Vạn tộc chi kiếp

Chương 1227 : hành động lỗ mãng

Ngay thời khắc cửa ra vào Tĩnh Tâm tuyền vừa mở, không ít người thấy được một thanh chùy đang lơ lửng phía trên hồ nước, bên trên thanh chùy nọ xuất hiện 70 đạo kim văn, mà xung quanh cơ thể “Thôi Lãng” đang sôi trào quay cuồng ý chí lực! Đây là dấu hiệu cho việc hắn sắp tấn cấp. Tô Vũ nổi giận, kỳ thật hắn đã nhận ra người tới, thế nhưng vẫn như cũ không quan tâm, cả giận quát: "Khốn nạn! Nếu lần này ta tấn cấp đúc binh thất bại, mối thù giữa ta và ngươi không chết không thôi!" Oanh! Ý chí lực đại bạo! Một thanh chùy to lớn đang không ngừng nện gõ thanh văn binh, Tô Vũ cuồng hống mắng: "Đệt mợ tổ tông nhà ngươi. Lão tử đang muốn đúc thành địa binh, ngươi đáng chết!" Lúc bấy giờ, ánh mắt của Trần đại sư cùng mấy vị Đúc Binh sư khác cũng đều đại biến! 70 đạo minh văn! Đạo thứ 71 đang thành hình. Trần đại sư giận dữ hét: "Trương Hách, ngươi cút ra đây! Ngươi muốn Đúc binh nhất mạch kết tử thù không chết không thôi với ngươi?" Sắc mặt vị Trương tướng quân kia cũng triệt để biến hóa. Thôi Lãng thật sự chuẩn bị tấn cấp! Hơn nữa hắn còn đang rèn đúc một thanh văn binh với hơn 70 đạo kim văn... Trương Hách cấp tốc quan sát nước trong hồ một chút, không dám lưu lại thêm, vội vàng nói: "Thật có lỗi! Ta ra ngoài trước." Dứt lời, y liền vội vàng thối lui ra khỏi bí cảnh. Mà giờ khắc này, bên ngoài đã oanh động! 70 đạo kim văn! "Cái này... Thôi Lãng sẽ không thật sự muốn đúc địa binh tại đây a?" Có người cảm khái một tiếng, có người thì nhỏ giọng nói: "Xong, nếu lần này mà thất bại thì hỏng. Đúc binh nhất mạch cũng không phải kẻ yếu, một vị địa giai Đúc Binh sư đương nhiên không phải nhân vật tầm thường. Nhật Nguyệt đắc tội địa giai, ta xem... Trương tướng chủ gặp phiền phức lớn rồi!" Trương tướng quân cách đó không xa siết chặt nắm đấm. Vốn y còn tưởng rằng đối phương chẳng qua là lấy cớ để vào Tĩnh Tâm tuyền. Không nghĩ tới Thôi Lãng ở bên trong lại đang thật sự đúc binh! Vả lại hắn còn mượn cơ hội này để đột phá cảnh giới, chuyện này đích xác là phiền toái lớn. Trong lòng y không khỏi cầu nguyện cho Thôi Lãng tuyệt đối đừng thất bại, bằng không thì Đúc Binh sư nhất mạch rất có thể sẽ muốn phong sát y, thậm chí phong sát cả Đại Kim phủ! ... Tiếng Tô Vũ tức giận mắng mỏ còn quanh quẩn trong hư không. Bên ngoài Tĩnh Tâm tuyền, đám Đúc Binh sư đều nóng lòng, không ít người căm tức nhìn Trương tướng quân. Tuy Đúc Binh sư không hẳn là một thể, nhưng Đúc Binh sư quá ít, để bảo trì địa vị và tầm quan trọng, xưa nay bọn họ vẫn luôn rất đoàn kết. Ít người mà còn không đoàn kết, chẳng lẽ để người ta nhốt lại bắt làm cu li sao? Kể cả Thiên Đúc Vương, Đúc Binh sư cả Nhân cảnh đều khá là đoàn kết. Nếu không đoàn kết sẽ không có địa vị. Không địa vị, không thân phận, không quyền lợi, vậy còn làm Đúc Binh sư làm gì. Lúc này, một vị Đúc Binh sư có khả năng sắp thăng cấp Địa