Vị hôn phu là bff
Chương 3
Chương 3
Bước xuống chỗ ngồi, Nam ngoan ngoãn đứng dậy để nó ngồi vào giữa ( ghế liền nhé mn. Bàn này dài, rộng có thể ngồi 3 người)
Đặt ba lô xuống bàn, nó gục mặt xuống không thèm nhìn bản mặt của hai anh em nhà kia nữa.
*Lâm Bảo Khánh và Lâm Bảo Nam là hai anh em song sinh nhé! Khánh là anh còn Nam là em. Sinh đôi nên giống nhau như hai giọt nước từ chiều cao tới ngoại hình. Khánh có mái tóc màu đen giống ba còn Nam có mái tóc màu hạt dẻ giống mẹ nên có thể nhận ra dễ dàng. Quên nữa ông hiệu trưởng là ba của hai anh em nhà này, tại ba đứa nó chơi với nhau từ nhỏ nên nó mới gọi hiệu trưởng là ba*
Nam ngồi cạnh nó lay lay cánh tay nó gọi “chị hai” còn nó dù nghe thấy nhưng đang giận nên cũng không trả lời hay có phản ứng gì.
Ba người im lặng tới khi trống hết tiết vang lên. Nó đứa dậy xua tay với Nam ý kêu Nam tránh ra cho nó đi, biết ý nên Nam làm theo.
Nó xuống căng-tin kiếm đồ ăn tại sáng đi vội quá k kịp ăn sáng. Thấy nó đi 2 đứa kia đi theo.nó ngồi vào bàn đang định gọi chị phục vụ ở đó thì có nguyên khay đồ ăn bay từ đâu tới được đáp xuống an toàn xuống trước mặt nó.
Là Khánh và Nam, hai người họ cũng xuống ăn sao? Dù không muốn nhưng đồ ăn có sẵn, nó ngồi ăn tự nhiên như đúng rồi.
Chuông vào lớp... Ra chơi... Vào lớp... Tới khi hết 5 tiết. Trường lại được náo loạn bởi đám học sinh được thả là chạy nhảy loạn hết lên. Nó thì khác, cất sách vở vào ba lô rồi bình thản bước đi. Khánh và Nam cũng không theo nó mà đi về luôn tại vài hôm nay có việc quan trọng mà....
Về đến nhà, nó mệt mỏi lết cái xác vào tới cửa thì đụng ngay mặt ba mẹ nó (đây là ba mẹ thật á).
“Chào ba mẹ con mới đi học về ạ” - nó lễ phép chào hỏi rồi toan bước lên phòng thì...
“Đứng lại. Con có nhớ sáng nay ba mẹ đã nói gì với con không???” - ba nó hỏi
“Nhớ rõ lắm ba” - nhắc tới chuyện này mặt nó nhăn nhó tỏ vẻ khó chịu
“Vậy thù được rồi con lên phòng thay đồ đi chút nữa họ sẽ tới”
“Vâng”
“A tới rồi” - mẹ nó im lặng nãy giờ cho tơi khi nhìn thấy họ...
Nó đã khó chịu lắm rồi bây giờ còn nhăn nhó khó chịu hơn.
“Con chào ba mẹ” - giọng nói quen thuộc vang lên, hắn bước tới khoác vai nó...
_____end chương 3_____ Đăng bởi: Ngọc_Kun
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
39 chương
13 chương
35 chương
21 chương
17 chương