuyệt vọng hơn nữa không trời?! Vấn đề bây giờ là hình như anh ta uống quá nhiều, sự chú ý của toàn thân đều tập trung vào người anh em đang kích động thì phải. Cậu muốn đạp muốn đánh, nhưng lại bị kẻ say rượu Cao Lăng đè chặt. Mà chịu thua thì không phải là Bân Bân càng thất bại càng dũng cảm rồi. Cậu vừa thoải mái đến nức nở nghẹn ngào, vừa không cam lòng tức giận mắng, ý định tạt một thau nước lạnh để giội tỉnh đối phương đang mất hết lý trí: “Sao anh không đứng lên? Không phải vừa rồi còn muốn tôi đỡ à…. ưm… a …ư… chỗ đó nhanh lên một chút đi… Còn nữa, anh con mẹ nó là đàn ông mà còn giả nữ để gạt tôi! Nhân yêu! Giả gái! Biến thái!”
Cao Lăng cũng nổi giận, đánh mông cậu cái “Bốp”, lạnh lùng nói: “Đừng ồn.”
Bân Bân không sợ tí nào, nâng cao cổ họng: “Biến thái nè! Biến thái cưỡng dâm dân nam nè! Ở đây có biến thái thích mặc đồ phụ nữ gạt người nè!!”
Bịch.
Bân Bân trực tiếp bị nắm lấy cổ áo ném lên tấm phản cứng trong phòng, Bân Bân đau đến ứa nước mắt, quay đầu nhìn lại, Cao Lăng vẫn mặt lạnh, chẳng qua vẻ mặt mình thích nhất đó —- Cao Lăng mạnh mẽ cởi tất chân màu đen ra, vén váy lông lên, cởi nửa quần lót, một cái vừa thô vừa to nhảy ra.
Bân Bân: “…” Hay là mình đi chết đi thì tốt hơn.
Cao Lăng mặc kệ cậu có đi chết hay không, đầu chuếnh choáng say, chỉ biết là bạn giường hôm nay ồn ào muốn chết. Chỉ là bây giờ mũi tên đã lắp vào cung không bắn không được, Cao Lăng chỉ có thể tiến về phía trước, cố gắng kiên nhẫn giúp cậu trai dưới thân được an ủi đến sắp bắn ra: “Bôi trơn đâu? Áo mưa đâu?”
Vừa nhìn thấy một cảnh tượng giống như ác mộng, Bân Bân nhắm chặt hai mắt, tự giận mình: “Làm gì có mấy thứ đó chứ!”
“Sặc…” Cao Lăng bất mãn nhướng mày.
Sặc cái con cá kho chứ sặc… Tóc giả của Cao Lăng rũ xuống trên mặt Bân Bân, ngưa ngứa, càng thêm nhắc nhở sự thật cậu bị tên đàn ông này lừa từ đầu đến cuối.
Cao Lăng lại không để ý tới sự tuyệt vọng, tâm tư trạng thái của Bân Bân, mà lại nhọc lòng tổn trí cố sức chọc điểm mẫn cảm. Ngón tay nhẹ nhàng nắn bóp bao tinh hoàn, hoặc là cọ qua khe hở dưới cây nấm, chạm đến lỗ nhỏ ở đỉnh, bôi dịch tuyến tiền liệt chảy ra lên trên cán. Phục vụ không được bao lâu, dương v*t non nớt cứ như vậy run lên một cái mà bắn tinh dịch ra.
Mặc dù tâm lý Bân Bân không thể tiếp nhận, nhưng sinh lý lại thoải mái đến ngón chân cong lên. Mà rất nhanh, cậu phát hiện quần lót vốn ở giữa chân đã bị anh kéo ra vứt ở bên cạnh, chân bị tách ra, Cao Lăng dính chút tinh dịch vừa bắn ra đâm vào chính giữa đùi trong của mình…
“Ê.. ê..Mẹ nó, anh đang làm gì thế?!” Cực khoái bắn tinh rất nhanh bị sợ hãi dâng lên che lấp, hậu huyệt bị cắm vào một ngón tay dễ như ăn cháo, đồng thời dựa vào một chút tinh dịch bôi trơn, đâm loạn vào bên trong tiểu huyệt khô khốc… Má ơi, sẽ chết người đó! Bân Bân ngay cả động đậy một chút cũng không dám, đôi mắt thẩn thờ nhìn, cảm nhận được cảm giác khác thường khi thân thể bị người khác xâm nhập.
… Trời ơi, không chỉ là biến thái mà còn là một tên Gay nữa chứ.
Bân Bân tuyệt vọng nhìn khuôn mặt vẫn không thay đổi của Cao Lăng, đối với khuôn mặt “xinh đẹp” mình nhớ mãi không quên này, làm thế nào cũng không thể nói nên lời được.
Cậu biết Gay làm “chuyện đó” như thế nào. Bởi vì từ nhỏ đã là một đứa trẻ nghịch ngợm không sợ trời không sợ đất. Lúc dậy thì thậm chí còn bởi vì tò mò mà đặc biệt xem một số phim đồng chí—— tục xưng GV. Cậu cũng có thể nghe được tiết mục ăn mặn này từ những đứa bạn, chuyện bát quái… Cậu còn từng phỉ nhổ chuyện Gay dựa vào cúc hoa để XXOO—— chỉ là, nghe nói là nghe nói, cũng chỉ biết sơ sơ, nào có chân chính thấy qua bao giờ đâu?
