Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

Chương 21 : Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)

Nhưng mà nhìn tình huống trước mắt thì xem ra đúng là nàng (Thái hậu) đã đánh giá cao Hoàng hậu ngu xuẩn này, chuyện cũng truyền khắp cả cung mà nàng ta lại không biết chút nào, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tạ Bích Sơ, bắt đầu khiển trách Tạ Bích Sơ, suy nghĩ trong lòng lại là: Ngươi quá không quan tâm lão công (chồng) nhà ngươi, lão công nhà ngươi làm cái gì ngươi cũng không biết, ngươi rốt cuộc có muốn ngồi trên vị trí Hoàng hậu này nữa hay không? Ta (Tạ Bích Sơ) sẽ nói cho ngươi biết rằng ta đúng là không muốn ngồi nữa sao? Ta sẽ không nói cho ngươi biết! Tạ Bích Sơ dùng khăn lau mặt một cái, lập tức trở nên nước mắt lưng tròng, tiếp nhớ lại một chút, từ từ cắn môi, hơi cúi mặt xuống, len lén nhìn Thái hậu —— nghe nói động tác này đáng yêu nhất đáng thương nhất có thể gợi ra lòng thương yêu nhất. "Dạ, là nô tì không tốt, thân thể nô tì không dùng được, vẫn ngủ mê man, cho nên......" Hiển nhiên Thái hậu không phải người bình thường, không ưa thích loại hình thức tiểu bạch hoa1 này của Tạ Bích Sơ, dài dòng một đống lớn, cuối cùng tổng kết lại: Nguyên nhân căn bản chính là do lòng dạ của Hoàng hậu quá mức hẹp hòi, dẫn đến nữ nhân của Hoàng đế quá ít, cho nên Hoàng đế mới có thể bụng đói ăn quàng2 mà nhìn đến thứ hàng như Chu Tĩnh Tuệ kia. Sau đó lại bày tỏ: Ai gia* phát tiết xong, cũng không trông cậy vào ngươi có thể đối phó được Chu Tĩnh Tuệ, ngươi cút đi. (cách xưng hô của Thái hậu) Tạ Bích Sơ vui vẻ mà cút. Dĩ nhiên đây chẳng qua là ở trong lòng, ở mặt ngoài nhìn thì là, Tạ Bích Sơ lê bước chân yếu đuối, mệt mỏi, khổ sở, đau thương, từ từ bước ra khỏi cung Ninh Khang, vừa lên kiệu liền trực tiếp ngất đi. Sau đó cả Hậu cung đều biết, bởi vì chuyện của Chu Tĩnh Tuệ, Thái hậu nương nương phạt Hoàng hậu quỳ một buổi sáng, quỳ đến mức khiến Hoàng hậu hôn mê. Tất cả phi tần đều rất vui vẻ, điều này nói rõ cái gì, nói rõ Chu Tĩnh Tuệ vô cùng không được Thái hậu thích, vậy thì trên cơ bản nàng ta sẽ không được Hoàng thượng thu vào Hậu cung, có thể thấy là họ đều quên cả Hậu cung chỉ có một mình Tôn Quý phi mới có thể được Thái hậu thích đó có được không? Tất cả phi tần đều cũng quên, Hoàng hậu "quỳ" một buổi sáng đó, thôi, dù sao Hoàng hậu luôn luôn đều là tiểu trong suốt. Nhưng mà Cảnh Diệp lại không quên, hắn phát hiện tiểu Hoàng hậu nhà mình đã là lần thứ ba bị chính mình lừa gạt, bởi vì chính mình, nàng bị Quý phi chọc giận đến nằm liệt giường, bởi vì chính mình, nàng bị Tôn gia ám sát, hiện tại cũng bởi vì một hành động nho nhỏ của chính mình, bị phạt quỳ nửa ngày. Cảnh Diệp nhớ lại khuôn mặt tròn tròn của tiểu Hoàng hậu một chút, trong lòng hơi mềm mại, đứng ngồi không yên một lát, vẫn là đứng dậy đi đến cung Trường Hoa. Nghe nói Cảnh Diệp đến, Tạ Bích Sơ còn hơi kinh ngạc, có điều rất nhanh lại bình thường trở lại, muốn diễn vở tình yêu của đế vương dịu dàng, vậy thì nàng sẽ diễn cùng hắn là được, dù sao nàng cũng thấy chơi rất là đã nghiền, mới vừa rồi ở chỗ Thái hậu là hình thức "Tiểu bạch hoa", bây giờ Cảnh Diệp đến, chuyển thành hình thức "Bạch Liên hoa"3, rất có cảm giác vui vẻ ngạc nhiên đó~ Vì vậy Tạ Bích Sơ quyết đoán thêm "Vầng sáng Thánh mẫu" cho bản thân, sau khi cảm ơn Cảnh Diệp quan tâm, dịu dàng mở miệng nói: "Mới vừa rồi Thái hậu nương nương chỉ điểm nô tì, nô tì mới biết mình sai lầm rồi, hiện giờ tỷ muội Hậu cung vốn là ít, thân thể nô tì không được, Quý phi cũng bị cấm túc, cả bốn Phi vị lại đều để trống, là nô tì sơ sót, nô tì cả gan góp lời, kính xin Bệ hạ ở trong các Tần vị chọn lựa ra bốn người nâng lên Phi vị, không biết ý Bệ hạ thế nào?" Nàng vừa nghiền ngẫm từng chữ một, vừa hồng vành mắt, đôi mắt vốn đen nhánh linh động che lên một tầng hơi nước, mông mông lung lung làm người ta thương yêu, Cảnh Diệp biết lấy tính tình nàng căn bản không thể nói ra những những lời này được, sợ rằng đều là Thái hậu để cho nàng đảm nhiệm nói với mình đi, thật là làm khó cho nàng. Vì vậy Thái hậu cứ như vậy bị Tạ Bích Sơ lừa gạt. Cảnh Diệp cảm thấy rất có lỗi với tiểu Hoàng hậu của mình, cố ý nể mặt nàng, vì vậy rất sảng khoái nói: "Trẫm đồng ý, tứ Phi do Thanh Ngọc tới chọn, chọn xong tới nói cho trẫm là được rồi." Tạ Bích Sơ "cười rộ lên", "thẹn thùng" gật đầu một cái, trong lòng hô to: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn, xin hãy gọi ta là khăn quàng đỏ4. Vì vậy Thái hậu lại bị lừa gạt một lần. Cảnh Diệp ôm lấy nàng, thở dài nói: "Uất ức cho ngươi." Tạ Bích Sơ không uất ức chút nào, nàng cảm thấy vô cùng vui vẻ, quả nhiên tin tức vừa truyền ra, Ninh Khang cung lập tức đổi một đám đồ sứ, mà mấy người đang ngồi trên vị trí Tần càng thêm vui mừng khôn xiết, mỗi ngày chạy đến Trường Hoa cung tạo cảm giác tồn tại, đáng tiếc bởi vì Cảnh Diệp ra ý chỉ không được vào Trường Hoa cung, vì vậy người giữ cửa cung Trường Hoa cũng đã thu vào một mớ tiền chỉ trong vài ngày ngắn ngủn, chớ đừng nói chi là cung nữ bên người Tạ Bích Sơ, quả thật là giàu lên nhanh chỉ trong một đêm. Cẩm Tú ngồi dưới đèn kiểm kê lại tài sản, đồng thời tiếc nuối nói với Tạ Bích Sơ: "Đáng tiếc Cẩm Đoạn tỷ tỷ bị thương vẫn còn dưỡng thương ở Tướng phủ." Tạ Bích Sơ liếc nàng một cái, hừ hừ nói: "Nhìn kẻ kiến thức hạn hẹp này, ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ như vậy." Cẩm Tú tức giận nói: "Nô tỳ có thể phục vụ trước mặt chủ tử cũng đã thỏa mãn, không cần phải có tiền đồ gì nữa." Trong lòng Tạ Bích Sơ hơi ấm áp, ngoài miệng lại không chịu tha cho người ta, "Nói như vậy có nghĩa phục vụ ta chính là không tiền đồ?" "Mới không phải!" Cẩm Tú nóng nảy, nhưng không biết phải giải thích như thế nào, cuối cùng nhìn tiền của chất trên bàn một chút, trực tiếp đẩy tới trước mặt Tạ Bích Sơ nói: "Tất cả đều cho chủ tử, chủ tử đừng đuổi ta đi." Tạ Bích Sơ vội vàng khoát tay nói: "Được rồi được rồi trêu chọc ngươi, mau thu đi, chủ tử yêu thích ngươi, làm sao nỡ đuổi ngươi đi." Cẩm Tú thấy nàng nói nghiêm túc, lúc này mới yên lòng lại, vui rạo rực mà thu vào. Tạ Bích Sơ lại vuốt cằm, chuyện hôm nay khiến cho nàng hiểu một đạo lý, mặc dù sau này nàng sẽ xuất cung, nhưng mà chỉ cần nàng còn ở trong cung một ngày, muốn trải qua yên ổn, vẫn cần phải ôm đùi5 Cảnh Diệp một phen. Dù sao còn có nhân vật phản diện siêu cấp là Tôn Quý phi kéo thù hận, có lẽ nữ chính sẽ không quá mức chú ý đến một tiểu trong suốt như nàng, vậy thỉnh thoảng tìm chút độ hảo cảm (cảm giác tốt) từ Cảnh Diệp chắc cũng không có ảnh hưởng gì lớn đâu. Ừ, cứ vui vẻ mà quyết định như vậy đi. Chú thích: 1 tiểu bạch hoa = đóa hoa trắng nhỏ => chỉ người hiền lành đến yếu ớt, nhu nhược 2 bụng đói ăn quàng: đói bụng nên thứ gì cũng ăn => rơi vào tình huống khẩn cấp nên bất chấp, không có sự chọn lựa 3 bạch liên hoa = hoa sen trắng => chỉ người lương thiện, trong sáng, thuần khiết như hoa sen trắng, tuy nhiên trong ngôn ngữ mạng hoặc tiểu thuyết mạng, thường được dùng với nghĩa giễu cợt. 4 khăn quàng đỏ: là biểu tượng và đồng phục của đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh cũng như một số tổ chức thiếu niên ở tại những nước cộng sản. => chỉ những người hay xung phong làm việc tốt, giúp đỡ người khác. 5 ôm đùi: chỉ việc dựa dẫm