giai, lại bị người ta xen ngang quá trình rèn đúc, tuy rằng Thôi Lãng vẫn còn đang tiếp tục đúc, nhưng ai mà không biết, trong quá trình đúc, một khi xuất hiện sai lầm thì sẽ rất dễ thất bại. Có đôi khi đúc binh cũng phải xem vận khí. Lần này thất bại, có lẽ lần sau sẽ không còn linh cảm nữa. Sắc mặt Trương tướng quân cũng vô cùng khó coi. Thật xui xẻo! Nhưng y vẫn đang hoài nghi Thôi Lãng, đã nhiều ngày trôi qua, y truy tra từ Nam Nguyên, y đã lấy được tất cả tư liệu của những người ở Nam Nguyên ngày đó, kể cả hậu duệ của vô địch, nhưng có một số người y chưa tra xét sâu. Dù thế, mấy ngày này y đã có chút manh mối, theo phương hướng huyết khí lan tràn sau khi con trai bị giết, y thiêu đốt không ít huyết mạch chính mình để kiểm tra thực hư, dù sao cũng là con vợ cả, liên hệ huyết mạch rất mạnh. Y truy tra một đường truy tới phía bắc Đại Hạ phủ, cỗ khí tức kia mới phai nhạt đi. Y đoán, rất có thể hung thủ đã rời Đại Hạ phủ rồi di chuyển dần lên hướng bắc. Mà mấy ngày nay, người lên phía bắc không quá nhiều, hiển nhiên cũng không quá ít. Kể cả mấy người Chu Hồng Lãng cũng đi về phía bắc, trở về Cầu Tác cảnh. Y đòi phong tỏa Tĩnh Tâm tuyền chỉ là vì một tia hy vọng mà thôi. Kết quả Thôi Lãng tới đây đúng lúc này, còn là một trong các mục tiêu của y, y có thể không nghi ngờ sao? Dựa theo tình huống mà y biết, ngày Thôi Lãng vừa đến, buổi tối con của y liền chết. Tuy Thôi Lãng có chứng cứ không ở hiện trường, nhưng Văn Minh sư có quá nhiều thủ đoạn, ai biết tình huống thế nào, có phải dùng thủ thuật che mắt hay không. Cho nên, y vội vàng trở về đây, vừa rồi không nhịn nổi nên muốn vào xem, nào biết... Đối phương thật sự đang Đúc binh, hơn nữa còn tới thời khắc mấu chốt, hiển nhiên đối phương mượn Tĩnh Tâm tuyền thật sự là để thăng cấp thành Đúc Binh sư Địa giai. Giờ thì hay rồi, y đã không có bằng chứng, lại còn quấy nhiễu đối phương. Y cảm thấy vô cùng đau đầu! Cố ý quấy nhiễu một vị Đúc Binh sư thăng cấp, y sẽ bị toàn bộ Đúc Binh đạo bài xích, thậm chí sẽ khiến Thiên Đúc sư duy nhất bài xích, Thiên Đúc vương cũng có khả năng biết việc này, vì vậy mà tiến hành trừng phạt y. Rốt cuộc có phải là Thôi Lãng hay không, y không thể xác định. Thôi Lãng không có động cơ, nếu không phải Thôi Lãng giết con của y, vậy lần này y đã vô cớ đắc tội một nhóm người. Lúc này Trương tướng quân cau mày nhìn về phía Tĩnh Tâm tuyền, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, mơ hồ thở dài một tiếng. Có phải hay không, hiện tại rất khó tra được chứng cứ, nếu là Thôi Lãng, trước khi hắn đến Tĩnh Tâm tuyền thì y còn chút hy vọng tra được chứng cứ, nhưng hiện tại đối phương đã ở bên trong lâu như vậy... Vừa rồi nhất thời xúc động phẫn nộ nên y mới tiến vào tra xét, trên thực tế, không phải Thôi Lãng mới vào đó, giờ xen vào thì có tác dụng gì? Lúc bấy giờ Trương tướng quân mới thật sự hối hận, cảm thấy hành động lỗ mãng