Cao Lăng đưa vào ba ngón tay, dựa vào tinh dịch khuếch trương mấy lần, còn vô cùng săn sóc mà ở bên trong vách tường quét một vòng tìm vị trí tuyến tiền liệt—— chỉ là hành động này làm cho Bân Bân chưa bao giờ trải qua chuyện này suýt chút nữa chửi ầm lên: Mẹ nó, anh không sợ quét trúng phân à!
Rất hiển nhiên, Cao Lăng không tìm được điểm G của đối phương. Nhưng bạn sao có thể yêu cầu một người say sỉn có năng lực suy nghĩ gì đáng nói đây chứ? Đối với anh mà nói, anh đã hoàn thành công tác khởi động thông thường, bây giờ cần làm chính là ——
“Đậu phộng!!! Anh con mẹ nó đi ra ngoài! Một cái lớn như thế anh cứ như vậy mà nhét vào hả?!!”
Bân Bân cảm giác toàn bộ hậu huyệt mình đều bị lấp đầy, đau, nghẹn đau khó chịu, nếu như muốn dùng cách nói của thẳng nam như cậu mà nói thì chính là căng đau giống như táo bón. Đặc biệt cái thứ đồ chơi vừa cứng vừa to, nóng bỏng cứ như vậy không hề kỹ xảo mà cứng rắn nhét vào, ngoại trừ muốn bẻ gảy nó thì cũng chỉ muốn bẻ gảy nó thôi.
Cao Lăng giống như cực kỳ thỏa mãn “Hô” một tiếng.
Bân Bân nhìn chằm chằm mặt Cao Lăng một lúc, ánh mắt tuyệt vọng vẫn chưa dứt khỏi: Thời điểm như thế này mà còn nhan khống. Mình quả thực là không thuộc tiểu đội nòng cốt danh dự mà, cần phải được thưởng một bông hoa hồng nhỏ mới được.(chém nhẹ =)))
Bên này, Bân Bân đang đau đến uất ức, Cao Lăng lại bắt đầu luật động. dương v*t thô to đấu đá lung tung trong tiểu huyệt, hiển nhiên là đem kỹ xảo và vân vân mây mây quên mất sạch sành sanh, chỉ biết giữ chặt eo của cậu, hung hăng đâm vào.
Bân Bân đã mắng không thành tiếng, cả người bị anh va chạm giống như chiếc thuyền nhỏ không ngừng chìm nổi trong biển rộng, chỉ có thể ôm cổ của anh —— cũng không đoái hoài tới động tác này nữ tính hóa cỡ nào. Lúc này, cậu thở dốc nhỏ vụn, hoàn toàn không có khoái cảm, mà là bị anh ép buộc tới xin tha: “Tôi van anh, chậm một chút được không hả... A a a… Chậm một chút… đau chết rồi! Chậm một chút!”
Cao Lăng giống như nghe thấy, dừng lại động tác, cúi đầu nhìn sắc mặt trắng bệch của cậu một chút, không biết nghĩ sao mà cúi người đi hôn một cái, mang theo mùi rượu: “Ờ…”
Ờ em gái anh. Có bản lĩnh anh dừng lại đi.
Bân Bân hoảng hoảng hốt hốt phát hiện dương v*t anh giật giật, thay đổi góc độ ma sát vào vách—— giống như chạm vào một cái chốt nào đó, một dòng điện nho nhỏ từ hậu huyệt lan ra, cực kỳ khoái cảm khiến Bân Bân nhỏ giọng “Ưm” thành tiếng.
“Hóa ra là ở đây…” Cao Lăng nói nhỏ.
Còn chưa để cho Bân Bân hiểu chuyện gì đã xảy ra, anh lập tức đâm vào. Mỗi một lần đâm vào sẽ để đầu nấm chạm vào điểm đó, giống như dã thú hung hăng ma sát nó, nơi đáng thương đó thậm chí phân bố ra dịch tuyến tiền liệt, khoái cảm mãnh liệt đến, đồng thời tiểu huyệt cũng không ngừng bao bọc chặt chẽ dương v*t không ngừng rút ra đâm vào, giống như cái miệng nhỏ tham ăn dùng toàn lực mút lấy dương v*t của anh, phát ra tiếng “phốc xuy phốc xuy” dâm đãng.
Má ơi... Thế nhưng còn chảy nước … Bân Bân nhận thức được chuyện này giống như bị sét đánh vậy, nhưng mà khoái cảm điên cuồng xông tới làm cho tất cả oán giận và trách cứ của cậu đều biến thành thở dốc ngọt ngào. Trong căn phòng trọ nho nhỏ, không khí giống như bị thiêu đốt, trong không khí đầy hương vị dâm mỹ.
Thậm chí ngay cả lúc làm cũng hất hàm sai khiến như thế… Bân Bân tức giận trợn mắt, lại phát hiện tóc giả của anh tán loạn xõa trên đầu vai, trên người còn mặc váy lông màu xám size lớn nhất, khuôn mặt tinh xảo không giống đàn ông nên có, nhưng mà đôi mắt đó —— đôi mắt xinh đẹp, khóe mắt cong lên, con ngươi đen thâm thúy cũng mang theo chút tình dục, không lạnh lùng, không tức giận giống như bình thường. Chỉ có ánh mắt chạm nhau thôi mà đã khiến cả người nóng lên.
Bân Bân không nguyên do mà có một loại cảm giác thỏa mãn.
Tuy rằng một lát sau cậu mới nhớ tới: Đàn ông uống say, rất lâu sau mới có thể bắn tinh được
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
104 chương
10 chương