Vạn tộc chi kiếp
Chương 1347 : các ngươi không loạn, vậy để ta giúp các ngươi loạn
"Tử Linh truy sát ta..."
Tô Vũ thì thào một tiếng, truy sát ta!
Bởi vì thể nội ta có quá nhiều tử khí sao?
"Tử khí quá nhiều, nhưng dân cư cổ thành cũng nhiều tử khí, vì sao không bị Tử Linh truy sát?"
"Còn nữa, truy sát... Tử Linh tập kích hẳn là không khác biệt với truy sát là bao a?"
Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu, Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, được lắm, vậy thì để ta bồi các ngươi chơi vui vẻ thôi.
Chờ đợi một lúc, Tô Vũ len lén mở cửa. Hắn vươn tay ra thăm dò một phen, không thấy có động tĩnh gì, thấy vậy Tô Vũ mới yên tâm đi ra khỏi cửa phòng.
Hắn hóa thành một làn gió nhẹ rồi biến mất ngay tại chỗ.
...
Một lát sau.
Tô Vũ lại một lần nữa nhằm vào những tên kia.
Mà lúc bấy giờ, trong đám Đạo Thành lại nhiều thêm một số người, không, nhiều thêm một đám quân tuần đêm cưỡi ngựa.
Lòng Tô Vũ khẽ nhúc nhích, thật đúng là trùng hợp!
Lại là tên dẫn đội đêm qua!
Không thể sai khác, hắn cảm ứng được vị trí Huyền binh của mình nằm ngay trong đám người này.
Xem ra lại nhiều thêm một vị Sơn Hải cảnh.
5 vị Sơn Hải!
Mà Đạo Thành cùng Cửu Huyền đều có thể đối phó Sơn Hải, tương đương với 7 vị Sơn Hải cùng nhau hành động, xem ra vì đối phó với mình mà bọn chúng thật sự đã dốc hết vốn liếng, xuất động nhiều cường giả như vậy.
Giờ phút này, ở vòng 36, theo người dẫn đội quân tuần đêm, bọn họ đang dò xét mấy căn phòng ốc kia.
Phòng trống thì không cần phải để ý đến, phòng của cư dân cũng không cần phải bận tâm.
Đám Thành Khải đang trò chuyện, Tô Vũ mơ hồ nghe được loáng thoáng đôi chút.
"Tên kia dù có nhập thành thì cũng sẽ không ở bên ngoài nhỉ?"
"Điều tra thêm đi, phòng ngừa đã bỏ sót! Khu vực đã điều tra xong thì an bài nhân thủ trông coi, phòng ngừa Tô Vũ gian xảo thay đổi phòng."
"Hắc Khải, ngươi để lại quân tuần đêm ở bên này đi, đêm nay tuần tra cẩn thận vào, đừng để cho bất luận sinh linh nào tùy ý đi lại."
Cường giả hắc giáp của quân tuần đêm tối hôm qua nghe vậy thì mở miệng hỏi: "Vâng, ta có thể huy động quân tuần đêm bên này... Có điều thành chủ không có ý kiến gì chứ?"
"Hắn không quan tâm những chuyện đó đâu, yên tâm đi!"
Thành Khải thản nhiên nói: "Hắn chỉ là Nhật Nguyệt cỏn con, tộc ta có vô địch tọa trấn, bây giờ còn có sứ giả đến đây, hắn sẽ không nhúng tay vào."
Một vị Nhật Nguyệt cửu trọng dù là thành chủ thì cũng không có lá gan đối nghịch lại Tiên tộc.
"Tốt!"
Hắc Khải đáp ứng, rất nhanh, càng có nhiều quân tuần đêm tụ tập về phía bên này.
...
Bên phía tường thành.
Vị thủ vệ Sơn Hải trước đó từng có ý tốt nhắc nhở Tô Vũ đứng trên tường nhìn vào bên trong. Lúc này, dù ở bên ngoài cửa thành thì bọn họ cũng có thể thấy rõ ràng tình cảnh đang diễn ra.
Bên cạnh có giáp sĩ truyền âm hỏi: "Thống lĩnh, kia là hắc giáp thống lĩnh quân tuần đêm đúng không? Huyền Khải tộc xuất động toàn quân, đây là vì sao?"
Sơn Hải nam tử không lên tiếng trả lời.
Gã nghĩ tới người xuất hiện hôm qua, xem ra đó chắc chắn là Tô Vũ rồi.
Huyền Khải nhất tộc muốn xuống tay với hắn ngay trong thành này.
Tên kia sẽ bị bắt lại sao?
Thành chủ đâu rồi?
Lần này ngài sẽ nhúng tay chứ?
Từng suy nghĩ hiện lên, thủ vệ Sơn Hải nhìn ra ngoài một hồi, yên lặng thu hồi ánh mắt, gã không quản được việc này.
Nhưng nếu Huyền Khải nhất tộc thật sự giết Tô Vũ, hoặc là bắt sống Tô Vũ... Nhân tộc sẽ có vô địch đến đây sao?
Gã không biết.
Gã chỉ biết lần này có lẽ sẽ là một mồi dẫn lửa, cảnh tượng Long Võ vệ vây quanh Thiên Diệt thành hơn mười năm trước có lẽ sẽ tái diễn.
...
"5 vị Sơn Hải, 2 thiên tài Tiên tộc, 17 vị Lăng Vân cảnh, 38 vị Đằng Không..."
