Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm
Chương 121 : Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
Editor: Tuyền Uri
Tôn quý phi kinh ngạc há to miệng, nhìn Thái hậu có chút phong ma nhãn thần hung ác, lần đầu tiên cảm giác cô mình thật ra thì rất đáng sợ, chuyện lẫn lộn huyết mạch hoàng gia, mặc dù nói phải tự nhiên nhưng như vậy cũng dễ dàng.
"Còn nữa. Không phải ngươi không thể mang thai, mà là hoàng thượng không thể, nếu không ngươi cho rằng tại sao hoàng thượng hư thân lâu như vậy làm sao lại không có một người long tử nào? Cũng chỉ là ai gia thương tiếc người ngươi còn mềm mại. Để cho ngươi có cơ hội điều dưỡng tốt một phen thôi. Hiện tại thời cơ đã đến, không ngờ lại bị tiện nhân Thục phi kia đoạt trước!"
Lượng tin tức thực sự quá lớn, Tôn quý phi sửng sốt thật lâu, mới thốt ra mấy âm thanh tàn khuyết không đầy đủ: "Hoàng thượng, biểu ca hắn, nhưng là, thế nào......"
Thái hậu không để ý chút nào nói"Buổi tối ăn cái gì" giọng nói bình thản vạch trần chính bà âm độc thủ đoạn: "Kể từ ngày hắn hư thân đó trở đi, ai gia cho hắn uống thuốc. Hiện tại cũng sắp đến thời gian rồi, cho nên trong khoảng thời gian này ngươi nhất định phải bó chắc hoàng thượng, phải vượt lên trước mang thai Long thai, về phần Thục phi, coi như không ai xuống tay, ai gia cũng tuyệt đối không thể dung."
Nói xong liếc mắt Tôn quý phi có chút ngốc một cái, thầm hận nàng ta không có tiền đồ, lại nói: "Được rồi chuyện này ngươi biết là được, cũng không cần lo lắng ngươi không có bầu được, ai gia vẫn để người ở bên cạnh ngươi cho ngươi điều dưỡng, không có vấn đề gì lớn. Ngươi lui về phía sau có chuyện gì liền trực tiếp cùng ai gia nói, ai gia là cô của ngươi, tự nhiên một lòng thay ngươi tính toán."
Tôn quý phi phục hồi tinh thần lại, trong lòng mặc dù nghi ngờ cái lão thái y đó tại sao phải nói nàng vô sinh. Những chuyện này đã được Thái hậu che giấu chân tướng cho rồi, thì ra là Hoàng đế biểu ca không thể sinh, vậy khẳng định không phải là vấn đề của nàng.
Nàng cũng nghe ra trong giọng nói của Thái hậucó chút thất vọng, vội vàng khéo léo đồng ý nói: "Hồng Y đều hiểu, cám ơn cô."
Thái hậu thấy nàng nghe lời như vậy, trong lòng cũng rất hài lòng. Khẽ gật đầu một cái lại hỏi: "Bây giờ có thể cùng ai gia nói rồi, thai của Thục phi, rốt cuộc sao lại mất?”
Nói đến cái này Tôn quý phi cũng uất ức theo lên: "Ta cũng không biết tại sao lại như vậy, hoa đúng là con đổi, có điều ý con là để Hoàng hậu tự xem rồi mang về Trường Hoa cung, coi như nàng ta không xem cũng nên đưa đến chỗ Đức Phi, kết quả không biết làm sao bị mang đến chỗ Thục phi."
Nàng ta vừa nói vừa liếc Thái hậu một cái, thấy bà không nói lời nào lại bổ sung một chút suy đoán của mình vào: "Con cảm thấy Hoàng hậu nhất định là biết Khô Vinh, cũng biết là có người âm mưu nàng ta, cho nên mới nghĩ tới mượn đao giết người, thuận nước đẩy thuyền kêu người đem hoa đưa đến Nhu Nghi cung, người vừa mới thấy nàng ta như vậy rồi đấy, nên có lẽ là......"
Thái hậu nheo mắt suy nghĩ trong chốc lát nói: "Không phải là nàng ta, nàng ta được Tạ Dịch Giang nâng niu trong lòng bàn tay nuông chiều, khôn vặt đúng là có một chút, nhưng là nói đến để tâm căn bản cũng không có, nàng ta nếu như thực là cất giấu gian, căn bản cũng sẽ không cho ngươi cơ hội chất vấn nàng ta, sẽ trực tiếp đem toàn bộ chuyện cũng cài lên trên đầu ngươi, nhất định là có những người khác ở trong đó can thiệp, cũng không biết là người nào trong tứ phi."
Bà trầm mặc một hồi, đột nhiên ánh mắt sắc bén, lại hỏi: "Có còn hay không những chuyện khác gạt ai gia hả?"
Mà lúc này, Hoàng đế bệ hạ cũng ở trong ngự thư phòng nghe kết quả điều tra, trên thực tế, vào lúc tin tức Thục phi đẻ non truyền tới tai hắn kia, hắn cũng đã phái người bắt đầu điều tra kỹ, mà bị Thái hậu hô qua dự thính cái gì, thật chỉ là dự thính mà thôi, ai biết chuyện nghiêm túc không nghe thấy cái gì có ý nghĩa, ngược lại, một bụng hỏa khí trở lại.
