Vạn tộc chi kiếp

Chương 1313 : đối đầu lôi tuyệt

"Tô Vũ!" Lôi Tuyệt quát to một tiếng! Gã định thử thăm dò một thoáng, mà trong kén tằm Tô Vũ tỏ vẻ rất bất đắc dĩ, ta loá mắt như thế sao, vậy mà ngươi cũng nhận ra ta rồi? Chư Thiên vạn tộc bình thường hẳn là sẽ không biết tới hắn mới đúng. Chính mình cũng là lần đầu tiên tới đây mà! Không ngờ hắn đã bị Lôi Tuyệt nhận ra. Đương nhiên, việc này cũng liên quan tới chuyện hắn bại lộ quá nhiều thứ, không có cách nào, rất nhiều thứ đều rất đặc thù, người biết sẽ không nhiều. Nếu mà ai ai cũng biết Thời Gian, Khoách Thần chùy, Khai Thiên đao thì Tô Vũ sẽ chẳng còn đáng chú mục nữa rồi. Then chốt nhất không phải là quá ít người biết, mà là cơ hồ chỉ mỗi mình hắn dùng. Thân phận cực kỳ chói mắt! "Nói hươu nói vượn!" Tô Vũ vẫn quát to một tiếng: "Lôi Tuyệt, ngươi một đường truy sát ta, rốt cuộc là muốn làm cái gì? Giết Hoàng Đằng còn mạnh hơn giết ta nhiều..." "Hoàng Đằng?" Lôi Tuyệt cười lạnh một tiếng, cách thật xa đã thấy lôi đình lấp lánh oanh sát về phía kén tằm, cấp tốc dừng lại tại bên ngoài kén tằm, bố trí tầng lôi đình luyện ngục tiếp theo. "Hoàng Đằng mạnh thì mạnh nhưng ngươi quan trọng hơn y, ngươi là truyền nhân của Hạ gia?" "Cái gì?" "Ngươi rốt cuộc tên là gì?" Lôi Tuyệt cũng có chút hồ đồ rồi, "Thôi Lãng? Hạ Lãng? Tô Vũ? Hạ Vũ?" Không quan tâm tên là gì, chỉ biết người này trọng yếu vô cùng! Giết hắn thì mình chắc chắn có khả năng tấn cấp Sơn Hải, trở thành thiên kiêu cấp cao nhất. Mà Tô Vũ thì quát lên một tiếng lớn, Khai Thiên đao xuất hiện, một đao đánh cho tơ tằm đứt gãy vô số, Long Tằm Tất Tác kia cũng đang thất thần suy nghĩ về cái tên Tô Vũ này, nó cảm thấy có chút quen tai. Giống như Tô Vũ chưa lên Chư Thiên chiến trường nên cũng không biết thiên tài các tộc khác tên là gì, dù cho từng nghe thấy thì hắn cũng sẽ không nhớ kỹ. Giống như hiện tại, một vài cường giả, thiên tài các tộc không tới Chư Thiên chiến trường, không lên bảng thì hắn cũng sẽ không nhận biết. Bọn gia hỏa này cũng tương tự! Chúng chỉ cảm thấy quen tai, thế nhưng nhất thời lại không nhớ ra Tô Vũ là ai. Long Tằm mặc dù nghĩ không ra, thế nhưng nó cũng không bận tâm, thấy Tô Vũ phản ứng bèn cấp tốc nhả tơ quấn quanh, mà Lôi Tuyệt cuối cùng cũng đã chạy tới. Vừa đến, gã không nói hai lời, một cây lôi đình Thần Thương hiển hiện, đâm vào trong kén tằm! Ầm ầm! Lực khống chế tinh chuẩn khiến kén tằm không bị phá hư, toàn bộ lực lượng đều tập trung đến người Tô Vũ. Tô Vũ bổ ra một đao, chém nát lôi đình, nhưng chính hắn cũng bị điện giật cháy sém một mảng da. Tô Vũ không ngừng lùi lại, bạo hống một tiếng, Khai Thiên đao bùng nổ, đao chém, chân đá, đá cho tơ tằm nứt rạn. Bên ngoài, Long Tằm kịch liệt chấn động. Sợi tơ nó phun ra đều bị chấn đứt. "Lôi Tuyệt..." Tất Tác hét lớn một tiếng, có thể giết hắn không? Ánh mắt Lôi Tuyệt lạnh lùng, "Chờ một lát!" Dứt lời, gã rút trường thương về, khiếu huyệt toàn bộ triển khai, vô số sức mạnh sấm sét tràn vào trường thương, gã muốn dùng một thương đâm chết cái tên này! Cơ hội quá tốt rồi! Lôi Tuyệt không nghĩ tới, Tô Vũ thế mà lại bị Long Tằm vây khốn ở nơi bé như vậy, ta sẽ dung một thương xử lý ngươi! Gã cũng không dám khinh thường, triển khai toàn bộ lực lượng. Khiếu huyệt bùng nổ cực kỳ cường hãn, dọa cho Tất Tác ở bên cũng phải kinh hồn táng đảm, tên Lôi Tuyệt này sẽ không giết đối phương xong lại thuận tay xử lý luôn nó chứ? Tuy hai phía không có xung đột, cũng không có lợi ích gút mắc, mình chẳng qua chỉ cần một đôi chân... Thế nhưng, tại chiến trường nơi đây thì cần xung đột lợi ích sao? Bất quá nó nhìn lại Lôi Tuyệt, gã đã tiêu hao quá lớn, nhất kích đâm xuống đại khái cũng không có thực lực để giết mình nữa, mình không giết gã cũng đã không tệ rồi. Vì