Vạn tộc chi kiếp
Chương 1383 : ta thật ác độc
Trong khi Cục lông nhỏ đang muốn đánh cướp Liệp Thiên các, thì Tô Vũ bên đây cũng nảy sinh tâm tư tương tự.
Hắn đang muốn cướp viên ngọc phù trong tay Cửu Huyền!
Đây chắc chắn là ngọc phù của vô địch, quá cường đại, giờ phút này, Cửu Huyền cầm ngọc phù nơi tay, Tử Linh đều không dám tới gần, hàng loạt tử khí đều bị viên ngọc phù ấy tẩy rửa sạch sẽ.
Đương nhiên, Tử Linh quá nhiều, ngọc phù này cũng chỉ có thể tẩy rửa một bộ phận tử khí, vả lại Tô Vũ có cảm giác nó còn đang tiêu hao uy năng.
Tô Vũ muốn cướp nó.
Thứ này tuyệt đối là đồ tốt, chỉ là hắn hơi lo lắng liệu rằng viên ngọc phù kia có mang theo ý chí vô địch bám vào, giống như lần vị Phủ chủ của Đại Thương phủ đã bám một mảnh ý chí lực lên người Thương Thiên Kiều hay không, nếu vậy thì đúng là phiền toái.
Tô Vũ nhất thời không nghĩ ra cách, chỉ đành tiếp tục sát lục!
Giết!
Hàng loạt Tử Linh bị hắn đục nước béo cò đánh giết!
Trên không trung, Sơn Hải Tử Linh đã đạt đến 20 đầu.
Thành Khải không thể chịu nổi!
Gã nhìn về phía Cửu Huyền, thở dài, đưa ra quyết định: "Ta sẽ lập tức thông tri để bọn hắn nấp kỹ, ngươi bùng nổ ngọc phù giết một mớ đi! Nếu còn kéo dài thì cả ta và ngươi đều phải chết!"
Chỉ có thể liều mạng một phen.
Cửu Huyền gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng, mở miệng nói: "Ngươi mau báo cho mọi người đi, sau đó ta sẽ kích hoạt! Yên tâm, chúng ta không chết được! Chỉ cần có thể tránh thoát đi thì gia gia của ta nhất định sẽ đến cứu ta!"
"Huyền Hách Tiên Vương?"
Thành Khải mừng rỡ, "Tiên Vương sẽ đến?"
Cửu Huyền khẳng định: "Ừm! Ta và Đạo Thành ca sắp sửa thành hôn! Đạo Vương và gia gia của ta sẽ không muốn vứt bỏ lần thông gia này, cho nên chắc chắn ông ấy sẽ đến cứu ta!"
Tiên tộc không thiếu thiên tài.
Một đám thiên tài ở trên Liệp Thiên bảng dù sao cũng chỉ là những người trẻ tuổi còn chưa trưởng thành, cho nên nàng mà chết rồi, Tiên Vương chưa chắc sẽ ra tay.
Nhưng nàng là đối tượng sắp thông gia với hậu duệ của Đạo Vương.
Đạo Vương, một trong những vương giả mạnh nhất của Tiên tộc.
So với gia gia của nàng lại càng mạnh!
Tiên tộc cũng có thế lực riêng, cũng chia phe phái.
Gia gia của nàng hiện tại vẫn cần phải dựa vào vương giả cường đại duy trì.
Cho nên, nàng không thể chết.
Chết rồi, mọi tính toán của Huyền Hách Tiên Vương liền biến thành bọt bong bóng.
Lần này ra cửa, nàng vẫn luôn đi theo cùng một chỗ với Đạo Thành, thoạt nhìn là vì yếu đuối, dựa dẫm, nhưng trong lòng lại rõ ràng mình nên làm gì. Mà Đạo Thành cũng biết rõ, cho nên y một mực phản đối nàng chạy loạn, bởi vì chính Đạo Vương cũng cần Huyền Hách Tiên Vương hỗ trợ.
Thành Khải không quản được nhiều chuyện như thế, gã chỉ cần biết sẽ có một vị Tiên Vương mạnh mẽ đích thân đến bên này, vậy thì coi như bọn họ được cứu rồi.
Gã không do dự nữa, bạo hống hét lớn: "Đạo Thành, Ngân Khải, mau trốn đi!"