Hoàng đế bệ hạ vuốt vuốt nhẫn trên ngón cái, vừa nhàn nhạt hỏi thị vệ quỳ phía dưới:
"Tra rõ Thục phi rốt cuộc là tại sao đẻ non chưa?"
“Hồi hoàng thượng, đã đã điều tra xong, cuối cùng nguyên nhân là bởi vì uống chén thuốc sẩy thai.”
Hoàng đế bệ hạ chân mày cau lại: "Nói như vậy, không có liên quan gì đến cái loại gì mà gọi là hoa Khô Vinh đó hả?"
"Thuộc hạ hỏi qua thái y, cái loại hoa đó đúng là hơi có độc tính, thường dùng mùi thơm ở bên trong, tim sẽ đập nhanh, bệnh trạng mồ hôi trộm, đối với cô gái có thai có ảnh hưởng, nhưng là cũng chỉ là cơ thể mẹ suy yếu, còn không đến mức nhanh như vậy đưa tới đẻ non."
"Hoa kia từ đâu tới, chén thuốc sẩy thai là ai ở đưa?"
"Chỉ có thể tra ra hoa là từ bên ngoài cung đưa vào, về phần là ai đưa vào vẫn chưa điều tra ra, đưa vào sau chính là do cung nữ kêu Giang Hồng trực tiếp nhận lấy, người sau lưng nàng ta cũng vẫn chưa điều tra ra, về phần thuốc phá thai, phải..... Là Quý phi nương nương sai người làm......"
Nghe được trước mặt Hoàng đế bệ hạ cau mày thật sâu, không có tra được, thật là làm không tra được còn có tác dụng gì? Nhưng nghe được một câu cuối cùng, hắn hoàn toàn kinh ngạc lên: "Ngươi nói là Quý phi ở hạ thuốc phá thai? Ngươi chắc chắn chứ?"
"Thuộc hạ xác định, đúng là Quý phi nương nương đã xuống tay."
Cảnh Diệp cau mày hồi lâu cũng không nói gì, trong lòng lại một trận lạnh lẽo, chuyện mấy ngày trước còn sở sờ ở trước mắt, nàng nói nàng không thể mang thai, cho nên năn nỉ hắn đem đứa bé củaThục phi cho nàng ta nuôi dưỡng, hắn thương tiếc nàng, dĩ nhiên đồng ý.
Tiếp hắn đối với Thục phi bên kia khó tránh khỏi buông lỏng đi một chút, người hậu cung có khả năng xuống tay nhất kia đã không động thủ, hắn cũng yên lòng hơn nhiều, nhưng sự thật hung hăng cho hắn một cái tát, hắn thật sự yên tâm quá sớm.
Cũng quá tin tưởng nàng.
Nàng đâu có muốn ôm nuôi đứa bé kia, nàng rõ ràng là muốn để hắn buông lỏng cảnh giác!
Hôm nay còn vừa ăn cướp vừa la làng mà đem chuyện gài tang vật lên người Hoàng hậu, rõ ràng là mình làm ác, lại có thể nghĩa chánh ngôn từ thẩm tra người khác, không chỉ là Tôn quý phi, nghĩ đến phía sau nàng vẫn có Thái hậu nữa.
Cảnh Diệp không nhịn được tựa lưng vào ghế ngồi ngẩng đầu lên, mu bàn tay đậy mắt lại.
Mẫu hậu hắn, thật sự quá làm cho lòng hắn rét lạnh, nhiều lần ra tay với hắn hắn đều nhịn, bây giờ lại phát rồ đến đối với hắn con cháu, đối với một đứamới hai ba tháng thậm chí thai nhi vẫn chưa thành hình mà xuống tay.
Chính là muốn cho hắn tuyệt hậu?
Hắn khó khăn hít sâu một hơi, lại hỏi: "Lần trước thái y xem bệnh cho Tôn quý phi có thể đã hỏi qua, Quý phi tình trạng cơ thể như thế nào?"
"Hồi hoàng thượng, đã hỏi rồi, quý phi nương nương quả thật vô sinh, nhưng là, là bởi vì có người xuống tuyệt dục thuốc, mặc dù mấy năm này Thái hậu một mực cho quý phi điều dưỡng, cũng chỉ là khá hơn một chút, nếu muốn có con cháu vẫn tương đối...... Khó khăn......"
Cảnh diệp vừa nghe vừa từ từ ngồi ngay ngắn người lại, ngón tay tại trên thư án gõ nhẹ, suy tư một chút không nhịn được tự lẩm bẩm: "Khó trách, khó trách Quý phi xuống tay với Thục phi sau đó gài tang vật lên người Hoàng hậu, nghĩ tới là biết......"
"Hoàng thượng, Quý phi nương nương không biết những điều này, cái đó lão thái y nói, tuyệt dục Quý phi trúng cũng không phải đại hoàn, mà là bí dược của Hi Hướng, nếu không phải hắn trước kia cùng Hi Hướng sư huynh trao đổi qua, căn bản cũng không biết.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
27 chương
164 chương
78 chương
11 chương
47 chương
39 chương
136 chương
34 chương
62 chương