thế nó mới hơi yên tâm một chút. Nếu Lôi Tuyệt tiêu hao quá lớn, đợi sau đó nó giết Lôi Tuyệt cũng có thể... Long Tằm nghĩ đến chuyện Lôi Tuyệt không lưu lại chút sức lực nào, nó tự nhủ nhiều ít gì cũng phải dự bị lấy mấy phần chứ. Trên trường thương, sức mạnh sấm sét càng ngày càng cường đại! Mà áp lực của Tất Tác càng lúc càng lớn, Tô Vũ giống như cảm thấy mối nguy, quát lớn: "Long Tằm nhất tộc khốn nạn, tản Long Tằm tơ ra, bằng không, ta chết thì ngươi cũng đừng hòng sống!" Hắn cũng đã triển khai toàn bộ thực lực, trường đao chém vào, ý chí lực bùng nổ, thần văn chấn động, tơ tằm đứt gãy vô số. Thế nhưng nhất thời hắn thoát ra không được. Mắt thấy một thương kia càng ngày càng mạnh, càng ngày càng dữ dội, chữ “Kiếp” điên cuồng nhảy lên, Tô Vũ phán đoán một thoáng, không sai biệt lắm, một thương này đã tụ tập hết lực lượng, nếu như hắn ra đòn mà Lôi Tuyệt còn có thể chạy mất vậy thì gã đã mạnh đến mức không còn gì để nói. Giờ khắc này, một cỗ lực lượng thần thánh tràn lan trên thân Tô Vũ. Lôi Tuyệt hơi khựng lại, gã cảm nhận được lực lượng áp chế. Là lực lượng của Nguyên Thủy Thần tộc! Cỗ lực lượng này cấp tốc hấp thu lực lượng thần thánh chung quanh, sau một khắc, Khai Thiên đao bùng nổ, vô số đao khí hội tụ. Như thế vẫn chưa đủ! Tô Vũ cắn nuốt một giọt tinh huyết, thoáng chốc lực lượng Sơn Hải đã bùng nổ. "Khai Thiên!" Một tiếng quát chói tai vang tận mây xanh. Mẹ nó, chờ ngươi đến bây giờ, một đao này mà ngươi không chết thì lão tử đều phục ngươi! Đao còn chưa ra, kén tằm trong nháy mắt đã nổ tung! Ầm ầm! Toàn bộ kén tằm nổ tung, Tất Tác phun ra một ngụm máu, trong mắt tràn đầy ý khiếp sợ! "Sơn Hải..." Sơn Hải cảnh! Người này là Sơn Hải cảnh ư? Không, Nguyên Thủy Thần tộc, không đúng, Khai Thiên đao... Nó cảm thấy hỗn loạn tột độ! Mà đúng lúc ấy, một cái bóng vô hình trong nháy mắt đánh vào biển ý chí của nó, Tất Tác rống to gào thét, hào quang lấp lánh trên đầu, có thứ gì đó đang xâm lấn biển ý chí của nó. Mà Lôi Tuyệt lúc bấy giờ đã bị hơn phân nửa lực lượng tràn vào trường thương, sắc mặt gã biến hóa. "Đây là..." Gã không kịp nghĩ nhiều! Hơn phân nữa lực lượng của gã đều đã phát ra, trường thương nổ tung lôi đình, lúc này, gã đã không thể chạy, chỉ có thể xuất thương đánh chết Tô Vũ thì mới là chính đạo, chạy thì gã sẽ chết càng nhanh! "Lôi diệt thương sinh!" Gã gầm lên giận dữ, trường thương phù không, trên không, một cây lôi đình trường thương chiếu rọi bốn phương, toàn bộ Thiên Đoạn cốc đều thấy được một thương này! Vùng trời Thiên Đoạn cốc có lôi đình lấp lánh. Lôi Đình Thần tộc Lăng Vân cửu trọng! Mà ngay sau đó, một thanh trường đao hoành không, đao khí tung hoành mấy ngàn thước, một đao này trực tiếp tranh thủ hết thảy đao khí của mấy ngàn thước chung quanh, toàn bộ sương trắng cùng đao khí trên vùng trời Thiên Đoạn cốc đều tan biến, lộ ra nguyên trạng của Thiên Đoạn cốc. Ở nơi khác cách đó không xa, Hoàng Đằng cũng vừa xuất đao... Đao khí chấn động một cái, y nhịn không được điên cuồng mắng! Đệch! Tên kia làm gì thế, tranh thủ hết cả đao khí bên chỗ hắn, dẫn đến đao khí ở nơi khác cũng dồn dập dũng mãnh lao tới đó, khiến cho uy lực y xuất đao giảm xuống một thành! Thiên Đạc đối diện đầu tiên là rung động, tiếp theo là thoải mái... Hoàng Đằng, trời không giúp ngươi! Hoàng Đằng lười quản cái này! Cũng là một đao giết ra, tung hoành hơn ngàn mét, đao khí bốn phía cũng bị y tranh thủ, hai người một nam một bắc, lập tức kéo trọn đao khí của Thiên Đoạn cốc tiếp cận tới mức một phần mười. Tô Vũ rút ra càng nhiều! Lúc này hắn đã bộc phát ra lực lượng Sơn Hải, sức mạnh thân thể vượt qua vạn khiếu, còn mạnh hơn Hoàng Đằng không ít. Hai thanh trường đao hoành không! Tô Vũ bên này càng dài hơn lớn hơn! Một đao chém xuống!