Editor: LuciferVadden “Đỗ xe có thể thanh toán một ngày, một tuần, một tháng hoặc nửa năm, một năm, mỗi ngày giá cả như nhau” cô bé nói “Có thể dùng vàng, bạc, hoặc lương thực, còn có một loại tên là tinh thể tinh hạch trong đầu tang thi để thanh toán. Ngài chọn loại nào?” Quả là phong phú… “Giá cả ra sao?” Tiêu Phong hỏi. Sau khi hỏi vấn đề này, ban đầu một nhà cậu Vạn Tư Di giả bộ điềm tĩnh đều dựng thẳng lỗ tai lên nghe. “Dựa theo giá cả một ngày để tính, một ngày 1g vàng, một ngày 60g bạc, lương thực thì, cái này phải xem ngài dùng loại nào thanh toán, một ngày nửa cân gạo (0,5kg). Tinh hạch thì, trước mắt một tháng chỉ cần hai viên tinh hạch cấp một.” Cô bé nói một hơi, nghe ra được lời này cô đã từng nói rất nhiều lần rồi. “Đắt dữ vậy!” Tiêu Phong vừa định nói, đột nhiên sau lưng truyền đến một tiếng hét. “Các người đây là cướp bóc à, vàng rao giá cao như vậy! Cái này nhiều tiền cỡ nào, có cái bãi đỗ xe nào đắt như các người thế này!” Tiêu Phong suýt nữa cười rồi, hiện tại nhân dân tệ sớm đã không còn chỗ hữu dụng, vàng bạc có thể sử dụng bao lâu còn chưa biết đâu. “Đây là giá cả cấp trên căn cứ quy định, nếu ngài không hài lòng có thể không đỗ xe.” Cô bé mỉm cười như cũ nói. “Nào có phí…” “Mẹ!” Vương Thư Di đánh gãy lời nói của người phụ nữ trung niên, sau đó vẻ mặt khó xử nói với Vạn Tư Di: “Tư Di, lương thực của chúng ta không còn lại bao nhiêu, em thấy có thể hay không…” Đang nói, ánh mắt lại nghiêng mắt nhìn trên người Tiêu Phong. “Tư Di, cô nói rõ ràng với bọn họ đi, tránh khỏi phiền phức về sau.” Tiêu Phong thở dài, nói. “Nói rõ ràng cái gì?” Vương Thư Di có dự cảm không tốt. “Chị họ, tôi đi theo anh ấy, chi phí vào căn cứ xem như tâm ý trước khi tách khỏi các người, các người có bốn người, đây chính là trọn 80 cân gạo!” “Mày đang nói đùa gì vậy? 80 cân gạo giá rẻ như vậy, mày sao lại dùng cái này đuổi tụi tao?” Người phụ nữ trung niên kia mở mắt thật to, vẻ mặt giận dữ. “Đúng đó, hơn nữa, mày muốn đi theo anh ta, cũng cần phải để anh ta đưa sính lễ cho tụi tao mới được chứ!” “Không phải loại đi theo anh ấy kia!” Vạn Tư Di cũng bùng nổ giận dữ “Tôi từ nhỏ đã giống như người hầu các người, cái gì tôi cũng phải làm, nhà khác mời người hầu còn phải trả tiền đó! Tôi ăn được bao nhiêu chứ? Cha mẹ để lại tài sản cho tôi toàn bộ bị các người lấy đi! Tính toán đâu ra đấy, tôi từ nhỏ đến giờ, tốn không đến một phần tư tiền nữa! Những số tiền kia coi như làm chi phí đoạn tuyệt quan hệ của chúng ta, cho các người!” Bốn người bị Vạn Tư Di mắng sợ ngây người một phen, trong ấn tượng của bọn họ, Vạn Tư Di đều là sợ hãi rụt rè, xưa nay không dám chống lại ý kiến của bọn họ! Tiêu Phong tỏ vẻ mình cũng sợ ngây người, thì ra cô bé này còn có thể khí phách như vậy á! “Chúng ta đi thôi, Tiêu tiên sinh.” Vạn Tư Di cũng không tiếp tục nói gì nữa với bốn người nọ, kéo Tiêu Phong muốn đi. “Chờ chút…” Tiêu Phong suýt nữa bị Vạn Tư Di lôi đi thật. Khi nào lực tay cô bé này lớn như vậy? Bất đắc dĩ bây giờ Vạn Tư Di nghe không lọt lời, Tiêu Phong chỉ có thể ném hai viên tinh hạch cấp một ra ngoài, sau khi cầm một cái thẻ của cô bé nọ, lập tức bị Vạn Tư Di kéo đi. Về phần vật tư trên xe? Tiêu Phong cảm thấy cửa sổ cửa xe đều khóa rồi, chỗ đỗ xe này chắc là sẽ không mặc kệ người ta nạy xe trắng trợn chứ. … “Cô muốn kéo tôi đi đâu?” Bị kéo đi một đoạn đường, Tiêu Phong bất đắc dĩ mở miệng hỏi. “Thật xin lỗi…” Vạn Tư Di đem toàn bộ oán hận những năm gần