"Đạo Thành, Ngân Khải, trốn đi..."
Thanh âm chấn động bốn phương, vang vọng khắp toàn bộ cổ thành.
...
Nơi xa.
Đạo Thành và Ngân Khải đều chấn động, kỳ thật bọn hắn cũng nhìn thấy đoàn tử khí kia, nhưng bọn họ không ngờ tới đám Thành Khải lại bị kẹt ở bên trong, giờ phút này, nghe tiếng Thành Khải rống mà cả hai người đều biến sắc.
Hình như âm thanh của Thành Khải phát ra từ bên trong đoàn tử khí nọ?
Trốn đi? Tại sao phải trốn?
Sắc mặt Đạo Thành biến hóa, mà Ngân Khải thì cắn răng nói: "Ta đi cứu đại nhân..."
"Đừng điên, ngươi tới đó chịu chết sao?"
Đạo Thành vội ngăn cản, y nhìn về phía bên kia, trầm giọng nói: "Nhanh trốn đi! Có lẽ là Cửu Huyền muốn vận dụng Tiên Vương ngọc phù, nhanh lên, bọn họ đang chuẩn bị đánh giết những con Tử Linh bên đó, lập tức trốn đi!"
Nguy hiểm đến rồi!
Một khi Cửu Huyền thật sự vận dụng Tiên Vương ngọc phù, giết chết đám Tử Linh kia thì rất nhanh sẽ dẫn xuất hàng loạt thượng cổ Tử Linh, cái thành này loạn thật rồi.
Y không nói nhảm nữa, cấp tốc lôi kéo Ngân Khải trốn chạy, tìm một gian phòng có khả năng tránh né.
Phải vào vòng trong sâu hơn nữa!
Tốt nhất là tới gần phủ thành chủ, dù cho tử khí nồng đậm thì cũng phải đi vào.
Cửu Huyền vận dụng Tiên Vương phù, có lẽ chẳng mấy chốc thì Huyền Hách Tiên Vương sẽ đến đây.
Mà lúc này, cũng vì tiếng hét ban nãy mà những người khác trong nội thành mới biết được, thì ra kẻ bị vây nhốt trong đoàn tử khí nồng đậm ngút trời kia chính là Cửu Huyền cùng Thành Khải.
Không ai rảnh bận tâm tìm hiểu nguyên nhân, lúc bấy giờ bọn họ chỉ lo dồn dập tìm cổ ốc tránh né.
Xong đời.
Những tên điên này chắc chắn là đang chuẩn bị trắng trợn sát lục Tử Linh, bằng không thì cũng không cần thiết kêu người ta trốn đi như vậy.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người dồn dập lui tránh, có kẻ cấp tốc trốn chạy về hướng cổ ốc sâu bên trong, có kẻ dứt khoát chui vào chuồng chó ngay ngoài phủ thành chủ... Bởi lẽ nơi này còn an toàn hơn một chút so với trốn vào gian phòng.
...
Lúc này Tô Vũ cũng nhìn ra được tính toán của bọn họ.
Sát lục Tử Linh, sau đó trốn chạy.
Tô Vũ nhìn chằm chằm hai người. Cửu Huyền và Thành Khải chưa vội ra tay, mà là không ngừng tiến lên, xem bộ dạng hẳn là đang cố tìm một căn phòng an toàn.
Phòng an toàn là nơi mà Tử Linh Sơn Hải không có cách nào xông vào.
"Khoan… Khoan đã, nếu ta đây sớm chiếm cứ căn phòng mà bọn họ định trốn vào thì sao?"
Ánh mắt Tô Vũ nheo lại đầy nham hiểm, hắn đang nghĩ xem hai tên kia sẽ chọn một căn phòng như thế nào.
Nhất định là một gian phòng cực kỳ cường đại.
Hắn cấp tốc quan sát về phía bốn phương, hòng tìm kiếm một mục tiêu thích hợp. Tô Vũ đang nghĩ, nếu trong nháy mắt bọn họ trốn chạy tới cửa, nhưng hắn lại chiếm trước phòng, đóng cửa lại, vậy hai vị này có thể công phẫn nhân tâm đến nổ tung hay không?
Ranh giới sinh tử chỉ cách nhau bởi đúng một cánh cửa mỏng manh?