của mình mất nhiều hơn được. Lúc này, hư không ở ngoài Tĩnh Tâm tuyền chấn động, nguyên khí quay cuồng sôi trào, không phải dị tượng, mà là vì đúc binh, binh khí hấp thu đại lượng nguyên khí, giờ phút này, nguyên khí trong Tĩnh Tâm tuyền không đủ, yêu cầu tụ tập từ bên ngoài. Tĩnh Tâm tuyền vốn dĩ không phải là bí cảnh cường đại. Nếu không cũng sẽ không bị một vị Nhật Nguyệt tùy ý xé rách. Lúc này, kết giới như ẩn như hiện, có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng Tô Vũ. Áo trên người Tô Vũ lại rách nát, hắn cầm một thanh búa lớn liên tiếp gõ nện, ý chí lực sôi trào quay cuồng. Còn có thể nghe thấy tiếng mắng chửi mơ hồ của hắn! Hắn đang điên cuồng mắng chửi người ta! Chuyện này cũng giống như tu giả đột phá Nhật Nguyệt, giữa chừng lại bị cắt ngang, là ai thì cũng sẽ nổi điên. Nếu nghiêm trọng thì còn là tử thù không chết không ngừng. Không phải ngày nào cũng có cơ duyên! Hôm nay nếu không thể đột phá, có lẽ mấy năm sau, thậm chí là vài thập niên sau cũng chưa chắc đã có linh cảm và cơ duyên như ngày hôm nay, hắn sẽ bị kẹt ở Đúc Binh sư Huyền giai đỉnh phong mãi mãi. Ầm! Tiếp tục đúc binh! Cảnh tượng Tô Vũ đúc binh không hoành tráng như của Triệu Lập, nhưng động tĩnh gây ra cũng không nhỏ, dần dần kết giới Tĩnh Tâm tuyền đã có dấu hiệu sắp vỡ, thân ảnh Tô Vũ càng ngày càng hiển lộ rõ ràng. Khóe miệng hắn ứa máu, phun máu đúc binh! Tô Vũ cũng mơ hồ nhìn được bên ngoài, nghe được thanh âm bên ngoài, hắn nghĩ mà sợ, may mà đã giải quyết vấn đề huyết khí, nếu không thì phiền toái lớn. Giờ phút này biển ý chí của hắn đang quay cuồng. Còn về phần đúc binh, nói thật, hắn đủ thực lực, không có cái gọi là thất bại hay không, không phải hắn có được linh cơ linh cảm gì, mà là vốn dĩ Triệu Lập đã cho hắn đủ kinh nghiệm và sức mạnh để hắn có thể đúc ra Địa binh. “Đúc ra Địa binh là tốt nhất!” Còn vấn đề bẫy vị tướng quân này thì không có ý nghĩa gì, bởi vì địa vị Đúc Binh sư Huyền giai không tính là quá cao, cùng lắm thì có thể so với Sơn Hải, chỉ có Địa giai mới có tư cách ngồi cùng mâm với Nhật Nguyệt, thậm chí mắng cho Nhật Nguyệt không dám mở miệng. Đúc thành công là tốt nhất, như thế hắn mới có thể tự tin mười phần khi đối mặt với đối phương! Có điều đúc thất bại cũng chẳng sao. Đó chính là lỗi của vị tướng quân này. Đều do ngươi nên ta mới thất bại! Nhưng dù hắn có thất bại thì cũng phải cho mọi người biết, mình đã sắp đúc thành công, sắp thăng cấp Địa giai. Địa binh, binh khí của Sơn Hải và Nhật Nguyệt. Cho dù là Địa giai sơ kỳ thì cũng có thể chế tạo văn binh võ binh cho Sơn Hải cao trọng, nếu tới Địa giai cao đẳng và đỉnh phong, khi đó, Nhật Nguyệt sẽ phải tới cầu ngươi chế tạo binh khí. Đúc Binh sư Địa giai còn chưa chắc nhiều bằng vô địch. Nhân cảnh có khoảng hơn 50 người, mà Sơn Hải và Nhật Nguyệt toàn Nhân cảnh đều trông cậy vào hơn 50 vị Đúc Binh sư này chế tạo binh khí cho bọn họ.