đây đều nói ra, cảm thấy trong lòng sung sướng. Nhưng mà cô không biết về sau phải đối mặt một nhà cậu như thế nào, hi vọng sau này đừng gặp lại… Mặc dù tên thành phố S là căn cứ sinh tồn, nhưng diện tích trụ sở này không lớn như thành phố S vậy. Căn cứ sinh tồn này chỉ chiếm một bộ phận thành phố S mà thôi, chỗ thành phố S còn lại, đang bị quân đội dẹp dọn, cũng tuyên bố nhiệm vụ, để lính đánh thuê giúp đỡ dọn dep. Nhưng mà tang thi thật sự quá nhiều, không thể lập tức dọn dẹp xong toàn bộ. Cho dù là một phần nhỏ thành phố S, Tiêu Phong cũng cảm thấy nó rất lớn. Mới tới đây, Tiêu Phong không biết nên đi như thế nào, dù sao trước nay hắn chưa từng tới thành phố S bao giờ. “Vị anh trai này, ngài mới đến thành phố S à. Ngài muốn mời một người dẫn đường không? Có thể nói ngài nghe rất nhiều chuyện về căn cứ thành phố S, tỷ như hiệp hội lính đánh thuê, khu cư trú, khu giao dịch vân vân. Tìm người, cũng có thể đến chỗ chuyên môn đăng ký.” Lúc Tiêu Phong mờ mịt nhìn đường đi, một cậu bé tới hỏi. “Thanh toán thế nào?” Tiêu Phong do dự, hỏi. “Vàng bạc, thức ăn và tinh hạch đều có thể, bốn dạng đồ vật này trước mắt là tiền tệ thông dụng trong căn cứ thành phố S. Hiện tại nhân dân tệ không dùng được, tôi nghe nói không lâu nữa căn cứ sẽ phát hành tiền giấy mới.” Cậu bé giảng rất chi là cụ thể. Bây giờ quả thật Tiêu Phong cần một người dẫn đường. “Thù lao tính thế nào?” Tiêu Phong hỏi. Hắn không biết giá hàng nơi này, không biết mời người dẫn đường đắt hay không đắt. “Nếu như chỉ là hỏi một chút mà thôi, 5g vàng hoặc 300g bạc, hoặc một ít đồ ăn vặt có thể ăn no cũng được. Nếu như mang ta theo giải thích một đường, chỉ cần có thể ăn một bữa ăn với mì ăn liền. Anh trai, rất rẻ!” Cậu bé  mồm miệng rõ ràng. Tiêu Phong có không gian, đương nhiên cũng có lực lượng, hơn nữa trong không gian còn có không ít vàng bạc hắn lấy trên đường đi. “Tôi muốn loại phía sau” Tiêu Phong giả bộ lấy đồ trang sức bằng vàng từ trong túi đeo lưng “Cái này đủ không?” “Đủ, đương nhiên đủ!” Cậu bé vội vàng dùng tay nhận lấy, vẻ mặt mừng rỡ. “Ngài muốn đi đâu? Hoặc hỏi thăm cái gì?” Sau khi cậu bé thỏa mãn cất kỹ trang sức bằng vàng, lập tức hỏi. “Thành phố S trước mắt là do ai quản lý?” Tiêu Phong nghĩ nghĩ sau đó hỏi. “Cái này không phải là một gia tộc độc quyền, Trần gia, Cao gia, Tề gia, Vương gia, bốn thế lực này là người quản lý cao nhất thành phố S, phụ trách khu vực khác nhau, tiếp đó là một số thế lực khác. Đúng rồi, hiện tại có một hiệp hội lính đánh thuê, do bốn gia tộc tổ chức, tuyên bố con đường nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ thì có phần thưởng” Cậu bé dừng một chút rồi nói tiếp “Bên trong lính đánh thuê còn có đoàn lính đánh thuê cùng tiểu đội lính đánh thuê, thế lực đoàn lính đánh thuê thực ra cũng không nhỏ, trong đó người nổi bật nhất chính là đoàn lính đánh thuê Nghịch Quang.” “Cao gia, Tề gia?” Tiêu Phong ngay lập tức liền nghĩ đến Tề Mộ Vân và Cao lão. Có thể là bọn họ ư? “Cao gia phạm vi quản lý phần lớn là, ừm, nói thế nào đây, bọn họ quản vật tư. Tề gia quản súng ống đạn dược, nhưng phần lớn quân đội không phải Tề gia quản, mà là Vương gia. Còn Trần gia, bọn họ quản nghiên cứu cùng một số thứ khác, nghe nói thế hệ trước tận thế đều là quan viên lớn của chính phủ.” “Phải rồi, người cầm quyền Cao gia có một tôn nữ, dị năng của cô ta ghê gớm lắm đó!” Vẻ mặt cậu bé bỗng nhiên cuồng nhiệt. —————– LV: sắp tới chương H lất phất rồi ~