Tô Vũ vẫn còn đang suy tư, mà giờ khắc này, trên không trung, Cửu Huyền bỗng nhiên lớn tiếng nói: "Chọn căn kia đi, Thành Khải tướng quân nhìn thấy không? Cái kia là tòa nhà đại viện thuộc vòng thứ 6, có thể vào không?"
Hai người bọn họ thế mà trực tiếp trao đổi, căn bản không có truyền âm!
Tô Vũ giật mình, nhưng nhanh chóng hiểu rõ.
Hai người bọn họ coi Tử Linh đều là đồ ngớ ngẩn... Được a, Tử Linh đích thật là ngớ ngẩn, bọn họ không cho rằng cần tốn sức để truyền âm trao đổi làm gì.
Không cần thiết!
Tô Vũ cũng theo hướng chỉ tay của Cửu Huyền mà nhìn lại, đó là một tòa nhà đại viện rất lớn, tối tăm mờ mịt, bị tử khí bao phủ, thoạt nhìn có vẻ thuộc vòng bảo hộ rất mạnh.
Căn nhà này... Chính mình có thể mở ra sao?
Tô Vũ không quá chắc chắn!
Có lẽ có khả năng tới trước thử nhìn một chút!
Được lắm, bây giờ mình sẽ tới trước cửa đợi đi, đợi bọn họ kích hoạt ngọc phù đánh giết Tử Linh xong, tất nhiên sẽ lao xuống, gấp rút trốn vào nhà để tránh Nhật Nguyệt Tử Linh truy sát, sau đó... Mình sẽ đóng cửa lại…
Tô Vũ âm thầm kinh hãi, ta thật ác độc!
Nếu hắn làm vậy, hai người kia sẽ có bao nhiêu tuyệt vọng a!
Mà hắn có thể làm lớn hơn nữa, dứt khoát chờ đến thời điểm hai người bọn họ sắp chết, hắn sẽ mở cửa, trực tiếp bổ thêm một đao…
Tô Vũ lén lén lút lút phóng tới đó trước.
Rất nhanh, hắn đã hạ xuống trước cửa đại viện.
Trên không trung, ngọc phù tỏa sáng lấp lánh chói mắt, xem ra Cửu Huyền đã sẵn sàng để ra tay rồi.
Tô Vũ cẩn thận từng li từng tí, nhẹ nhàng đẩy cửa ra vào.
Mở!
Tô Vũ thoáng giật mình, vội vàng đóng cửa lại, ta không đi vào, đi vào thì căn phòng liền báo hiệu đã có chủ. Hắn phải chờ khi nào hai tên kia lao sát tới gần đây thì hắn mới lập tức chen chân đi vào, để bọn họ không kịp thời gian trở tay.
Tô Vũ ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh cửa, không cần phải trốn tránh, dù sao Tử Linh cấp thấp vốn cũng không vào được phòng, lúc hai vị này lao tới thấy hắn đứng trước cửa thì đại khái sẽ không để ý a?
Tô Vũ cực kỳ kích động!
Hắn âm thầm cảm khái, dùng thân phận của Tử Linh thật là tốt.
Mà trên trời cao, giờ phút này, đám Cửu Huyền cũng đang chuẩn bị liều mạng một phen.
Cửu Huyền cấp tốc hạ lạc, lúc bấy giờ Thành Khải cũng không còn quá nhiều cố kỵ, gã trở tay giết chết một vài tên Tử Linh nhỏ yếu cản đường.
Cửu Huyền lo lắng xác nhận lại lần nữa: "Ta vừa ra tay thì ngươi lập tức mang theo ta vào phòng. Căn phòng này chúng ta có thể tiến vào đúng không?"
"Được, có khả năng!"
Thành Khải vội đáp: "Ta đã từng tới cổ ốc trong này, có thể tiến vào, thế nhưng tử khí bên trong rất kinh khủng!"
"Không có việc gì... Gia gia của ta sẽ mau đuổi tới thôi!"
"Tốt!"
Hai người đã đạt thành nhất trí.
Ngay một khắc ấy, ngoan sắc trong mắt Cửu Huyền lóe lên!
Nàng muốn nhanh chóng giết chết toàn bộ đám Tử Linh đáng ghét này!
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
41 chương
8 chương
50 chương
37 chương
447 chương