Tổng cộng hơn 60 cường giả, Lăng Vân cùng Sơn Hải đều tính là cường giả.
Đằng Không ở cổ thành này thực chất chỉ coi là bình thường.
Tô Vũ cũng không để những tên Đằng Không nọ vào mắt, hắn chỉ biết là trong đám gia hỏa này có không ít người đều là dân cư cổ thành, giết chúng thì ắt hẳn sẽ gặp phiền toái lớn.
Chẳng biết mình có thể kháng trụ nổi hay không.
"Tốt nhất trước hết giết mấy gia hỏa có cổ thành lệnh!"
Tên Sơn Hải trước đó dẫn Tử Linh đi và gã Hắc Khải của quân tuần đêm tuyệt đối đều có cổ thành lệnh, cái này không thể nghi ngờ. Gã cường giả Sơn Hải đỉnh phong chắc chắn cũng có, hơn nữa còn là loại đẳng cấp không thấp.
Giết bọn hắn rồi dẫn xuất Tử Linh, không có cổ thành lệnh thì chẳng lẽ chúng còn có thể khống chế Tử Linh được nữa sao, cái này thì Tô Vũ không tin.
Mục tiêu của hắn đã hướng tới hai vị Sơn Hải cảnh kia.
Đều là Sơn Hải sơ kỳ.
Mặt khác, còn có tiểu tiên nữ mặc áo bào màu đen.
"Sao lại không tách nhau ra..."
Tô Vũ thầm buồn bực, tách ra đi a!
Cứ bám dính lấy nhau như thế, hắn mà đánh vào thì chính là nộp mạng rồi.
Cổ thành rộng lớn thế mà các ngươi không chịu chia quân ra thì phải tra đến ngày tháng năm nào đây?
Một điểm cũng không phù hợp với điều ta mong muốn!
Những người này bây giờ vẫn đang liên tục tuần tra, Hắc Khải của quân tuần đêm cũng không vừa đến đã cưỡng ép mở cửa, gã tìm mấy gian phòng có người ở, sau đó thống lĩnh của quân tuần đêm mới trực tiếp tiến lên gõ cửa.
"Mở cửa, quân tuần đêm tới kiểm tra!"
"Nhanh chóng mở cửa!"
"..."
Phần lớn mọi người đều không nguyện ý mở, nhưng có mấy vị thường xuyên đến đây sẽ nhanh chóng mở cửa phòng ra, tuy có chút bất đắc dĩ nhưng bọn hắn cũng biết, quân tuần đêm có năng lực cưỡng ép mở cửa.
Tối thiểu thì ở vòng ngoài vẫn có thể.
Ở vòng ngoài không có mấy cường giả.
Cường giả chân chính sẽ khinh thường ở lại mấy căn phòng rách nát ở vòng ngoài.
Quân tuần đêm gõ cửa các nhà, trực tiếp tiến vào tra xét.
Kẻ không chịu mở cửa thì rất nhanh cũng bị họ cưỡng ép mở ra, mà Tô Vũ cũng nhìn thấy cổ thành lệnh trong tay Hắc Khải.
Cổ thành lệnh vừa xuất hiện, tử khí tràn lan, tản mát ra không ít u mang, những cánh cửa đóng kín rất dễ dàng bị bọn hắn cưỡng ép mở, bất quá chúng cũng không giết người, cùng lắm canh giữ cẩn thận, về sau lục soát lại.
Giết người ở nơi này thì bọn chúng cũng không có lời.
Giết càng nhiều phiền phức càng lớn.
Sẽ dẫn xuất Tử Linh.
Mà cổ thành lệnh cũng không phải vạn năng, một khi xuất hiện hai con Tử Linh, cổ thành lệnh cũng rất khó khắc chế đối phương.
...
"Đã có cổ thành lệnh... Lại còn không chịu tách nhau ra!"
Tô Vũ tiếp tục yên lặng quan sát, hắn cắn răng ngẫm nghĩ, bỗng nhiên ánh mắt lóe lên một cái, tối nay Huyền Khải nhất tộc dẫn động nhiều cường giả như vậy, thế thì bây giờ hang ổ của chúng còn có kẻ nào mạnh ở lại trông coi không?
Trước đó Tô Vũ không có thời gian đi dò xét, dù rằng những tên kia đã trực tiếp mở rộng đại môn, một mực không đóng...
Mình có nên tới đó giết chóc một phen không?
Hắn chỉ sợ làm cho Tử Linh truy sát thì sẽ khá phiền phức.
"Thôi được rồi, các ngươi đã không loạn, vậy thì ta liền làm cho các ngươi phải loạn!"
Tử Linh truy sát, mình tránh một chút là được.
Tử Linh nguy hiểm nhất là tử khí, mình lại có thể làm hao mòn tử khí, đây chính là lực lượng lớn nhất rồi.
Nghĩ đến đó, Tô Vũ không tiếp tục nhìn chằm chằm bên này nữa, vòng ngoài đều là kẻ yếu, căn bản không có năng lực phản kháng, bọn gia hỏa này lại rất cảnh giác, dĩ nhiên sẽ không rối loạn, trừ phi địa phương khác xảy ra vấn đề.
Truyện khác cùng thể loại
112 chương
19 chương
88 chương
14 chương
137 chương
55 chương
82 chương
234 chương