Vạn sự thiếp vi tiên

Chương 25 : Cô gia và tiểu thư chính là cá mè một lứa

Đoàn người Lạc Diễn đứng lại, xoay người nhìn phía trước vẻ mặt làm như khó hiểu, tự nhiên đi tới cạnh Trần Phi Trân. “Phi Trân tẩu, có việc gì thế?” “Hừ, Ngọc Khuynh Uyển ngươi thật giỏi, ngươi chạy đến Xuân Phong Uyển của chúng ta tặng Hàm tỷ tỷ lễ vật quý giá như vậy rốt cuộc ngươi có ý gì hả? !” “Phi Trân tẩu hiểu lầm rồi, Khuynh Uyển chính là thuần túy muốn thăm Hàm tẩu tẩu một chút thôi.” “Ta mới không tin ngươi có lòng tốt như vậy!” “Hừ, tiểu thư nhà ta có lòng tốt đến tặng lễ vật, ngươi lại nghi ngờ, không biết nhìn người tốt!” “Ngươi. . . . . .” “Khuyết nhi!” Lạc diễn lớn tiếng quát, sau đó vẻ mặt áy náy nhìn Trần Phi Trân. “Phi Trân tỷ xin thứ lỗi, Tiểu nha đầu này của ta ngày thường đều bị làm hư, nói chuyện không suy nghĩ, như vậy đi, Phi Trân tẩu chi bằng cùng ta về Lâm Quân Uyển, ta có mấy đồ trang sức mới, cảm thấy rất hợp với Phi Trân tẩu.” “Ta không thích đồ của người lòng dạ dối trá!” “Phi Trân tẩu nếu không bằng lòng nhận, trong lòng Khuynh Uyển nhất định sẽ rất áy náy.” Lạc Diễn bày ra vẻ mặt khó xử, Quân Thành Duệ tiến lên từng bước ôm Lạc Diễn “Ngoan, nếu tẩu tẩu không muốn thứ lỗi cho chúng ta, chúng ta cũng không nên cầu xin nhiều, nếu không sẽ gây ra nhiều chuyện phức tạp hơn.” Khuyết nhi ở một bên hơi hơi nhéo nhéo cái miệng nhỏ nhắn, lúc trước cảm thấy đăng đồ tử cô gia thật sự là không xứng với tiểu thư nhà mình, nhưng hiện tại thế nào đúng là trời sinh một đôi? ! Không đúng, phải nói hai người bọn họ chính là cá mè một lứa! “Ngươi thật lòng muốn tặng cho ta?” “Đó là đương nhiên, lần trước gặp được Phi Trân tẩu, Khuynh Uyển cảm thấy tẩu rất là có duyên, tự nhiên thanh nhã, cho nên một lòng muốn cùng tẩu kết giao, đáng tiếc vẫn không có cơ hội, vừa nãy nha hoàn của ta có lời nói đụng chạm tẩu, Khuynh Uyển trong lòng thật sự là áy náy, mong tẩu bỏ quá cho” “Vậy được rồi, ta trước đó thanh minh a, ta cũng không yêu thích mấy thứ kia của ngươi, chẳng qua không đành lòng nhìn ngươi khó chịu.” “Khuynh Uyển tất nhiên hiểu, tạ ơn tẩu, bên này mời.” Trần Phi Trân dẫn đầu đi phía trước, Lạc Diễn quay sang Quân Thành Duệ nở nụ cười, khuyết nhi chịu không nổi lắc đầu, bước nhanh đi trước, hai người kia giống như đang có âm mưu gì đó ! Trở lại Lâm Quân Uyển, Lạc Diễn đem một chút đồ trang sức là đồ cưới của mình lấy ra, những thứ này đều do Triệu Mộng Bách đích thân tuyển chọn, vì không muốn cho nàng mất mặt, khẳng định đều là đồ tốt nhất, chỉ tiếc Lạc Diễn không thích những đồ vật phức tạp này, đơn giản mới là tốt. Trần Phi Trân hai mắt sáng ngời, nhìn cái này xem cái kia, không biết nên chọn cái nào. “Đều là một chút đồ vật nhỏ, sợ là không vừa mắt Phi Trân tẩu, tẩu ngàn vạn lần đừng trách móc a.” “Sao lại thế, mấy thứ này đều xinh đẹp a!” Một ngón tay Lạc Diễn lướt qua năm món trang sức kia “Phi trân tẩu nếu thích, liền có thế lấy hết a.” “Này, cái này sao được chứ.” “Dù sao Khuynh Uyển cũng quen với những trang phục đơn giản, tự mình cũng thấy không xứng với những đồ vật này, nhưng thật ra Phi Trân tẩu, trời sinh đã có khí chất, nếu phối với những đồ này, nhất định càng thêm xinh đẹp động lòng người, đồ tốt phải ứng với người.” Trần Phi Trân nghe được trong lòng khẽ tưng tưng, cầm lấy mấy đồ trang sức kia. “Ta sẽ không khách khí nữa.” “Ôi.” Lạc diễn bỗng nhiên thở dài một hơi, Trần Phi Trân vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía nàng. “Ngươi làm sao nữa?” “Không có gì, chỉ là cảm thấy mấy vị tẩu tẩu hình như không thích Khuynh Uyển.” “Ai nha, kỳ thật cũng không phải nhằm vào ngươi, còn không phải sợ ngươi sinh hài tử trước sao, trở thành trưởng tôn của Quân gia. . . . . .” Trần Phi Trân bỗng nhiên im lặng, ý thức được mình nói nhiều, khụ hai tiếng “Ta phải đi, sợ bọn họ đang tìm ta .” “Được, Phi Trân tẩu sau này có rảnh có thể đến Quân Uyển ngồi chơi, Khuynh Uyển chỗ này có vài bảo vật khác muốn cùng tẩu chia sẻ.” Trần Phi Trân sửng sốt một chút, gật gật đầu “A, được.” Xoay người chuẩn bị rời đi, đi tới cửa bỗng nhiên xoay người nhìn về phía Lạc Diễn, muốn nói lại thôi “Tẩu còn có việc sao?” “Cái kia, nhiều nhất sau này thời điểm các nàng muốn hại ngươi, ta sẽ báo trước cho ngươi” Bỏ lại những lời này liền đi , Quân Thành Duệ từ trên nhuyễn tháp đứng dậy đi tới bên người Lạc Dễn, ôm phía sau nàng, đem cằm để ở trên hõm vai. “Chậc chậc, vi phu thật sự được mở rộng tầm mắt!”