Nói xong , anh thả tay Tâm Kỳ ra , anh phải biết vị trí của người đàn ông kia trong lòng cô là thế nào , càng phải biết rằng người phụ nữ này sẽ vì người đàn ông kia mà làm gì? Lời nói của anh vừa nói xong , Tâm Kỳ tự động bỏ y phục , sau đó cô ngồi lên người anh , hành động này chọc giận An Vĩ Thần , anh thật không ngờ vị trí của người đàn ông kia lại quan trọng đến vậy , cư nhiên vì gã ta mà cô làm theo lời. Anh tức giận thực muốn trực tiếp đè chết người phụ nữ này , nhưng anh vẫn nhịn , anh nhắm mắt , nhịn lửa giận , một lát sau , anh mở mắt ra , Tâm Kỳ vẫn là không bắt đầu , anh nhịn không được nói: " Em còn chưa làm sao? Hay muốn anh hầu hạ em?Nếu như chậm một chút , lập tức đi bảo người đập chết gã đàn ông kia". Uy hiếp , cứ vậy mà bay vào tai Tâm Kỳ , cô nhịn nhục , trực tiếp làm tới , hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn , cô cắn chặt răng , bất quá cũng rên ra một tiếng nỉ non , lúc này An Vĩ Thần tà mị va chạm vài cái , cô nhịn không được trực tiếp kêu lớn thêm , âm thanh xấu hổ làm cho cô không dám ngầng đầu , toàn thân cũng đỏ ửng lên , An Vĩ Thần nhìn mồ hôi xuất hiện trên da thị trắng nõn , một bộ dạng mê người làm anh càng va chạm mạnh hơn. Ánh mắt của anh đỏ ngầu , anh nắm hông của Tâm Kỳ , điên cuồng luật động , Tâm Kỳ phía trên , bị va chạm mạnh , bụng hơi đau nhưng cô vẫn cố mà chịu đựng , đơn giản là nếu không thoã mản người đàn ông này , không biết anh sẽ làm gì Hàn Minh Vũ , nói vậy , cô biết anh nói thật , một điểm cũng làm tới , cô đã rất có lỗi với Hàn Minh Vũ , cũng không nguyện tiếp tục cho anh thêm thương tổn nào , dù cho ngày hôm nay An Vĩ Thần dùng phương pháp gì hành hạ cô cũng sẽ làm theo , tất cả vì cái người mà yêu cô sâu đậm , bất quá tâm cô đã hoàn toàn giao cho An Vĩ Thần. Nói vậy , cô sẽ thích anh sao , thế nhưng hết thảy đã quyết định , kiếp này bọn họ là kém duyên vô phận . An Vĩ Thần nhìn người trên thất thần: " Chuyên tâm chút đi , không nên ở trên giường với tôi mà nghĩ đến người đàn ông khác". Nói xong , anh hung hăng tiến vào thêm vài cái . Tâm Kỳ cũng chịu đau đớn , cô mong nhanh lên mà kết thúc , sớm để cô đi ngủ. Cô bây giờ đã quá mệt , từ trái tim tới thân thể , không phải sợ làm anh không thoải mái , nhưng cô không dừng lại được , cô thực muốn trực tiếp ngã xuống , sau đó không cần quan tâm đến cái gì ngủ một giấc thật ngon. An Vĩ Thần tựa như hiểu tâm tư của cô , anh vung mắt đẹp lên hỏi: " Muốn nhanh sớm kết thúc để ngủ có phải không? Vậy bây giờ không được đây , hơn nữa có thể sáng mai mới được nghỉ ngơi , vì tôi không mệt mỏi , dù muốn ngủ cũng không thể được , có nghe hay không?" Nếu để chọn , anh làm sao dễ dàng buông tha? chớ mơ tưởng nhiều . "Ác ma , vậy anh trực tiếp bóp chết tôi đi". Tâm Kỳ mệt mỏi nói , nếu cả tối , ngày mai cô chỉ còn lại một hơi. "Ác ma , tôi chính là ác ma thì sao? Thuận tiện nói cho em hiểu luôn , tinh lực tôi rất tràn đầy , em nên chuẩn bị tâm lý , ha ha ha ". Anh thô lỗ nắm cằm của Tâm Kỳ nói . Lại còn nói là anh ác ma , vậy anh không thẹn nhận mình làm ác ma chân chính. "Không nên , không nên , ô ô ô ô ……" Lương Tâm Kỳ nắm tay của An Vĩ Thần khóc lên nói. An Vĩ Thần không thèm để ý tới , trái lại anh để cho cô đưa lưng về phía anh sau đó tiến nhập từ đằng sau vào thân thể cô . Tâm Kỳ bị anh đối xử vậy , bụng dưới càng lúc càng đau , cô trở tay vỗ vỗ An Vĩ Thần , trong miệng phun ra tiếng nỉ non thống khổ: " Đau quá , ô ô ô , từ bỏ , từ bỏ , ô ô ô ô ô , đau đau quá ……ô ô ô". Âm Thanh thống khổ từ trong miệng Tâm Kỳ truyền đến , thế nhưng người phía sau không dừng lại mà cũng chẳng để ý , tuỳ tiện không chút xót thương mà phát tiết chính mình. —————————————————————————————— Như vậy duy trì cho đến tối , nếu tối mà An Vĩ Thần không nhận được điện thoại có lẽ Tâm Kỳ không biết sẽ trở thành bộ dạng gì nữa , cô cuộn tròn thân thể nằm trên giường , lúc này điện thoại vang lên , cô vô lực nhận: " Alo ……chào , tốt ……mình đợi cứ tới đây , ừ ……tạm biệt", nói xong , cúp điện thoại . Nằm một lúc , cô mới đứng dậy tới phòng tắm , tắm rửa một chút , thay quần áo khác , rồi trang điểm đeo ít đồ trang sức đi ra cửa . Quán Rượu Bạc Đế- An Vĩ Thần nhận được điện thoại của mấy người bạn tốt liền chạy tới , vốn anh không muốn đến , dù sao anh vẫn chưa nghiêm phạt nữ nhân kia xong , bị họ buộc nên mới phải tới nhưng bây giờ nếu cây đao đặt trên cổ anh , anh cũng sẽ không tới , mấy người này cư nhiên không có gì tìm mấy người phụ nữ đến , hơn nữa mùi nước hoa nồng nặc làm cho anh thật khó chịu . Một âm thanh ỏng ẹo truyền tới: " An Tổng , chúng ta cụng ly được không?" Một phụ nữ ở quán bar quay sang ném ánh mắt quyến rũ với An Vĩ Thần , sau đó tay vói vào y phục anh , vuốt ve lồng ngực anh. An Vĩ Thần một bên uống một ngụm rượu , kéo bàn tay đang di chuyển trong người anh: " Tốt nhất an phận ngồi đây , không nên động tay động chân , nếu không lát nữa thế nào cắt đứt cũng đừng trách tôi". Ngữ khí của anh uy hiếp , biểu tình trên mặt cũng là nghiêm túc chưa từng có , ý này giống như nếu dám động tay động chân nữa anh liền sẽ làm thật.